CHƯƠNG 432: KẾT THÚC
Nín thở, Ân Thiên Thiên không dám lên tiếng, nói cho cùng thì cô cũng chỉ là một người phụ nữ, đối diện với người đàn ông như vậy thì không thể không sợ hãi được, nhưng vẫn cố gắng khiến mình biểu hiện bình tĩnh một chút, ánh mắt nghênh tiếp hắn ta, nói: “Tôi hay lên tiêu đề báo, anh cảm thấy tôi quen mắt thì cũng không lạ.”
Đôi lông mày hơi nhướng lên, Thương Đầu cười mà không nói gì, chỉ là nhìn Cảnh Liêm Uy.
“Thương Đầu, cứu tôi! Chỉ cần anh cứu tôi, tôi đồng ý với anh bất kỳ điều gì!” Sâm Báo vừa nhìn thấy có người cùng trong hắc đạo đến thì lập tức lớn tiếng cầu cứu, theo hắn ta thì trong số những người này ngoại trừ Cảnh Liêm Uy ra thì thật sự không có ai dám ra tay giết hắn ta nữa, càng huống hồ tâm lý của hắn cũng cực kỳ tốt, nếu không phải hành động không tiện thì cũng sẽ không bị bắt lâu như vậy rồi: “Cứu tôi! Tôi cho anh 30 tỷ, miễn khí cung cấp nội tạng 3 năm cho anh!”
Thương Đầu nhìn Sâm Báo thì cong khoé môi lên cười, bàn tay Cát Thành Phong khẽ run lên một hồi, nghiêm túc mà nhìn Thương Đầu.
Nếu như Thương Đầu đồng ý, vậy thì bọn họ có lẽ thật sự phải sống mái với nhau rồi!
Đôi mắt phượng của Cảnh Liêm Uy nheo lại dữ dội mà nhìn Thương Đầu, cũng không biết là do vô tâm hay là căn bản không quan tâm mà từ đầu đến cuối anh đều không có chút phản ứng nào.
Thương Đầu ngước mắt lên nhìn Cảnh Liêm Uy, nhẹ giọng hỏi: “Cậu ba Cảnh, suy nghĩ thế nào rồi?”
“Thương Đầu, cứu tôi! Tôi giúp anh giết ‘Diêm Vương’, ông đây còn phải đem nội tạng của hắn ta đi cho chó ăn nữa!” Sâm Báo giận dữ nói, sự căm hận ‘Diêm Vương’ gần như là đã ăn sâu vào trong xương cốt rồi, nếu như không phải anh ta thì hắn đã là nhân vật oai phong một cõi từ lâu rồi! “Mau cứu…”
Đột nhiên, đôi mắt của Ân Thiên Thiên mở to ra, còn chưa kịp hồi thần nữa thì bên tai đã vang lên một tiếng súng, rất nhẹ!
‘Phập’ một tiếng, cái giọng nói khiến người ta chán ghét của Sâm Báo đột ngột dừng lại!
Thậm chí chữ cuối cùng của hắn ta cũng chưa kịp nói ra thì đã bị Thương Đầu đơn giản dứt khoác xử lý rồi!
Cát Thành Phong theo bản năng rũ mắt xuống nhìn một cái, Sâm Báo vẫn còn đang trừng đôi mắt phẫn nộ nhìn động tác chậm rãi của Thương Đầu, chữ ‘tôi’ cuối cùng còn chưa kịp nói ra khỏi miệng thì trên trán đã có thêm một cái lỗ rồi…
“Hắn ta ồn ào quá, không phiền chứ?” Thương Đầu tiếp tục chơi đùa với khẩu súng của mình, nhẹ giọng nói với Cảnh Liêm Uy, trên mặt từ đầu đến cuối đều nở nụ cười: “Cho anh 10 giây suy nghĩ, đúng lúc bây giờ cũng yên tĩnh rồi.”
Trái tim Ân Thiên Thiên lập tức trở nên thấp thỏm dữ dội, căng thẳng mà túm chặt lấy áo của Cảnh Liêm Uy, không dám lên tiếng nói chuyện, mà Trần Vũ ở bên cạnh chưa hề được nhìn thấy một cảnh gươm súng thật sự nào như vậy cũng bị doạ không nhẹ, cho dù Sâm Báo là tội phạm truy nã quốc tế đi nữa, nhưng nói giết là giết như vậy, cậu thật sự khó mà hấp thụ nhanh được!
Vào giây phút thanh âm vừa dứt thì cả thế giới đột nhiên yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều yên lặng chờ đợi sự phát triển của sự việc.
Thương Đầu cầm lấy khẩu súng chơi đùa trên tay mình, gõ từng nhịp từng nhịp vào lòng bàn tay mình…
Một nhịp, hai nhịp, ba nhịp…
Tám nhịp, chín nhịp, mười nhịp…
Lúc nhịp thứ 10 được gõ xuống, Cát Thành Phong gần như là theo bản năng mà đứng về trước mặt của Cảnh Liêm Uy, nhưng bị Cảnh Liêm Uy đưa tay đẩy ra, một giây sau thì nghe thấy Cảnh Liêm Uy lên tiếng, nói: “Thương Đầu…”
Tốc độ của Thương Đầu rất nhanh, đúng vào lúc giơ lên nhắm chuẩn vào bọn họ thì Cảnh Liêm Uy đã nói chuyện.
Nhướng mày lên, hắn ta hơi nghiêng đầu qua nhìn bọn họ, thị ý anh tiếp tục, nhưng họng súng lại nhắm chuẩn vào Ân Thiên Thiên!
Chỉ là Ân Thiên Thiên và Cảnh Liêm Uy vốn đang đứng cùng nhau, cho nên mới thoạt nhìn thì cũng không biết hắn ta thật sự là đang nhắm vào ai, theo bản năng sẽ cho rằng là Cảnh Liêm Uy, nhưng mà ba người bọn họ đều biết là không phải!
Đôi mắt phượng híp lại đầy nguy hiểm, Cảnh Liêm Uy đột nhiên cúi đầu chỉnh sửa cổ tay áo sơ mi của mình, ung dung chậm rãi mà nói: “Anh muốn gặp ‘Diêm Vương’, rất đơn giản…”
Bầu không khí vô cùng căng thẳng, ai cũng không biết sau khi anh nói ra thì Thương Đầu có thu tay lại hay không.
Đôi mắt phượng ngước lên, nhìn thẳng vào hắn ta, nói: “Anh ta đang ở đằng sau anh!”
Vào giây phút thanh âm vừa dứt, Thương Đầu nhếch khoé môi lên, cuối cùng cũng bắn ra một phát, tốc độ rất nhanh, nhưng tốc độ của Cảnh Liêm Uy cũng rất nhanh, cơ thể vốn đã chuẩn bị xong liền nhanh chóng nghiêng qua phía Ân Thiên Thiên một chút còn nhanh hơn cả hắn ta, kiên cường chịu đựng phát súng đó!
Phập…
Cho dù thanh âm có nhẹ hơn đi nữa thì lúc này Ân Thiên Thiên cũng nghe thấy rồi, cô cũng biết Thương Đầu đang nhắm vào mình, vốn còn tưởng là mình sẽ chết chắc, nhưng Cảnh Liêm Uy lại đột nhiên động đậy nhận lấy phát súng này cho cô, viên đạn bắn thẳng vào trong cánh tay phải của anh!
Thương Đầu ngước mặt lên nhìn Cảnh Liêm Uy, đôi lông mày nhướng lên cao cao, nói: “Đây chẳng qua chỉ là chút cảnh cáo mà thôi.”
Nói xong, Thương Đầu quay người lại với thần sắc nghiêm túc, nhìn chiếc xe Jeep ở nơi không xa kia đang lái thẳng đến đây.
‘Diêm Vương’!
Hắn ta cuối cùng cũng có thể làm một trận đàng hoàng với anh ta rồi!
Trận này hắn ta đã đợi bao lâu rồi a…
Nhân lúc sự chú ý của Thương Đầu đều rơi vào ‘Diêm Vương’, Cảnh Liêm Uy dắt theo Ân Thiên Thiên lặng lẽ lui đi từ phía sau, bọn họ vốn không phải là mục tiêu của Thương Đầu, mấy chuyện như đắc tội với nhà họ Cảnh Thương Đầu cũng không có ngu mà làm, bây giờ Cảnh Liêm Uy bị thương cũng coi như là đã qua chuyện này rồi, nếu như tiếp tục nữa thì thật sự sẽ rắc rối, cho nên cho dù biết bọn họ đang rút lui, Thương Đầu cũng không có để ý, chỉ là nhìn thẳng vào chiếc xe Jeep đang chạy thẳng về phía mình…
‘Diêm Vương’ ơi ‘Diêm Vương’!
Động tác chơi đùa với khẩu súng trong tay càng lúc càng nhanh, nụ cười nơi khoé miệng của Thương Đầu cũng càng lúc càng rõ.
Mà ‘Diêm Vương’ ở trên xe mang theo chiếc mặt nạ màu bạc chỉ thuộc về riêng anh ta lái xe đi tới, sau đó dừng lại ở vị trí cách Thương Đầu 20 mét, ngồi ở trên xe nhìn hắn ta…
Người mà Thương Đầu đưa tới theo bản năng muốn tiến lên trước vây kín ‘Diêm Vương’, nhưng bởi vì không có mệnh lệnh của Thương Đầu nên không dám manh động, chỉ có thể ở yên đợi lệnh.
“’Diêm Vương’! Thằng khốn mày cuối cùng cũng chịu ra rồi?” Hét lớn một tiếng, trong thanh âm của Thương Đầu toàn là những sự hưng phấn không che giấu được! Hắn ta tiến lên trước một bước nói: “Hôm nay chúng ta chơi một trận, không phải mày chết thì là tao chết!”
Khoé môi mỏng dưới lớp mặt nạ khẽ mím lại, ‘Diêm Vương’ nhìn hắn ta mà không nói gì, chỉ là ánh đèn pha phía trước xe Jeep quá đỗi chói mắt, soi rọi người đàn ông đối diện vô cùng rõ ràng.
Đột nhiên, không biết là ai đã nổ một súng vào xe của ‘Diêm Vương’, những thứ như tiếng súng chính là như vậy, dưới bầu không khí như thế này thì tuyệt đối không thể bắn, nếu bắn ra thì chắc chắn chỉ có thể là một trận hỗn chiến!
Đột nhiên, có không ít người xung quanh nhắm bắn vào xe của ‘Diêm Vương’, cho dù Thương Đầu có đứng tại chỗ lớn tiếng quát cũng căn bản không thể nào ngừng được, sự hoảng sợ trong lòng của loài người đối với cái chết và những điều không biết khiến cho bọn họ theo bản năng muốn giết chết nhân tố không xác định duy nhất trong hiện trường này, chỉ có người đó chết rồi thì bọn họ mới thật sự an toàn!
Pằng pằng pằng! Pằng pằng pằng!
Từng tiếng súng vang lên liên tục!
Kính xe Jeep vỡ nát, người đàn ông ngồi trong xe khom người xuống tránh đi đợt công kích này, trong tay cũng nắm lấy khẩu súng của mình, thần sắc dưới lớp mặt nạ toàn là sự nghiêm túc, nhưng khi nghĩ đến khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đó, cho dù chỉ có một chút cơ hội sống sót, anh cũng phải cược một ván!
Thuần thục mà nạp đạn, cây súng trong tay ‘Diêm Vương’ bị nắm vô cùng chặt!
Thương Đầu nhìn đám người giống như là đột nhiên bị mất khống chế, trong đôi mắt toàn là sự phẫn nộ, đột nhiên tiếp xúc được một hai gương mặt lạ lẫm trong đám người, thần sắc biến đổi dữ dội mà lập tức quay người xông lên chiếc xe mà Sâm Báo ngừng ở một bên, ánh mắt nhìn về hướng ‘Diêm Vương’ toàn là phẫn nộ!
Dám tính kế hắn ta sao?
Anh ta thật sự tưởng rằng, hắn ta là loại người không có não như Sâm Báo sao?
Ánh mắt nhìn xung quanh, hắn ta phát hiện những người mình mang theo có pha trộn những người khác, bắn súng vào xe của ‘Diêm Vương’ nhưng toàn là né đi những chỗ hiểm, chỉ là khiến cho những người xung quanh trở nên khủng hoảng và thậm chí là không nghe sự chỉ huy của hắn ta nữa, đợi đến khi sự chú ý của mấy người đó toàn bộ đều đã tập trung vào người của ‘Diêm Vương’, lập tức sẽ có người xông ra khống chế bọn chúng!
Hiện trường bị khống chế rất nhanh, động tác nhanh như vậy vừa nhìn là cũng biết đã được huấn luyện lâu dài rồi!
Cảnh sát hình sự quốc tế!
Trong ánh mắt gần như là phun ra lửa, Thương Đầu khởi động xe, ánh mắt thì nhìn thẳng vào hướng của ‘Diêm Vương’.
Tiếng súng xung quanh dừng lại, trên eo, trên cánh tay trái, trên đùi phải của ‘Diêm Vương’ suy cho cùng vẫn bị thương, nếu như không mang áo chống đạn, thì chắc bây giờ thật sự đã chết rồi, trong thời gian mười mấy giây ngắn ngủi, anh ta đã đi một vòng qua quỷ môn quan, giật gân mà kích thích!
Nhưng rõ ràng là biết mấy mươi tên tiểu lâu la xung quanh đã bị bắt rồi, anh ta vẫn chưa thể an tâm được!
Nhanh chóng thẳng người dậy nhìn Thương Đầu, trong đôi mắt của hai người đều là quyết tâm có chết mới dừng!
Mười năm!
Cuộc đời mười năm nằm vùng, gây thù chuốc oán vô số kẻ thù, nhưng chỉ có một mình Thương Đầu nhìn thấy qua khuôn mặt của anh ta, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Thương Đầu chính là người theo bên cạnh anh làm việc, sau trận hỗn loạn đó, anh đã cả ngày mang theo chiếc mặt nạ, không hề để lộ mặt thật ra trước người khác, những người nhìn thấy mặt của anh ta đa số đều đã chết rồi…
Được biết bản thân mình bị lừa gạt, bị lợi dụng, Thương Đầu gần như là đã muốn giết chết anh tại chỗ rồi!
Giữa hai người cứ duy trì anh đuổi tôi chạy như vậy, nhưng người đàn ông đó chưa bao giờ nói cho người khác nghe qua thân phận của anh, người trên đạo toàn bộ đều cho rằng bọn họ có quan hệ cá nhân không tốt, chỉ như vậy mà thôi!
Một chiếc xe Jeep, một chiếc việt dã, hai xe cùng bật đèn pha đối diện nhau, chói mắt vô cùng!
Lúc Trình Thiên Kiều xuất hiện ở hiện trường, một thân đồng phục cảnh sát càng làm cho anh thêm soái khí và tuấn lãng, trong đôi mắt toàn là sự nghiêm túc.
“Thương Đầu, lập tức mau xuống xe đầu hàng đi!” Một tiếng thét lớn, vang vọng trong đêm tuyết.
Đột nhiên chiếc xe việt dã của Thương Đầu tiến vào bước chuẩn bị sẵn sàng hành động, từ từ tiến gần chiếc xe Jeep ở phía trước, mà chiếc xe Jeep thì lùi về phía sau với tốc độ từ từ như chiếc xe việt dã, con đường vốn đã tích tụ tuyết trơn trượt lập tức đã trở nên vô cùng nguy hiểm, nhưng căn bản là không có ai để ý…
Trong ánh mắt của Trình Thiên Kiều mang theo sự lo lắng, nhìn người đàn ông ngồi trong chiếc xe Jeep kia, yết hầu nhịn không được mà cuồn cuộn lên xuống!
‘Diêm Vương’!
Chưa nhận được mệnh lệnh của trưởng quan, không có ai nổ súng, tất cả mọi người đều giơ súng về phía người đàn ông trong chiếc xe việt dã, ánh mắt như lửa đốt, giống như là một đám đàn ông đã chân chân chính chính nhìn thấy máu tanh qua!
Trong phút chốc, tiếng bánh xe ma sát với mặt đất vang lên, trong lúc mọi người gần như còn chưa hồi thần thì chiếc xe việt dã của Thương Đầu đã xông thẳng về phía chiếc xe Jeep của ‘Diêm Vương’, tốc độ kinh người, mà chiếc xe Jeep ở xa xa đã ngay lập tức quay đầu xe lại và bắt đầu hành động, hai chiếc xe đột nhiên đua với nhau trên con đường bị phong toả vào đêm tuyết…
Trình Thiên Kiều lập tức lên xe đuổi theo, đằng sau có không ít xe theo sát, ngay cả chiếc Range Rover của Cảnh Liêm Uy cũng nằm trong số đó!
Người đàn ông đó, bọn họ đều muốn biết, rốt cuộc là trời cao có là hậu đãi anh ta không!
Phụ lòng anh ta 10 năm, chung quy là nên có chút bồi thường, có lẽ…
Trên con đường ngưng tụ đầy hoa tuyết vào đêm khuya, đột nhiên trở nên vô cùng căng thẳng và chật chội!
Không đến cuối cùng, ai cũng không thể biết được kết cục là như thế nào hết!