Kim Sơn Hào xỉa răng, ăn no rồi, cũng trở nên thoải mái hơn.
– Chuyện này cũng rất dài dòng, tôi phải bắt đầu nói chuyện cha của đứa trẻ.
Anh ta chỉ vào đứa bé nói: ‘cha của đứa trẻ này không phải là một người thường mà là một nhân vật vĩ đại trong âm giới.nếu như Diêm Vương là vua của âm giới với việc kiểm soát lịch trình của sự sống và cái chết,thì cha của đứa trẻ này nằm ngoài vòng luân hồi. Phụ trách sự yên ổn của hai giới âm dương,là người đứng đầu được gọi là m Quân.
La Võ đi đến nói với Mỹ Linh: “Vợ à Em có nghe nói qua không?.”
– Em chưa từng nghe qua
La Võ: “ ta cũng chưa từng nghe qua.”
Kim Sơn Hà Đạo trưởng khoé miệng giật một hồi nói:” Cho nên các người đều là người thường đố, vậy các ngươi có muốn nghe tiếp hay không.”
– Nghe tiếp chứ
Kim Sơn Hào nói tiếp.” m Quân từ khi ra đời, đã không giống người thường.”
Là Võ thấp giọng hỏi: “hắn có 6 con mắt và ba cái tay à.”
Không phải như thế. Kim Sơn Hào bất lực nói.
m Quân trông giống một người bình thường vì vậy các người không cần lo lắng về việc hắn có bao nhiêu mắt,t bao nhiêu bàn tay,anh ta lớn bao nhiêu hay chỉ có một chân. Anh có cái gì thì anh tacũng có cái đó.
Hụ hụ…
Kim Sơn Hào lại nói: “Sự khác biệt giữa m Quân và người bình thường là anh ta có một đôi mắt quỷ.”
Sau đó ông ta chỉ vào đôi mắt của con bé: “cặp mắt quỷ bị nguyền rủa một cách sâu sắc. Người ta nói rằng chúng là lời nguyền của một vị thần sa ngã trước khi chết,vì vậy lời nguyền này không thể giải quyết được.”
Là Võ:” thần gì?.”
Kim Sơn Hào hạ họng cười hắc hắc rồi nhanh chóng nói: “ta không biết.”
La Võ…
Truyền thuyết đó… Trên điển tích chính là ghi chép như thế. Ta cũng không biết là thần nào vì trên sách không có ghi rõ. Người cứ nghe tiếp đi. Kim Sơn Hào đaọ trưởng tiếp tục nói. Đối với các vị thần cuộc sống chính là những lời nguyền,và tất cả tội lỗi trên thế gian này ngày đều từ sự sống mà sinh ra. Dù là người hay thú dữ sẽ sinh ra từ ác quỷ.Các người biết đấy các vị thần nói bản chất của con người là tốt thì lời nguyền đảo ngược lại câu nói này, khiến cho con người trở nên xấu xa.
Là Võ và Mỹ Linh nín thở mà nghe.
Kim Sơn Hào nói:” Để không cho lời nguyền này xuất hiện thì diêm Vương đã phong ấn nó lên một đứa trẻ,đó chính là âm Quân. Do đó âm Quân cũng có một đôi mắt quỷ bị nguyền rủa.b Bây giờ hai người đã hiểu đôi mắt của con bé bị nguyền rủa nghĩa là gì rồi chứ?.”
La Võ hỏi: “Bằng cách này con mắt ma thuật của củ cải nhỏ được thừa hưởng từ cha mình sao?”
Cũng không phải như vậy I Đạo trưởng lắc đầu nói.
Là Võ: “vậy là có ý gì”
Kim Sơn Hào nó:: Lúc ở trên đường không phải ta đã nói với các ngươi rồi sao.Hai mắt của con bé không phải là di truyền mà là trao đổi. Tiểu La Bốc vừa ra đời 4 ngày thì cha của con bé đã lấy chính hai mắt của mình mà đổi đi răng của con bé”..
Nói nhảm! l La Võ lập tức nói:
Vừa ra đời 4 ngày thì con bé làm sao lại có răng được.
Gã Đạo sĩ bất đắc dĩ: “Cái đồ ngốc này, con bé là nửa người nửa quỷ hiếu không”. Nói xong ông ta quay sang nhìn Củ Cải mà nhẹ nhàng: La Bặc hà!nếu ta nói đúng cháu sẽ gật đầu được không nếu không…,nếu không cả hai sẽ nói chuyện với ta khi ta bị mù.
Củ Cải nhỏ gật đầu
Là Võ… Và Mỹ Linh kinh ngạc.
Lão đạo sĩ lại ôn nhu hỏi: “Có phải thời điểm con vừa chào đời,ban ngày là người ban đêm là quỷ hay không?.”
Củ Cải nhỏ lại gật đầu.
Hai vợ chồng ngồi nghe càng kinh ngạc hơn nữa.
Lúc đó trong miệng con còn có răng? Lão đạo trưởng hỏi.
Củ cải nhỏ gật đầu.Lúc này hai vợ chồng La Võ và Mỹ Linh đã có thể bình tĩnh lại.
Có phải con cảm thấy răng mình ngứa ngáy muốn cắn cái gì hay uống cái gì đó đúng không.?
Sau khi nghe đạo trưởng hỏi con bé lại gật đầu.
Con còn đã từng muốn ăn cha của con chứ gì.?
Tiểu La Bạch gật đầu.
Cho nên đáng đời,như vậy con mới bị nhổ răng đó.
Tiểu La Bạch khóe miệng cong lên hừ một tiếng.
Ôi vậy con bé chẳng phải là quá đáng thương hay sao. Mỹ Linh đau lòng nói: “ Vô duyên vô cớ liền bị ép chấp nhận một đôi mắt quỷ ám lại còn mất đi ánh sáng. Mẹ thì bỏ rơi, cha thì không tử tế,còn muốn truyền lời nguyền xuống con bé, nên ông ấy mới đối xử với con bé như thế này. Hổ dữ còn không ăn thịt con làm sao ông ta lại có thể đối phó với máu mủ của mình như vậy.
Kim Sơn Hào nói thán: “Bây giờ có nói vậy cũng vô ích,chúng ta nên nghĩ cách giúp con bé sống sót qua đại họa này.”
Mọi thứ cứ thấy nghe theo sự sắp xếp của Tiên Sinh đi. Sau khi nghe câu chuyện La Võ đã hoàn toàn tin tưởng vào Kim Sơn Hào.
Kim Sơn Hào nói cách tốt nhất lấy đi con mắt quỷ ám mà tránh xa con đường đau khổ này.
Mỹ Linh đau khổ nói:” Ý ông nói là ông muốn mổ mắt con bé ra.?”.
Kim Sơn Hào gật đầu.
Không! không thể như thế được. Đứa trẻ này còn quá nhỏ làm sao có thể đaò mắt con bé ra. Nếu lấy đi đôi mắt con bé nó sẽ làm gì trong tương lai đây.Mỹ Linh không thể ngồi yên bây giờ cô ấy lo lắng đứng dậy và nói.
Lão thầy bói mới lắc đầu: “Tôi không thể nghĩ ra cách nào tốt hơn được.”
Mỹ Linh nói: “ Vậy tôi cũng không thể để cho ông làm hỏng đôi mắt của con bé được.
Đừng!đừng để hắn ta đánh cắp đôi mắt của con tôi.
La Võ thấy cảm xúc của Mỹ Linh mất kiểm soát nên nhẹ nhàng kéo áo của Mỹ Linh để cô ấy trấn Tĩnh lại.
Mỹ Linh hất tay ra dữ dội nói: ” La Võ Anh không thể để người này làm điều sai trái. Chúng ta thậm chí không biết những lời hắn ta nói là đúng hay sai. Anh lại để hắn lấy đi đôi mắt của đứa bé ư. Làm sao để điều quái dị này xảy ra được.Mẹ của La Bạch quay lại và thấy đứa bé mất cả hai mắt vậy chúng ta phải giải thích thế nào đây”
. Lão đạo sĩ nói: “ Mẹ đứa bé đã chết rồi”.
Mỹ Linh liền nói: “Tất cả từ đầu đến cuối đều một mình ông nói, làm sao tôi biết được nó liệu là đúng hay sai.”
Tôi có một cách để cô xác định được đó là đúng hay sai. Kim Sơn Hào đạo sĩ đối mặt với câu nói của Mỹ Linh hung hăng đứng lên.
Cách nào?