"A..." Bị đánh trúng, Huyết Từ Ca lập tức liền văng ra xa hơn trượng. Nhưng bởi vì đối phương cố ý lưu thủ, nên y cũng không chịu trọng thương, chỉ là khí huyết cuồn cuộn, linh khí bị đánh tán, tay chân nhất thời trở nên suy yếu, vô lực, so phàm nhân còn phải yếu đuối.
Nhận thấy tình thế không ổn, không chút do dự, Huyết Từ Ca liền lấy ra ngọc phù truyền âm. Nhưng chưa đợi y dùng máu nhuộm lên nó, thì một luồng kình phong đã đánh tới, đem cổ tay của y đánh trật. Mà ngọc phù cũng theo đó trượt khỏi tay y, văng ra ngoài.
Ngay khi Huyết Từ Ca vừa muốn dùng bàn tay còn lại nhặt lấy, thì da đầu y đã lập tức run lên. Bởi vì lúc này, một đôi hắc ngoa đã xuất hiện trong tầm mắt của y, tựa như bâng quơ đem ngọc phù giẫm nát.
Làm Huyết Từ Ca hoảng loạn hơn chính là, cơ thể y đang bị đối phương lôi lên. Hắn ta đang nắm lấy cổ áo của y, để y đối diện với một gương mặt mơ hồ. Nhưng dù không nhìn thấy được biểu cảm trên mặt hắn, thì y vẫn có thể cảm nhận được sự châm chọc, trêu tức trong đó.
"Bổn vương còn tưởng là ai, thì ra là ngươi a Từ Huyết Minh. 8000 năm qua đi, vì sao ngươi vẫn còn yếu đuối như vậy kia chứ? Tiên Tôn cảnh sơ giai...Ngươi đã cẩu thả thành cái dạng gì rồi? Chẳng lẽ không lo sợ, một ngày bổn vương phá được phong ấn liền sẽ đến tìm ngươi đòi lại công đạo?"
"Bây giờ ngươi đã tự mình đưa đến cửa...Ngươi nói xem...Bổn vương nên làm gì ngươi đây?"
"Buông...ra..." Huyết Từ Ca phẫn nộ nói. Trong mắt đều là lửa giận, nhưng cũng pha lẫn một tia sợ hãi.
Ở trong tay kẻ này, y có cảm giác bản thân mình chỉ là một con kiến hôi, một ngón tay của đối phương cũng có thể dễ dàng đem y đè chết.
Chỉ là, hưng phấn vừa qua, lần nữa nhìn vào Huyết Từ Ca. Đáy mắt của nam tử lại chợt lướt qua một tia nghi hoặc.
"Không đúng, không phải hắn..." Thấp giọng lẩm bẩm, ánh mắt nam tử lại chợt hung ác nhìn chòng chọc vào Huyết Từ Ca. Bàn tay lại khẽ chuyển, thô bạo siết chặt cổ của y.
"Ngươi là ai? Từ Huyết Minh là gì của ngươi?"
Đau đớn từ trên cổ truyền tới, cổ họng tắc nghẽn, khiến mặt Huyết Từ Ca không khỏi trướng đỏ, tận lực giãy giụa:"Thả...ra...Cha của ta...là Chân Thần cảnh...ông ấy...sẽ không tha cho ngươi..."
Từ trong lời "hâm dọa" của Huyết Từ Ca, nam tử đã nghe được hai cái đại ý. Thứ nhất, Huyết Minh rất có thể đã độ Chân Thần. Nếu thật vậy, hắn muốn trả thù, e rằng là sẽ rất khó khăn.
Mà thứ hai...
"Ngươi là nhi tử của hắn?"
Không biết vì sao, Huyết Từ Ca lại cảm thấy, giọng nói của nam nhân này giống như lại càng thêm lạnh. Y không nói, chỉ giãy giụa, dùng bàn tay còn lại vỗ đập vào trên cổ tay của hắn.
Nhìn thấy gương mặt giống Huyết Minh đến chín thành này, ánh mắt nam tử không khỏi thiểm sâu. Sau đó, bỗng dưng lại cười vang...
"Ha ha....Đúng rồi a, tại sao ta lại không nghĩ tới chuyện này kia chứ?"
Vừa nói, nam tử còn vừa đem Huyết Từ Ca lôi đi. Ngay sau đó, liền đem y vứt xuống ván giường cách đó không xa, nhấc lên một tầng bụi bặm.
"Ngươi là nhi tử của hắn. Vậy hôm nay liền tới thay hắn thực hiện chuyện mà 8000 năm trước bị đánh vỡ nửa chừng đi."
"Khụ...khụ..." Ho khan liên tục, ôm lấy cổ của mình. Khi nghe nam tử nói, Huyết Từ Ca không khỏi bỏ qua đau khổ mà ngẩng đầu hỏi:"Ngươi muốn làm gì?"
"Làm gì sao? Đương nhiên là làm ngươi." Nam tử cười gằn một tiếng, hai ba bước liền đi đến trước mặt Huyết Từ Ca, giơ tay túm lấy vạt áo của y.
"Ngươi điên rồi sao? Ta là nam nhân, ngươi mau cút đi." Đầu bị một bàn tay của hắn nhấn sang một bên, vạt áo lại bị kéo tung. Cảm nhận lấy dục vọng trong tầm mắt của đối phương. Nếu Huyết Từ Ca còn không nhận ra được ý đồ của hắn nữa, thì e rằng y cũng phải nghi ngờ trí thông minh của mình rồi.
"Đúng vậy, ta chính là điên rồi. Là bị phụ thân của ngươi ép điên."
"Cút đi. Ta sẽ không tha cho ngươi... Mau cút đi...A..."
Giữa hai người Huyết Minh và Huyết Từ Ca trên bản chất vẫn là không giống nhau.
Huyết Minh ngoài mặt mềm yếu, uyển chuyển, nhưng trên thực tế, xương cốt lại kiệt ngạo hơn bất kỳ ai hết.
So với hắn, Huyết Từ Ca lại lộ ra vẻ miệng cọp gan thỏ, ngoài mặt kiên cường, nhưng trong lòng lại vô cùng mềm yếu.
Đó cũng là lý do vì sao khi nãy chỉ cần một cái liếc mắt, nam tử cũng đã nhận ra được người trước mắt mình không phải Huyết Minh.
Hắn sẽ không kêu gào, sợ hãi đến xanh mặt như vậy. Mỗi một giây phút, mỗi một biểu lộ của hắn đều sẽ biểu lộ ra ngoài một cách hoàn mĩ nhất. Hắn sẽ không cho phép bản thân mình xấu xí trước mặt người khác...
Ngay khi Huyết Từ Ca tuyệt vọng giãy giụa, thì đột nhiên, một loạt tiếng bước chân truyền đến, khiến hắn không khỏi cả kinh ngẩng đầu. Con ngươi lập tức co rụt lại.
"Ngươi ức hiếp ca ca của ta. Ngươi là người xấu, đánh chết ngươi, đánh chết ngươi." Chỉ thấy, Huyết Tư Khả lúc này đã chạy vào phòng. 4 tuổi nàng, tu vi cũng chỉ dừng lại ở Toái thể cảnh mà thôi.
Nàng không ngừng oanh kích nấm tay nhỏ lên trên người nam tử, không những không tổn thương được hắn, trái lại còn khiến tim của Huyết Từ Ca nhảy lên đến cổ họng.
Bị người quấy rầy, sắc mặt nam tử cũng không mấy tốt đẹp cho lắm. Ngay khi Huyết Tư Khả chưa kịp phản ứng, hắn đã giơ tay bóp lấy cổ nàng, lạnh hừ:"Từ đâu tới tiểu thí hài?"
"Ngươi bỏ ra nàng. Nàng là muội muội ta, ngươi bỏ qua cho nàng..."
"Ca..."
Biết được tiểu nữ hài này là muội muội của Huyết Từ Ca, thần sắc trên mặt nam tử lại càng thêm tồi tệ. Tưởng tượng đến đây là nữ nhi của Huyết Minh và nữ nhân khác, trong mắt hắn liền hiện ra sát khí, muốn dùng sức vặn gãy cổ nàng...
"Van cầu ngươi tha cho nàng đi. Ngươi muốn thế nào cũng được, ta sẽ làm trâu làm ngựa cho ngươi, cầu ngươi bỏ qua cho nàng..." Lúc này, Huyết Từ Ca đã nước mắt đầy mặt, sợ hãi bắt lấy cánh tay của nam tử. Tư thái hạ xuống vô cùng thấp, khiến nam tử không khỏi ghé mắt.
Rốt cuộc, dưới ánh mắt sợ hãi của Huyết Từ Ca, nam tử liền đem Huyết Tư Khả vứt sang một bên. Lại điểm một sợi hắc khí vào giữa trán của nàng.
Ngay tức khắc, con ngươi của Huyết Tư Khả liền mất đi tiêu cự, nhắm mắt ngất đi. "Xán Xán!"
"Đừng gọi, chỉ là ngất đi mà thôi. Ban nãy ngươi nói gì? Muốn làm trâu làm ngựa cho ta sao?" Vừa nói, nam tử lại tiếp tục đối Huyết Từ Ca động tay chân. Giọng điệu mang theo hứng thú.
"Phải. Ta sẽ làm trâu làm ngựa cho ngươi. Chỉ cầu ngươi đừng đối xử với ta như vậy..."
"Ta sẽ giúp ngươi tìm nữ nhân. Ngươi muốn nam nhân cũng được, ta sẽ tìm cho ngươi nam nhân đẹp nhất trên đời này. Xin ngươi chớ có...chớ có..."
Huyết Từ Ca gần như là tuyệt vọng giãy giụa, bắt đầu cầu xin nam tử.
Chỉ là, nam tử căn bản là không nhìn tới điều kiện mà y đưa ra.
Huyết Từ Ca cho rằng bản thân có thể chịu được, bởi vì dù sao y cũng không phải nữ nhân.
Chỉ là, khi mọi chuyện thật sự xảy ra, Huyết Từ Ca mới bắt đầu đau khổ, sợ hãi, tuyệt vọng.
Kiêu ngạo, hy vọng, một thân hùng tâm tráng khí của y đều đã bị kẻ này hung hăng xé rách, nghiền nát ở dưới thân.
Thiên chi kiêu tử, công tử thế vô song gì đó...tất cả đều đã bị chà đạp, vùi dập vào trong quá khứ không chút lưu tình.
**Kỳ thật Cp Thiên Ca vẫn còn 1 Phiên ngoại hệ liệt nữa. Nhưng ta quyết định khi nào end đoạn drama kia đi rồi viết luôn. Bây giờ thì tạm dừng ở đây a.
**Thuộc tính Cp:
- -Công: hắc y nam tử ( xin lỗi vị ge ge này, nhưng ta chưa spoil tên ge ra được, tạm ghi vậy đi): Sửu công, Cường công, Quỷ súc, Biệt nữu, Muộn tao, Bệnh kiều, Xà tinh bệnh, và quan trọng nhất đây là một Bình giấm siêu to siêu khổng lồ, có đôi chút Trung khuyển.
- -Thụ: Huyết Từ Ca: Mỹ thụ, Nhược thụ.
**Chú giải:
- Sửu công mỹ thụ: Công xấu thụ đẹp (Về ngoại hình)
- Nhược thụ: tính tình yếu đuối, dễ bị lấn lướt, bắt nạt.
- Trung khuyển công: rất nuông chiều người yêu. ( Undere)
- Quỷ súc: kiểu tàn nhẫn, độc ác, gian manh, xảo quyệt, thủ đoạn, lừa dối…v.v. Bao nhiêu tính xấu có đủ.
- Biệt nữu: mắc bệnh của con gái kiểu như nói có là không, nói không là có. Con gái nói một là hai, nói hai là một. Khiến người khác đau đầu khi phán đoán tâm ý.
- Muộn tao: Ra vẻ xa cách, nhưng trong lòng lại nóng như lửa.
- Bệnh kiều: Tức yandere trong ngôn ngữ anime.
- Xà tinh bệnh: Bệnh tâm thần.