Những lời chỉ trích của Tiếu Thương Thiên, cũng không gợi được một tia áy náy của Huyết Minh. Hắn vẫn thủy chung trầm mặc, lại đột ngột theo trong không gian lấy ra Lôi Uẩn kiếm.
Nhìn thấy hành động này của hắn, Tiếu Thương Thiên có phần hứng thú khiêu mi, trêu tức:"A Minh lấy kiếm ra là muốn giết ta sao a? Đao kiếm không có mắt, ngoan, đừng đùa, cẩn thận làm thương tới bản thân."
Tiếu Thương Thiên không sợ hãi. Bởi vì tuy cảnh giới bị áp chế, nhưng nhục thân của hắn vẫn vô cùng cường hoành. Chí ít không phải Thánh phẩm không thể phá. Hắn đã đánh giá qua, thanh kiếm trong tay Huyết Minh cùng lắm cũng chỉ là Thiên cấp mà thôi. Có thể cắt vỡ da thịt của hắn hay không vẫn còn là một ẩn số.
Thế nhưng, làm Tiếu Thương Thiên không ngờ tới chính là, Huyết Minh cũng không có xuất thủ với hắn. Trái lại, lại nhanh chóng trở tay, đem kiếm đâm xuyên lồng ngực của Triết Mệnh.
Sau đó, bàn tay hắn lại đặt lên vai y. Một cỗ lực hấp liền từ trên tay hắn phát ra, đem luồng ma khí tinh thuần nhất trong thể nội của Triết Mệnh đều thôn phệ tới.
Theo đó, chút sinh cơ cuối cùng trên người Triết Mệnh cũng chậm rãi tán đi. Y bất chợt ngẩng đầu "nhìn" Huyết Minh, miệng hé mở, trên mặt đã không còn đau khổ. Chỉ có nhẹ nhõm, giống như đã buông xuống mọi thứ, đạt được giải thoát.
Kỳ thực, theo năm đó Bách Thừa Khê chết, Bách Lý Liên Giang cũng đã không còn tồn tại trên cõi đời này nữa. Tâm y đã chết, nhưng chấp niệm cùng cơ thể vẫn còn mãi chèo chống, bởi vì y còn có chuyện muốn nói với Đế tôn.
Nay, tâm nguyện đã hoàn thành, y cũng đã không còn cần thiết tồn tại nữa. Sống, là một loại tra tấn dằn vặt, chi bằng chết, có thể thanh thản bình an. Hơn nữa, y chí ít cũng không phải vô dụng. Có thể cống hiến giá trị cuối cùng của mình cho thần minh.
Một khắc này, mặc dù Triết Mệnh không thể biểu lộ rõ ràng. Nhưng Huyết Minh lại vô duyên vô cớ nhận thấy, y đang cười. Hơn nữa, còn cách không truyền đạt với hắn di ngôn cuối cùng.
"Đế tôn, xin lỗi...còn có, đa tạ."
Xin lỗi vì đã lừa gạt ngươi. Đa tạ vì năm đó ngươi đã đem một tiểu tử tàn phế như ta từ trong xó xỉnh nhặt về. Đồng thời, còn cảm tạ ngươi đã giải thoát cho ta.
Ma khí trong người Triết Mệnh triệt để bị Huyết Minh thôn phệ. Nhưng hắn cũng chỉ dám chọn lọc phần ma khí tinh thuần nhất mà thôi. Bởi vì nếu hấp thu tất cả, thì sẽ gây ra căn cơ bất ổn, làm ảnh hưởng đến độ tinh thuần của Ma cốt trong người hắn.
Mặc dù vậy, lượng ma khí này vẫn có số lượng rất lớn. Bởi vì Cực Viêm huyết mạch, cho nên ma khí của Triết Mệnh và Huyết Minh có thể xem như đồng căn đồng nguyên. Không cần thời gian luyện hóa, luồng ma khí này đã chủ động hòa vào trong đan điền của hắn. Đem tu vi của hắn trực tiếp đề thăng đến bán bộ Kiếm Thánh.
- Thuộc tính ký chủ:
Tên: Huyết Minh ( Nam)
Tu vi: Nửa bước Kiếm Thánh.
Huyết mạch: Cực Viêm huyết mạch. ( Ma cốt cùng Yêu cốt.)
Thần thể: Cực Viêm chi thể. ( Thôn phệ.)
Kỹ năng: Cấm Ngôn Thuật, Khống Hồn Quyết, Trung cấp luyện đan sư.
Vật phẩm: Vỏ kiếm Hy Tà, Giác tỉnh thạch, Thẻ huyễn hóa vũ khí, Thế thân nhân hình.
Võ kỹ: Ngự Lôi Kiếm Pháp, Vạn Kiếm Quy Tông, Phá Thiên Kiếm Ảnh, Lưu Băng Kiếm Pháp.
Tùy thân: Hy Tà kiếm, Lôi Uẩn kiếm, Vấn Hồi kính, Khốn Tiên Tác.
Thân pháp: Thiên Kiếp Ngân Lôi.
Điểm phản diện: 86210.
Ảnh hưởng trị: 400.920
Huyết Minh nhàn nhạt lướt qua thuộc tính bảng, cũng không vì tu vi tăng lên mà cao hứng. Bởi vì hắn vẫn chưa có quên, trước mặt mình còn đang đứng một tôn Kiếm Thần cảnh đỉnh phong. Trước mặt hắn ta, thì chút tu vi này của mình căn bản là không đáng giá chú ý. Mặc dù kinh ngạc, nhưng Tiếu Thương Thiên vẫn phản ứng lại, cười đạo:"Chậc, nói giết liền giết, A Minh đúng là quả quyết a."
"Ngươi rốt cuộc là muốn làm gì?" Không có tâm tình nói nhiều với Tiếu Thương Thiên, Huyết Minh liền trầm giọng hỏi. Trong lòng bắt đầu nghĩ tới đủ loại phương án. Tỷ như Tiếu Thương Thiên muốn giết hắn, đem hắn lăng trì xử tử các loại,...
Dù sao hắn đã giết cả nhà hắn ta, còn lừa hắn ta lâu như vậy. Chắc hẳn hắn ta sẽ hận hắn đến mức muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Sự cả nghĩ của Huyết Minh cũng không thoát khỏi được ánh mắt của Tiếu Thương Thiên. Hắn ta tựa tiếu phi tiếu nhìn xem hắn, mặc dù đang cười, nhưng bởi vì những vết sẹo trên mặt, nên trông có vẻ phá lệ dữ tợn:"Làm gì? Ha, ngày đầu tiên trở về thân thể. Việc đầu tiên bổn vương muốn làm chính là gặp ngươi."
"Sau khi ngươi chết, bổn vương càng thêm cố gắng tu luyện Khống Hồn Quyết, chỉ vì muốn phục sinh ngươi."
"Nhưng sau mấy vạn lần phục sinh thất bại, bổn vương liền dần dần chết lặng. Bổn vương bắt đầu suy nghĩ...Nếu ngươi thật sống lại, bổn vương nên làm gì với ngươi? Đầu tiên là đào đi đôi mắt của ngươi. Để ngươi vĩnh viễn chỉ có thể nhìn bổn vương."
"Sau đó cắt lưỡi của ngươi, để không còn kẻ nào khác có thể nghe được giọng nói của ngươi nữa. Đem ngươi làm thành nhân côn, để ngươi mỗi ngày chỉ có thể dựa vào bổn vương để sinh hoạt. Đồng thời cũng sẽ không phản kháng, chạy thoát được."
"Cuối cùng lại lột da ngươi làm thành áo choàng, để ngươi thời thời khắc khắc đều ở bên cạnh bổn vương..." Phảng phất nghĩ tới viễn cảnh tốt đẹp gì, biểu tình trên mặt Tiếu Thương Thiên liền hòa hoãn lại, tràn đầy sủng nịch chỉ hướng Triết Mệnh đã mất đi sinh cơ.
"Ân, hắn ta chính là vật thí nghiệm bổn vương dùng để thực hành a. Để tránh lúc dùng lên người ngươi sẽ xảy ra sai sót. Bởi vì nếu thật như vậy, bổn vương sẽ rất đau lòng."
Nghĩ tới mỗi ngày đều có một tên biến thái ở sau lưng nhìn chằm chằm, suy nghĩ làm sao tra tấn mình, Huyết Minh liền cảm thấy cả người không tốt. Nhất là khi đối phương còn một mặt "nhu tình" nói ra mấy lời đáng sợ này.
"Tiếu Thương...Không, Tiểu Quân, ngươi nghe ta nói đã. Có chuyện gì, chúng ta ngồi xuống rồi từ từ nói, ngươi tỉnh táo một chút a." Biết rõ lúc này không thể tiếp tục cứng rắn nữa, cho nên, Huyết Minh liền cố gắng hạ thấp tông giọng đến hống Tiếu Thiên Thiên. Tránh cho hắn ta "xúc động" mà biến hắn thành Triết Mệnh thứ hai.
Nhưng là, Tiếu Thương Thiên cũng không cảm kích. Ngoại trừ bị một tiếng "Tiểu Quân" làm vui vẻ ra. Thì hắn liền có phần không vui nói:"Tại sao A Minh lại nói vậy chứ? Ta hiện tại rất là tỉnh táo a. Bởi vì tỉnh táo, nên ta mới cùng A Minh nói nhiều như vậy."
"Nhưng ta vẫn phải nhắc nhở A Minh một chút. Ta rất tỉnh táo, nhưng đầu ác quỷ bên trong ta lại không tỉnh táo như vậy đâu."
**Triết Mệnh chết. /lấp hố lấp hố/
**Kế tiếp sẽ đến lấp cái hố của Đại Đại a. ( ö)/