- Tiền bối, ngươi nói đi!
- Tiếp tục trở lại Trảm Ma Tông!
- Ách... Tiền bối, đây không phải ta không muốn giúp, mà là không có năng lực trợ giúp. Nếu như trở lại nói, tuy rằng tạm thời sẽ không đối phó ta. Nhưng ta còn muốn thoát khỏi khống chế của bọn, e là rất khó. Hơn nữa, ta tin tưởng, bọn họ không bao lâu nữa sẽ đối phó ta. Hiện tại sở dĩ chỉ là giám thị, còn không có động thủ, ta nghĩ, nguyên nhân chủ yếu là vì ngươi!
- Ta biết. Ta sẽ không cho ngươi chịu chết, thu phục ta!
- Thu phục ngươi?
Nghe được Võ Thanh nói, Dương Thiên Lôi thiếu chút nữa không nhịn được.
- Cùng với tất cả đệ tử mà ta tin được. Để chúng ta tiến nhập trong pháp bảo của ngươi! Ta sẽ truyền cho ngươi tất cả tuyệt học chính tông của Võ Hồn Điện. Đồng thời đem vị trí Đại Điện Chủ thứ mười tám của Võ Hồn Điện chính tông truyền cho ngươi. Sau đó, ta và các đệ tử của ta, đều nghe theo ngươi chỉ huy. Chỉ cần ngươi đáp ứng ta, đem Võ Cương, tên nghịch tặc này cùng toàn bộ đám bại hoại của Võ Hồn Điện hiện tại thu phục hoặc tru sát, trùng kiến thu phục chân chính!
Võ Thanh để ý tới Dương Thiên Lôi khiếp sợ, ngược lại ánh mắt kiên định nói tiếp.
- Ách... Tiền bối, ta tuy không phải người tốt, lại càng không phải người quang minh lỗi lạc...
Dương Thiên Lôi vừa mới nói tới đây, bỗng nhiên trong cả huyệt động, mùi thơm trở nên nồng hậu, một cổ cảm giác cảm giác khiến hắn ngừng nói. Ánh mắt mang theo một tia cực nóng nhìn về phía Hồng Nhan Hoa.
- Hồng Nhan Hoa muốn nở. Thiên Lôi, nhìn một cái, chúng ta đến một huyệt động khác nói tiếp! Tâm tinh của ngươi khẳng định chịu không nổi...
Võ Thanh nhất thời cũng cảm ứng được, vội vàng nói. Võ Thanh từ lâu cảm thụ được chính khí trên người Dương Thiên Lôi, chỉ là bên cạnh hắn rất nhiều mỹ nhân, cũng là nhược điểm trí mạng của hắn. Chỉ bằng vào điểm này, Võ Thanh kết luận Dương Thiên Lôi khẳng định chịu không nổi Hồng Nhan Hoa mê hoặc.
Thế nhưng để Võ Thanh ngoài ý muốn là lúc này, Hồng Nhan Hoa còn không có nở, chỉ là có dấu hiệu sắp nở. Dương Thiên Lôi dĩ nhiên nhãn thần cực nóng xoay người, đồng thời trực tiếp đứng lên, thanh âm run rẩy nói:
- Tiền bối, Hồng Nhan này...ta có thể nuốt chửng! Tặng ta đi, ta đáp ứng điều kiện của ngươi!
- Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn chết sao? Đừng nói là ngươi, cho dù là ta nuốt vào, cũng sẽ bị độc chết! Không ai có thể chịu nổi!
- Ta có thể!
Dương Thiên Lôi kiên định nói, một cổ khí tức huyền ảo đã từ trên người hắn phát ra, vô số kim sắc ký hiệu, tại lúc này dĩ nhiên xoay quanh người hắn. Đó là Huyền Thiên Chân Kinh!
Giờ khắc này, trong đan điền Dương Thiên Lôi năng lượng thần bí đã tự hành bắt đầu vận chuyển điên cuồng, tựa như lần đầu tiên hắn thấy hắc sắc vẫn thạch, khiến hắn sản sinh ra một loại khát vọng cường liệt, khát vọng muốn Hồng Nhan Hoa nuốt chửng! Loại khát vọng này căn bản không ngăn trở, càng không thể khống chế!
Dương Thiên Lôi tinh tường cảm ứng được, tại trong nháy mắt Hồng Nhan Hoa nở rộ, hắn sợ rằng ngay cả chính mình đều không thể khống chế bản thân!
Thế nhưng, sau nhiều lần kinh lịch, Dương Thiên Lôi biết, cổ năng lượng thần bí kia tuyệt đối sẽ không tổn hại mình.
Do đó, một khắc này, hắn phải vận chuyển Huyền Thiên Chân Kinh huyền ảo, hắn muốn thuyết phục Võ Thanh, bằng không hắn ngăn cản bản thân, hắn liền căn bản không thể nuốt chửng thành công.
- Tiền bối, tin tưởng ta! Ta không giống với những người khác, mỗi lần gặp phải thứ ta cần. Ta căn bản không thể khống chế bản thân! Tình huống như vậy đã không phải một hai lần, do đó...khẩn cầu tiền bối thành toàn!
Lúc này chúng nữ cũng khẩn trương đứng dậy. Bất quá bọn họ không có ngăn cản Dương Thiên Lôi tới gần Hồng Nhan Hoa.
Các nàng tin tưởng Dương Thiên Lôi!
Mà Võ Thanh lại hoảng sợ trợn trừng mắt, nhìn kim sắc ký hiệu xoay quanh Dương Thiên Lôi, cùng với một cổ năng lượng lưu chuyển trong cơ thể hắn. Cổ năng lượng kia, tuy rằng rất ít, tựa hồ cũng rất yếu ớt. Thế nhưng lấy tu vi Chân Thần Cảnh Thiên Giai Đại viên mãn chi cảnh của hắn cũng không thể nhìn thấu. Đây tuyệt đối là một năng lượng cảnh giới càng cao hơn!
Thế nhưng, dù vậy, Võ Thanh lại vẫn không dám đáp ứng Dương Thiên Lôi. Bởi vì hắn biết rõ độc tính của Hồng Nhan Hoa là rất cường đại. Đó là kịch độc ngay cả thần hồn cũng phải bị đầu độc. Đừng nói Chân Thần Cảnh, chính là tinh thần chí cao siêu việt Chân Thần Cảnh, e là cũng không thể chịu nổi. Huống hồ Dương Thiên Lôi chỉ là Chân Thần Cảnh Nhân Giai?
- Không được! Thiên Lôi, ngươi có thể không đáp ứng ta, nhưng ngươi thôn phệ Hồng Nhan Hoa, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Võ Thanh lớn tiếng nói, vừa nói một cổ thần niệm vô cùng cường hãn đã phát ra, trực tiếp đem Dương Thiên Lôi hoàn toàn trói buộc.
Thế nhưng, ngay trong nháy mắt này, trong đan điền Dương Thiên Lôi cổ năng lượng thần bí huyền ảo kia, lại bỗng nhiên xuyên thấu đan điền, đồng thời không chút trở ngại dung nhập trong cấm chế của Võ Thanh. Trong sát na liền đem cấm chế của Võ Thanh hoàn toàn phá hủy!
- A!
Cùng lúc đó, Hồng Nhan Hoa nở, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên hé miệng, quay về phía Hồng Nhan Hoa kêu lên một tiếng kinh thiên động địa, tiếng kêu liên miên không dứt!
Mà Võ Thanh trong hoảng sợ đang chuẩn bị lần thứ hai ngăn cản Dương Thiên Lôi, lại bỗng nhiên dừng lại. Hắn quả thực không thể tin được vào mắt mình. Hồng Nhan Hoa lúc này đây nở rộ, hoàn toàn thoát ly nhận thức của Võ Thanh. Dĩ nhiên tản mát ra từng đạo thất thải quang mang thôi xán, tràn đầy một cổ khí tức vô cùng huyền ảo. Cổ khí tức kia phảng phất như khí tức của Dương Thiên Lôi. Dĩ nhiên để nó nở rộ, tốc độ tăng lên mấy lần. Đồng thời so với dĩ vãng đều phải hơn gấp vài lần. Nguyên bản chỉ là cánh hoa phấn hồng sắc, lần này biến thành thất thải sắc!
Tựa như một nữ nhân yêu một nam nhân, bày ra vẻ huyễn lệ, mê hoặc nhất của nó!
Võ Thanh trợn trừng mắt, ngơ ngác nhìn một màn không thể tưởng tượng này, giờ khắc này, hắn rốt cục tin tưởng lời nói của Dương Thiên Lôi, bằng không Hồng Nhan Hoa sao lại phát sinh dị biến như vậy?
- Đủ...!
Dương Thiên Lôi trong tiếng kêu to, khi Hồng Nhan Hoa nở rộ đến cực hạn, trực tiếp nhổ tận gốc, hóa thành một đạo lưu quang, tiến vào trong miệng Dương Thiên Lôi!
Lúc này, Dương Thiên Lôi mới đình chỉ kêu dài, chậm rãi khép miệng lại, trực tiếp khoanh chân ngồi dưới đất.
Dương Thiên Lôi hầu như hoàn toàn mất đi lý trí, đem Hồng Nhan Hoa hoàn toàn nuốt vào trong bụng, đã khôi phục trong sáng. Năng lượng thần bí trong cơ thể đã đem Hồng Nhan Hoa bao quanh, bắt đầu luyện hóa. Dương Thiên Lôi cũng đem tâm thần của mình hoàn toàn dung nhập bên trong!
Hắn cũng không có cảm thụ được bất kỳ khó chịu nào. Chỉ có một cổ lửa nóng trong đan điền, huyết dịch trong cơ thể phi nhanh không thôi, tốc độ vận chuyển đề thăng gấp trăm ngàn lần. Đồng thời, theo luyện hóa tiến hành, năng lượng thần bí cũng không có tăng cường chút nào. Nhưng pháp lực và thần niệm của Dương Thiên Lôi lại lấy tốc độ kinh người đề thăng..
Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ...
Chúng nữ và Võ Thanh đều nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi. Ngay từ đầu các nàng đã tin tưởng vững chắc Dương Thiên Lôi không có việc gì. Bởi vì bọn họ rõ ràng thể chất biến thái của Dương Thiên Lôi, càng rõ ràng hơn năng lượng thần bí trong cơ thể hắn. Nhưng thật ra, thần niệm của Võ Thanh vô cùng cường hãn từ lâu đề thăng tới cực hạn, con mắt mở lớn, rất quan tâm thần tình biến hóa của Dương Thiên Lôi.
Bất quá, tại hơn mười phút vẫn thấy Dương Thiên Lôi huyết khí tăng mạnh, khí tức cũng trở nên càng ngày càng cường đại, Võ Thanh rốt cục triệt để yên lòng. Vẻ mặt khiếp sợ nhìn Dương Thiên Lôi vừa khôi phục chân thân.
Giờ khắc này, càng kiên định quyết tâm lựa chọn Dương Thiên Lôi của hắn!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua từng giây từng phút trôi qua, trong nháy mắt đã tròn một ngày một đêm. Đúng lúc này, trong óc Dương Thiên Lôi bỗng nhiên phát sinh một tiếng nổ "ầm ầm". Hắn đã đề thăng thần niệm và pháp lực tới cực hạn. Giờ khắc này, rốt cục phá tan bình chướng, bước vào Chân Thần Cảnh Nhân Giai đỉnh phong chi cảnh!
Bất quá, vẫn không có đình chỉ, còn đang điên cuồng tăng nhanh!
Hai ngày sau, khí tức trên người Dương Thiên Lôi rốt cục khôi phục bình ổn, chậm rãi mở mắt, thất thải quang mang thôi xán trong mắt hắn chợt lóe rồi biến mất. Chân Thần Cảnh Nhân Giai đỉnh phong Đại viên mãn!
- Hô!
Dương Thiên Lôi thở ra một hơi thật dài. Khóe miệng mang theo một tia mỉm cười, nhìn liếc chúng nữ và Võ Thanh đang chìm trong khiếp sợ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
- Tiền bối, ta đáp ứng điều kiện của ngươi! Bất quá, thu phục thì không dùng.
- Tốt tốt!
Võ Thanh nhìn Dương Thiên Lôi, thanh âm kích động nói. Đồng thời bỗng nhiên phất tay phát ra một đạo thần niệm, nhất thời ở trước mặt mọi người liền xuất hiện một pho tượng. Đó là một lão giả hạc phát yến nhan, tuy rằng chỉ là một pho tượng, nhưng tản ra uy nghiêm vô tận. Trước pho tượng bày đặt tế đàn. Võ Thanh trực tiếp quỳ gối với pho tượng, trầm giọng nói:
- Tổ sư gia ở trên, Đại Điện Chủ thứ mười bảy của Võ Hồn Điện Võ Thanh, hiện thu Dương Thiên Lôi làm thân truyền đệt tử, truyền thừa tuyệt học của Điện ta.
Võ Thanh liên tục liên tục bái ba cái, đứng dậy đối diện với Dương Thiên Lôi, đem một tấm lệnh bài đưa đến trước mặt hắn, nói:
- Dương Thiên Lôi, từ giờ trở đi, ngươi là thân truyền đệ tử của Võ Hồn Điện, Đại Điện Chủ thứ mười bảy Võ Thanh! Ngươi có bằng lòng hay không?
- Ta đồng ý!
Dương Thiên Lôi tiếp nhận lệnh bài, trực tiếp tại ngón giữa bức ra một giọt tiên huyết, dung nhập trong đó. Đồng thời quỳ gối trước pho tượng. Sau đó lại quay về phía Võ Thanh bái ba cái, làm lễ bái sư.
Võ Thanh thần tình kích động, thản nhiên nhận Dương Thiên Lôi quỳ lạy, đi tới bên cạnh hắn, đưa một đám tóc của hắn gỡ xuống. Ngay sau đó Võ Thanh lại xoay người, quay về phía pho tượng quỳ gối:
- Tổ sư gia ở trên, Võ Hồn Điện Đại Điện Chủ thứ mười bảy Võ Thanh, hiện đem Điện Chủ chi vị truyền cho thân truyền đệ tử Dương Thiên Lôi, bổ nhiệm Đại Điện Chủ thứ mười tám của Điện ta... Dương Thiên Lôi, ngươi có bằng lòng hay không?
Dương Thiên Lôi hơi do dự, nhìn ánh mắt kiên định của Võ Thanh, cuối cùng vẫn trầm giọng nói:
- Ta đồng ý.
- Tiếp lệnh!
Hai tay Võ Thanh đang cầm tấm lệnh bài điêu khắc giả phù văn huyền ảo. Hơn nữa tản ra khí tức cổ xưa đưa tới trước mặt Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi lại trích ra một giọt tiên huyết, dung nhập trong lệnh bài.
Điện Chủ lệnh, khi thần niệm của Dương Thiên Lôi vào bên trong, nhất thời cảm ứng được một không gian vô cùng rộng lớn. Trong đó vô số thiên địa linh vật, vô số truyền thừa pháp bảo, hiển nhiên là toàn bộ dự trữ của Võ Thanh hơn mười vạn năm qua.
Sau đó, Võ Thanh muốn khởi động thời không pháp tắc truyền thụ tuyệt học Võ Hồn Điện cho Dương Thiên Lôi. Bất quá, Dương Thiên Lôi đã dẫn theo Võ Thanh và chúng nữ lần thứ hai tiến nhập trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.
Khi Võ Thanh bước vào Minh Huyền Bảo Khố, cảm thụ được thời không pháp tắc của nó. Vị Chân Thần Cảnh Thiên Giai đỉnh phong Đại viên mãn đỉnh tiêm cao thủ này cũng vẫn bị sự biến thái của Dương Thiên Lôi làm cho khiếp sợ.
Nhất nhật thiên mưu.
Chỉ dùng thời gian nửa ngày, ở trong Minh Huyền Bảo Khố cũng chính là năm trăm năm. Dương Thiên Lôi liền đối với liền đối với Võ Hồn Điện có nhận thức toàn diện. Đồng thời đem hết thảy tuyệt học của Võ Hồn Điện học được. Tuy rằng những tuyệt học này không bằng Tam Thiên Đại Đạo, nhưng nắm giữ công kích thần hồn đặc sắc! Đây là thần thông không có trong Tam Thiên Đại Đạo! Cái này cũng khiến Dương Thiên Lôi đối với vận dụng tín ngưỡng lực có nhận thực rõ ràng hơn!
Võ Thanh tuy rằng sớm đã từ trong miệng Võ Viễn Sơn biết được thiên phú siêu quần của Dương Thiên Lôi. Nhưng sự biến thái của Dương Thiên Lôi vẫn khiến vượt quá dự liệu của hắn. Nghiêm khắc mà nói, Dưới thời không pháp tắc chỉ là năm trăm năm, thời gian Dương Thiên Lôi chân chính học tập tuyệt học Võ Hồn Điện, ngay cả một năm cũng không tới. Tuyệt đại đa số đều là Võ Thanh và Dương Thiên Lôi so chiêu đối luyện, giảng giải kinh nghiệm chiến đấu kinh nghiệm chiến đấu hơn mười vạn năm của chính mình, cùng với cách vận dụng các loại tuyệt học ở trong chiến đấu. Bất kỳ tuyệt học nào, đơn thuần học tập mà nói, Dương Thiên Lôi đều có thể đơn giản lĩnh ngộ. Đồng thời tu luyện rất nhanh đến trạng thái đỉnh phong. Đây quả thực là sự tình không thể tưởng tượng. Nhưng càng kinh ngạc hơn là Dương Thiên Lôi dĩ nhiên có thể tùy ý cải biến phương thức vận chuyển trận pháp ẩn chứa trong tuyệt học.
Nếu như không phải cảnh giới của Võ Thanh vượt qua Dương Thiên Lôi nhiều lắm, hắn có thể khẳng định, nếu hắn là Nhân Giai đỉnh phong cũng không phải đối thủ của Dương Thiên Lôi. Chính là Địa giai đại thành chi cảnh, e là cũng đừng mơ tưởng tạo thành bất kỳ thương tổn gì với hắn. Hơn nữa, tiền đề vẫn là Dương Thiên Lôi chú ý dựa vào tu vị bản thân.
Nếu như Dương Thiên Lôi đưa lực lượng hắn ẩn dấu sử dụng ra, e là gặp phải Tu Luyện Giả Địa giai Địa giai đỉnh phong chi cảnh, Dương Thiên Lôi cũng có thực lực đánh một trận!
Năm trăm năm, trên thực tế chỉ là thời gian nửa ngày. Võ Thanh liền phát giác chính mình không còn gì để truyền thụ cho Dương Thiên Lôi.
Đồ đệ quá biến thái này khiến hắn có chút xấu hổ.