Hạ Hoa cũng sinh bé con của mình trước Mẫn Mẫn 1 tháng,là 1 bé trai có đôi mắt long lanh,bé con của Hạ Hoa và Nhậm Thiếu Thiên được anh đặt tên là: Nhậm Thiếu Khải.
Trong một năm chỉ khác thời gian thôi đã có 5 đứa bé được sinh ra đời,điều đặc biệt ba mẹ của chúng đều là bạn thân của nhau,hứa hẹn sẽ tạo ra nhiều điều thú vị.
.................................
(Thời gian quay lại nha các bạn đừng hiểu nhầm ý mình nhé).
NGOẠI TRUYỆN
Triệu Kỳ Bân vs Tôn Nghi Trân
Khi Nghi Trân kết thúc trương trình đại học cô quyết định chọn Triệu Thị làm nơi bắt đầu sự nghiệp.
Phải nói đến ba năm đại học,học cùng trường với Mẫn Mẫn nhưng cô lại học quản trị kinh doanh,3 năm đại học mối quan hệ của Nghi Trân và Kỳ Bân cũng chỉ giữ ở mức tình bạn đặc biệt.
Vì trước kia Kỳ Bân quá đào hoa,nên Tôn Hưng Nghiêm ba của Nghi Trân rất nghiêm khắc với mối quan hệ của hai người.
Nghi Trân lại ngoan ngoãn giao ước với ba mẹ mình nếu trong 3 năm đại học của Nghi Trân, Triệu Kỳ Bân không phạm phải sai lầm nào,ba mẹ cô sẽ cho cô toàn quyền quyết định ai sẽ là người đi cùng cô suốt chặn đường còn lại.
Nghi Trân không hiểu lòng mình luôn,vì sao cô có thể tin tưởng vào Kỳ Bân đến mức đồng ý với giao ước của ba mẹ mình.
Nghi Trân cũng chưa bao giờ so sánh với em gái vì sao được ba mẹ đặt cách,vì cô biết người chồng em gái cô chọn không có nhược điểm,Hàn Nhật Hạo luôn làm cho cả nhà Tôn gia ai cũng rất vừa lòng.Ngược lại người cô chọn thì quá ư là nhiều nhược điểm.Mẫn Mẫn em gái cô lại chịu nhiều tổn thương từ nhỏ,Nghi Trân rất yêu thương em gái của mình.
3 năm đại học kết thúc Nghi Trân đã thành công giành quyền quyết định giao ước.
Nghi Trân chọn đến Triệu Thị làm việc tất cả là vì Triệu Kỳ Bân.Những năm qua cô đã cảm nhận được tình cảm của Kỳ Bân giành cho mình,cô còn nợ anh một câu trả lời.
Hôm nay được tin Mẫn Mẫn em gái mình mang thai,cả nhà cô ai cũng vui,hôm nay lại là ngày nghĩ cô có hẹn với Triệu Kỳ Bân đến khu vui chơi ở siêu thị lớn nhất thành phố.
Kỳ Bân đến nhà tìm Nghi Trân,sau khi hỏi về ba mẹ Nghi Trân anh được quản gia cho biết họ đã đi thăm cô ba,cũng là Mẫn Mẫn.
Do ba mẹ cô đã đi thăm Mẫn Mẫn,Kỳ Bân mới dám to gan đi vào phòng Nghi Trân.Kỳ Bân vẫn chưa biết ba mẹ Nghi Trân đã cho anh thông qua vòng thẩm định.
Cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa:Cốc cốc cốc.
Nghi Trân chân mang giày cao gót màu đỏ,người mặc váy ngắn nhẹ nhàng bước ra mở cửa,Nghi Trân có phần bất ngờ khi Kỳ Bân đứng trước mặt cô:
" Sao lại là anh"
" Anh là người hẹn hò với em, không phải là anh thì là ai"
Kỳ Bân thãn nhiên đáp lại Nghi Trân.
Kỳ Bân không để mất quá nhiều thời gian,thậm chí là đã ăn chay vì Nghi Trân quá lâu,anh đẩy Nghi Trân vào ép cô sát tường tay còn lại đóng cánh cửa lại,Nghi Trân bất ngờ với hành động này của Kỳ Bân:
" Anh định làm gì "
" Hôn em"
Vừa dứt tiếng là môi đã kề môi,nhưng Kỳ Bân cũng rất ngạc nhiên vì Nghi Trân không có ý định đẩy anh ra,điều này khiến cho anh rất thích thú và rất hài lòng.
Cả hai chìm đắm trong nụ hôn đầy ngọt ngào,Nghi Trân so với Kỳ Bân là một trời một vựt,cô gái lần đầu nếm mùi vị của răng môi lẫn lộn,còn nam nhân này anh là lão cáo già trong chuyện tình trường rồi.
Kỳ Bân thầm nghĩ trong lòng:Nghi Trân anh cần dạy dỗ em nhiều hơn rồi,kỹ năng thực hành quá tệ.
Nụ hôn kéo dài hơi lâu,Triệu Kỳ Bân nhận ra hô hấp của Nghi Trân không được ổn,anh mới luyến tiếc buông bờ môi đỏ hồng mềm mại của cô ra.
Kỳ Bân nói nhỏ vào tai cô:
" Em thật ngọt ngào"
Nghi Trân mặt đỏ ửng lên vì mấy lời từ miệng của Kỳ Bân vừa nói ra.
Nghi Trân đẩy Kỳ Bân ra đi đến lấy túi xách của mình,Kỳ Bân nhìn xung quanh căn phòng chỉ toàn màu hồng này thầm nghĩ: Phải thay đổi tông màu ở phòng ngủ nhà anh thôi,chuẩn bị đón vợ về.
Cả hai sau đó rời khỏi phòng đến khu vui chơi,chơi rất nhiều trò chơi,cảm thấy Nghi Trân đã thấm mệt:
" Em ngồi đây đợi anh,anh đi mua nước cho em"
" Vâng anh đi nhanh nhé"
" Anh về ngay"
Kỳ Bân đúng như lời đã hứa đi rất nhanh,cũng nhanh thôi anh đã trở lại.
" Nước đây em uống đi"
Kỳ Bân đưa nước cho Nghi Trân dịu dàng nói.
Xác định Nghi Trân đã uống nước xong,tinh thần đã tốt hơn nữa,Kỳ Bân lại tranh thủ thiên thời địa lợi nhơn hòa đầy đủ yếu tố liền ra tay ngay.
Anh quỳ một chân,mắt nhìn thẳng Nghi Trân tay đưa ra chiếc nhẫn đã chuẩn bị từ lâu,còn thêm một cô bé tầm 7 tuổi,cô bé này bán hoa và hoa đều được Triệu Kỳ Bân mua hết với điều kiện cô bé phải giúp anh cầu hôn thành công.
Triệu Kỳ Bân nét mặt chân thành pha lẫn tí căng thẳng,chọn địa điểm đông người cầu hôn đúng là hơi mau hiểm,nhưng tỉ lệ thành công cũng rất cao.
" Trân nhi đồng ý làm vợ anh được không,anh không biết bấy nhiêu đã đủ thành ý chưa,nhưng anh thật lòng rất yêu em"
Nghi Trân rất bất ngờ,cô cũng đang rất cảm động vì Kỳ Bân dám ở chổ đông người cầu hôn cô.
" Cô ơi đồng ý đi,hoa hồng chỉ dành cho những người yêu nhau,chú ấy đã mua hết để tặng cho cô,chú ấy rất là chân thành "
Cô bé đáng yêu quá,những người xung quanh cũng giúp Kỳ Bân một phần,bọn họ cùng nhau đồng thanh:
" Đồng ý đi"
" Đồng ý đi "
" Đồng ý đi "
Nghi Trân đưa tay về phía trước mặt Kỳ Bân nói:
" Anh rất biết tranh thủ,nhưng em rất thích"
" Em đồng ý "
Kỳ Bân nhanh chống đeo nhẫn vào tay Nghi Trân,nhẹ nhàng đặt lên đó nụ hôn.
.................
Ngoại truyện vẫn còn nhé các bạn.Rất cảm ơn vì các bạn đã ủng hộ mình.
Mình sẽ viết thêm ngoại truyện về nhân vật Vệ Thần nữa.