Lúc này, nghe xong lời hệ thống nói, Huyết Minh đã đặt ra được mục tiêu cho mình. Hắn muốn đặt chân lên Thần vị, trở thành một cái chân Thần. Đồng thời, hắn lại càng mong muốn gặp gỡ Lăng Phàm một lần, để biết được kẻ "dị loại" này có chỗ nào đặc biệt hơn người.
Liếc mắt xem Phó Tử Tranh, Huyết Minh liền khom người đem nàng ôm vào trong lòng, hướng ngoại giới nhanh chóng bay đi. Thế nhưng, hắn cũng không có rời khỏi sơn lâm, mà là ở phụ cận bìa rừng tìm kiếm một cái tiểu sơn động, sau đó ẩn vào trong. Đương nhiên, một đầu đại ưng chiếm cứ chỗ này, cũng bị Huyết Minh tiện tay làm thịt.
[ Ký chủ, ngươi đây là đang làm gì a? ] Nhìn thấy Huyết Minh cư nhiên lại mang theo Phó Tử Tranh, hệ thống liền không nhịn được run rẩy nghi hoặc.
"Đương nhiên là chuẩn bị làm nàng rồi." Phảng phất không nhận thấy được sự kinh hãi của hệ thống, Huyết Minh liền không chút cảm xúc nói ra. Mặc dù hắn không dám giết nàng thật, thế nhưng, Huyết Minh hắn cũng chưa từng ngán ai a, không phục liền làm. Bất tử chi thể thì đã thế nào? Càng là khó khăn, thì lại càng có sức khiêu chiến.
[..................] Cho nên, từ nãy đến giờ nó nói đến khô nước bọt, nhân sinh đạo lý, dân tình thế khái đều nói ra. Nhưng là, ký chủ căn bản cũng không có nghe lọt tai đúng hay không?
#Ký chủ nhà ta mỗi ngày đều muốn tìm đường chết thì phải làm thế nào đây? Online chờ, đang khóc ngất trong nhà vệ sinh.
- ---------------------------
Lúc này, ở một vị trí xa xôi phương Bắc, bên trong Vạn Thú Vô Cương. Một tòa cung điện sừng sững như tường đồng vách sắt, hoang tĩnh nằm ở đây. Xung quanh tỏa ra một cỗ khí tức hoang phế và tang thương, tràn đầy lịch sử cảm.
"Thánh nữ đại nhân. Phía bên địa vực của Vạn Kiếm tông vừa mới truyền ra tin tức, Ma Thần cư nhiên lại dùng ngôn ngữ công kích chính đạo. Thậm chí còn giết chết trưởng lão và đệ tử của Thánh Tuyền tông. Sắp tới, các tiểu môn phái sẽ trước hết xung phong dẫn đầu trừ ma vệ đạo, tiêu diệt Ma thần. Chính đạo đây là muốn đem những tiểu môn phái này làm lính trinh sát, thăm dò thái độ của chúng ta và phía Ma cung bên kia."
Nữ tử này xinh đẹp như ma, mặc một bộ tử y nửa che nửa đậy, dáng người lồi lõm vô cùng câu nhân, lại mềm mại tựa như mãng xà. Một cái liếc mắt cũng đã có thể dễ dàng nhường nam nhân vì đó mà mê đắm đến thần hồn điên đảo.
Nhưng lúc này, nàng ta đang phúc thân đứng ở trước tấm rèm. Nét mặt nghiêm túc, kính cẩn vì người ngồi ở bên trong bẩm báo lại mọi việc. Đợi khi nữ tử nói xong, phía sau tấm rèm mới truyền tới một âm thanh nhẹ nhàng tựa thu phong.
"Đám người nhân tộc này quả thật là nhiều trò a... Cứ mặc bọn họ chó cắn chó đi, không cần nhúng tay vào."
Giọng nói của nữ tử, quả thật là mềm nhẹ như lông hồng. Nếu có người may mắn vượt qua tấm rèm này, thì nhất định sẽ bị dung mạo của nàng làm cho hít thở không thông. Từ đó mê luyến không cách nào kiềm chế được.
Nàng tựa như thiên tiên từ trong tranh bước ra, ánh mắt xinh đẹp như thu thủy, tràn ngập một cỗ tình ý liên miên phảng phất sắp hóa thành biển lớn. Gương mặt không thi phấn son, nhưng lại thanh nhã thoát tục. Một thân nguyệt sắc váy dài, dáng người mảnh mai, quả thật là một nữ tử dịu dàng như nước.
Nàng lúc này đang ngồi thêu một bức tranh uyên ương dưới trăng, thần sắc chăm chú mà nhu hòa, giống như đang may vá cho tình nhân. Có lẽ người khác cũng không biết rằng, nữ tử này, chính là Thánh nữ của Yêu điện - Giang Uyển Nhược.
Vừa kéo lấy sợi chỉ thêu đỏ tươi, hàng lông mi dài của Giang Uyển Nhược liền khẽ run lên. Giọng nói hiện ra một chút ai thán cùng sầu khổ:"Thần của bọn họ cũng đã xuất hiện không ít lần. Tại sao Thần của chúng ta vẫn còn chưa tìm tới được nữa a?"
Bên ngoài, bị sự ưu thương của nàng cảm nhiễm. Mi mày của nữ tử cũng rung lên, thần sắc khẽ động, giống như xoắn xuýt không biết có nên nói hay không. Cuối cùng, vẫn là cắn răng hỏi ra miệng:"Thánh nữ đại nhân, tại sao ngài lại phải khư khư cố chấp đi tìm Yêu Thần như vậy a? Không có kẻ này, Yêu tộc chúng ta dưới sự thống trị của ngài thì cũng sẽ phát dương quang đại như trước. Ngài vẫn sẽ là thủ lĩnh tối cao, ngự trị chúng Yêu, như vậy không tốt hay sao?"
Nhưng là, nữ tử vừa nói dứt lời, ở sau rèm, chỉ thêu của Giang Uyển Nhược cũng đã bị kéo bạc cắt đứt. Theo sau đó, một luồng uy áp liền ép thẳng đến người của nữ tử, khiến cho nàng ta trong lòng cả kinh. Đồng thời, "chát" một tiếng, gương mặt của nữ tử đã bị đánh lệch sang một bên, hằn lên hình dấu tay đỏ chót, máu tươi cũng theo khóe miệng chảy xuống.
"Hồng Trù! Ngươi có biết bản thân đang nói cái gì không hả? Sống cùng Nhân tộc quá lâu đã khiến ngươi bị lây nhiễm sự giảo hoạt của bọn họ, bắt đầu vì lợi ích mà đấu tranh nội bộ với nhau rồi hay sao? Nhớ kỹ cho ta, Yêu tộc chúng ta không giống với Ma tộc cũng như Nhân tộc. Tất cả chúng ta, đều là tôi tớ trung thành của Thần! Có nghe thấy chưa?"
Lúc này, thông qua rèm mỏng, có thể thấy được phía sau cái bóng của Giang Uyển Nhược đã nhiều ra thêm chín chiếc đuôi dài không ngừng đung đưa. Đồng thời, giọng nói của nàng cũng trở nên nghiêm khắc, uy nghi:"Về sau, nếu còn nói ra những lời như vậy nữa, thì trực tiếp lấy mạng tế trời đi. Còn bây giờ thì cút đi lĩnh phạt đi."
**Chương sau có "Sắc", xôi thịt đầy đủ nha quý zị...
**Ai là fan lâu năm thì chắc biết tỷ này là ai rồi nhỉ? Hì hì, chính là mẹ của Tiểu Giang Thuần yandere đây. Ai bảo nàng cũng "dịu dàng, ôn nhu" giống mẹ mình làm chi. ≧∇≦≧∇≦≧∇≦