Nếu như Lệ Đình Nam không có chút hứng thú nào với cô, sợ là mới nói được một nửa thì anh đã đuổi cô ra khỏi cửa rồi.
Còn nếu người đàn ông kia cũng có chút hứng thú với cô.
Cho dù không biết mức độ hứng thú của anh với mình là bao nhiêu, nhưng điều này giúp Hứa Nhược Phi có thêm một lá bài tẩy.
Mặt Lệ Đình Nam lạnh như băng, con ngươi sâu thẳm không mang theo chút tình cảm nào.
Anh nhìn chăm chằm vào người phụ nữ bị đồn thổi với mình, muốn cố gắng nhìn thấu cô.
Hai người giống như kỳ phùng địch thủ, vẫn luôn tính toán nhau.
Xưa nay anh chưa từng gặp người phụ nữ có thể khiến anh yên lặng và thán phục như vậy.
Hứa Nhược Phi nở nụ cười nhàn nhạt, trong giọng nói mang theo chút mệt mỏi, chắc là hôm qua không được nghỉ ngơi tốt.
Nhưng mắt của cô vẫn sáng như trước, như liếc một cái là có thể nhìn thấu lòng người.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi không thể hứa hẹn gì với anh, nhưng tôi có thể đảm bảo, chỉ cần tôi còn ở Lệ thị, thì tôi sẽ điều chế ra loại nước hoa có thể giúp danh tiếng của Lệ thị vang xa”
Hứa Nhược Phi nói từng chữ, cô chỉ có thể dựa vào thực lực của mình, để nước hoa cô điều chế trở thành sản phẩm không thể thiếu của Lệ thị, lúc đó Lệ Đình Nam mới lựa chọn mình.
Cô đang đánh cược, không chỉ đánh cược bản thân mà còn đang đàn ông.
Lệ Đình Nam nở nụ cười, khuôn mặt đẹp trai giống như dường như tan băng biến thành mùa xuân.
Đầu ngón tay trắng muốt lạnh lẽo đặt nhẹ lên mặt bàn: “Anna, lá gan của cô không nhỏ. Nếu như tôi không đồng ý, cô có biết kết quả của mình là gì không?”
“Biết. Không có Lệ thị che chở, cô Hứa sẽ không cần kiêng ky nữa, cô ta muốn xử lý tôi như nào cũng được”
“Biết mà còn dám làm như thế Đình Nam lạnh lùng nói.
Trong lòng Hứa Nhược Phi hiểu rõ, trong lúc trò chuyện vui vẻ, sau lưng cô đã toát đầy mồ hôi lạnh, quần áo dính lên người.
Lần này cô đánh cược quá lớn.
Không cẩn thận đi nhầm một bước, thì sau này sẽ đi nhầm cả đường.
Hứa Nhược Nam mím môi, không lên tiếng.
“Trưởng bộ phận bộ nước hoa là cô. Bình thường sẽ làm việc trong phòng làm việc của tôi, tiếp tục phụ trách sắp xếp lịch trình cho tôi, còn cuộc thi chế tạo nước hoa của Lâm Xuyên… Lệ Đình Nam dừng lại một chút, ánh mắt dừng một giây trên người Hứa Nhược Phi.
Đôi mắt người phụ nữ hơi chớp, khao khát nhìn mình.
Lệ Đình Nam yên lặng một giây, rồi lạnh nhạt nói: “Không muốn đi thì biến thành người khác đi”
Trên mặt Hứa Nhược Phi lập tức lộ ra nụ cười như hoa: “Tổng giám đốc Lệt! Anh tốt quá!”
Kết quả sau một giây, Lệ Đình Nam lập tức khiến cô buồn bã.
“Cô không cần đến cuộc thi, nhưng cô phải làm một bản báo cáo thí nghiệm về tất cả các loại nước hoa trong cuộc thi, rồi nộp lên cho tôi.”
Hứa Nhược Phi cạn lời, cô hỏi: “Tổng giám đốc Lệ, trước đây trưởng bộ phận Trần cũng cần làm thế này sao?”