**TG5: Mọi người đều biết, hoàng hậu nương nương là cái ác nữ.
Lần này tỉnh lại, Huyết Minh trở thành một đứa trẻ sơ sinh. Phụ thân là hoàng đế Tề quốc, mẫu thân là hoàng hậu cao cao tại thượng, vừa được sinh ra đã mang lên thân phận "Thái tử".
Tình cảm giữa phụ hoàng và mẫu hậu của hắn vô cùng nhạt nhẽo, là điển hình của hôn nhân chính trị. Bởi vì mẫu hậu hắn là đại tiểu thư của thừa tướng gia, nên phụ hoàng mới lấy bà làm vợ.
Mẫu hậu của hắn là một nữ nhân thâm độc tàn nhẫn, tràn đầy âm mưu quỷ kế cùng dã tâm.
Bà để cho tất cả phi tử của hoàng đế đều uống canh tuyệt dục. Lại đem hắn cưỡng ép chế tạo thành hoàng tử duy nhất của hoàng triều.
Sau khi hắn lớn lên một chút, phụ hoàng ngày càng chán ghét mẫu hậu. Mà mẫu hậu giống như cũng không quan tâm cho lắm.
Bà chỉ quan tâm đến một mình hắn, bắt hắn học tất cả mọi thứ, từ viết chữ, xử lý chính sự, cưỡi ngựa, bắn cung,...
Hắn có thể nhìn ra được, bà đối với hắn cũng không hề có tình thương gì. Mà chỉ có một loại tâm tình, đó là mong muốn hắn thành công đạp lên đế vị.
Năm Huyết Minh bốn tuổi, hoàng đế lại tìm được chân tình thật sự của bản thân ông. Nữ nhân đó được phong làm Liên phi.
Huyết Minh đã từng gặp qua Liên phi, đó là một nữ nhân xinh đẹp yêu kiều, thông minh lanh lợi. Tính cách cùng ngoại hình vừa vặn tương phản với mẫu thân hắn.
Hoàng đế đối với Liên phi rất là yêu thương, che chở. Nói là ba ngàn sủng ái tại một thân cũng không quá.
Hoàng hậu đã không ít lần muốn ra tay với Liên phi, nhưng từ đầu tới cuối đều không có một lần thành công.
Sau đó, Liên phi mang thai. Hướng gió trên triều đình và hậu cung đều đang bắt đầu thay đổi. Đám người có dự cảm rằng, nếu Liên phi sinh ra một nam hài, thì vị trí thái tử của hắn nhất định sẽ không ngồi vững được nữa.
Lúc đó, mẫu hậu của hắn sợ. Bà muốn để Liên phi làm rớt đứa bé này.
Bà xúi giục những phi tần khác, tìm đủ mọi cách nhưng vẫn như cũ không thể đạt thành mong ước.
Nhất là khi thái y chẩn đoán ra Liên phi đang mang là một cái hoàng tử, thì bà liền triệt để nổi điên.
Bà ở trên người của Huyết Minh thoa lên đàn hương, để hắn đi sang cung của Liên phi. Có lẽ bà cho rằng hắn không hiểu gì. Nhưng trên thực tế, hắn mới là người nhìn rõ mọi chuyện nhất.
Hắn chỉ là đang tương kế tựu kế, đem Liên phi cùng đứa bé diệt trừ. Bởi vì hắn, cũng không muốn mất đi đế vị của mình.
Cuối cùng, Liên phi bởi vì hít vào lượng lớn đàn hương, nên liền bị động thai khí.
Sau đó, Liên phi sinh ra nhị hoàng tử chưa đầy tám tháng tuổi, trời sinh yếu ớt nhiều bệnh. Mà Liên phi cũng bởi vì sinh non mà triệt để buông tay thế gian.
Lúc đó, hoàng đế phảng phất như nổi điên. Đem tất cả bà mụ và thái y đều trảm đầu.
Hoàng đế một đường truy tra, biết được là hoàng hậu ở sau lưng động tay chân, liền long nhan giận dữ, thậm chí còn muốn phế hậu, ban cho ba thuớc lụa trắng.
Nhưng là, bởi vì phe phái tướng phủ không đồng ý. Cho nên cuối cùng, hoàng hậu chỉ là bị nhốt vào trong phật đường, chuyên tâm sám hối.
Mà Huyết Minh cũng vì thế chịu liên luỵ theo. Nếu không phải hắn vẫn "còn nhỏ", "chưa hiểu chuyện", thì vị trí thái tử này của hắn cũng đã không cần ngồi tiếp nữa rồi.
Nhưng may thay, trên thế gian không bao giờ tồn tại một chữ "Nếu".
Dù cho sau đó phụ hoàng đối với hắn chán ghét có thừa, tự tay đem nhị hoàng tử - Tề Hành nuôi dạy. Huyết Minh vẫn như cũ không để ở trong lòng.
Huyết Minh một đường trưởng thành, được tướng gia đem đường huynh là Cổ Mặc Ngân đưa đến bên người làm thư đồng. Người này Huyết Minh nhìn ra, lòng dạ thâm sâu, làm việc ổn trọng, sung làm quân sư quả thật là không còn gì hợp hơn.
Đồng thời, thừa tướng còn cầu phụ hoàng định ra hôn sự cho hắn và đích thứ nữ của ông.
Nữ nhân này gọi Cổ Mặc Linh, là điển hình của bình hoa di động, ngực to não ngắn, tính cách đại tiểu thư, kiêu căng không coi ai ra gì.
Nhất là biểu tình hoa si ngu ngốc của nàng khi nhìn hắn, lại càng khiến hắn chán ghét không thôi.
Mười bốn năm trôi qua, Tề Hành cũng đã lớn lên, không ít bị người ở sau lưng chế giễu là phế vật, một ngày ba bữa không rời xa được ấm sắc thuốc. Thậm chí ngay cả đi lại cũng đều phải ngồi trên kiệu và xe lăn.
Đoạn thời gian Tề Hành lớn lên, Huyết Minh cũng không ít lần nhìn qua hắn ta. Làn da vàng như nến, cả người gầy gò, ốm yếu vô cùng.
Mỗi lần đến, Huyết Minh đều dùng bộ mặt nhu hòa, ấm áp của huynh trưởng đối xử với Tề Hành. Nói cho hắn ta biết, hắn vô cùng áy náy đối với việc làm của mẫu hậu mình.
Nhưng đồng thời, Huyết Minh cũng có thể nhìn ra được, vị hoàng đệ này của hắn, giống như cũng không đơn giản như bề ngoài hắn ta biểu hiện ra.
Nhưng không quan trọng, mười bốn năm, hắn cũng đã sớm có được thế lực của riêng mình.
Một nửa ảnh vệ trong tay hoàng đế, một phân bộ của cấm vệ quân, long kị binh, cửu cửu là phiêu kỵ đại tướng quân trong tay nắm hổ phù, đại đường huynh là thị vệ trưởng trong tử cấm thành,...
Đồng thời, còn có vài thế lực trong bóng tối mà hắn tạo ra. Tỷ như Hoán Phong lâu chuyên thu thập tình báo với hơn 1000 tử sĩ do hắn dùng tiền tài cùng kinh nghiệm huấn luyện ra tới.
Những thứ này đủ để hắn theo dõi Tề Hành, nắm giữ nhất cử nhất động của hắn ta, đem bộ mặt thật của hắn ta vạch trần.
Dù sao, tâm tư của hắn ta có thâm trầm hơn đi nữa, thì cùng lắm chỉ mới là một thiếu niên 14 tuổi mà thôi.
**Thấy nhiều bạn thắc mắc về tính cách của Đại Đại ở trong truyện này khác với mấy chương đầu của truyện kia, cho nên ta sẽ giải thích cho nhé! ( ngày mai ở cuối chương mới của truyện kia ta sẽ ghi chi tiết tính cách của Đại Đại hơn.)
- -Đại Đại có thể xem là main có đầu óc bất bình thường nhất trong tất cả các truyện của ta.
- -Nói thật chứ là có tận hai Đại Đại lận ( J4F):
- -Lúc tức giận, vui vẻ, hay tâm tình dao động quá mãnh liệt, thì Phàm - bá khí sẽ xuất hiện. ( đây mới là Đại Đại trong lòng của ta a...)
- -Còn lúc bình thường, thì chỉ có Phàm - vô sỉ xuất hiện mà thôi. ( Còn đây là kẻ nào, ta không biết hắn!)