Sáng hôm sau.
Tiểu Nhi bị ánh sáng le lói từ cửa sổ chiếu vào làm cho bừng tỉnh.
Vừa tỉnh dậy, cô còn chưa kịp định hình chuyện gì thì phát hiện cả đêm qua cô đã ôm Lục Thiên Triết mà ngủ say sưa. Thấy bản thân đang ôm anh, cô nhanh chóng rút người lại vô tình lại đụng trúng thứ gì đó đang lấp ló từ chiếc quần của anh.
"Gì thế này, nhọn nhọn mà còn nhô lên? Không lẽ là.."
Cô lấy tay lật chăn lên, đúng như suy đoán. Trong lúc vô tình, tay cô đã vô tình chạm vào củ quý của anh.
Tiểu Nhi ngại ngùng, không dám tiếp tục nhìn anh.
"Trời ơi không thể tin được bản thân mình vừa làm gì vậy nè? Nhưng mà tên này dục vọng của hắn cũng mãnh liệt quá rồi đó. Mới sáng sớm mà đã chào cờ rồi thật không thể tưởng tượng được."
Cô sợ anh tỉnh dậy, biết chuyện lại trêu chọc uy hiếp cô, muốn nhanh chóng chuồng đi.
Vừa ngồi dậy, cô lại bị một cánh tay to lớn vương đến kéo cô quay trở lại giường.
Ai cha, đau quá.
Cô mở mắt ra, thấy Lục Thiên Triết đang nhìn mình chằm chằm.
Lục Thiên Triết anh tỉnh rồi sao vậy thì mau dậy đi làm gì vậy hả?
Cô ấp úng, đôi mắt không dám nhìn thẳng, khuôn mặt cũng trở nên ẩn hồng.
Cô tính chạy đi đâu? Vừa rồi làm chuyện gì xấu xa mới tính trốn đi phải không?
Anh nói gì đó hả? Tôi thì làm gì cơ chứ.
Cô còn tính trói sao? Hôm qua cô đòi chia giường ra làm đôi một hai quyết tôi không được vượt qua thế mà cả đêm cô lại lăn qua ôm tôi. Vừa sáng dậy, cô đã tính dê xòm tôi rồi đó hả?
Tiểu Nhi nghe anh nói, khuôn mặt cô xấu hổ trở nên đỏ bừng.
Không có, tôi không có mà. Chỉ là vô tình thôi...
Lục Thiên Triết thấy được gương mặt e thẹn của cô liền tiếp trêu chọc.
Vô tình hay cố tình thì tôi không biết. Nhưng mà cô đã chạm vào thứ quý giá nhất của đời con trai thì cô phải bồi thường đi. Hôm qua cô bảo tôi dê xòm cô không ngờ hôm nay cô lại dám làm như vậy thật đáng xấu hổ.
Lục Thiên Triết cố tình bày ra khuôn mặt tuyệt vọng, đau khổ. Khiến Tiểu Nhi cảm thấy bản thân có lỗi không biết phải làm sao.
Tôi thật sự không cố ý mà, anh nói đi anh muốn tôi bồi thường sao hả.
Nếu cô muốn bồi thường vậy thì phải ký tờ giấy hợp đồng này.
Anh thấy cô có vẻ đã cắn câu liền nhân cơ hội để cô ký tờ giấy hợp đồng mà anh đã chuẩn bị từ trước.
Ký giấy hợp đồng? Giấy hợp đồng anh đang nói là sao?
Anh đứng dậy lấy từ trong bàn làm việc ra một tờ giấy đưa cho Tiểu Nhi.
Cô đọc đi, rồi ký vào. Đây là điều khoản hợp đồng đó.
Tiểu Nhi cầm tờ giấy lên, từ từ đọc nội dung trong đó.
Điều khoản hợp đồng
Hai bên không được ép buộc, ***** *** khi đối phương không cho phép.
Không được tùy tiện quyết định ảnh hưởng mọi thứ liên quan đến công việc sự nghiệp của tôi.
Hai bên chung sống danh nghĩa như vợ chồng nhưng không được xen vào chuyện tình cảm cá nhân của đối phương.
Cô sẽ là người đi dự tiệc và sự kiện cùng tôi.
Mỗi ngày cô sẽ phải nấu ăn cho tôi.
Bắt đầu khi cô đã ký hợp đồng cô sẽ làm việc ở công ty Lục Thị.
Nếu cô phạm vào điều khoản nào sẽ phải nhận phạt.
Bảng hợp đồng này sẽ được kết thúc khi một trong hai tìm được người phù hợp và công ty Lâm Thị gia đình cô đã ổn định.
Lục Thiên Triết anh đặt ra bảng hợp đồng này với mấy cái điều khoản nhảm nhí này bắt buộc tôi phải kí là sao hả?
Tiểu Nhi khuôn mặt bực bội cầm tờ giấy hợp đồng nhìn anh.
Bảng hợp đồng này tôi đặt ra để cô không làm càn đó, như vụ việc sáng nay. Tôi đặt ra tất cả đều có lợi cho cô và tôi thôi có gì mà quá đáng đâu chứ.
Trong điều khoản anh bắt buộc tôi phải đi làm việc cho anh không quá đáng thì là gì chứ?
Cái đó tôi thấy hợp lí mà, cô đi làm cho tôi thì vẫn có lương đàng hoàng chứ tôi có bóc lột cô đâu mà quá đáng.
Anh thấy cô dường như không muốn ký, liền muốn uy hiếp.
Thế cuối cùng cô có ký hợp đồng không?
Nếu ký thì tôi được gì cơ chứ.
Vậy là cô không muốn bồi thường việc mình gây ra phải không?
Lục Thiên Triết vẻ mặt uất ức, cố tình khiến cô cảm thấy có lỗi mà kí.
Rồi, rồi tôi sẽ kí được chưa? Nhưng mà khi kí rồi anh cũng không được phạm vào mấy cái điều khoản ngu ngốc này đâu đó.
Được rồi, cô kí rồi thì tốt. Bắt đầu từ hôm nay cô sẽ phải lên công ty làm thư ký cho tôi. Căn biệt thự này khá xa so với công ty, mỗi lần đi lại có hơi vất vả. Nên tôi và cô sẽ ở một căn biệt thự khác mà mẹ tôi chuẩn bị sẵn để thuận tiện hơn.
Lục Thiên Triết vẻ mặt đắc thắng, cười một cách xảo quyệt.
Hả? Tôi và anh sẽ ở cùng nhau sao, không phải là ta sẽ ở đây à? Nếu như tôi và anh sống cùng nhau vậy anh làm chuyện gì bậy bạ với tôi thì sao.
Có cô suy nghĩ bậy bạ thì có, mẹ tôi muốn tôi và cô ở riêng đó có vấn đề gì sao? Trong điều khoản cũng đã viết không được ép buộc, ***** *** khi đối phương không cho phép còn gì.
Tiểu Nhi khuôn mặt hầm hầm, dường như đang muốn bẻ Lục Thiên Triết ra làm hai.
Thế còn việc đi làm thư ký cho anh thì sao? Bắt đầu từ hôm nay nghĩa là bây giờ tôi sẽ phải đi làm ư?
Lục Thiên Triết cười tủm tỉm vì thành công dụ dỗ được cô làm sai vặt cho mình.
Đúng rồi đó, mau đi thay đồ đi.