"Thất Cửu, ngươi đang làm gì?!!" Lý Viên Khắc cuống quýt nhìn lên bầu trời. Sau lại chuyển dời tầm nhìn đến trên người Huyết Minh. Loại khí tức này, khiến lão cảm nhận được sự uy hiếp vô cùng lớn lao.
Thiết Lực cũng dừng lại công kích, cùng Sát Vô Quan kéo dài khoảng cách. Đồng dạng quan sát Huyết Minh, mong muốn một lời giải thích. Trên mặt cũng không biểu hiện quá nhiều e ngại.
Không giống với hai người bọn họ, Sát Vô Quan xem như là đã nhìn qua sự đời. Loại tràng cảnh mây mù giăng đầy, lôi điện ẩn hiện, trong không khí len lỏi khí vị của Lôi hệ nguyên tố này. Khiến lão không khống chế được nhớ tới tình cảnh độ kiếp của Kiếm Thánh cảnh tu sĩ. Sắc mặt trầm trọng khôn kể, lập tức xoay người liền muốn chạy.
"Đã muộn." Huyết Minh cười gằn một tiếng. Vấn Hồi kính từ trong không gian bay ra, treo trên đỉnh đầu của hắn, vì hắn che chắn lôi kiếp giống như ngày đó. Một đạo lôi điện từ trên trời giáng xuống. Y bào của hắn bay phấp phới, kiếm chỉ thương khung, phảng phất như thần linh giáng thế, khiến người chỉ có thể ngẩng đầu ngưỡng vọng.
Lôi kiếp thế không thể đỡ, càn quét hết thảy vạn vật. Lôi điện ầm vang rơi xuống đất, ánh sáng chói lóa, soi sáng cả vùng trời. Mặc dù không thể mở to mắt nhìn thấy diễn biến ở bên trong. Nhưng cũng không khó tưởng tượng ra, tình cảnh đó là có bao nhiêu khốc liệt.
"Aaa...Thất Cửu! Ngươi đang làm gì vậy!!!"
Bị lôi kiếp bổ trúng, ba người Lý Viên Khắc cũng không có trực tiếp mất mạng. Mà là điên cuồng chèo chống linh lực cùng pháp bảo trên người mình tạo thành một vòng bảo hộ, ngạnh sinh sinh cản trở được luồng lôi điện thứ nhất này.
Thế nhưng, chưa để bọn họ hòa hoãn tâm tình đi mắng chửi Huyết Minh, thì cùng lúc đó, thiên lôi cũng đã tiếp tục buông xuống, một đạo so một đạo mạnh hơn. Đánh cho cả bí cảnh đều rung động không ngừng. Cây cối, đất cát dần dần mờ ảo, vặn vẹo, giống như ảo ảnh sắp sửa tan biến.
"Aa!!!"
[ Đinh, ký chủ thành công chém giết Thiết Lực - Kiếm Tiên cảnh viên mãn, thu hoạch :500 Điểm phản diện.]
Đạo lôi kiếp thứ ba vừa mới buông xuống, Huyết Minh đã nghe thấy được thông báo của hệ thống, cùng với hai tiếng hét thảm phát ra từ Thiết Lực và Lý Viên Khắc. Nhưng bởi vì Lý Viên Khắc là ma tu, nên khi lão chết, Huyết Minh cũng không có nhận được Điểm phản diện.
Cùng lúc đó, luồng lôi điện thứ năm đã đánh ra, nhưng ở trung tâm của uy áp, Sát Vô Quan vẫn còn bình ổn chống đỡ. Trước khi đến đây, lão đã từ trong Chúc Hiên viện đổi lấy một món Bảo khí hộ thân. Lôi kiếp này mặc dù doạ người, nhưng rốt cuộc vẫn là kém chút hỏa hầu, cũng không phải là chân chính thiên lôi độ kiếp. Với tu vi nửa bước Kiếm Thánh, cộng với Bảo khí trong tay, chống đỡ là quá đỗi dễ dàng đối với lão.
Chỉ cần đợi đến khi bí cảnh quá tải mà đổ nát. Lão liền sẽ được truyền tống ra bên ngoài. Khi đó, lão đã chính thức an toàn, có thể đuổi bắt kẻ này, cùng với kẻ to gan lớn mật dám cướp Lưu Ly quả khi nãy.
"Sát Vô Quan, ngươi có từng nghĩ, tại sao ta lại ra tay với ngươi, còn có cả Thiết Lực và Lý Viên Khắc hay không?"
Âm thanh đạm mạc của Huyết Minh truyền tới, khiến Sát Vô Quan không khỏi cau mày, nhất thời không biết hắn có ý đồ gì. Nhưng vẫn thản nhiên hồi đáp, chứng tỏ bản thân không chịu phải thương tổn gì :"Điều này còn phải hỏi sao? Đương nhiên là ma tộc các ngươi tàn nhẫn, vô tình rồi a. Tự mình giết mình, có gì lạ?"
"Ha...Sát Vô Quan a Sát Vô Quan. Ngươi liệu có còn nhớ huyết án Ngự Yêu giáo năm ấy?"
Trôi qua chục năm, bỗng dưng lại nghe thấy có người nhắc đến cái tên này, con ngươi Sát Vô Quan không khỏi co vào. Bất tri bất giác nhớ tới tràng cảnh máu chảy thành sông năm ấy. Khí tức không khống chế được mà hỗn loạn lên. Nhưng vẫn nhất quyết không chịu nhận.
"Không sao, nếu ngươi không hiểu ta nói gì cũng không sao. Ngươi chỉ cần biết, ta là thay người Ngự Yêu giáo đến đòi mạng ngươi, còn có bốn vị đồng bạn kia của ngươi là được rồi." Nói đến đây, Huyết Minh liền mang theo ý vị trêu đùa, chuyển giọng hỏi Sát Vô Quan. Cố tình khiêu khích, làm loạn tâm thần lão.
"Đúng rồi a. Cho đến hiện tại, ngươi có lẽ vẫn còn chưa biết nữ nhi của mình vì sao mà chết đi?"
Đáy lòng không khỏi 'lộp bộp', nhớ tới gương mặt dịu ngoan của nữ nhi, tâm của Sát Vô Quan liền quặn đau. Đồng thời, tử trạng thê thảm của Trác Thiên Hạo cũng xuất hiện. Khiến lão tâm loạn như ma mà hỏi :"Ngươi rốt cuộc là có ý gì?"
"Ha hả, ta có ý gì, ngươi chẳng phải đã đoán được đôi chút rồi sao? Nữ nhi của ngươi...là do ta giết nha~"
Âm cuối, Huyết Minh còn vô cùng gợi đòn kéo dài một chút. Kỳ thực, hắn cũng là gấp gáp muốn chọc giận Sát Vô Quan, để lão tâm thần không yên, bị thiên kiếp trấn áp. Bởi vì, với năng lực của hắn hiện tại, chỉ có thể triệu hồi nhiều nhất 10 đạo thiên lôi mà thôi!
"Cái gì...ngươi!!!"
"Đừng vội tức giận a, ta vẫn chưa nói xong đâu. Tính ra thì cái tên Nhan Mạc Oa bị ngươi lầm tưởng là hung thủ đó, còn có thể xem như là nửa cái con rể của ngươi rồi a. Trên người hắn có ký thác mà nữ nhi của ngươi lưu lại. Nhưng hiện tại, hắn cũng đã hôi phi yên diệt, tan biến giữa thiên địa. Không - còn - gì- nữa - cả."
"Ngươi nói xem, thê tử chết, nữ nhi chết, tiểu tế cũng đã chết. Ngươi còn sống trên đời này làm gì a? Ngươi vốn dĩ nên bị bọn họ lôi xuống hoàng tuyền, giãy giụa trong đao sơn hỏa hải, bị nguyền rủa ngàn vạn kiếp...."