Dương Thiên Lôi cũng rất kích động hô theo.
Lúc này, cả trong đại điện chỉ có khoảng một trăm người, rất nhiều vị trí đều trống không, Dương Thiên Lôi biết rõ, những vị trí để trống này, hẳn là đã chết trong hành động lần này.
Lão giả tiên phong đạo cốt, đứng dậy đón Dương Thiên Lôi tới bên cạnh ông ta, trực tiếp chìa bàn tay trong suốt như ngọc, bắt lấy cổ tay của Dương Thiên Lôi.
Ngay lập tức một cỗ chân nguyên thuần dương rót vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi không chút kinh hoảng, mặc cho lão giả hành động.
Lão giả này gọi là lão giả, chỉ có thể từ mái tóc chòm râu tuyết trắng là nhìn ra manh mối, các phương diện khác so với thanh niên không hề khác biệt, mặt không nếp nhăn, hai tròng mắt tối đen, nhất là đôi tay kia, thậm chí so với nữ nhân còn trắng hơn.
Lão giả này chính là tông chủ của Hiên Viên Kiếm Tông, Hiên Viên Vô Đạo.
- Tốt! Tốt! Tốt!
Sau một lát, Hiên Viên Vô Đạo thả lỏng tay của Dương Thiên Lôi ra, ánh mắt sáng ngời chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi, trong mắt mang theo sự hưng phấn mãnh liệt, liên tục hô ba tiếng "tốt".
- Cửu Dương a, cháu ngoan của ta! Cháu đây là nhân họa đắc phúc! Mau kể tường tận cho gia gia nghe, Dương Thiên Lôi này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Hiên Viên Vô Đạo lôi kéo Dương Thiên Lôi ngồi xuống một chiếc ghế phía dưới vị trí thủ tịch, hỏi.
- Thần thánh phương nào?
Dương Thiên Lôi tựa hồ có chút kinh ngạc nói.
- Chẳng lẽ không chỉ là thân phận thành viên của sở nghiên cứu siêu nhiên thôi sao?
Hiên Viên Vô Đạo nghi hoặc, khẽ nhíu mày, ngưng mắt nhìn Dương Thiên Lôi hỏi. Ở trong lòng ông ta, Hiên Viên Cửu Dương đã cắn nuốt linh hồn của Dương Thiên Lôi, tự nhiên sẽ biết hết thảy mọi chuyện của Dương Thiên Lôi. Mà thân thể cường đại thế này tương đối hiếm thấy, theo ông ta nghĩ, Dương Thiên Lôi chắc chắn là phần tử của một môn phái tu đạo nào đó, được môn phái tiêu hao vô số linh dược và tâm huyết bồi dưỡng cùng tôi luyện từ nhỏ, bằng không tuyệt đối không thể cường đại được như thế.
Nhưng "Hiên Viên Cửu Dương" trước mắt tựa hồ căn bản không biết, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ Dương Thiên Lôi trời sinh liền có được thân thể cường hãn như thế?
- Gia gia, tiểu tử này chỉ là gặp được kỳ ngộ mà thôi, ngoại trừ thân phận thành viên của sở nghiên cứu siêu nhiên ra, sau lưng căn bản không có lực lượng gì.
Dương Thiên Lôi nói.
- Nga? Là kỳ ngộ gì?
- Khoảng chừng một năm trước, tiểu tử này vô tình bị sét đánh, toàn thân trọng thương, cơ hồ tử vong tại chỗ, nhưng kỳ tích sống lại, ngũ tạng lục phủ, gân mạch toàn thân gần như tổn hại hoàn toàn...Gia gia, người xem!
Dương Thiên Lôi nói xong liền cởi áo của mình ra, phơi bày da thịt cường tráng vô cùng trong suốt, ngay cả một chút tì vết cũng không có. Phải biết rằng, người bình thường, bất kể như thế nào, không có khả năng toàn thân không có một chút tì vết, mà trên người Dương Thiên Lôi ngay cả vết nổi ban cũng không có một điểm.
- Sau lần bị sét đánh đó, không những thân thể của hắn trở nên cực kỳ cường đại mà tâm thần cũng rất mạnh mẽ, trí nhớ đạt đến trình độ kinh người xem qua là nhớ, từ một loại rác rưởi ngay cả thi đại học cũng không đậu, sau một tháng ngắn ngủi, trở thành trạng nguyên đậu đại học với điểm thi tối đa. Sau đó lại được sở nghiên cứu siêu nhiên phát hiện, thu nạp làm thành viên. Gia gia, cháu cắn nuốt linh hồn của hắn mất khoảng một đêm.
Dương Thiên Lôi nói.
- Sét đánh...Thì ra là thế...Đấy hẳn nhiên là lực lôi đình trùng hợp hấp thu xuân lôi thai nghén ra, mới khiến cho hắn nhân họa đắc phúc...Ha ha ha...Không nghĩ tới cuối cùng lại tiện nghi cho cháu ngoan của ta. Tốt, tốt! Đây chính là đại cơ duyên của cháu!
Mục quang của Hiên Viên Vô Đạo sáng người nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi, cười lớn nói:
- Gia gia sẽ giúp cháu toàn lực tu, khôi phục tu vi bằng tốc độ nhanh nhất, chờ đến khi tu vi của cháu đạt tới trình độ của gia gia, chức vị tông chủ chính là của cháu.
- Sao có thể được? Hay là gia gia chờ đến kỳ hạn một giáp (sáu mươi năm) rồi truyền vị cũng không muộn.
Dương Thiên Lôi cung kính nói.
- Không sao! Đã qua gần năm mươi năm, gia gia vẫn không hề có chút đầu mối nào, có chờ đến một giáp cũng vậy thôi, nếu như có thể thấu triệt, sớm phải có tiến triển mới đúng...
Hiên Viên Vô Đạo thần sắc có chút ảm đạm nói.
Hiên Viên Kiếm Tông, bất kỳ tông chủ nào cũng chỉ có nhiệm kỳ sáu mươi năm. Mãn kỳ phải nhường ngôi, đây là quy củ truyền thừa từ đời này sang đời khác. Mà nguồn gốc danh tự của Hiên Viên Kiếm Tông, không khó nhìn ra, có quan hệ với Hiên Viên kiếm trong truyền thuyết.
Dương Thiên Lôi đến Hiên Viên Kiếm Tông, nguyên nhân trọng yếu nhất kỳ thật cũng không phải là muốn khống chế Hiên Viên Kiếm Tông như đã nói với Lý Hàn Mai, mà là vì Hiên Viên kiếm.
Chỉ bất quá, Dương Thiên Lôi cũng không biết, rốt cuộc Hiên Viên kiếm có tồn tại hay không, hoặc là có thật hay không nữa, Bởi vì, chỉ có trở thành tông chủ của Hiên Viên Kiếm Tông, mới có tư cách tiến vào cấm địa của Hiên Viên Kiếm Tông tham ngộ. Hiên Viên Vô Đạo nói tham ngộ, chính là tìm hiểu bí mật của Hiên Viên kiếm. Một khi có thể nắm Hiên Viên kiếm trong tay, đó chính là lúc chân chính vô địch khắp thiên hạ, bạch nhật phi thăng.
Đây là lời nói ghi lại trong tổ huấn của Hiên Viên Kiếm Tông!
- Phúc căn của cháu thâm hậu, nhận thức lại mạnh hơn gia gia, có lẽ...Bí mật của gia tộc chúng ta, có thể được cởi bỏ trên người cháu.
Hiên Viên Vô Đạo trầm giọng nói, nói xong ánh mắt nhìn về phía những người khác trong đại điện, quát lên:
- Mọi người nghe lệnh!
- Dạ!
- Mọi người các người, có cái gì trân quý tất cả cống hiến cho Cửu Dương. Hy vọng của Hiên Viên nhất mạch chúng ta đều ký thác vào trên người nó. Chỉ có giúp cho Cửu Dương đề thăng bằng tốc độ nhanh nhất, Hiên Viên Kiếm Tông chúng ta mới có hi vọng. Lần này chúng ta gióng trống khua chiêng thất bại trở về, người khác chúng ta không ngại, nhưng cái tên họ Thanh kia...Vạn nhất tìm ra vị trí của tông môn chúng ta, e rằng...Dữ nhiều lành ít. Các ngươi hiểu được ý ta chứ? Chỉ có Cửu Dương mới có thể đối kháng với hắn.
- Gia gia, chẳng lẽ tên Thanh Long kia so với ngài còn lợi hại hơn sao?
Nghe được Hiên Viên Vô Đạo đối với Thanh Long kiêng kỵ như vậy, Dương Thiên Lôi nhịn không được hỏi.
- Ai...Nguyên bản gia gia cũng không hề đặt Thanh Long ở trong mắt. Nếu không, cũng không phát động cuộc tấn công thiếu thận trọng như lần này...Thanh Long không hổ được xưng là đệ nhất cao thủ Hoa Hạ, chỉ có thể dùng từ thiên nhân để hình dung. Gia gia không phải đối thủ của hắn, nhưng hắn muốn lấy mạng của gia gia thì rất khó. Hắn và tên đầu trâu kia liên thủ, gia gia chỉ có nước chạy trốn. Nếu như tìm được vị trí của Hiên Viên Kiếm Tông chúng ta, e rằng các ngươi đều xong đời. Không nói trước điều này, các ngươi chuẩn bị đi, hôm nay lão phu bắt đầu bế quan, sau này hết thảy nghe theo Cửu Dương phân phó. Nửa năm sau, nếu lão phu còn chưa xuất quan, thực lực của Cửu Dương khi đó cũng đã siêu việt mọi người, vị trí tông chủ tự động do nó kế thừa.
- Tuân mệnh!
Mọi người ở đây ngoại trừ bậc cha chú huynh đệ của Hiên Viên Cửu Dương ra, không ai dám ra vẻ bề trên, nghe thấy lời nói của Hiên Viên Vô Đạo, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi đều cung kính dị thường. Cả đám rất nhanh rời đi.
Sau khi mọi người rời đi hết, mục quang Hiên Viên đạo mục quang sáng ngời nhìn Dương Thiên Lôi, nói:
- Cửu Dương, theo gia gia!
- Gia gia, ngài là đi...
Khi Hiên Viên Vô Đạo dẫn theo Dương Thiên Lôi xuyên qua nơi sâu nhất của cung điện, đi tới cấm địa của Kiếm Tông Kiếm Tông, Dương Thiên Lôi dường như có chút kinh ngạc nói.
Trong mơ hồ, Dương Thiên Lôi đã từ trong ánh mắt của Hiên Viên Vô Đạo cảm nhận được một tia khác thường. Tuy rằng lão gia hoả che đậy vô cùng tốt, nhưng há có thể tránh được cảm giác mẫn tuệ của Dương Thiên Lôi?
Lúc này, mặc dù Dương Thiên Lôi đang ở trạng thái hóa phàm, nhưng là "người tu đạo" có được cửu dương tuyệt mạch, cảnh giới tinh thần, kiến thức của hắn đều siêu việt cảnh giới Chân Tiên, năng lượng tu vi có thể phong ấn, nhưng tâm cảnh, kiến thức thì vĩnh tồn, trừ phi làm cho toàn bộ trí nhớ biến mất, bằng không sẽ tông tại vĩnh cữu.
Mà hiện tại, không ngờ Hiên Viên Vô Đạo dẫn hắn đến cấm địa, phải biết rằng, cấm địa này chỉ có một mình tông chủ mới có tư cách tiến vào. Bất luận kẻ nào, cũng không thể đặt chân đến dù chỉ một bước.
Trong cấm địa ẩn giấu bí mật gì, ngoại trừ tông chủ ra tuyệt không có người thứ hai biết được. Cho dù là Dương Thiên Lôi cũng chỉ đoán bên trong là Hiên Viên kiếm mà thôi.
- Không sao! Rất nhanh cháu sẽ là tông chủ, sớm vài ngày hay muộn vài ngày không thành vấn đề.
Hiên Viên Vô Đạo thản nhiên nói.
- Nhưng...Đây không phải là quy củ tổ tông truyền xuống sao? Gia gia lại...
- Ha ha...Trong thiên hạ không có quy củ nào bất biến, biến tắc thông, thông tắc đạt! Cố chấp tuân theo quy củ, bảo thủ không chịu thay đổi, chính là tiền đề khiến môn phái suy sụp...Huống chi gia gia không phải đã nói rồi sao, rất nhanh cháu sẽ trở thành tông chủ của Hiên Viên Kiếm Tông.
Lúc Hiên Viên Vô Đạo nói chuyện đồng thời kéo tay của Dương Thiên Lôi.
Động tác nhìn như bình thường này, nhưng đã chứng minh suy nghĩ trong lòng của Dương Thiên Lôi. Bởi vì mặc dù Hiên Viên Vô Đạo không có vận dụng năng lượng gì, nhưng nếu như mình có gì dị động, lão gia hỏa này chắc chắn sẽ ngay lập tức chế phục mình.
Sau khi tiến vào bí động, Hiên Viên Vô Đạo không ngừng kết xuất phù văn dị thường đơn giản đối với Dương Thiên Lôi mở ra một đạo Đạo môn.
- Linh khí thật nồng đậm...Gia gia, thật không nghĩ tới cấm địa của chúng ta lại lợi hại như vậy.
Dương Thiên Lôi giống như hoàn toàn không hề cảm ứng được ý xấu của Hiên Viên Vô Đạo, ngược lại có chút hưng phấn nói.
- Đương nhiên, động Hiên Viên kiếm này, vốn là đại trận tụ linh thiên nhiên có từ thời thượng cổ, cũng chính là một trong những động tiên trong truyền thuyết. Hiện giờ tuy là thời đại mạt pháp, nhưng so với ngoại giới linh khí nồng hậu hơn gấp mười lần. Hơn nữa trận pháp sẽ tự động vận chuyển, bao phủ chu vi một trăm dặm xung quanh ở bên trong. Trừ phi là cao thủ tuyệt đỉnh, còn lại căn bản không thể phát giác. Bằng không Hiên Viên Kiếm Tông chúng ta lại há có thể đến hiện tại không bị người ngoài phát hiện chứ?
- Thì ra là thế, trận pháp bên ngoài chúng ta cũng đều là tự nhiên ngưng tụ thành sao?
- Ừm!
Oanh!
Khi Dương Thiên Lôi đi theo Hiên Viên Vô Đạo dọc theo một con đường khúc chiết giống như ruột dê, hành tẩu được khoảng chừng nửa tiếng, rốt cục đi tới trước một cửa đá toàn thân đen thui. Hiên Viên Vô Đạo kết xuất thủ ấn, rót chân nguyên thuần dương vào cánh cửa, tức thì cửa đá phát ra tiếng động rầm rầm nặng nề, từ từ mở ra.
- Tham kiến tông chủ!
Làm cho hai tròng mắt Dương Thiên Lôi sáng ngời, vẻ mặt kinh ngạc, mồm há hốc, có vẻ như rất giật mình chính là, trong nháy mắt cửa đá mở ra, mười nữ nhân xinh đẹp đột nhiên khúm núm xuất hiện trước mặt Hiên Viên Vô Đạo. Truyện Tiên Hiệp
- Gia gia, ngài...
Sắc mặt Dương Thiên Lôi trở nên tái nhợt, cả người run rẩy, vô cùng hoảng sợ, có vẻ như cực lực muốn thoát khỏi cánh tay của Hiên Viên Vô Đạo, tuy nhiên chân nguyên thuần dương cường đại kia của Hiên Viên Vô Đạo lại hoàn toàn trói buộc Dương Thiên Lôi.
- Cháu ngoan, không cần khẩn trương...Từ nay về sau, gia gia là cháu, cháu là gia gia...Khặc khặc khặc...
Hiên Viên Vô Đạo mặt sáng như ngọc, trong phúc chốc trở nên âm trầm khủng bố, vô cùng dữ tợn.