Lục Phong là người của Lang Quân mình, phụ trách quản lý tài chính! Có thể nói, tất cả kinh phí của Lang Quân đều phải qua tay cậu ấy! Với thân phận này, tất nhiên Đông Phương Hạ phải chú ý một chút! Nhưng, người biết Lục Phong là người của Lang Quân đâu có nhiều.
Đông Phương Hạ khẽ cười! Trong lòng nghĩ có lẽ là bản thân nhìn nhầm rồi! Sau khi bảo Lục Phong và Chung Nhã Nhu ngồi xuống, lúc này mới giới thiệu Thư Lăng Vy với họ! Lúc nghe thấy người đẹp Thư Lăng Vy này cũng là vợ chưa cưới của Đông Phương Hạ! Ngoài miệng Lục Phong không nói gì, nhưng trong lòng thầm hâm mộ! Chung Nhã Nhu biết người trước mặt là cậu ấm hàng đầu Yên Kinh, lúc này mới không để trong lòng câu nói vừa rồi!
“Lão đại, anh không bận à! Sao lại ở đây?”
“Dù bận thế nào cũng không thể bỏ mặc không quan tâm vợ mình được! Tôi nói này Lục Phong, cậu còn chưa nói với tôi cậu làm thế nào mà lừa được Chung Nhã Nhu về tay đâu!” ! Mẹ kiếp…lão đại anh có thể dùng từ nào dễ nghe hơn chút được không! Lừa? Tôi là loại người đó sao! Lục Phong dở khóc dở cười nhìn Đông Phương Hạ, lại nhìn thấy bộ dạng cười như không cười của Thư Lăng Vy! Lúc này mới nói: “Tôi và Chung Nhã Nhu là thanh mai trúc mã, ba năm trước cô ấy đi Châu Âu du học, vừa về mấy hôm trước! Nghe nói tôi ở Yên Kinh, nên qua đây! Hôm nay vừa đến, tôi mới dẫn cô ấy đi chơi”.
Đông Phương Hạ bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Thì ra là vậy! Tên nhóc cậu giấu kĩ thật, có bạn gái xinh đẹp như vậy mà không nói sớm hơn, để không quấy rầy vợ chồng son thân mật, tôi vẫn nên nhường lại không gian cho hai người! À, phải rồi! Lục Phong, thanh toán cho tôi nhé”.
Nói xong, Đông Phương Hạ đứng dậy! Hai tay đút túi quần, cười vui vẻ nhìn chằm chằm Lục Phong.
Lão đại anh cũng thật keo kiệt! Hẹn hò với vợ chưa cưới mà còn để tôi trả tiền cho, chỉ có anh mới nói ra được! Bây giờ Lục Phong mới biết tại sao vừa rồi Thư Lăng Vy lại dùng ánh mắt đó nhìn anh ta, hóa ra là như vậy!
Ra khỏi quán cà phê, Thư Lăng Vy khoác tay Đông Phương Hạ! Cười vui vẻ nói: “Hai chúng ta hẹn hò, mà anh lại để Lục Phong đó trả tiền! Đúng là chỉ có anh làm như vậy”.
“Tên nhóc đó hôm nay vận may không tốt, lại để tôi gặp cậu ấy ở đây! Không kiếm chác của cậu ta một chút làm sao được”.
“Xì…lúc này đoán chừng cô gái tên Chung Nhã Nhu đó đang nghĩ hai người chúng ta liệu có phải là hai tên nghèo xác xơ không đây!”
Nhắc đến Chung Nhã Nhu, Đông Phương Hạ liền trầm tư suy nghĩ! Cô gái đó sao lại kỳ lạ như vậy! Mặc dù là lần đầu gặp mặt, nhưng lại cho người ta cảm giác chắc chắn không đơn giản như vẻ bên ngoài.
Ba năm trước ra nước ngoài du học, bây giờ mới trở về! Cũng có thể nói là sau khi Lục Phong trở thành người của Lang Quân cô ta mới trở về! Là bản thân mình đa nghi hay là…
“Hừ…ai muốn đọ sức với anh!”, Thư Lăng Vy giơ chân đạp qua.
Ở cùng với Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ lúc nào cũng phải đề phòng hành động bất ngờ này! Nếu không phải Đông Phương Hạ tránh nhanh, chắc chắn sẽ bị đạp trúng.
Băng qua cầu vượt, đến cao ốc Thiên Lang! Vì hiện tại không phải là giờ cao điểm vào ca và tan ca, giao thông cũng không tệ, mặc dù có tắc nghẽn, nhưng cũng tốt hơn rất nhiều so với bình thường.
Trước cửa chính có hơn mười nhân viên bảo vệ, lúc Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy đi vào cửa kính xoay liền bị chặn lại. Sau khi thông qua các bước kiểm tra mới được đi vào! Đến hiện tại, nhân viên của tập đoàn Thiên Lang vẫn chưa biết Đông Phương Hạ là ông chủ phía sau bọn họ.
Đã hơn một tháng không đến, cao ốc Thiên Lang có thể gọi là thay đổi long trời lở đất! Trước đây tầng một là nhà hàng, mà bây giờ đã thay hình đổi dạng! Đại sảnh trang trí nguy nga lộng lẫy, người đi lại không ngớt! Mọi người đều bận rộn, ai cũng ăn mặc chỉnh tề!