Dù bọn họ che dấu dung mạo, mang mặt nạ bảo hộ, nhưng cũng không tránh được việc đối phương tập sát.
Nhìn thấy người bên cạnh mình cảnh giới càng lúc càng thấp, bị ép trở lại Ngải Tuyết thành, Long Cao Thiên phẫn nộ tột đỉnh, hận không thể bóp chết Dương Thiên Lôi, nhưng hắn lại không có cơ hội nhìn thấy Dương Thiên Lôi.
Nhưng mà, Long Cao Thiên cũng không đình chỉ việc tu luyện của mình, tu luyện càng thêm điên cuồng.
Bởi vì hắn biết rõ, mục tiêu cuối cùng của đối phương chính là hắn, dù mình không đi tìm, nhất định sẽ có một ngày gặp được.
Hắn đang đợi ngày này đến.
...
Đồng thời, Dương Thiên Lôi cảm thấy kỳ quái, bởi vì nhiều lần ám sát, hắn đều vồ hụt, bị những người khác vượt lên trước, điều này đã làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy phiền muộn, bọn người Long Cao Thiên đắc tội quá nhiều người. Xem ra người muốn giết bọn họ, không chỉ có một mình Dương Thiên Lôi.
...
Khách sạn Băng Tinh, trong đại sảnh.
Kỷ Tiêu lam, Triệu Nguyên, bọn người Hạ Quân Trúc, rốt cuộc lần đầu tiên trong mấy năm nay mới khôi phục lại tướng mạo vốn có, tụ tập lại với nhau.
Ước định mười năm, Dương Thiên Lôi có đến không?
Đây chính là nghi hoặc trong lòng của mọi người ở đây, mấy năm nay, hai mươi hai người đều tu luyện một cách điên cuồng, chỉ trong hai ba năm này, bọn họ đã tấn thăng lên Tiên Thiên Tứ cấp, lúc này mới bắt đầu triển khai trả thù người của Long Cao Thiên, tuy thực lực không cách nào chống đỡ chính diện với Long Cao Thiên, nhưng ít ra cũng hủy diệt được nanh vuốt của hắn.
Nhưng mà, nhiều năm như vậy, bọn họ vẫn không nhìn thấy thân ảnh của Dương Thiên Lôi và Trần Thiến, dựa theo phán đoán của bọn họ, Dương Thiên Lôi và Trần Thiến cũng che dấu tướng mạo sẵn có của mình.
Thời điểm mọi người tập sát thủ hạ của Long Cao Thiên, cũng gặp được một nhóm người khác nhắm vào người của Long Cao Thiên, nhưng đối phương không có nữ nhân, hơn nữa cảnh giới cũng cao hơn bọn họ, cho nên, không có hoài nghi đó chính là chín nữ nhân của Dương Thiên Lôi.
Thời gian mười năm, Dương Thiên Lôi và chín nữ như biến mất, không có bất kỳ tin tức nào.
- Hạ huynh, ngươi nói bọn người Dương huynh đệ vẫn còn ở Ngải Tuyết thành hay không? là đã rời khỏi nơi lịch lãm rèn luyện rồi?
Chu Giác Thuần hỏi.
- Chắc có lẽ không đâu, với tính cách của Dương huynh đệ... Ta nghĩ, có lẽ hắn đã sớm lén quay lại, đã tiến vào Băng Tinh thành rồi. Hiện tại chắc hắn chỉ che dấu tướng mạo sẵn có, cố gắng tu luyện... Đợt một chút sẽ biết rõ thôi, nếu còn ở Băng Tinh thành, Dương huynh đệ sẽ tới gặp chúng ta.
Hạ Quân Trúc nói ra.
- Không tệ. Dù sao đám rác rưởi kia cũng bị chúng ta thanh lý rồi, không chỉ chúng ta, còn những người khác nữa, có lẽ bọn người Dương lão đệ được an toàn hơn rất nhiều rồi.
Triệu Nguyên nói ra.
Mấy năm hai mươi hai người bọn họ khôi phục lại cách tu luyện như lúc ở Ngải Tuyết thành, tuyệt đại đa số thời gian đều dùng để tu luyện, tu luyện điên cuồng, hai mươi hai người, giúp nhau khiêu chiến, bởi vì thường xuyên khiêu chiến, do đó nhanh chóng lĩnh ngộ được bích chướng hơn, thời điểm ra ngoài lịch lãm rèn luyện, cũng sưu tầm thiênđịa linh vật, hoàn toàn vì tu luyện và tu luyện, đem toàn bộ tâm trí đầu nhập vào việc lịch lãm rèn luyện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Thì ra là hai năm qua, bọn hắn nhao nhao tấn thăng đến Tiên Thiên tứ cấp về sau, mới bắt đầu đối với Long Cao Thiên thuộc hạ tập sát.
Một canh giờ trôi qua, mọi người không nhìn thấy thân ảnh của Dương Thiên Lôi và chúng nữ.
Hai canh giờ trôi qua, trong lòng mọi người rất lo lắng. Chẳng lẽ Dương Thiên Lôi thực sự rời khỏi lịch lãm rèn luyện rồi sao?
Nhưng vào lúc này, trong đại sảnh chỉ còn một ít người tu luyện, bỗng nhiên có người đứng lên, nói:
- Có trò hay xem này,Long gia Long Cao Thiên, nghe nói đã biến thành một tư lẹnh không quân, có người khiêu chiến Long Cao Thiên.
Tuy người tu luyện này nói với mấy bằng hữu ngồi bên cạnh, nhưng âm thanh rất lớn. Cơ hồ người ở đại sảnh đều nghe được.
- Cái gì?
Lập tức, người trong đại sảnh đều đứng lên.
Long Cao Thiên, lúc này Long Cao Thiên đã tấn thăng đến Tiên Thiên Thất cấp, hơn nữa hắn có thiên phú và ngộ tính biến pháp của Long tộc, thời điểm Tiên Thiên Lục cấp,đã có tu luyện giả Tiên Thiên Cửu cấp táng thân tại dưới tay hắn, lúc này Tiên Thiên Thất cấp thì khủng bố cỡ nào?
Thậm chí còn có người khiêu chiến hắn, điều này làm cho người ta khiếp sợ.
- Chuyện gì xảy ra? Là người nào khiêu chiến?
Đúng lúc này, tên tu luyện giả ngồi cùng tên đang nói, hỏi.
- Vừa mới nhận được tin tức thôi, ha ha ha... Long Cao Thiên ah, rất lợi hại ah, những năm này, không ít tu luyện giả chết trong tay thủ hạ của hắn, Mara sa mạc, rất hung hăng càn quâźy, tu luyện Sát Trạc Chi Đạo, là một thiếu niên và chín mỹ nữ, đang ở khách sạn Phi Tuyết, xem hắn là thứ trâu bò gì, lại dám khiêu chiến tên biến thái này.
Lời người tu luyện này chưa dứt, người trong đại sảnh như muốn nổ tung, lao nhanh ra khỏi khách sạn Băng Tinh.
Kỷ Tiêu Lam, Hạ Quân Trúc, Triệu Nguyên, Kim Chính Thái hoảng sợ mở to mắt, không có chút do dự, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra truyền tống trận, muốn nhanh chóng tới cửa khách sạn Phi Tuyết.
Thời điểm bọn họ tới của khách sạn Phi Tuyết, người đứng chung quanh tấp nập. Vô số Tiên Thiên Ngũ cấp, thậm chí ngự kiếm phi hành trên không trung, quan sát phía dưới.
Những năm này, trong Băng Tinh thành, Long Cao Thiên là một danh nhanh nổi tiếng về sự kiêu ngạo và hung hăn càn quấy. Bởi vì thân phận của hắn, không có bao nhiêu Tiên Thiên Bát cấp, Cửu cấp dám đắc tội với hắn. Nếu là người bình thường mà dám kiêu ngạo như thế, sớm đã bị cao nhân giết chết rồi. Dù sao, trong Băng Tinh thành córất nhiều Tiên Thiên Bát cấp, Cửu cấp, nào đến phiên hắn hung hăng càn quấy chứ?
Đương nhiên, Long Cao Thiên và thủ hạ của hắn chỉ hung hăng càn quấy với đối thủ tương đối mà thôi. Nếu không, dù thân phận của hắn, cũng sẽ bị người tu luyện Sát Trạc Chi Đạo chém giết.
Mà bây giờ, một truyện mười, mười truyền trăm, có người biết tin tức có người khiêu chiến Long Cao Thiên, không bao lâu đã truyền khắp Băng Tinh thành, chung quanh khách sạn Phi Tuyết tấp nập người xem, ngay cả người nào muốn chen vào, lách người vào cũng không lọt.
Nhìn đầu người cao thấp nhấp nhô, Kim Chính Thái nóng nảy, lập tức mắng một tiếng, trong ánh mắt ra một tia kiên định, đột nhiên rống lớn:
- Phiền toái nhường một chút, người khiêu chiến là huynh đệ của ta.
Vừa nói, Kim Chính Thái vạch cái khăn chít che kim giác trên đầu xuống.
Người chung quanh, dù không biết Kim Chính Thái, nhưng nhìn kim giác trên đầu Kinh Chính Thái một lượt, cộng thêm thần sắc trên mặt lạnh lùng, lập tức nhường đường.
Bọn người Hạ Quân Trúc không chút do dự, nhìn kim giác và bóng lưng cao lớn của Kim Chính Thái, thần sắc trên mặt lạnh lùng đi theo.