Tảng Nguyên lực thạch này là bảo vật mà nó tìm ra, bảo hộ trong thời gian rất lâu rồi. Nhưng hôm nay, ba cái nhân loại giảo hoạt này cư nhiên lại dám ở trước mắt nó trộm lấy bảo vật. Đúng là khinh thú quá đáng mà!
Địa Dực Sư thân là yêu thú cấp cao nên cũng đã có được một chút linh trí. Bảo vật bị đánh mất, mở mắt ra lại nhìn thấy trước cửa hang núp lấy ba cái nhân loại lén lén lút lút. Địa Dực Sư căn bản cũng không cần nghĩ nhiều liền đã cho rằng ba người bọn họ chính là hung thủ. Cho nên liền không chút cố kỵ dùng hết tốc lực đuổi theo.
Đợi Địa Dực Sư rời đi, Huyết Minh mới cẩn trọng từ trong bóng tối bước ra. Không chút do dự rời đi sơn động, hướng phía sâu trong rừng rậm bay đi. Từ xưa có câu, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Vì vậy, hắn cần tìm một chỗ cách xa hang động mà Địa Dực Sư không dám đi vào để luyện hóa Nguyên lực thạch.
Cho nên, chẳng bao lâu sau, Huyết Minh đã không chút tiếng động ở trong sơn lâm lục lọi lên, tìm kiếm chỗ đặt chân. Đến khi ánh chiều buông xuống, hắn mới tìm được một chỗ tiểu sơn động hoang phế không có yêu thú cư trú mà ẩn thân.
Chỗ sơn động này giống như là do thiên nhiên tạo ra, không phải do yêu thú đào. Vị trí nằm gần sát giao giới giữa trung và cao tầng. Theo Huyết Minh quan sát qua, khuôn viên năm dặm xung quanh nơi này cũng không có đại yêu thú sinh sống, xem như khá an toàn. Mặc dù hang động này chỉ có thể để ba người trưởng thành sóng vai mà đi. Nhưng một người Huyết Minh ở đây thì cũng đã đủ lộ ra thoáng đạt.
Sau khi dọn dẹp cỏ dại bên trong hang, xua đuổi đi vài cái côn trùng nhỏ. Huyết Minh mới từ gần đó tìm tới một chút nhánh cây cùng dây leo, đơn sơ che chắn lại cửa hang. Tránh cho bị người khác cùng một số yêu thú nhìn thấy.
Làm xong một loạt chuẩn bị, Huyết Minh mới ngồi vào một chỗ sạch sẽ. Đem tảng Nguyên lực thạch vừa lấy được ban nãy cộng với nửa viên Yêu hạch còn thừa, cuối cùng lại thêm cả Thức Tỉnh Thạch, tất cả đều bày ra ở trước mặt.
Huyết Minh kiểm kê lại "gia sản" của mình một lần nữa, sau khi chắc chắn đã không thiếu sót rồi mới ngồi xuống. Nắm lấy Thức Tỉnh Thạch ở trong lòng bàn tay, chậm rãi hấp thu lực lượng chứa đựng bên trong nó, tâm trí rơi vào trạng thái nhập định.
Đồng thời, cùng lúc Thức Tỉnh Thạch được luyện hóa. Nguyên lực thạch cùng yêu hạch được Huyết Minh đặt ở trước mặt cũng phảng phất như bị thứ sức mạnh vô hình nào đó hấp dẫn, bắt đầu từng chút một bay lên không trung. Tinh nguyên bên trong cũng bị câu ra ngoài, tạo thành từng dòng thiên địa linh khí chui vào trong đan điền của Huyết Minh.
Lúc này, Huyết Minh có cảm giác bản thân đã rơi vào một loại trạng thái vô cùng kỳ dị. Não hải của hắn khắp nơi đều bị bảy loại nguyên tố bao phủ. Mà linh hồn hắn cũng phảng phất như lọt vào sương mù, chỉ có thể khắp nơi đảo loạn.
Ở bên ngoài, cơ thể của Huyết Minh cũng đã tụ tập đủ bảy loại nguyên tố. Bọn chúng không ngừng chuyển động quanh người hắn, giống như đang vui sướng nhảy nhót. Đồng thời, thân ảnh của hắn cũng càng ngày càng dung nhập vào trong linh khí xung quanh, giống như sắp cùng thiên địa hòa làm nhất thể.
Phía trên sơn động, bầu trời bắt đầu nảy sinh ra dị tượng. Thiên địa linh khí từ khắp mọi nơi trong sơn lâm đều bị hút về hướng này, giống như ở đó tồn tại một cái to lớn cối xay, không ngừng cuộn lấy linh khí. Dần dần, trên bầu trời liền hình thành thất thải tường vân, hào quang tứ phía.
Lúc này, trong rừng, không ngừng yêu thú yêu cầm phát hiện ra dị tượng, ngay cả nhân tộc tu sĩ cũng đều là như vậy. Linh khí bị hút đi, khiến cho tất cả linh thảo, thiên tài địa bảo ở đây đều trực tiếp bị hút khô, nháy mắt héo rũ.
Rừng rậm phảng phất đều mất hết linh tính, một tia linh khí cũng không còn sót lại, biến thành một khu rừng vô cùng phổ thông. Mà những linh khí bị hút đi mất này, tất cả đều tụ ở bầu trời phía trên sơn động. Giống như sóng lũ bị Huyết Minh thu lấy hết.
"Thứ trên bầu trời đó là gì vậy? Tại sao nguyên tố khắp nơi đều bị nó thu lấy? Chẳng lẽ là có dị bảo xuất thế?"
"Thanh thế lớn như vậy rốt cuộc là loại dị bảo gì vậy a? Cư nhiên lại hút khô cả một tòa sơn lâm, khủng bố như vậy..."
"Mau, mau đi hướng đó xem xem..."
"....................."
Không chỉ riêng ở đây, những vùng lân cận sơn lâm, tỷ như Vạn Kiếm tông cũng đều đã bị dị tượng kinh động đến. Liễu Chính lúc này đang đứng ở trước Vạn Thống cung, chăm chú nhìn lấy bầu trời không xa. Mi đầu nhíu chặt lại, thất kinh lẩm bẩm:"Thần thông? Nơi này cư nhiên lại có người ngộ ra Thần thông? Chẳng lẽ là có kẻ ngoại lai lén lút xâm nhập?"
Vốn dĩ Huyết Minh là muốn điệu thấp, an an ổn ổn tăng nhanh thực lực, còn chuyên môn tìm một chỗ giấu đi. Nhưng có lẽ chính hắn cũng không ngờ được rằng, bản thân chỉ là đơn thuần tu luyện một chút mà thôi, cư nhiên lại dẫn tới động tĩnh to lớn như vậy.
**Hôm nay còn sẽ bạo chương trả cho bạn DarseiK nha. Nếu không trả kịp thì mai ta trả.