Dương Uyển Linh thấy bầu không khí khá trầm buồn liền chủ động đối đề tài: “Ba cậu cùng nhau đến đấy à?”
Trước đó, cô đã biết Lý Thùy Châu và Vũ Lam Hạ sẽ đến những có thêm Lệ Quỳnh Thương thì thật sự là niềm vui nhân đôi.
“Bọn tớ tình cờ gặp Quỳnh Thương ở trước cổng nhà cậu.” Vũ Lam Hạ ăn ngay nói thật.
“Cậu ấy cứ đứng đó mãi, tớ nhìn không nổi nên kéo vào cùng.” Lý Thùy Châu chống cằm không mặn chẳng nhạt tiếp lời.
Dương Uyển Linh vỗ nhẹ lên mu bàn tay Lệ Quỳnh Thương, biết trong lòng cô ta hẳn còn đang áy náy với mình, cô lại không biết nên an ủi tiếp thế nào nữa đành dùng hành động để thay thế.
“Mấy hôm nay tớ luôn do dự không biết có nên đến tìm cậu hay không. Tối nay sau khi nhìn thấy tin của Hoắc Minh đăng lên, tớ liền lấy hết can đảm đi tìm cậu.” Lệ Quỳnh Thương quay mặt sang nhìn Dương Uyển Linh, nét buồn bã trên mặt nhanh chóng mất hút thay thế bằng sự quyết tâm, “Ngày mai, nếu Hạ Nhã Thi dùng chuyện quá khứ để công kích cậu, tớ sẽ đứng ra làm chứng... thừa nhận tội lỗi của tớ trong quá khứ. Uyển Linh trong chuyện này cậu là người bị hại, cậu không có lỗi gì hết.”
“Quỳnh Thương.” Dương Uyển Linh giật mình, kinh ngạc nhìn Lệ Quỳnh Thương, lắp bắp, “Cậu có biết làm vậy sẽ gây ra hậu quả gì không? Cư dân mạng chính là những kẻ giết người không thấy máu đấy.”
“Tớ biết cậu lo tớ sẽ bị mọi người chỉ trích nhưng trước đó không phải cậu cũng chịu sao? Cậu có thể đối mặt được thì tớ cũng sẽ vậy.” Lệ Quỳnh Thương cười, “Uyển Linh ý tớ đã quyết rồi... chỉ có làm vậy lòng tớ mới thanh thản được.”
Địa điểm Hoắc Minh chọn livestream chính là tầng cao nhất của khách sạn năm sao Lucky. Còn cách thời gian phát sóng mười phút mà lượng người vào xem livestream đã đạt đến con số kỉ lục. Đồng thời, người trực tiếp đến xem cũng rất đông, chỗ ngồi gần như kín hết cả.
Hoắc Minh đứng trên sân khấu nhìn lượt người xem trực tuyến không ngừng tăng vọt, gấp năm sau lần gã livestream trước đó thì kích động đến mức muốn nhảy hỏa thân, cảm thấy lần bắt tay hợp tác với Hạ Nhã Thi là quyết định sáng suốt nhất trong đời gã.
Đúng tám giờ, âm nhạc sôi động nổi lên, Hoắc Minh nhún nhảy theo điệu nhạc, hưng phấn gào lên:
“Chào các tình yêu, tôi là Hoắc Minh mà các bạn yêu nhất đây. Chuyên mục tìm hiểu về người nổi tiếng phát sóng ngày hôm nay chính là tập đặc biệt nhất từ trước đến nay. Các bạn biết tại sao lại đặc biệt không nè?”
Gã vừa dứt lời, không chỉ người đang xem livestream mà cả những người có mặt ở nơi đây đều hưởng ứng theo trả lời gã.
“Thiếu phu nhân thật sự của nhà họ Diệp. Ai là kẻ thứ ba đây?”
Hoắc Minh đương nhiên nghe rõ những gì bọn họ nói nhưng gã muốn tạo hiệu ứng và tăng thêm độ tương tác liền giả vờ không nghe thấy. Thân hình chồm tới trước, tay đặt lên tai, hỏi lại: “Tôi không nghe rõ, các bạn nói gì nào?”
Bọn họ liền lập tức gào lên, lấn át cả tiếng nhạc.
“Thiếu phu nhân thật sự của nhà họ Diệp. Ai là kẻ thứ ba đây?”
“Thiếu phu nhân thật sự của nhà họ Diệp. Ai là kẻ thứ ba đây?”
“Thiếu phu nhân thật sự của nhà họ Diệp. Ai là kê thứ ba đây?”
….
Hoắc Minh giơ tay ý bảo bọn họ im lặng.
“Các bạn nói đúng rồi. Cho nên tôi đặc biệt mời 200 nhà báo đến đây để cùng chứng kiến câu chuyện tình tay ba có thật đang sốt dẻo nhất nhất hiện nay.” Hoắc Minh tỏ vẻ đã nghe đứng thẳng lưng trở lại, kích động gào lên như tên điên, “Không để các bạn đợi lâu nữa, sau đây xin mời cô Hạ Nhã Thi ra sân khấu, để cùng tiết lộ sự thật nào.”
Gã dứt lời, Hạ Tử Thi liền từ trong cánh gà đi ra, dáng người uyển chuyển, tóc dài xỏa tung. Vừa ra, cô ta liền ngay lập tức trở thành tâm điểm thu hút của mọi ánh mắt.
Có vài gã trai khi nhìn thấy gái đẹp thì liền kiềm chế không được kích động gào rú điên cuồng.
Đám dân mạng cũng vậy, sau khi trông thấy Hạ Nhã Thi thì lập tức bùng nổ, khen không ngớt nhan sắc của cô ta. Có nhiều người ác ý, còn đem Dương Uyển Linh và Hạ Nhã Thi đặt lên bàn cân để so sánh.
Nhìn đám người phát cuồng vì mình, Hạ Nhã Thi khá hài lòng, di chuyển tới giữa sân khấu, tháo kính râm ra, cười ngọt ngào.
Âm nhạc thoáng dừng lại, Hạ Nhã Thi cầm lấy micro được Hoắc Minh đưa tới: “Chào mọi người tôi là Hạ Nhã Thi.”
“Trời ạ! Cô Nhã Thi đúng là sắc nước hương trời, làm gì giống một người mẹ có con sáu tuổi chứ.” Hoắc Minh ngay tức khắc tiếp lời, gã khen không ngớt miệng, đồng thời kích thích sự tò mò của dư luận.
Quả nhiên câu nói "làm gì giống một người mẹ có con sáu tuổi" liền tạo một hiệu ứng vô cùng tốt, người xem bắt đầu suy đoán liệu đứa trẻ sáu tuổi có phải là tiểu thiếu gia Diệp Gia Minh, con trai của Diệp Gia Quân không?
“Thật sao?” Hạ Nhã Thi che miệng cười khúc khích, cũng không phải dạng vừa nói kiểu úp mở, “Tôi hiểu, lúc này những khán giả biết về chuyện sáu năm trước của nhà họ Diệp chắc chắn sẽ cảm thấy không hiểu gì cả?”
Dưới khán đài nháy mắt trở nên xôn xao, khuôn mặt người nào người nấy đều tỏ ra hớn hở cực kì, máu hóng chuyện được đẩy lên đỉnh điểm.
Hoắc Minh nhân cơ hội đang “nóng” dẫn dắt mọi người đi tiếp: “Không phải nói cô Nhã Thi và Diệp Gia Tuấn đã giải trừ hôn ước rồi sao? Không phải nói vợ trước của Diệp Gia Quân vì khó sinh mà qua đời sao?”
Hoắc Minh và Hạ Nhã Thi nhìn nhau, xong đó đồng thời nhún vai. Màn tương tác của bọn họ thật sự rất ăn ý.
Hoắc Minh lần nữa nhìn xuống khán đài, không cần nhạc cũng có thể nhún nhảy lắc lư: “Hôm nay, cô Nhã Thi sẽ tiết lộ bí mật năm đó cho mọi người biết.” Xong, gã ngừng lại thở dài, vài giây sau mới nói tiếp, trong giọng nói nhuộm đầy đượm buồn, “Cũng là những ngày tháng nhịn nhục chịu đựng, hoàn toàn không muốn nhớ lại của cô Nhã Thi.”
Hạ Nhã Thi ráng nặn ra mấy giọt nước mắt cá sấu. Cô ta nghẹn ngào, nửa thật nửa giả kể: “Năm đó, tôi và Gia Tuấn vì vấn đề tình cảm nên... không thể đến được với nhau. Tôi buồn bực đi tìm Gia Quân nói chuyện... Gia Quân là... mối tình đầu của tôi. Tuy chúng tôi đã chia tay từ lâu nhưng vẫn luôn là bạn tốt của nhau.”
Cô đột nhiên òa khóc, Hoắc Minh vội vàng rút khăn mùi xoa trong túi ra đưa cho cô ta.
Hạ Nhã Thi dùng khăn lau nước mắt, nức nở kể tiếp: “Tối đó... cũng không biết là hạnh phúc hay bất hạnh, tôi và Gia Quân đã uống say, cả hai nhất thời không làm chủ được bản thân. Tôi vốn muốn quên đi sai lầm ngọt ngào này...”