Lắc đầu, hệ thống không tiếp tục nghĩ tới vấn đề này nữa. Hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Phàm một cái, tiếp tục dậm chân đi về trước. Về phần tại sao nàng không nghĩ tới việc ký chủ có thể hay không trốn ở trên người của Hứa Tiểu Đoá?
Đó là không có khả năng a. Nàng biết rõ tính cách của ký chủ. Hắn sẽ không bao giờ ở lúc mình gặp khó khăn, lựa chọn nương nhờ vào Hứa Tiểu Đoá cả. Hắn...không muốn liên luỵ nàng ấy.
Suy nghĩ vẩn vơ, hệ thống không khỏi linh quang chợt lóe nghĩ tới một vấn đề. Nếu Hứa Tiểu Đoá quan trọng với ký chủ như vậy mà chỉ mới là một ngọn đèn mong manh thôi. Vậy nếu như...ánh sáng chói lóa như nó thì sao?
Bất giác, hệ thống liền nâng mắt nhìn về phía mặt trời treo ở chân trời kia. Ban đầu, nàng chỉ cảm thấy đó là một vầng thái dương vô cùng bình thường. Nhưng hiện tại, có Hứa Tiểu Đoá làm ví dụ, hệ thống cũng không dám qua loa nữa.
Trầm tư một lát, hệ thống liền dứt khoát rẽ khỏi con đường, đi vào trong phiến sương mù, thẳng hướng mặt trời mà đi. Nàng đang đánh cược, cược bản thân đã lựa chọn đúng đường.
Đi ở đằng sau, nhìn thấy hệ thống bỗng dưng lại chuyển hướng, Lăng Phàm không khỏi cau mày. Nhưng rốt cuộc, vẫn là bình bình đạm đạm đi theo sau lưng hệ thống.
Càng đi về trước, hệ thống liền cảm thấy tim của mình giống như lại càng đập nhanh hơn. Bởi vì suy nghĩ của nó là đúng, luồng sáng đó cũng không phải là để diễn tả mặt trời, mà là vị trí của một thứ gì đó!
Rốt cuộc, theo huyết vụ càng ngày càng phai mờ. Hệ thống và Lăng Phàm cũng đi vào trong một mảnh "chân không". Sau đó, cả hai không khỏi liếc nhìn nhau, từ trong mắt đối phương nhìn ra vẻ kinh ngạc.
Trước mặt hai người bọn họ là một ngôi nhà nhỏ với phong cách hiện đại. Trời xanh mây trắng, không khí trong lành, trước sân trồng một đám hoa hoa, cỏ cỏ, đủ loại sắc thái khác nhau. Cả khu vực này, phảng phất như bị ngăn cách khỏi huyết sắc thế giới bên ngoài. Giống như một ngôi nhà bình thường.
Hệ thống định đi vào, nhưng trước hết vẫn xoay người quan sát Lăng Phàm. Biểu lộ hết sức chăm chú, muốn hắn khẳng định lại lần nữa:"Ngươi chắc chắn nếu ta tìm tới ký chủ trước thời hạn, thì ngươi sẽ tha cho hắn?"
"Đương nhiên rồi a. Lăng Phàm ta vô cùng thủ tín, hơn nữa còn rất là rộng lượng a." Bị hệ thống dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn, Lăng Phàm cũng không biểu lộ ra một chút chột dạ nào. Thậm chí còn cười tươi rói nhìn nàng, có thể nhìn tới hai chiếc răng nanh nhỏ.
Lăng Phàm nói như vậy, lập tức liền tao ngộ một trận khinh bỉ từ hệ thống. Thiên địa này có ai không biết, Lăng Phàm nổi danh nhỏ mọn, bụng dạ hẹp hòi a. Nếu hắn thật rộng rãi, quang minh chính đại như lời hắn nói. Thì một vị đại lão như hắn sẽ có thể làm ra việc tự mình tới gây khó dễ cho một tiểu nhân vật như Huyết Minh hay sao a?
Hệ thống hiện tại rất không muốn giao lưu với Lăng Phàm nữa. Vì vậy, nó liền dứt khoát dẫn đầu vượt qua sân vườn, đi vào trong nhà. Mà Lăng Phàm cũng nhún nhún vai, yên lặng đi theo sau.
"Leng keng" Vừa đẩy ra cửa gỗ sơn xanh, tiếng chuông gió liền ngân nga vang lên, xé tan đi sự yên tĩnh. Đồng thời cũng dọa hệ thống giật thót một cái. Ban đầu nó là nghĩ nơi này sẽ không có người ở, cho nên mới không có gõ cửa liền đã đi vào. Nhưng lỡ như, bên trong có người thì phải làm sao?
Đợi cho hệ thống hối hận thì đã muộn, cửa phòng đã bị đẩy ra, Lăng Phàm cũng trước một bước đi vào bên trong. Vì vậy, hệ thống chỉ có thể cắn răng đi vào.
Đây là một căn hộ nhỏ, một cái liếc mắt cũng có thể đem bài trí bên trong thu hết vào đáy mắt. Trang trí trong phòng vô cùng bình dị, sạch sẽ, tỏa ra khí tức ấm áp. Mà ở trên chiếc ghế dựa đặt ở cạnh cửa sổ, còn có một người đang ngồi.
Nàng nhìn khoảng 27,28 tuổi gì đó, tóc thẳng mượt xõa dài ngang chấm lưng. Mặc một chiếc váy ngủ màu trắng ngà, gương mặt thanh nhã tú lệ, đôi mắt to ngấn nước, phảng phất ẩn chứa vô vàn vì sao. Dù nàng chỉ ngồi yên một chỗ, nhưng khí chất lại giống như một khối noãn ngọc, tinh mỹ lại ôn hòa. Khiến người vừa nhìn liền cảm thấy trong lòng thanh thản, quên đi ưu sầu.
"Thật đẹp..."
Không riêng gì hệ thống, Lăng Phàm cũng không nhịn được nhìn nhiều hai mắt. Trong con ngươi lấp lánh tia sáng, hai ba bước liền đi đến bên cạnh nữ nhân, cứ vậy ngồi xuống, chống cằm nhìn nàng.
Hệ thống:..................
"Đây có lẽ là mẹ của ký chủ đi, hắn đã từng nhắc qua. Đôi mắt này, quả thật là giống như đúc những gì hắn miêu tả." Nhìn nữ nhân này, hệ thống không khỏi lẩm bẩm lầu bầu một mình. Nhưng là, câu nói tiếp theo của Lăng Phàm đã khiến hệ thống có phần vô ngữ.
"A? Đây là mẹ của tiểu tử kia sao a? Sau này ngươi có thể hỏi hắn một chút, có cần một cái phụ thân hay không? Ta giống như muốn luyến ái..."
Đối với cái "bệnh tâm thần" không có một chút liêm sỉ nào đáng nói này, hệ thống liền lựa chọn mắt không thấy tâm không phiền. Bắt đầu ở xung quanh tìm kiếm lên. Nàng có cảm giác, ký chủ nhất định là giấu ở đây!
Hệ thống nhìn từng góc tường một, sau đó là tranh treo tường. Cuối cùng, mới quan sát mấy cái bàn gỗ ở xung quanh nữ nhân. Mà ở trên một cái bàn ở gần cửa ra vào, hệ thống còn nhìn thấy được một cái...album ảnh chụp.
*Đoán xem A Minh ở đâu trong căn phòng này a? (´∇`*)
**Đây là lần thứ bao nhiêu ta nói về vấn đề này rồi nhỉ? Thế mà hôm qua vẫn có người góp ý với ta về việc Đại Đại xuất hiện trong truyện của A Minh, khiến bạn ấy cảm thấy hai truyện giống như đang lồng vào nhau vậy.
**Thế thì ta xin hỏi, từ trước tới giờ ngươi có từng đọc truyện thể loại hệ liệt, đồng nhân hay chưa? Tỷ như bộ truyện hệ liệt của Hùng Lang Cẩu, hoặc là Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vạn Cổ Đệ Nhất Tông?
**Còn nếu như ngươi không biết, OK, ta có thể gợi ý quen thuộc hơn chút. Vậy ngươi có từng coi bốn bộ phim Độc Cô Cửu Kiếm - Anh Hùng Xạ Điêu - Thần Điêu Đại Hiệp - Ỷ Thiên Đồ Long Ký hay chưa? Đây cũng chính là thể loại hệ liệt đấy.
**Trương Tam Phong xuất hiện trong ĐCCK, về sau cũng xuất hiện trong AHXĐ. Trong TĐĐH, Quách Tĩnh và Hoàng Dung cũng có xuất hiện, dù cho ở trong AHXĐ hai người là nhân vật chính, nhưng qua đây cũng chỉ làm nhân vật phụ thôi.
**Mà điều này ta cũng nói lần thứ N rồi a. Dù Đại Đại là main của truyện kia, nhưng trong truyện này cũng chỉ là nhân vật phụ thôi.
**Bộ 3 truyện ĐCVTHT - HVĐT - HTQĐCC là hệ liệt của nhau. Hạ Vũ là con rể của Huyết Minh, Huyết Minh trêu chọc đồ đệ của Lăng Phàm, nên Lăng Phàm xuất hiện dạy dỗ hắn. Thế thôi.
**Nếu ta đã nói vậy mà mọi người vẫn cảm thấy không vừa lòng, thấy kỳ kỳ gì đó thì có thể click back. Từ trước tới giờ ta cũng không ép ai làm việc mà họ không thích cả. Cảm ơn rất nhiều.