Kết Hôn Âm Dương

Chương 142: Chuyến xe cuối cùng đi đên Hoàng Tuyền(6)



Bàn tay lạnh buốt nắm lấy tay của tôi, ngay sau đó, một đôi mắt đỏ dường như nhỏ giọt từ từ trồi lên.

Oán niệm ghê người!

Đây tuyệt đối là oán niệm kinh sợ nhất tôi gặp từ trước đến giờ!

“ Xe buýt Âm phủ làm sao lại độ loại oan hồn này? ” Sầm Chín Nguyên cũng tràn đầy chấn kinh! “Tài xế chắc đã nhận được tiền đen!”

Đến tại thời điểm này, ai mà còn thời gian để đối phó với quá nhiều đúng sai?

Dưới thân nữ quỷ ổ bụng đã mở ra.

Tôi thấy được một cái giống như là tử cung.

Bên trong bò đầy tiểu quỷ lớn nhỏ, bọn chúng, đều vẫn nhúc nhích!

Cô ấy kéo tôi và những con ma nhỏ vươn đôi bàn tay nhỏ bé của họ ra – đôi tay nhỏ bé của chúng giống như những cái mút nhỏ, mút chặt da tôi, cố gắng kéo tôi xuống!

- La Hy! Sầm Chín Nguyên vội vàng kéo tôi, nhưng những tiểu quỷ kia động tác nhanh nhẹn như những con kiến, từ trên người của tôi leo đến trên người hắn, hút anh ta vào!!

Khanh khách…… Tôi phảng phất nghe được sau lưng tiếng cười nhạo của lái xe.

Tôi quay đầu lại và thấy anh ta đang sải bước về phía cơ thể nhỏ bé của con gái tôi trong nhịp chiến thắng.

Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi!

Những con ma trong chiếc xe này đều khao khát “sự sống”, chúng rất mong muốn có một cơ thể tươi mới và đưa chúng trở lại thế giới.. tên quỷ lái xe này không còn nghi ngờ chính là kẻ có đạo hạnh cao nhất, cho nên hắn đe dọa những quỷ hồn khác, mà bản thân thì con gái tôi coi là vật trong bàn tay!

Làm thế nào hăn ta làm như vậy được?!

Tôi đỏ mắt, không còn suy nghĩ được gì, mất khả năng chống đỡ mà bị kéo hút xuống!

Những con ma đó không ngờ rằng tôi sẽ đi theo con đường khác, vậy nên tôi dường như nhìn thấy rõ vẻ mặt hoảng sợ của chúng.

Đúng.

Mặc dù cái này vỏn vẹn chỉ là phát sinh trong nháy mắt, tôi lại cảm thấy như trãi qua thế kỷ dài dằng dặc như vậy, khoảnh khắc chậm chạp này, để cho tôi thấy rõ ràng từng cái khuôn mặt tiểu quỷ……

Mặt của bọn chúng, đều tràn đầy hoảng sợ.

Tôi cắn cô họng mẹ ma.

cô ta chết lặng.

Nhưng cô ấy không bao giờ có thêm thời gian để hối hận vì sao cô ấy khiêu khích tôi. Tôi đã dùng tốc độ nhanh nhất của mình để hút cô ấy vào bụng!

Mùi máu khó chịu,

Mùi hư thối thịt băm,

Tất cả đều tràn vào thực quản của tôi, tràn ngập dạ dày tôi— tôi lập tức muốn ói.

Nhưng há miệng ra, liền cảm giác có cái gì cực đại muốn kéo vỡ miệng của tôi —— Là nữ quỷ kia!

Cô ta muốn từ trong miệng của ta chạy đi!

Không thể nào!

Cho nên tôi cố nén buồn nôn là chống lại bản năng tự nhiên, một lần nữa đóng chặt lại miệng, đem nữ quỷ nuốt xuống.

Đã mất đi quỷ mẫu, đám quỷ nhỏ lập tức đã mất đi chỗ dựa, tan thành mây khói.

Sầm Chín Nguyên ngã lăn xuống đất, mặt sững sờ.

Tôi muốn đứng dậy để ngăn chặn người lái xe ma đáng ghê tởm, nhưng cơ thể tôi rất khó chịu vào lúc này tôi căn bản không có cách nào đứng lên.

Thấy tên quỷ lái xe sắp ép linh hồn xấu xa của mình vào cơ thể nhỏ bé của con gái tôi, tôi phải ôm chặt con ma nhỏ trong lòng bàn tay và buông ra:

– Đi đi, đi lấy cơ thể đó về đi

Đúng

Tôi đã hồn phách con gái tôi.

Linh hồn của con bé khác biệt biết bao.

Trong cái nhìn đầu tiên, tôi thấy rõ nét mặt kinh hoàng trên khuôn mặt của tất cả những con ma nhỏ, cũng như những con ma nhỏ bé đang lao vào bụng của con ma nữ.

Con bé bắt người cắn người.

Ai đụng phải con bé, thật là không may.

Một linh hồn như vậy là duy nhất trên thế gian này mà thôi.

Do đó, trước khi cắn mẹ ma, tôi chính xác cầm linh hồn hung dữ này ôm vào tay.

Bây giờ tôi không thể làm bất cứ điều gì. Tôi chỉ có thể hy vọng rằng con bé có thể lấy lại cơ thể của mình.

Linh hồn tà ác nhỏ bé nhảy lên lưng người lái xe ma.

– Thứ gì vậy! Quỷ lái hết lên được câu cuối cùng trong cuộc đời của hắn, trong nháy mắt liền bị ác quỷ nhỏ xé nát.

Tiếp theo, con bé nhẹ nhàng rơi xuống trên ghế, ngồi chồm hổm trên ghế, ngơ ngác nhìn tôi.

Ta cố nén cơn buồn nôn xông lên cổ họng, vội vàng nói với nó: Mau trở lại cơ thể của con đi.

con bé lắc đầu tỏ vẻ không muốn.

Trở về! Tôi lo lắng kêu lên.

Con bé há to miệng, muốn nói lại thôi.

Lúc này há miệng, tôi thấy được trong miệng con bé một chiếc răng đều không có.

Con gái của tôi, tôi hiểu rõ.

Huống chi, tôi bị con bé cắn qua nhiều lần như vậy!

con bé là có răng mà.

Làm sao hiện giời một cái răng cũng không có?

Khó trách vừa rồi con bé không có ăn quỷ lái xe, mà là xé nát linh hồn của hắn!

Đây rốt cuộc là ai làm?

Âm thao?

Hắn nhẫn tâm nhổ rang con gái vừa ra đời không lâu ư???

Nhưng bây giờ không phải suy nghĩ điều này.

Trở về! Tôi kêu to!

Con ma nhỏ bé tỏ vẻ bực bội, tuy nhiên,vẫn ngoan ngoãn quay vào trong cơ thể.

Khi cô ấy trở về xác thịt, thân thể nhỏ bé kia bên trên ánh lên ánh kim quang, tựa hồ có cái gì đó hiện, nhưng lóe lên liền tan mất, tôi cũng không thấy rõ ràng ấn ký đó là cái gì.

Cơ thể con bé giật giật, một giây sau, liền phát ra tiếng khóc nỉ non trong.

Với âm thanh đó, giống như ánh sáng của bình minh, tôi không thể không bật khóc.

Và sự thật là-

Đó thực sự là bình minh.

Mọi nơi trên chiếc xe này đều trở nên trong suốt

Nếu chúng tôi không ra khỏi xe, sẽ biến mất cùng với chiếc xe này.

Ta chống tay nâng thân thể lên.

Lại đổ xuống.

Linh hồn của người mẹ ma quái đó thật kinh tởm, nó còn kinh tởm hơn cả!!

Chẳng lẽ, hôm nay ta cùng con gái đều phải chết nơi này?

Tôi tuyệt vọng nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.

Sầm Chín Nguyên là người duy nhất có thể di chuyển dễ dàng, chỉ có anh ta mới có thể đưa con gái tôi đi.

– Đem con gái tôi dẫn đi. Tôi tuyệt vọng với hắn nói.

Nhưng hắn không.

Hắn nhìn tôi phức tạp, lại nhìn xem con bé, cuối cùng vẫn là quay người bỏ đi.

Tôi đã mất đi tất cả hi vọng, nhưng tôi không trách hắn.

Tôi cũng biết rằng sau khi chứng kiến tất cả những điều này, đến kẻ ngốc có thể thấy rằng tôi và đứa trẻ có linh hồn gì, nếu tôi là anh ta, tôi cũng sẽ chọn để cái ác kết thúc trên chuyến tàu cuối cùng đến Hoàng Tuyền này, chẳng thể để cho xuống xe mà dọa đến thế nhân……

Hai mắt nhắm nghiền, chờ đợi thời khắc chết đi.

– Coi như cô nợ tôi! Là cô thiếu nợ tôi! Một người đem tôi kéo lên.

?? Tôi sửng sốt một chút.

Mở mắt ra, trông thấy Sầm Chín Nguyên tay trái đỡ tôi, tay phải đỡ đứa bé, dễ dàng, bước đi như bay đi xuống xe!

nà ní?

Nhẹ nhàng như vậy thôi??

Ta còn tưởng rằng phải chọn một trong hai, tôi nhìn bộ dạng này, không chừng còn có thể lại kéo một người nữa!

Khi anh ta kéo chúng tôi ra khỏi xe, chiếc xe phía sau anh ta biến mất. Chúng tôi đứng trên đường phố trên thực tại, bầu trời hơi sáng và đã có người chạy trên đường mòn nhỏ của công viên.

Cái này, thật sự là nhân thế, mà không phải Hoàng Tuyền đúng không?

Phải, vì người lái xe ma chắc chắn rằng anh ta sẽ có thể cướp cơ thể mới của một đứa trẻ và trở về nhân giới, làm thế nào anh ta có thể để chiếc xe lái đến Hoàng Tuyền? Hẳn là anh ta đã lái chiếc xe đến thế giới và vẫn đi trên đường với nhiều người đi bộ khác. Chỉ bằng cách này, khi anh ta trở thành một đứa trẻ sơ sinh, anh ta có thể tìm thấy người nhận nuôi anh ta trong thời gian nhanh nhất.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv