- Đến đến, hai tiểu cô nương các ngươi ngồi xe của thúc thúc!
Cục trưởng cục công an để Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân ngồi lên xe của hắn.
- Trương phó thị trưởng, làm phiền ngài tự thân xuất mãn, thực sự là không có ý tứ!
Dương Thiên Lôi rút lại vẻ kiêu ngạo nhị thế tổ đặc thù, vừa cười vừa nói.
Trương phó thị trưởng để tiểu nữ cảnh ngồi phía trước, mà hắn và Dương Thiên Lôi ngồi đằng sau, hiển nhiên là muốn nói chuyện với Dương Thiên Lôi.
- Dương thiếu khách khí rồi! Không tồi, không tồi, thực sự là hổ phụ không có khuyển tử…
Trương phó thị trưởng mỉm cười nhìn vào Dương Thiên Lôi, tràn ngập khen ngời nói. Đây không đơn thuần chỉ là khách sáo trên miệng, mà là cảm thán phát ra từ sâu trong nội tâm. Hắn đã tương đối lý giải tình huống cơ bản của Dương Thiên Lôi, trước khi tới đây hắn đã tìm hiểu một chút, sinh viên của đại học Hoa Kiếm, trạng nguyên mãn phân toàn quốc đầu tiên. Mà ngày hôm nay, dưới sự áp bách hai tầng của hắc đạo và bạch đạo, không nói tới thân thủ hắn thể hiện ra, chỉ cần là phần trấn định thong dong hiện tại đã không phải là sinh viên bình thường có thể làm được. Tuy rằng hắn chưa quá rõ ràng cụ thể vụ án, thế nhưng theo như tình hình trong sở cảnh sát vừa rồi hắn đã có thể kết luận được.
Nguyên nhân chính là như vậy hắn mới có thể trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh mang theo mọi người về thị cục.
- Trương phó thị trưởng, gọi Thiên Lôi là được, Dương thiếu gì đó cháu không có khả năng đảm đương, mười tám năm qua, cháu vẫn chỉ là một cô nhi mà thôi…
Dương Thiên Lôi vội vàng nói, tuy rằng tổ chức đã an bài cho hắn thân phận tứ công tử của trùm E quốc Dương Quang, thế nhưng thân phận này bất quá chỉ là công cụ, thời điểm có chuyện dùng một chút, còn lúc không có chuyện, đối với chính mình căn bản không có quan hệ gì. Vì vậy, từ trong lòng Dương Thiên Lôi có cảm giác không được tự nhiên đối với xưng hô của Trương phó thị trưởng.
- Được. Ta cũng có chút giao tình với Dương Quang huynh đệ, không ít hạng mục trong chính phủ đều có Dương huynh đầu tư, chúng ta liên hệ tương đối chặt chẽ. Không chê mà nói, cháu có thể gọi ta là Trương thúc đi, tình huống cụ thể ngày hôm nay là gì? Cháu nói cho ta biết một chút.
Dương Thiên Lôi lên tiếng kể lại, từ thời điểm lên xe lửa gặp phải tóc vàng và tóc hồng, cho tới ngày hôm nay xảo ngộ hai người này, tiếp đến là chuyện đã xảy ra.
Trương phó thị trưởng vẫn lẳng lặng lắng nghe, tiểu nữ cảnh ngồi ở phía trước cũng không cấm kỵ, vòng nửa thân thể nhỏ nhắn về phía sau, vểnh hai tay lên lắng nghe, tựa hồ uy áp của Trương phó thị trưởng đối với nàng không có chút tác dụng nào, điều này khiến Dương Thiên Lôi có điểm kỳ quái.
Bất quá, ấn tượng của Dương Thiên Lôi đối với tiểu nữ cảnh này không tồi. Chí ít có thể khẳng định một điểm, chảo nhuộm lớn của xã hội còn chưa nhuộm đen nàng, bằng không nói, trong quá trình thẩm vấn đã không thây người ghi chép khác.
Vì vậy, Dương Thiên Lôi nói tới thời điểm thẩm vấn liền bổ xung:
- Nguyên bản phụ trách ghi chép tình huống thẩm vấn bên phía cháu chính là vị tiểu cảnh quan này, Trương phó thị trưởng, nàng rất không tồi, bất quá đầu heo kia không dựa theo trình tự thẩm vấn, không chịu ghi lại, kết quả bị đầu heo thay đổi một người khác.
Nghe được Dương Thiên Lôi nói, Trương phó thị trưởng chỉ mỉm cười gật đầu, rất hiển nhiên biết rõ tuy rằng Dương Thiên Lôi không nhiều lời, nhưng đang nói hộ vị tiểu nữ cảnh kia.
- Dương Thiên Lôi, cậu mới mười tám tuổi, còn không lớn bằng người ta, sao lại gọi là tiểu cảnh quan? Tôi là Trương Nhã Tĩnh, muốn xưng hô thì gọi là Trương cảnh quan!
Để Dương Thiên Lôi không nói gì chính là, tiểu nữ cảnh dĩ nhiên không hề cảm kích hắn, ngược lại còn trừng mắt bất mãn nhìn lại.
- Ha ha… Thiên Lôi, cháu nói tiếp!
Trương phó thị trưởng nở nụ cười một tiếng, người làm cha đương nhiên hiểu rõ tính cách của nữ nhi, vội vàng nói với Dương Thiên Lôi.
- Cũng không còn gì nhiều, sau khi thay đổi người ghi chép, bọn họ làm tốt việc ghi lại, muốn buộc cháu ký tên đồng ý, vì vậy cháu chỉ có thể tiên phát chế nhân, chế phục bọn họ, miễn phải chịu nỗi khổ da thịt. Bản ghi chép cháu đã giao cho đồng chí cảnh sát xông vào phòng thẩm vấn rồi. Trong điện thoại di động của cháu còn có một đoạn ghi âm, bất quá giá trị không lớn, chỉ có thể chứng minh được đầu heo không theo trình tự thẩm vấn cháu. Còn xung đột trên xe lửa đối với tóc vàng và tóc hồng, không biết nhân viên bảo vệ có chấp pháp bình thường hay không, nếu nó mà nói, khẳng định cũng có thể tra được.
Dương Thiên Lôi nói.
- Hừ hừ…
Để Dương Thiên Lôi ngoài ý muốn chính là, tiểu nữ cảnh dĩ nhiên đắc ý hừ hai tiếng, nói:
- Dương Thiên Lôi, phải gọi là Trương cảnh quan, hoặc là cảnh sát tỷ tỷ, tôi sẽ cung cấp cho cậu một thứ tốt!
- Vật gì vậy?
- Trước gọi!
Trương Nhã Tĩnh trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi đáp lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Dương Thiên Lôi rất không nói được gì, cũng rất bất đĩ, đồng thời trong lòng rất bi hài. Tiểu nữ cảnh mặc đồng phục cảnh sát này tuyệt đối là tiểu mỹ nữ cấp bậc hoa hậu, mặc dù hắn không có lòng trêu hoa ghẹo nguyệt, thế nhưng mỹ nữ hết một người lại một người tiếp cận tới hắn, hơn nữa chỉ cần nhìn thấy hắn đều sẽ sản sinh xuất hiện đối với hắn. Điểm này đích xác có chút mơ hồ, cũng có chút không thể tưởng tượng nổi. Nhưng Dương Thiên Lôi cũng không cho rằng chính mình đẹp trai tới cấp độ để nữ nhân nhìn thấy đã hoa si thật nặng, nhưng vì sao mỗi lần đều như vậy?
Ngoại trừ "đào hoa đại vận" như lời Lục Áp nói, căn bản không thể giải thích.
Trương phó thị trưởng vốn định quát lớn Trương Nhã Tĩnh, chỉ là càng không muốn bại lộ thân phận của nàng, chỉ có thể cười cười không nói.
- Trương cảnh quan, ngài khỏe!
Dương Thiên Lôi rất nghiêm trang nói.
- Như vậy còn không sai biệt lắm! Chỗ tôi cũng có một phần ghi âm, là ghi âm thẩm vấn nữ nhân và nhân chứng kia. Rõ ràng Vương Quân, Đặng Hiểu Xuyên cùng với đám nhân chứng này là bạn bè, xưng huynh gọi đệ, còn thương lượng tội danh… Khi tôi không tồn tại, hừ!
Trương Nhã Tĩnh nói xong liền mở điện thoại, mở đoạn ghi âm nàng đã ghi được ra.
Chỉ nghe một đoạn ngắn, Dương Thiên Lôi đã có thể xác định được giá trị của phần ghi âm này so với của chính mình lớn hơn rất nhiều.
Hai phần ghi âm hợp lại một chỗ, chứng cứ cảnh sát đầu heo và đồng bọn câu thông với hắc đạo có thể nói vô cùng xác thực.
- Trương phó thị trưởng, tôi xem sở trưởng còn có Triệu đôi kia đều là cùng một bọn… Hoàn toàn vô pháp vô thiên, tôi tới phản ánh vấn đề, sở trưởng dĩ nhiên nói với tôi, cái nên quản thì quản, không nên quản thì đừng động, phục tùng mệnh lệnh là được rồi. Còn nói sau này tôi sẽ quen thuộc, hệ thống công an dưới trướng của ngài đen như vậy sao?
Trương Nhã Tĩnh lắc lắc đầu nhìn thẳng Trương phó thị trưởng nói.
Dương Thiên Lôi có điểm há hốc mồm, loại lời như vậy cũng dám nói, cũng quá mức trâu bò đi? Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, cảnh sát bình thường trước mặt phó thị trưởng chủ quản hệ thống công an, đừng nói là trách cứ ngay trước mặt, sợ rằng sẽ câu nệ không dám nói với một câu. Thế nhưng nha đầu này tựa hồ hoàn toàn không để loại đại nhân vật như Trương phó thị trưởng vào trong mắt, thậm chí còn tới cảnh giới không tim không phổi. Loại cảnh giới này… Chỉ sợ cho dù là nha đầu Tống Hiểu Phân kia cũng không làm được.
- Ha ha… Cảnh sát Tiểu Trương, Khu Cảnh Sơn có chút xa xôi, đích xác là do chúng tôi sơ sẩy, nhưng toàn bộ hệ thống công an, tình huống như vậy không nhiều lắm, chỉ là hiện tượng cá biệt, hơn nữa trùng hợp lại bị cô gặp. Vì vậy cô cũng không nên mất đi lòng tin đối với toàn bộ hệ thống công an. Giáo dục trong trường học chỉ là hướng về phương diện tốt, phương diện lý tưởng, mộng tưởng và tràng cảnh đều là hoàn mỹ. Nhưng trên thực tế, thế giới này không tồn tại hoàn mỹ tuyệt đối, nhất là trong xã hội phức tạp, tình hình nào cũng có, loại người nào cũng có, các ngành các nghề đều có khối u ác tính. Bất quá nếu như tôi đã chủ quản hệ thống công an, mặc kệ như thế nào, lần này chúng tôi nhất định phải tiến hành một lần tẩy trừ lớn, để tránh khỏi còn có những địa phương bị sơ sẩy.
Trương phó thị trưởng vừa cười vừa nói, đối với chỉ trích thẳng mặt của tiểu nữ cảnh không hề có một chút biểu hiện bất mãn nào, loại hàm dưỡng và tâm cảnh như thế này để Dương Thiên Lôi phi thường bội phục. Hơn nữa đồng thời trả lời vấn đề của Trương Nhã Tĩnh, lại mơ hồ có một chút ý vị giáo dục và mở mang đầu óc cho Trương Nhã Tĩnh.
- A, như vậy còn không sai biệt lắm!
Trương Nhã Tĩnh vừa cười vừa nói, lại nhìn về phía Dương Thiên Lôi nói:
- Uy, Dương Thiên Lôi, rốt cuộc tôi cũng giúp cậu một chuyện đúng không?
- Đúng vậy!
Dương Thiên Lôi coi như đã lĩnh giáo cô bé không tim không phổi này, căn bản không biết trong hồ lô của nàng bán thuốc gì, chỉ có thể thực sự cầu thị trả lời lại.
- Tôi không phải là nhận công ép phần thưởng, chỉ là muốn cậu giúp lại tôi một chuyện, cậu giúp hay không giúp?
Trương Nhã Tĩnh nói.
- Tiểu Trương cảnh sát, cô làm như vậy thực sự không tốt lắm nha? Thân là nhân viên cảnh vụ, đây là phạm vi chức trách của cô, công lao lần này của cô, thị cục khẳng định sẽ tiến hành ghi công khen ngợi cô!
Nghe được lời nói của Trương Nhã Tĩnh, Trương phó thị trưởng nhất thời khẽ nhíu mày, không đợi Dương Thiên Lôi nói đã dẫn đầu đáp lại.
- Hì hì… Trương phó thị trưởng, chúng tôi đều là thanh niên trẻ tuổi mà, kết giao bạn bè không được sao? Chúng tôi không nói chuyện công tác, nói chuyện cảm tình…
- Nói chuyện cảm tình?
Trương phó thị trưởng và Dương Thiên Lôi đều trừng lớn con mắt.
- Thiết… Không phải tôi nói tới chuyện tình yêu, để lộ cái biểu hiện kia làm gì? Được rồi, Dương Thiên Lôi, hai người kia ai là bạn gái của cậu? Cả hai đều rất xinh đẹp!
Tư duy của cô nàng Trương Nhã Tĩnh này thực sự quá mức thiên mã hành không.
- Cô nói cái gì thì là cái đấy, nếu có thể giúp được tôi sẽ giúp!
Dương Thiên Lôi rất không biết nói gì đáp lại.
- Trước tiên cậu phải khẳng định giúp hay không giúp! Chuyện này nha, không cần tiền, cũng không cần tốn quá nhiều thời gian, đối với cậu mà nói có thể coi như rất nhẹ nhàng, càng giống như chơi đùa, giúp hay không?
Trương Nhã Tĩnh hỏi dồn.
- Được rồi, cô nói đi!
- Đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh. Trương phó thị trưởng làm chứng, đưa số điện thoại cho tôi! Chờ thời điểm tôi cần sẽ điện thoại cho cậu! Hiện tại giữ bí mật!
Thị cục.
Hơn một giờ chiều, rốt cuộc đã về tới thị cục.
Do tổ trưởng tổ trọng án tự mình thẩm vấn, đồng thời trực tiếp dẫn Dương Thiên Lôi và đám người "nhân chứng", mấy nữ nhân cùng với sở trưởng sở cảnh sát, đầu heo cùng với những nhân viên cảnh sát có liên quan tiến vào trong một phòng thẩm vấn chung.
Phó thị trưởng, cục trưởng cục công an dự thính. Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân đều gia nhập vào trận doanh của Dương Thiên Lôi.
Sở trương liên tục đưa tay lau hồ môi lạnh trên trán, gã cảnh sát đầu heo ngược lại trấn định rất nhiều, hắn xuất thân từ hắc đạo, đã sớm biết có khả năng xuất hiện ngày hôm nay, chỉ là không ngờ tới sẽ nhanh như vậy mà thôi. Hiện tại, hắn đã rất rõ ràng, khẳng định Dương Thiên Lôi là nhân vật có bối cảnh cường đại, nhưng chỉ cần không công khai tới giới hạn, nhiều nhất vạch trần đáp lưu manh và tiểu thư kia vu oan hãm hại Dương Thiên Lôi mà thôi. Hơn nữa bên phía hắc đạo khẳng định sẽ ra tay bảo hộ hắn.
Dù sao, Thanh Long Hội có thể bố trí được nhân vật quan trọng trong ngành nhất định cần phải tốn giá cả không nhỏ.
Hơn nữa, tuy rằng lần này hành động rất qua loa, thế nhưng sau khi gặp chuyện không may phải làm như thế nào, mặc kệ hắn hay đám lưu mạnh đều rõ ràng.
Chỉ là, dự định của đầu heo ban đầu rất tốt đẹp, nhưng kết cục lại rất tàn khốc.
Hai phần ghi âm, phần ghi âm của Dương Thiên Lôi ngược lại không có gì nhiều, chỉ là chứng minh đám người đầu heo không thực hiện đúng trình tự thẩm vấn, nhưng phần ghi âm của Trương Nhã Tĩnh lại rất rõ ràng, thông qua đối thoại giữa thủ hạ của đầu heo và đám lưu manh đã để lộ ra ánh sáng rất nhiều chuyện.
Chuyện tình tiếp theo Dương Thiên Lôi không buồn quan tâm, về phần thị cục sẽ làm tới trình độ nào, đây không phải là điều Dương Thiên Lôi có thể quản được rồi.
- Cảm tạ cô!
Tại thời điểm Dương Thiên Lôi, Lý Tuyết, Tống Hiểu Phân cùng với Trương Nhã Tĩnh lập công lớn đi lướt qua nhau, Lý Tuyết quay sang nói với Trương Nhã Tĩnh.