Nghe thấy Thông Thiên Cổ Thụ nói vậy, chúng nữ đều bất mãn nhăn mặt, nhưng cũng không thể nói gì được, dù sao hiện tại Thông Thiên Cổ Thụ chính là cách duy nhất các nàng liên lạc với Dương Thiên Lôi, đắc tội lão nhân này thì vạn vạn lần không thể.
- Nương, bao giờ thì chúng ta xuất phát?
Khi chúng nữ đi tới bên người Kỷ Nhược Yên, Dương Thiên Lệ lại gần Nguyễn Hi Vũ hỏi.
Lúc này, chúng nữ đã biết được từ chỗ Thông Thiên Cổ Thụ, pháp tắc cấm chế bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, hi vọng Dương Thiên Lôi có thể phá vỡ cực kỳ xa vời, muốn trở lại Cửu Thiên hầu như không có khả năng. Cho nên mọi người đã sớm có ý định rời khỏi Cửu Thiên từ lâu.
Hơn nữa đoạn thời gian này bởi vì bồi dưỡng tu luyện giả trong Cửu Thiên, các nàng cũng không nhàn rỗi, dưới thời không pháp tắc biến thái, đã sớm khiến cho các nàng đều có tâm cảnh siêu việt Chân Thần Cảnh, xông ra khỏi Cửu Thiên đối với các nàng mà nói cũng không hề có vấn đề gì.
- Đừng nóng vội, cứ chờ Thiên Lôi thử xem đã rồi tính sau, hiện tại chúng ta cũng chưa thể rời khỏi Cửu Thiên được.
Kỷ Nhược Yên nhẹ giọng nói, vừa nói lại vừa nhíu mày. Có một vài lời, nàng cũng không nói với chúng nữ. Thế nhưng nàng vô cùng quen thuộc Nguyên Thủy Tinh Vực, hơn nữa lại một mực cảm ngộ khí tức vận chuyển của Nguyên Thủy Tinh Vực, cho nên nàng có một loại cảm giác kỳ dị. Nguyên Thủy Tinh Vực cũng không phải một tinh vực cằn cỗi như trong tưởng tượng, hơn nữa khẳng định còn ẩn dấu một bí mật kinh thiên nào đó.
Bởi vì hiện tại quỹ tích vận hành của Nguyên Thủy Tinh Vực cực kỳ huyền ảo, cho dù là Kỷ Nhược Yên cũng càng ngày càng thấy mê hoặc, thậm chí nàng còn không dám cam đoan, hiện tại nàng mang theo chúng nữ rời khỏi Thủy Nguyên Tinh, không biết còn có thể trở về được nữa hay không.
- Nương, chúng ta đã cố hết sức rồi...
Trương Túy Hàm cũng nói.
- Đúng vậy, hiện tại chúng ta có ở đây hay không cũng không có ảnh hưởng gì nữa. trên Nguyên Thủy Tinh Vực, căn bản yêu nghiệt không thể nào tập trung được, mà bên trong Cửu Thiên, chúng ta cũng đã bồi dưỡng ra mấy nghìn gã Thiên giai đại viên mãn, việc có thể làm chúng ta đều làm rồi, sở dĩ không thể nào tiêu diệt hết được đám yêu nghiệt, hoàn toàn là vì cúng quá giảo hoạt, cứ tiếp tục như vậy cũng không biết sẽ kéo dài tới khi nào... Tỷ tỷ của ta đã liên hệ với mẫu thân, Thiên Lôi không có khả năng trở lại Cửu Thiên được đâu. Lẽ nào cúng ta cứ chờ đợi như vậy sao?
Nguyễn Hi Vũ nhìn Kỷ Nhược Yên nói.
Đối với chúng nữ mà nói, Nguyễn Hi Vũ ở cùng một chỗ với Kỷ Nhược Yên sớm nhất mà cũng lâu nhất, cho nên lời lẽ cũng không phải e dè gì mấy.
- Ngươi nói có đạo lý, thế nhưng... Ngươi đã từng nghĩ tới chưa, tại sao Nguyên Thủy Tinh Vực lại trở nên huyền ảo như vậy? Hiện tại Thủy Nguyên Tinh đã trở thành hạch tâm của Nguyên Thủy Tinh Vực, mà đủ loại kỳ ngộ của Thiên Lôi đều bắt đầu từ Thủy Nguyên Tinh. Tuy rằng ta cũng không rõ ràng lắm đến tột cùng là vì sao, nhưng cuối cùng ta vẫn cảm thấy Thiên Lôi có thể trở về! Hơn nữa nhất định sẽ trở về! Hơn nữa, đám yêu nghiệt này đối kháng với chúng ta lâu như vậy, lực lượng không hề yếu bớt, trái lại còn tăng trưởng một cách điên cuồng. Cửu Thiên Đại Kiếp dường như tuyệt đối không đơn giản như vậy... Ta biết các ngươi muốn nhanh chóng hội hợp với Thiên Lôi, sao ta lại không muốn chứ? Ta cũng biết, các ngươi lo lắng một mình Thiên Lôi ở bên ngoài, lấy tính cách của hắn, hơn nữa còn có Âm Dương Niết Bàn Kinh, rất có thể hắn sẽ lại kiếm thêm cho các ngươi một vài tỷ muội, có phải không?
Nghe thấy Kỷ Nhược Yên trực tiếp nói như vậy, chúng nữ bị nói trúng tâm sự nhất thời không dám nhìn ánh mắt Kỷ Nhược Yên.
- Tuy rằng Thiên Lôi thiên phú kinh người, tiềm lực vô hạn hơn nữa tướng mạo anh tuấn, nhưng trong thiên hạ thiếu niên tuấn kiệt nhiều không kể xiết, mà bất kể là các ngươi từ nhỏ cùng một chỗ với Thiên Lôi, hay là sau này mới gặp, nhưng đều quyết định ở cùng với hắn, những người khác ta không nói, nhưng tình huống của Hi Vũ tỷ tỷ của các ngươi, hẳn là các ngươi nhìn ra được chứ?
Kỷ Nhược Yên nói.
Nghe thấy vậy, sắc mặt Nguyễn Hi Vũ nhất thời đỏ lên, trên trán hiện lên một tia bối rối, không hiểu vì sao lúc này Kỷ Nhược Yên lại làm trò trước mặt mọi người nói ra việc này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Dù sao chuyện này cũng rất nan giải, nhất là đối với tỷ tỷ Huyễn Thiến của nàng mà nói.
Sau khi Dương Thiên Lôi rời khỏi, Huyễn Thiến cũng chưa từng ly khai Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, mà cũng không hề có dự định ly khai.
Hơn nữa, cũng giống với chúng nữ đều quan tâm tới tất cả tình huống của Dương Thiên Lôi. Tâm tư của nữ nhân đều vô cùng mẫn cảm. Sao lại không nhìn ra được hảo cảm của Huyễn Thiến với Dương Thiên Lôi đã hoàn toàn vượt qua nam nữ bình thường?
Tuy rằng chúng nữ không biết trong thời gian Huyễn Thiến tu luyện cùng Dương Thiên Lôi đã phát sinh chuyện gì, nhưng các nàng lại biết, Dương Thiên Lôi mặc dù háo sắc, nhưng cũng kiên quyết sẽ không lớn mật tới mức trực tiếp khiêu khích Huyễn Thiến.
Vậy mà, phương tâm của Huyễn Thiến hiển nhiên đã hoàn toàn ký thác trên người Dương Thiên Lôi.
- Nam nhân ưu tú rất nhiều, lấy tư sắc, tu vi của Huyễn Thiến, trong quá khứ bao nhiêu vạn năm như vậy, biết bao người theo đuổi nàng? Nhưng vì sao nàng tâm vẫn như chỉ thủy, không hề có bất kỳ một đạo lữ nào? Còn cả Hi Vũ ngươi nữa, những việc ngươi phải trải qua, bách thế luân hồi, có ai tin nổi, người từng bách thế luân hồi, lại có thể bỏ qua bản thân chân chính của mình? Phải biết rằng, bách thế luân hồi chẳng qua chỉ là một hành trình không đáng kể trong cuộc đời của ngươi mà thôi, vậy mà ngươi lại buông tha... Còn có các ngươi, hoặc nhiều hoặc ít đều cảm nhận được, sau khi gặp phải Thiên Lôi, các ngươi liền không thể nào tâm như chỉ thủy được nữa!
Theo lời nói của Kỷ Nhược Yên, chúng nữ thông minh đã mơ hồ nghĩ tới điều gì đó, hơn nữa các nàng cũng biết, lời của Kỷ Nhược Yên chính là thực tế.
- Nếu như ta đoán không sai, trong số các ngươi hẳn là có không ít người khi đang quan hệ cùng với Thiên Lôi, không hề "luyện tinh hóa khí" đúng không?
Kỷ Nhược Yên một lần nữa đưa ra một đề tài khiến chúng nữ xấu hổ không gì sánh được.
Nhất thời cả đám khuôn mặt đỏ bừng.
- Người ta còn chưa từng quan hệ bao giờ đó...
Chỉ có Tiểu Bạch cùng Hoàng Niếp Niếp thầm nói ở trong lòng.
- Tử Hàm, có phải hay không?
- Nương... Con, con có một lần...
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trương Tử Hàm đỏ lên, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi.
- Hi Vũ, Thiên Lệ, Hương Hương, Thanh Nhã... Các ngươi thì sao?
Thấy Kỷ Nhược Yên điểm danh như vậy, chúng nữ đỏ mặt nhưng cũng nhẹ nhàng gật đầu.
- Vậy mà tới giờ ta vẫn chưa có được một đứa cháu để bế! Các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Hơn nữa, các ngươi nên biết, Thiên Lôi là do một mình ta sinh ra, năm đó ta vẫn còn là thân thể thuần âm, vậy mà lại hoài thai Thiên Lôi! Thiên Lôi lại đến từ địa phương thần bí Địa Cầu kia. Chỉ hắn mới có thể tu luyện Huyền Thiên Chân Kinh, Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình cũng đều đến từ Địa Cầu! Quan trọng hơn là, khi yêu nghiệt kia đang đại chiến cùng với Thiên Lôi, pháp bảo nó sử dụng, Thiên Lôi cũng nói là đến từ Địa Cầu... Cho nên, tuy rằng ta không rõ ràng lắm, nhưng biết rằng Thiên Lôi tuyệt không không thể coi như một người bình thường được, rất có thể...
Kỷ Nhược Yên nói đến chỗ này, ánh mắt chậm rãi đảo qua chúng nữ, nói tiếp:
- Rất có thể giống với bách thế luân hồi của chúng ta, có khi còn vượt xa tưởng tượng của chúng ta nữa... Mà sở dĩ hắn có được các ngươi, có lẽ cũng không phải hoàn toàn là do hắn phong lưu thành tính.
Một tháng trước.
- Khặc khặc khặc khặc...
Tiếng cười âm trầm kinh khủng vang vọng trên một tinh cầu hoang vu, vô số yêu nghiệt bay lượn xoay quanh trên hư không, bao phủ phía dưới hư của cả vạn tu luyện giả của Cửu Thiên!
Chỉ thấy những tu luyện giả này tuy rằng tựa như hư ảo, tuy rằng nhìn như mê mẩn tâm trí, nhưng khí tức quanh thân vẫn có thể nhìn ra được, tu luyện giả cấp thấp nhất cũng đạt tới Chân Thần Cảnh Nhân giai, cũng có một ít cao thủ Địa giai cùng rất ít cao thủ Thiên giai.
Những người này chính là chiến quả của đám yêu nghiệt trong mấy tháng qua.
Hơn nữa tuyệt đại đa số đều đã bị luyện hóa ngay khi bị bắt làm tù binh, thân thể bọn họ sớm đã bị rất nhiều yêu nghiệt thôn phệ luyện hóa, thân thể tinh nguyên, pháp lực, thần niệm cũng đã trở thành thuốc bổ cho yêu nghiệt. Mà bây giờ lưu lại chẳng qua chỉ là linh hồn lạc ấn do yêu nghiệt dùng thần thông đặc thù ngưng luyện thành mà thôi, chỉ có một tia máu huyết vờn quanh trong hư ảnh, dùy trì cho thần hồn không tiêu tán.
- Bản tôn đã liên lạc cùng với đại quân của tộc ta, không bao lâu nữa, đại quân sẽ đi tới bích chướng của Tam Thập Tam Thiên, chúng ta phải nhanh hơn, không tiếc bất cứ thứ gì, trước khi đại quân đến phải thu thập đủ một ức thủ cấp từ Chân Thần Cảnh Nhân giai trở lên! Còn thiếu một nghìn vạn nữa!
Thanh âm âm trầm lạnh lùng vang vọng khắp trong không gian.
- Nhớ kỹ, đánh một đòn rồi rút lui, chỉ cần bắt Chân Thần Cảnh có tu vi thấp nhất là đủ! Vô luận như thế nào cũng phải hoàn thành nhiệm vụ! Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lần này, các ngươi đều là niềm kiêu ngạo của tộc ta, hưởng thụ vinh quang của thần vương, trở thành công thần của tộc ta!
- Vâng, chủ nhân, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!
Thanh âm chỉnh tề đồng nhất vang lên, thần tình kích động vô cùng.
Khi vô số yêu nghiệt chia là nhiều tổ ào ào hóa thành lưu quang biến mất phía chân trời, yêu nghiệt thủ lĩnh, cũng chính là yêu nghiệt chạy ra từ trong thân thể Tiếu Kiến Nhân, trực tiếp phát ra một đạo quang mang đen kịt, bao phủ lấy chín nghìn vạn tu luyện giả chỉ còn lại máu huyết cùng linh hồn lạc ấn, trong sát na, cả tinh cầu hoang vu phảng phất như biến mất, ẩn nấp vào trong hư không.
Chín nghìn vạn, chỉ còn lại một nghìn vạn cuối cùng, hắn liền có thể hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ cần bắt đủ một ức cao thủ Chân Thần Cảnh, hắn liền có thể thừa dịp khi tộc nhân chạy tới bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, thi triển ra "Thần Huyết Tế" đả thông cấm chế pháp tắc của bên ngoài Tam Thập Tam Thiên.
Khi đó có vô số có vô số cao thủ trong tộc tới, nắm trong tay cả Cửu thiên, bước vào hạch tâm cửu thiên, nhất định có thể hoàn thành được sứ mệnh của bọn họ!
Khi đó mới chân chính là thời điểm để tộc nhân hắn phục hưng!
Sau khi Dương Thiên Lôi cùng Đoạn Ngọc Nhan phi hành trong không gian hỗn loạn được hai ngày, rốt cuộc cũng ra khỏi không gian hỗn loạn.
- Đến rồi sao?
Dương Thiên Lôi hỏi.
- Ừm! Sắp tới nơi rồi, tuy rằng hiện tại ta tấn chức đến cửu trọng thiên đại viên mãn, nhưng huynh cũng đừng cũng đừng quá lơ là. Nghìn vạn lần không được coi thường khu vực cấm chế pháp tắc bao phủ, ở trong đó vô số cao thủ tu luyện, cửu trọng thiên tuyệt không hề thiếu, thập phần nguy hiểm!
Đoạn Ngọc Nhan nhìn vẻ mặt kinh hỉ, dường như không có chút lo lắng nào của Dương Thiên Lôi, nhịn không được nhắc nhở:
- Hơn nữa, rất nhiều thế lực thành đội đi vào đó, như vậy sẽ tương đối an toàn hơn. Trên thực tế, chỉ cần chuẩn bị sung túc đan dược, tuy rằng ở trong đó có nguy hiểm là không thể hấp thu được năng lượng, nhưng cũng không phải chân chính nguy hiểm, nguy hiểm chân chính là chiến đấu giữa tu luyện giả với nhau. Thế đơn lực cô, khẳng định sẽ trở thành con mồi cho kẻ khác!
- Cho nên, sau khi chúng ta đi vào, không được dừng lại, trực tiếp tiếp cận về phía bích chướng. Ngươi thử xem, nếu như không được, chúng ta liền rời đi, có được không?
Đoạn Ngọc Nhan nói.
- Được!
Dương Thiên Lôi ứng tiếp đáp lời.
Đoạn Ngọc Nhan cầm tay Dương Thiên Lôi, thôi động pháp lực, trong sát na lại nhanh chóng phi hành, hơn mười phút sau, trước mặt hai người đã xuất hiện một màn quang mang rực rỡ vô cùng, toàn bộ thiên không phía trước đều được bao phủ bên trong quang mang, tựa như đã tới tận cùng của bầu trời.
- Đến rồi! Đi qua tầng quang mang này, chúng ta liền tiến nhập phạm vi của cấm chế pháp tắc! Thiên Lôi, chúng ta vẫn nên thu liễm khí tức, tận lực không làm kinh động bất cứ kẻ nào! Đi thôi!