Editor: Y
1.
"Anh chuẩn bị xong hết chưa?"
Rockefeller nhìn đồng hồ với vẻ vội vã, tối nay là yến tiệc hoàng gia, là hoàng tử duy nhất của đế quốc, anh phải cùng Yarlin dự tiệc.
"Xong rồi." Yarlin cầm trên tay một tập thơ cổ, lật trang một cách bình tĩnh và đáp: "Đừng lo lắng, chúng ta sẽ kịp giờ mà."
Bộ vest đen sang trọng, tinh tế với cổ áo đứng, eo ôm sát, khéo léo tôn lên vóc dáng của họ, phô diễn trọn vẹn sự trưởng thành và phong độ của Alpha.
Khi xem qua danh sách sở thích và thói quen Yarlin, Rockefeller nhíu mày nói: "Sao anh lại không thích nhiều thứ thế, hơn ta tới ba trang giấy."
"Tôi cũng nào ngờ sở thích của em lại nhiều hơn tôi đến tận ba trang," Yarlin gài dấu trang vào sách, cuối cùng cũng ngước nhìn Rockefeller: "Có thật sự cần thiết phải học thuộc những thứ này không? Tôi nghĩ Quốc vương bệ hạ cũng không hỏi những chuyện này đâu."
"Đúng vậy, phụ hoàng ta sẽ không, nhưng mẫu hậu ta thì có." Rockefeller thở dài, "Bà ấy đã chuẩn bị trước các chủ đề cho bữa tối, vì vậy chắc chắn sẽ hỏi."
"Phiền phức thật." ngay cả Yarlin, người rất coi trọng lễ nghi, cũng không thể không thừa nhận sự phiền hà của các quy tắc hoàng gia: "May mà chỉ cần tham gia một lần mỗi năm."
Cung điện nguy nga tráng lệ sừng sững trước mắt, những vật trang trí tinh xảo lấp lánh càng thêm rực rỡ dưới ánh đèn. Rockefeller và Yarlin bước xuống cơ giáp, tiến về đại sảnh tiệc bằng đá cẩm thạch trắng.
2.
Không gian phòng ăn toát lên vẻ đẹp sang trọng và yên tĩnh. Tiếng nhạc êm dịu như lời thì thầm vang lên dưới ánh đèn pha lê lung linh. Các món ăn được bày biện cầu kỳ trên bàn dài, các vị khách ngồi im lặng thưởng thức, thỉnh thoảng trao đổi vài câu chuyện nhỏ với người bên cạnh.
Nhà vua trò chuyện với các vị khách theo thứ tự, bên trái ngài là Thái tử Misia, Rockefeller ngồi cạnh Corona - phu quân Misia đồng thời là Nguyên soái đế quốc.
"Có vẻ như người và phu quân rất tâm đầu ý hợp." Corona mỉm cười với Rockefeller: "Misia từng rất băn khoăn về cuộc hôn nhân của người." - wattpad: pod1803
"Cô ấy băn khoăn về ta ư?" Rockefeller ngạc nhiên, anh nhớ rõ trong ngày cưới, Misia luôn nở nụ cười chúc phúc cho mình.
"Tất nhiên rồi." Corona nhớ lại và nói: "Cô ấy nói rằng người là một Alpha rất mạnh mẽ, tuyệt đối không thể chịu đựng được việc ở chung phòng với một Alpha khác."
Rockefeller cau mày: "Cô ấy luôn nghĩ rằng ta thô lỗ và ngang ngược, nên hiểu lầm ta như vậy cũng là chuyện bình thường."
Corona ngạc nhiên nhướng mày: "Không, tôi không nghĩ cô ấy nói sai."
"Trong quân đội, mỗi Alpha đều sẽ từ chối ở gần một Alpha khác một cách thân mật như vậy, trừ khi đó là vào lúc sinh tử."
"Bản thân họ hoàn toàn có khả năng lãnh đạo một đội quân chiến đấu anh dũng mà không cần hai Alpha cùng phối hợp."
Rockefeller mím chặt môi, suy nghĩ kĩ. Gần như mỗi ngày anh đều có những cảm xúc không thể kiểm soát được với Yarlin, nhưng dường như đó không phải là vấn đề lớn.
"Vậy bây giờ cô ấy đã bớt lo lắng rồi sao?" Rockefeller liếc nhìn Misia đang trò chuyện với nhà vua. Vị Thái tử thanh lịch và trang nhã của đế quốc đang ung dung thể hiện sự duyên dáng và thông minh của mình.
"Đúng vậy." Corona nhấp một ngụm trà, nhấm nháp một lúc, như bỗng nhớ ra điều gì đó, liền cảm thán: "Đây là một việc có xác suất xảy ra vô cùng nhỏ bé, các cậu thật may mắn."
"Trong số những Alpha tôi quen biết, thường chỉ tồn tại mối quan hệ thống trị và bị thống trị, rất hiếm khi có hai Alpha cùng công nhận sự xuất sắc của nhau và từ đó hình thành tình bạn sâu sắc."
Corona mang giọng điệu chế giễu: "Hơn thế nữa, hai người còn phát triển tình cảm sâu sắc hơn, khiến Misia tưởng rằng có lẽ bản thân người thích Alpha, chỉ là thiếu cơ hội để nhận ra."
Rockefeller cầm dao nĩa, thong thả cắt thức ăn, đôi mắt xanh biếc chớp chớp: "Ai mà biết được nhỉ."
3.
Trên đường quay về cung điện của Rockefeller, Yarlin vừa ngắm nhìn những bức tranh và tác phẩm điêu khắc trên tường, vừa cảm thán về bữa tiệc hoàng gia vừa qua: "Nữ hoàng thực sự quan tâm đến em, bà ấy thậm chí còn biết chuyện em đến khu khai thác tiểu hành tinh mới được phát triển vào tháng trước để giám sát việc khai thác."
Rockefeller mỉm cười: "Đúng vậy, bà ấy luôn như vậy. Tuy nhiên, bà ấy vẫn yêu quý Misia hơn ta, anh không biết đâu, khi Misia kết hôn, bà ấy đã tặng cho cô ấy khu vườn mà bà ấy yêu thích nhất."
"Lúc chúng ta cưới nhau, em có nhận được gì không?" Yarlin khựng lại: "Hai cha của tôi đã tặng riêng cho tôi mỗi người một hành tinh."
"Thật không hổ là gia tộc Bernard." Rockefeller lần đầu tiên nghe Yarlin nói về chuyện này: "Ta nhớ mẫu thân ta cho ta một rương kho báu, ta trực tiếp gửi ở ngân hàng Hoàng gia rồi."
Yarlin mỉm cười: "Có lẽ nào đó em có thể lấy nó ra xem, biết đâu đeo vào sẽ rất hợp nhỉ."
Rockefeller bật cười thành thành tiếng, hạ giọng: "Rõ ràng là anh muốn xem a?"
Lúc này họ đã bước vào tẩm cung của Rockefeller. Bể nước trung tâm dệt nên cảnh nước muôn hình vạn trạng dưới màn đêm, uốn lượn như xích bạc, những tia nước bắn ra nhảy múa theo giai điệu hài hòa, hòa quyện cùng ánh trăng sáng.
Ánh trăng như dải lụa, bóng cây lắc lư, màn đêm tĩnh mịch bao trùm lấy cả hai. Yarlin dừng bước, quay người lại đứng trước mặt Rockefeller.
"Đưa tay cho tôi đi." Giọng nói của Yarlin trầm và mạnh mẽ, giống như đôi mắt xanh lam của hắn, che giấu con sóng dữ dội dưới mặt biển phẳng lặng.
Lần thứ hai hắn nắm lấy chiếc nhẫn của Rockefeller, nhưng lần này, hắn cởi chiếc nhẫn kim cương khỏi ngón tay của Rockefeller và sau đó tháo chiếc nhẫn của chính mình.
Rockefeller nhìn theo hành động của Yarlin, lòng bàn tay ấm áp vuốt ve khuôn mặt Yarlin dưới ánh trăng dịu dàng, ngón cái ấn nhẹ vào khóe miệng, mỉm cười hỏi hắn: "Anh muốn ly hôn với ta sao?"
"Nếu tôi nói có, em sẽ đồng ý không?" Yarlin nghịch ngợm hai biểu tượng tình yêu này, bình thản đứng yên tại chỗ, khóe miệng mỉm cười lộ ra sự tự tin ung dung.
"Tại sao lại không đồng ý?" Ngón tay của Rockefeller nhẹ nhàng luồn vào mái tóc đen của Yarlin, khẽ khàng vuốt ve những lọn tóc trên vai: "Tuần trước ta đã gửi cho anh bản sửa đổi thứ tự thỏa thuận ly hôn rồi."
"Misia nhận lời nhiệm vụ ngoại giao, việc kế nhiệm tộc trưởng Bernard được hoàn thành sớm, máy bay dân dụng đã được bán ra thị trường, và bữa tiệc gia đình hoàng gia diễn ra mỗi năm một lần cũng đã kết thúc."
"Chưa bao giờ có thời điểm nào thích hợp hơn bây giờ để ly hôn." - wattpad: pod1803
Gió đêm lướt qua cành cây, thổi qua tai, ánh mắt Yarlin lướt qua Rockefeller, từ khuôn mặt trẻ trung tuấn tú đến đôi chân thon dài khỏe khoắn, rồi đè nén nhịp tim đập thình thịch và mái tóc vàng cuộn quanh cổ.
Giọng cười khe khẽ vang vọng bên tai Rockefeller ửng đỏ, len lõi lên đuôi mắt ửng hồng. Yarlin tiến gần hơn, đôi môi gần như chạm vào nhau: "Nhưng vẫn còn thiếu một điều."
Rockefeller cắn môi Yarlin, hơi thở gấp gáp và nặng nề áp sát vào khoảng cách giữa hai người, kéo bầu không khí mập mờ vào một khúc nhạc bí ẩn: "Đúng vậy, vẫn còn thiếu một điều..."
Vẫn còn thiếu một kí hiệu.
Một kí hiệu chưa được thực hiện sau khi kết hôn.
4.
Trong căn phòng tối tăm tràn ngập mùi pheromone hỗn loạn, như những thực khách say sưa nhấm nháp rượu vang, như những kẻ thưởng thức mà bẻ gãy những bông hoa dành dành thơm ngát.
Cánh hoa vỡ nát rơi vào ly rượu vang đỏ lật đổ, hoặc màu đỏ sẫm bắn lên cành hoa trắng muốt, nhỏ xuống lẫn với đài hoa mang hương trái cây và thấm đẫm vị chát thanh tao của rượu vang đỏ.
5.
"Cơ quan sinh sản của Alpha bị thoái hóa không có khả năng thụ thai!"
Rockefeller ôm bụng hơi căng, nằm ngửa trên giường, oán giận nhìn lên hoa văn cổ điển trên trần nhà.
Khuôn mặt của Yarlin cũng không mấy vui vẻ, nhịn cơn khó chịu ở bụng, nhanh chóng tra cứu các bài báo liên quan đến cơ quan sinh sản Alpha.
"Nói một cách chính xác, khả năng hấp thụ của Alpha chỉ bằng 1% so với Omega, do đó không thể coi là hoàn toàn không có." Yarlin lướt qua số liệu thống kê và đưa ra kết luận.
"Vậy thì khác gì không có!" Rockefeller gần như phát điên: "Bây giờ phải làm gì?!"
Yarlin cũng chán nản, uể oải đưa thiết bị cá nhân cho Rockefeller: "Ly hôn à?"
"Ly!" Rockefeller tức giận ấn vào đơn ly hôn và ký tên bên cạnh Yarlin.
Tác giả có lời muốn nói: Chương kế tiếp cầu hôn!
=========
Hàng chưa qua beta, check lỗi hộ tui nhé, thank you ❣️