“Đi đi! Chỉ cần không phải người mình, em cứ dẫm thoải mái! Sư huynh chống lưng cho em, không chống được, không phải còn có chị dâu em ở đây sao! Đúng rồi, nếu bọn anh không chống đươc, còn có chị dâu Diệc Phi của em, một cú điện thoại bảo cô ấy chạy đến, chống lưng cho em!”
Đông Phương Hạ vung tay thể hiện ra tính cao ngạo của cậu ấm, dáng vẻ đó không khác gì với công tử bột. Cũng may Nam Cung Diệc Phi không ở đây, nếu không thực sự sẽ tát Đông Phương Hạ một cái, cái hay thì không dạy, còn khích lệ Tiểu Lâm đi gây chuyện!
“Tiểu Lâm! Kể cả là người mình, em cũng phải dẫm, làm xe của chị dâu thành ra như vậy, em đi xả giận đi! Có chuyện gì chị dâu gánh cho em”.
Vì siêu xe yêu quý của mình, Thư Lăng Vy vốn chỉ sợ không loạn trực tiếp cổ vũ Tiểu Lâm! Tuy đây là Đông Phương Hạ đầu độc Tiểu Lâm, nhưng cô không thể làm gì Đông Phương Hạ, chỉ đành tính món nợ này sang người khác.
Tiểu Lâm vốn ngạo mạn, bây giờ có được chỉ thị của Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy, càng thêm ngông cuồng! Cô ấy phóng túng đẩy mở cửa xe, dựa vào cửa xe, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt nhìn về phía con đường dài.
Lát sau, một chiếc Mercedes vô cùng nát lắc lư như say rượu, còn phát ra tiếng kêu xuất hiện trong tầm mắt của Tiểu Lâm! Từ xa anh ta nhìn thấy chiếc Ferrari màu đỏ còn đang ở phía trước, hình như cố ý đợi mình! !
Người đàn ông lái chiếc Mercedes lập tức nổi giận, đạp ga hết cỡ phi lên! Mercedes không hổ là xe nổi tiếng, cho dù bị Tiểu Lâm đâm thành ra như hiện tại, vẫn có thể phát huy tác dụng của nó!
Người đàn ông định muốn đâm mạnh đến, nhưng bỗng phát hiện Tiểu Lâm đã nhặt một miếng gạch lát nền ở chỗ lan can, hình như định đập về phía anh ta! Người đàn ông thấy vậy liền phanh khẩn cấp, quay đầu chiếc Mercedes tại chỗ, sau đó đâm vào bên trên lan can!
Bánh xe và mặt đất ma sát phát ra âm thanh nhức tai, còn phảng phất mùi khó ngửi.
Người đàn ông chui ra từ chiếc Mercedes, tươi cười nhìn Tiểu Lâm, cũng không quan tâm biển số xe của Thư Lăng Vy lợi hại thế nào, liền lớn tiếng mắng chửi.
“Đồ thần kinh, đồ hỏng não! Không nhìn thấy cậu Dương hả! Vãi… cũng dám đâm vào xe của tôi!”
Người đàn ông tự xưng là cậu Dương này, toàn thân từ trên xuống dưới đều là hàng hiệu, ngay cả đôi giày da bóng loáng cũng là đồ đắt tiền!
Khi cậu Dương lớn tiếng mắng chửi, người phụ nữ ngồi ghế lái phụ bên cạnh cũng đi xuống! Cô ta diêm dúa lòe loẹt khoác cánh tay của cậu Dương, ăn nói kỳ quái: “Anh Dương, người không có văn hóa không được dạy dỗ như này, lý luận với cô ta chỉ làm nhục thân phận của anh”.
Cậu Dương bóp mạnh một cái vào cặp mông rắn chắc của người phụ nữ, cười xấu xa, sau đó nói với Tiểu Lâm: “Cô nhóc, chọc vào cậu ấm tôi, cô sẽ không có chỗ đứng ở Yên Kinh! Cô làm xe tôi thành ra thế này, thấy cô cũng còn nhỏ tuổi, tôi không so đo với cô! Chỉ cần cô đền tôi mười triệu, cậu ấm tôi có thể cho cô một con đường sống! Nếu không…”
Thật không biết cậu Dương này là thần tiên ở đâu, sao lại ngốc nghếch như vậy! Ngay cả biển số xe của Thư Lăng Vy cũng dám chọc vào, chẳng lẽ anh ta có bối cảnh cường mạnh!
Khoảnh khắc người phụ nữ bên cạnh cậu Dương lên tiếng, Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy trong xe liền nghi hoặc! Tuy giọng nói này không quen thuộc, nhưng đã nghe qua ở đâu đó. Khi nhìn dáng vẻ của người phụ nữ qua cửa kính xe, Thư Lăng Vy vội vàng ra ý bảo Đông Phương Hạ mau nhìn xem! Đó không phải là nữ nhân viên bán hàng coi thường người khác ở trung tâm thương mại nhà họ Bek trên phố đi bộ lần trước sao.
Đông Phương Hạ cũng nhìn thấy! Thấy người phụ nữ có đôi mắt lạnh lùng này, Đông Phương Hạ cau mày, nghĩ đến chính người phụ này khiến Thư Lăng Vy đến cửa hàng châu báu của tập đoàn Thiên Thành mua đồng hồ, dẫn đến xảy ra những việc sau này, bất kể là Đông Phương Hạ hay là Thư Lăng Vy đều nổi giận!
Lúc này, Tiểu Lâm cũng đến phía trước hai người cậu Dương, ra vẻ yếu đuối, nói: “Cậu Dương, cậu Dương nào? Tôi không cố ý đâm vào anh, hôm nay tôi mới học lái xe! Tôi…”
Tiểu Lâm ra dáng vẻ đáng thương, nếu không phải người không biết tính khí của cô bé này, nhất định sẽ bị lừa! Nói xong cô ấy liền cười lạnh lùng.
Cậu Dương đi khệnh khang vênh váo, cao ngạo nói: “Tôi là người thừa kế của tập đoàn Thiên Thành, Dương Nhuệ Tiến! Biết địa vị của tập đoàn Thiên Thành không?”, Dương Nhuệ Tiến thấy Tiểu Lâm lắc đầu lại càng hung hăng: “Tập đoàn Thiên Thành là tập đoàn mạnh trong top 10 nước Z. Tôi còn là một trong bốn thiếu gia Yên Kinh, em họ của Tư Mã Trưởng Phong!”
“Tập đoàn Thiên Thành? Dương Nhuệ Tiến? Không biết, chắc là đồ chơi của trẻ con!”
Dương Nhuệ Tiến nghe thấy công ty nhà mình bị người khác nói thành đồ chơi của trẻ con, trán anh ta nổi gân xanh, đang sắp bốc hỏa, giọng nói du dương của Tiểu Lâm lại vang lên!
“Tư Mã Trưởng Phong, tôi biết!”