Tác giả: Khương Nan Cật
Editor: Left Dimple
Hạ Tử Xuyên đi dạo một vòng trong viện nghiên cứu và thấy rằng phòng nghiên cứu rất rộng, cơ sở hạ tầng cũng rất đầy đủ, cách bài trí vừa hay rất hợp ý anh.
Dạ Mục: Anh có thích không?
Hạ Tử Xuyên cực kỳ vừa lòng: Ừm
Dạ Mục lấy quả cầu thủy tinh ra bắt đầu nói chuyện phiếm.
Dạ Mục: Mẹ ~ Con muốn phòng thí nghiệm số 68 của mẹ, được không ạ?
Quả cầu pha lê hiện ra một người phụ nữ quyến rũ và xinh đẹp: Được ~~, để mẹ cho nhóm nhân viên ở đó chuyển đi để nhường chỗ cho con được không.
Dạ Mục: Mẹ, con yêu mẹ ~, moah moah! (*╯3╰)
Mẹ Dạ Mục: Mẹ cũng yêu con, moah moah. ( づ ̄3 ̄) づ╭~
Cuộc trò chuyện qua quả cầu thủy tinh kết thúc.
Hạ Tử Xuyên:???
Cái gì cũng không hỏi liền trực tiếp đáp ứng, sủng ái đứa nhỏ như vậy thật sự tốt?
Hạ Tử Xuyên: Tôi chỉ muốn thuê một số phòng thí nghiệm để nghiên cứu.
Dạ Mục: Sử dụng viện nghiên cứu chiếm một tòa nhà để nghiên cứu không phải là thuận tiện hơn sao?
Hạ Tử Xuyên:....
Nói rất có lý, anh lại không có gì để nói.
Hai máy bay trực thăng đã bay đến và đưa đi các nhân viên và thiết bị trước đó. Hiệu suất làm việc này, tuyệt.
Hạ Tử Xuyên: Thông tin liên lạc của hai người đều dùng thủy tinh cầu?
Dạ Mục: Đúng rồi! Siêu phương tiện.
Hạ Tử Xuyên: Vậy cậu và tôi cũng có thể dùng thủy tinh cầu?
Dạ Mục: Hình như... Không được.
Hạ Tử Xuyên: Vậy cậu có di động không? . Truyện Hệ Thống
Dạ Mục: Không có...
Hạ Tử Xuyên dẫn Dạ Mục đến trung tâm thương mại mua điện thoại di động. Kết cấu bên trong trung tâm thương mại có chút phức tạp, chưa đi được mấy bước, Dạ Mục đã bắt đầu thấy đầu óc choáng váng, Hạ Tử Xuyên đành phải kéo tay cậu nhóc đi vào cửa hàng điện thoại di động.
Cô gái nhỏ bán điện thoại di động trong lòng cảm thấy thật kích động, tuy rằng cô đã làm hủ rất nhiều năm rồi, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy CP nam nam chính thức dưới tình huống hiện thực. Hôm nay! Là một ngày lịch sử! Nàng nhìn thấy điềm ngọt công cùng thụ. Sống trong thực tế, sống sờ sờ! A! Tôi chết mất aaaaaa!!!
Nhân viên cửa hàng: Xin chào, tôi có thể giúp gì cho ngài không ạ?
Hạ Tử Xuyên: Để chúng tôi tự mình xem qua trước.
Nhân viên cửa hàng: Được.
Yên tâm, tôi sẽ không quấy rầy thế giới hai người của các anh đâu, tôi chỉ có thể lẳng lặng nhìn trộm! Nhìn trộm!
Nụ cười chuyên nghiệp của nữ nhân viên cửa hàng lộ ra một tia đáng khinh.
Dạ Mục ở trong lòng cảm thán nhân loại nơi này thật nhiệt tình, chính là cười cứ quái quái.
Hạ Tử Xuyên: Thích loại điện thoại nào?
Dạ Mục: Ặc (⊙o⊙)…, tôi cũng không biết chọn, anh giúp tôi xem đi.
Hạ Tử Xuyên: Cái này đi, cùng loại với điện thoại di động của tôi, độ rõ nét cao, mượt mà cũng không tệ.
Dạ Mục: Vậy mua cái này đi.
Này! Công xướng thụ tùy, không tồi không tồi. Nữ nhân viên bán hàng thấy mà vui mừng.
Sau khi mua xong điện thoại di động, Hạ Tử Xuyên giúp cậu lắp thẻ điện thoại di động, dạy Dạ Mục cách sử dụng điện thoại.
Hạ Tử Xuyên: Cậu thấy không, chạm nhẹ một chút, phần mềm điện thoại di động đã được mở ra.
Dạ Mục: Tại sao tôi chạm, mà điện thoại di động không phản ứng?
Hạ Tử Xuyên: Móng tay quá dài, điện thoại di động không cảm nhận được ngón tay chạm vào. Đến lúc cậu cắt móng tay rồi.
Dạ Mục: Nhưng tôi không biết làm, anh giúp tôi cắt móng tay, được hông?
Hạ Tử Xuyên: Cái này cũng không được?
Cha mẹ này có bao nhiêu cưng chiều con mình? Ngay cả cắt móng tay cũng không biết.
Dạ Mục: Ân.
Hạ Tử Xuyên: Buổi tối tôi sẽ dạy cậu.
Là một người con trai, phải học cách tự cắt móng tay cho riêng mình. Hạ Tử Xuyên vẻ mặt nghiêm túc nghĩ.
Muộn ~ lên ~ tôi ~ dạy ~ cậu~, cô gái bán hàng nghĩ cô thật không tốt nha. Là buổi tối dạy ở trong chăn? Hay là thở dốc từng trận ở trong phòng tắm dạy? Oh ~~~~, nghĩ thôi đã cảm thấy rất kích thích.
Khi hai người sắp rời đi, cô nhân viên cửa hàng đã gọi họ lại.
Nhân viên cửa hàng: Khách hàng anh có thể dừng lại không, xin vui lòng quét mã với số công cộng của cửa hàng chúng tôi, bất cứ khi nào có bất kỳ câu hỏi nào có thể được tư vấn.
Dạ Mục: Cái gì cũng có thể hỏi?
Nhân viên cửa hàng: Vâng, miễn là cậu hỏi, chúng tôi sẽ trả lời một cách chi tiết.
Tốt nhất là có thể nói về cuộc sống về đêm kích thích của chồng chồng các cậu, ha.
Oa! Nhân loại kia lại lộ ra nụ cười quỷ dị, Dạ Mục sợ tới mức mở to hai mắt.