Quả nhiên Anna so tài với nhà chế tạo nước hoa của công ty ngày đó là giả à?
Anna nói chuyện làm người ta tức chết trước mặt này mới thật sự là Annal “Nếu như Phạm Tiêu Tiêu không lấy được danh hiệu top ba.”
Lệ Đình Nam vừa dứt lời, Hứa Nhược Phi suy nghĩ nhanh chóng rồi trả lời: “Vậy thì tôi sẽ nhãn nhịn một chút, ngủ cùng với Tổng giám đốc Lệ ngài trong phòng làm việc thì thế nào?”
Từ khi làm trợ lý bên cạnh Lệ Đình Nam, Lý An đã trải qua không ít chuyện đời lớn nhỏ nhưng xưa nay chưa từng gặp phải người phụ nào dám nói ban đêm muốn ngủ cùng tổng giám đốc Lệ ngay trước mặt anh ấy.
Xem như tổng giám đốc Lệ có ý gì đó với Anna, lúc này sợ là cũng phải để Anna vào sổ đen rồi?
Không biết răng ngày thường tổng giám đốc Lệ ghét nhất là phụ nữ muốn trèo lên giường của anh ấy sao!
Hứa Nhược Phi nói xong, nhìn thoáng Lý An ở bên cạnh đang đờ người ra, cô lập tức hiểu rằng Lý An nhất định đã hiểu nhầm.
Hứa Nhược Phi đảo mắt, cô liền biết những người khác nghe thấy từ “ngủ cùng” thì phản ứng giống như cô.
Lúc đó Lệ Đình Nam gọi cô ngủ cùng, thật sự không sợ cô trở mặt kiện anh ra tòa sao!
Lý An khổ sợ che mặt mình.
Tình huống hiện tại, cậu ta không muốn tham gia vào, cậu ta thầm muốn làm một người an tĩnh làm việc.
Ánh mắt lạnh lùng sắc bén của Lệ Đình Nam rời khỏi màn hình máy tính, dừng lại trên người Hứa Nhược Phi ở trước mặt. Đôi mắt đen láy của anh mang theo một ý nghĩ sâu xa, khóe môi hơi nhất lên, trong đầu hiện lên dáng vẻ của người phụ nữ khi nghe thấy hai chữ “ngủ cùng” lần đầu tiên.
“Tiền đặt cược không nhỏ, cô chắc chứ?” Lông mày của Lệ Đình Nam cau lại, cười như không cười hỏi.
Hứa Nhược Phi gật đầu rất nhanh sau khi cân nhắc.
Cùng lắm thì cô hi sinh một đêm ngủ cùng với Lệ Đình Nam thôi.
Cô đã thử xem qua tác phẩm của các nhà chế tạo nước hoa nổi tiếng ở Lâm Xuyên từ trước, có khả năng vượt qua Phạm Tiêu Tiêu, ngoại trừ Trần Tiểu Nhiễm và bình nước hoa nàng đưa cho Hứa Nhược Mộng thì không có người thứ ba.
Dù gì thì Phạm Tiêu Tiêu cũng có thể giành được vị trí thứ ba.
“Anna, tôi rất mong chờ ngày đó”
Khuôn mặt tinh xảo của Lệ Đình Nam sắc bén không gì sánh được, nhìn về phía Hứa Nhược Phi, ánh mắt bắt đầu suy ngẫm.
“Tổng giám đốc Lệ, chờ một chút, đây là anh đang mong chờ Phạm Tiêu Tiêu thua sao?”
Lệ Đình Nam cười nhàn nhạt: “Một danh hiệu thứ ba chẳng có bất kì ý nghĩa gì với tập đoàn Lệ thị. Chỉ cần không phải hạng nhất thì cô ta có hạng mấy cũng giống nhau.
Đầu óc của Hứa Nhược Phi rất linh hoạt, cô phản ứng kịp ngay lập tức, Lệ Đình Nam đang đào hố sâu đợi cô nhảy vào bên trong!
Từ khi cô thành công giao dịch với Lệ Đình Lam, không tham gia cuộc thi chế tạo nước hoa của Lâm Xuyên, người đứng đầu đầu cuộc thi đã không còn quan trọng.
Cho dù cuối cùng Phạm Tiêu Tiêu có giành được hạng nhất, Lệ Đình Nam cũng không có bất kỳ trừng phạt nào giành cho cô!
Lại là cái bãy của Lệ Đình Nam! Hứa Nhược Phi hung dữ lườm khóe môi đang nở nụ cười châm chọc của người đàn ông.
“Tổng giám đốc Lệ, đây là anh chờ tôi nhảy vào trong bẫy!” Hứa Nhược Phi đã không còn bình thản như ngày xưa, giận quá hóa cười!
Cho dù thế nào, Phạm Tiêu Tiêu cũng phải giành được hạng ba.
Cô tuyệt đối không cho phép Phạm Tiêu Tiêu xếp sau vị trí thứ ba.
Đôi mắt trong sáng ngày xưa của Hứa Nhược Phi hiện lên sự tức giận.