Đường Hạo Nhiên lắc đầu, sau đó không thèm nhìn Lê Nhược Nam một cái đã ngồi vào ghế sau xe Audi kia của Ninh Đình Trung.
“Anh họ! Anh biết tên trai bao này?” Lúc này Lê Nhược Nam mới phản ứng lại, cô ta thất thanh nói.
Ninh Đình Trung cau mày, trầm giọng nói: “Nhược Nam! Sao em lại nói như vậy? Đường thiếu đây chính là nhân vật rất xuất chúng, em giữ ý một chút cho anh!”
Người em họ này mồm miệng cay độc, anh ta cũng biết.
Chân mày Lê Nhược Nam cau lại đáp:
- Anh họ! Anh không phải bị tên này lừa chứ.
- Tên này chính là trai bao Lý Ngọc Lan bao nuôi mà lần trước em đã nói với anh, rất tồi tệ.
- Sao có thể là nhân vật lớn nào được? Chính là một tên bám váy đàn bà!
Ninh Đình Trung hung ác trợn mắt nhìn Lê Nhược Nam quát: “Em thì biết cái gì!”
Chuyện Đường Hạo Nhiên là con riêng của Diệp Quang Nhật anh ta không dám nói nhưng để tránh em họ lại tiếp tục quấy nhiễu! Ninh Đình Trung giọng điệu ngưng trọng nói:
- Không phải sáng nay em hỏi anh khối Long Tiên Hương kia mua ở đâu sao?
- Bây giờ anh cho em biết, chính là Đường thiếu Hạo Nhiên đây bán cho nhà họ Ninh ta.
- Hôm qua nếu không phải nhờ cậu ấy, có lẽ anh cũng sẽ tay không mà về.
- Vì thế tốt nhất em nói chuyện có chừng mực cho anh!
“Làm sao có thể?” Trên mặt Lê Nhược Nam lộ vẻ không thể tin.
Sáng nay cô ta nhận được cuộc điện thoại từ nhà mình, nói anh họ Ninh Đình Trung dùng một trăm bảy mươi lăm tỷ mua một khối Long Tiên Hương rất lớn, khiến cho cậu Ninh Xuân Nam suốt đêm chạy từ nơi khác về! Nhưng cô ta thật sự không có cách nào liên hệ Đường Hạo Nhiên và khối Long Tiên Hương trị giá một trăm bảy lăm tỷ với nhau.
“Sao lại không thể! Tóm lại, em đừng gây rắc rối cho anh!” Ninh Đình Trung lạnh lùng nói.
“Em đến khách sạn trước đi. Anh theo Đường thiếu đi làm một ít việc sau đó sẽ qua gặp bố anh.”
Nói xong, anh ta tiến vào trong xe, khởi động xe rời đi! Chỉ để lại Lê Nhược Nam vẫn đang không thể tin được ở lại.
“Đường thiếu! Em họ của tôi không xúc phạm đến cậu chứ?” Ninh Đình Trung có chút bất an hỏi.
Hiện tại Đường Hạo Nhiên có liên quan đến tiền đồ của nhà họ Ninh anh ta, nếu như bởi vì Lê Nhược Nam mà mất đi một sự trợ giúp lớn như vậy, e rằng anh ta sẽ hối hận đến xanh ruột mất.
Ánh mắt Đường Hạo Nhiên lạnh nhạt, nhẹ nhàng lắc đầu. Chỉ là một Lê Nhược Nam, còn không có tư cách khiến anh nổi giận.
Ninh Đình Trung thấy vậy, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Sau nửa giờ, xe dừng lại tại một quảng trường cách Bảo Tế Đường không xa.
Hai người Đường Hạo Nhiên và Ninh Đình Trung đi về phía Bảo Tế Đường, dọc đường đi bọn họ phát hiện có không ít người cũng đều đi đến Bảo Tế Đường.
Trong đám người, hai người nghe được không ít tiếng thảo luận.
“Không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có người dám thách đấu y thuật với nhà họ Vương! Thật là một màn khiến người ta mong đợi.”
- Thôi đi! Còn có cái gì để mong đợi.
- Chắc là thằng nhóc không biết từ nơi nào nhảy ra, muốn dựa vào nhà họ Vương để nổi tiếng.
- Đáng tiếc, tên này đã tính toán nhầm rồi.
- Có người nói y thuật của Vương Tấn Lợi nhà họ Vương đã không kém ông nội cậu ta là Vương Trọng Khang bao nhiêu! Người bình thường sao có thể so bì được.
“Nhưng tôi nghe nói lần này hình như là cậu ấm nhà họ Vương chủ động khiêu chiến người ta mà?”
“Thôi đi! Cậu ấm nhà họ Vương có địa vị như thế, có thể có người đáng để cậu ta chủ động khiêu chiến sao. Anh đừng tin lời đồn đại linh tinh.”
Ninh Đình Trung yên ổn ở bên cạnh nghe những câu nói này, sau đó lặng lẽ quan sát vẻ mặt Đường Hạo Nhiên, lại phát hiện biểu cảm Đường Hạo Nhiên rất bình tĩnh, giống như kẻ trong miệng những người kia không phải là cậu ta vậy.
Điều này khiến trong lòng Ninh Đình Trung có hơi lo lắng, nhỏ giọng hỏi: “Hay là chúng ta không đi nữa, ngược lại cũng không có ai biết cậu, cũng không tính là chuyện mất mặt.”
Đường Hạo Nhiên cười nói: “Anh vẫn chưa rõ sao? Chỉ là thời gian một buổi tối, nhưng bây giờ gần như ai cũng biết tin Vương Tấn Lợi muốn so y thuật với tôi.”
Ninh Đình Trung hơi thay đổi sắc mặt nói: “Ý cậu là Vương Tấn Lợi đang ép cậu phải thi đấu!”
Đường Hạo Nhiên không trả lời, nhưng trong ánh mắt đã có chiến ý hừng hực. Đều là thế gia Đông Y, đương nhiên muốn thỉnh giáo một chút bản lĩnh của đối phương.
Hai người rất nhanh đã đến cửa Bảo Tế Đường, nhìn đám người đông đúc trước cửa ra vào, anh không khỏi cười khổ ra tiếng…Đang nghĩ có nên liên hệ với người Bảo Tế Đường để bọn họ đi ra nghênh đón không, lại nghe được một tiếng thắng xe ô tô.