Mà lúc này, một mình Huyết Minh đã đi đến bên vách núi Ma Tiêu. Theo trong lịch sử trăm vạn năm qua của Thương Lang đại lục có ghi lại. Ma Tiêu trước kia là thủ phủ lớn nhất của ma tộc. Về sau, khi Vạn Kiếm tông cùng các thế lực khác được thành lập. Nó lại trở thành nơi vẫn lạc của mấy mươi đời Ma Thần cũng như của trăm vạn ma tộc. Vì thế, nơi này mới được gọi là vách núi Ma Tiêu, hay vực thẳm Ma Vẫn.
Từ trên cao nhìn xuống, Ma Tiêu liền giống như là một đầu quái thú đang há to miệng chờ đợi con mồi. Bên dưới vực sâu lại là nham thạch đỏ rực cuồn cuộn, tỏa ra ma khí cùng độ nóng chín cả da thịt. Nghe nói, không riêng gì Ma tộc, nơi đây cũng từng là chỗ mai táng cho ngàn vạn tu sĩ cả hai tộc nhân - yêu.
Sau này, có rất nhiều tu sĩ bởi vì hiếu kỳ nên cũng đã đến đây tìm hiểu. Nhưng tất nhiên, tất cả bọn họ đều là có đi mà không có về. Ngay cả tro cốt cũng đều không nhặt lại được.
Mặc dù là đứng trên vách đá, nhưng Huyết Minh vẫn như cũ cảm nhận được hơi nóng từ đáy vực phả vào mặt. Bên tai phảng phất như cũng nghe thấy tiếng gào thét của trăm ngàn vạn binh sĩ. Nếu không phải vì hắn có định lực hơn người, hắn nhất định cũng đã bị tâm ma quấy nhiễu từ lâu.
Nhìn lấy dung nham ào ạt chảy qua dưới chân của mình, Huyết Minh liền không chút do dự thả người nhảy xuống. Không phải bởi vì hắn chán sống, mà là vì, hắn có cánh a.
Lúc này, Chư Thần Dực cũng liền xuất hiện ở sau lưng của Huyết Minh. Va đập vào trong không khí, đem cơ thể đang rơi tự do của hắn cho bình ổn lại. Lơ lửng ở giữa dòng nham thạch nóng rực và vách đá gồ ghề.
Nhíu mày nhìn khắp một biển dung nham ở đây. Huyết Minh liền dọc theo biển lửa, bay lượn ở phía trên chậm rãi tìm kiếm. Còn về việc chui vào trong nham thạch đi tìm? Rất xin lỗi, hắn không cho rằng ở dưới dòng dung nham kia, Triệu Tử Kiều có thể sống sót được mà tìm ra Kim Đỉnh Chu Tước đâu. Còn nếu thật là vậy, vậy thì hào quang của nam chính quả thật chính là bất tử bất diệt rồi.
Nhưng là, sau một thời gian dài bay trên dòng dung nham. Ngay cả nửa điểm tung tích hắn cũng không hề tìm ra được. Vì vậy, Huyết Minh liền không khỏi cảm khái một hơi. Nam chính hắt xì một cái cũng có thể tình cờ gặp phải nữ chính. Còn hắn, không phải nam chính rồi thì cho dù có đi tới chân trời góc bể cũng đều sẽ không tìm được.
Ngay khi Huyết Minh xoay người, chuẩn bị đi tìm theo hướng ngược lại. Thì bỗng dưng, đầu óc của hắn lại trở nên choáng váng một chút. Ánh mắt mơ hồ không thể nhìn rõ được mọi vật. Hắn chỉ có cảm giác cơ thể mình giống như là đang trầm xuống.
"Không tốt!" Nếu rơi xuống, hắn nhất định sẽ là tro cốt cũng đều không còn.
Thế nhưng, một lúc lâu sau, cảm giác nóng cháy cũng không có tìm đến với hắn. "Ầm" một tiếng, cơ thể của hắn giống như là va vào một nơi bằng phẳng cứng rắn như nền gạch. Đầu óc cũng dần dần lấy lại được thanh minh.
Lúc này, ánh mắt của Huyết Minh cũng đã trở về như cũ. Đập vào mắt của hắn là trần nhà cao vời vợi với một chiếc đèn treo trần làm bằng xương đầu lâu của con người. Bên trong chúng, những ngọn đèn cầy trắng bệch cũng là đang liên tục đong đưa qua lại, toả ra ánh sáng mờ ảo, yếu ớt.
Mà hắn, là đang nằm dang tay ở giữa một toà đại điện vô cùng quy mô, cũng treo đầy giá nến màu trắng. Xa xa, lại còn có thể lờ mờ nhìn đến một đám bài vị nằm trên bàn thờ. Toả ra khí tức âm hàn khiến người ta không rét mà run.
Từ từ ngồi dậy, Huyết Minh liền đưa mắt đánh giá mọi thứ xung quanh mình, cũng không có phát hiện đến vật sống nào khác. Chẳng lẽ, bên dưới vực thẳm Ma Tiêu có thiết lập một cái trận pháp không ai hay biết? Mà hắn, có lẽ cũng là may mắn rơi vào trong khuôn viên trận pháp nên mới đến được nơi này.
Đứng lên, Huyết Minh liền sửa sang lại y phục của mình một chút. Sau đó mới nâng lên bước chân, từng chút một theo đại điện đi dần về phía linh vị nằm ở phía xa kia. Càng đến gần, Huyết Minh liền nhanh chóng bị tấm biển treo cao phía trên vách tường kia cho thu hút đến.
Chỉ thấy nơi đó có ghi lên bốn chữ, Ma Thần Chi Mộ.
Ma Thần Chi Mộ? Trong lòng suy ngẫm, khoảng cách giữa Huyết Minh và từ đường cũng liền càng ngày càng gần. Từng chi tiết trên linh đường rộng lớn hơn vài thước kia cũng liền ánh vào mắt của hắn.
Chỉ thấy linh đường này được bày tổng tộng 16 tấm linh vị lớn được khắc bằng gỗ Linh Khu Mộc nổi tiếng của Thương Lang đại lục. Hai bên linh đường lại đặt hai cái tượng đá cao chừng hai trượng có hơn, trong tay mỗi cái lại vác lấy một thanh loan đao. Vải trắng cũng bay phất phơ khắp mọi nơi.
Đưa mắt nhìn lên dòng chữ đỏ trải dài trên bài vị, ánh mắt của Huyết Minh không khỏi nheo lại với nhau. Ma cốt trong người hắn cũng liên tục rung động không ngừng, giống như là một loại bản năng kỳ diệu.
| Ma thần đời thứ 1 chi vị, Song Thiên Lãnh, năm 20 tuổi, kế thừa ma thần chi vị. Làm người quyết đoán nhưng quá trọng tình nghĩa. 35 tuổi, khai lập Thần ma thánh tiêu cung. Năm 578 tuổi, đem yêu - nhân hai tộc đều buộc quy thuận ma tộc. Năm 1078 tuổi, bị thê tử giết chết, vẫn lạc.|
| Ma thần đời thứ 2 chi vị, Khâm Bằng. Năm 15 tuổi, kế thừa ma thần chi vị. Chiến thần có công hàng đầu, lần nữa khôi phục lại đế chế tối thượng của vạn dân ma tộc. Năm 12076 tuổi, hao hết thọ nguyên, rời khỏi cửu tiêu, đời đời vang danh.|
.........
| Ma thần đời thứ 15 chi vị, Huyết Thiên Thần. 25 tuổi kế thừa ma thần chi vị. Nhu nhược, không có việc gì vẻ vang, làm mất mặt ma tộc. Vốn không xứng được vào Ma thần chi mộ, nhưng có công sinh hạ thiên tài của ma tộc, miễn cưỡng ghi tên vào Ma thần sử. Năm 47 tuổi, bị giết.|
Huyết Thiên Thần... Đây là phụ thân của nguyên chủ.
**Đổi mới KTB rồi a. Cầu kim phiếu, cầu được bao nuôi~ ( Liêm sỉ gì tầm này ≧∇≦)
**Định lập group chat trên zalo mà nghĩ kĩ lại, quyết định chắc thôi quá. ฅ"ω"ฅ