Huyền Thiên

Chương 590: Mười năm sau, không biết chúng ta phải chờ hay hắn không đến




Trần Thiến ứng một tiếng, dùng bé không thể nghe thanh âm nói:

- Ngươi đừng... Ta... Ta có chút sợ... Đợi tí nữa ngươi làm nhẹ nhàng được không?

Nghe được Trần Thiến nói, Dương Thiên Lôi đã xác định, Trần Thiến thật sự muốn mình tiến vào.

Dương Thiên Lôi cảm động nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Trần Thiến, nhưng vẫn cần chặt tay của Trần Thiến, tuy nhiên rất muốn rất muốn, thế nhưng mà hắn lại biết, không thể!

- Tiểu Thiến, ý ta là... Ngươi dùng tay giúp ta!

Dương Thiên Lôi nói.

- Ta... Không phải muốn ta dùng tay giúp ngươi tiến vào sao?

Trần Thiến nghi ngờ.

- Ách... Ý ta là, không đi vào. Dùng tay động!

Dương Thiên Lôi có cảm giác mình làm ngụy quân tử quá hổ thẹn, tiểu nha đầu Trần Thiến này, chỉ sợ còn không chiêu "Sóc lọ".

- Cứ như vậy...

Bất đắc dĩ, đột nhiên Dương Thiên Lôi dùng tay nắm tay Trần Thiến tay, hèn mọn bỉ ổi lên xuống vài cái.

Lúc này, Trần Thiến mở to mắt, nhìn Dương Thiên Lôi, nói:

- Vì cái gì? Ngươi... Không muốn ta sao?

Nhìn thấy thần sắc của Trần Thiến, Dương Thiên Lôi hơi sững sờ, thần sắc của nha đầu này là bất đắc dĩ và u oán!

- Ta ngàn muốn vạn muốn! Nhưng mà, Trần gia của ngươi... Nguồn: http://thegioitruyen.com

...

- Không ai có thể ngăn cản việc chúng ta ở cùng một chỗ! Dù Trần gia có trục xuất ta ra khỏi gia tộc!

Trần Thiến lúc này cũng biểu hiện ra vẻ cường thế, nói rất kiên định:

- Ta muốn làm nữ nhân của ngươi!

Lúc Trần Thiến nói, bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng, vẫn kiên định dùng sức đẩy tay Dương Thiên Lôi.

Nam nhân dưới tình hình kiều diễm như vậy, có thể sử dụng đại não để suy nghĩ, đây là điều đáng quý, lúc này có thể chóng lại việc Trần Thiến chủ động xuất kích sao?

Huống chi, Trần Thiến kiên định như thế, kiên định đến nổi "Thà phụ Trần gia, không phụ phu quân".

Một đêm triền miên, một đêm kiều diễm...

...

Thời gian cực nhanh, đảo mắt đã qua một tháng.

Dương Thiên Lôi và Trần Thiến lịch lãm rèn luyện suốt một tháng, xuất hiện ở truyền tống trận bên ngoài thành.

Ban ngày điên cuồng săn giết, buổi tối triền miên hết sức.

Thời gian gần một tháng, Dương Thiên Lôi đã có dấu hiệu đột phá, chiếu theo tốc độ này, chỉ một tháng, Dương Thiên Lôi sẽ có thể lại tấn cấp Tiên Thiên.

- Tiểu Vi, Thanh Âm?

Dương Thiên Lôi dù có nghĩ thế nào cũng không ra, mới bước ra khỏi truyền tống trận, đã nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc, đang đứng ở trên cầu hộ thành.

Dương Thiên Lôi lập tức kéo Trần Thiến, bước nhanh về hướng nhị nữ, chờ đợi ở chỗ này chính là Mộc Tử Vi và Lục Thanh Âm, cả hai nhảy tới, một trái một phải ôm lấy Dương Thiên Lôi.

- Các ngươi lại bị những tên vương bát đản kia giết sao?

Dương Thiên Lôi ôm chặc lấy nhị nữ, âm thanh lạnh xuống.

- Bọn họ canh giữ ở diễn võ trường, toàn bộ chúng ta đều tự sát.

Mộc Tử Vi ôm Dương Thiên Lôi thật chặt, nói ra, nước mắt trong mắt trào ra.

Tự sát.

Dương Thiên Lôi nghe Mộc Tử Vi nói vậy, lửa giận toàn thân, cơ hồ khống chế không nổi. Nữ nhân của mình, toàn bộ tự sát.

- Đừng khóc, ủy khuất của các ngươi, ta sẽ trả lại cho hắn gấp trăm ngàn lần.

Âm thanh cảu Dương Thiên Lôi lạnh lùng. Thời gian một tháng, Dương Thiên Lôi và Trần Thiến tu luyện một cách điên cuồng, đơn giản chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng gặp lại chúng nữ.

Không nghĩ tới, chúng nữ lại tự sát trở về...

Đương nhiên hắn cũng biết được cách nghĩ của chúng nữ.

...

Bốn người nhanh chóng thông qua truyền tống trận đi tới những cửa thành khác, sau khi gặp được chúng nữ, toàn bộ đều trở về khách sạn Ngải Tuyết.

Trương Tử Hàm và Vu Thanh Nhã vốn là Tiên Thiên Tứ cấp, lúc này trở thành Tinh Giả Cửu cấp, bọn người Dương Thiên Lệ giống như Trần Thiến lúc trước, biến thành Tinh Giả Bát cấp.

Suốt một ngày đêm, Dương Thiên Lôi mấy lần đè nén cừu hận trong nội tâm xuống, sử dụng Âm Dương Niết Bàn Kinh làm cho bọn người Dương Thiên Lệ lĩnh ngộ bíchchướng Tinh Giả Bát cấp.

Ngày hôm sau, liền cùng nhau đi Phiêu Tuyết Sơn Mạch, bắt đầu điên cuồng lịch lãm rèn luyện.

...

Không đến một tháng, Dương Thiên Lôi đã thành công đột phá đến Tiên Thiên Nhất cấp.

Dưới sự trợ giúp của Âm Dương Niết Bàn Kinh, chúng nữ không cần lo lắng lĩnh ngộ bích chướng, chỉ cần không ngừng rèn luyện pháp lực và tâm thần, sẽ tăng cấp không cótrở ngại.

Nhưng dù vậy, ở đây không có thời không pháp tắc, không có thiên địa linh vật trợ giúp, toàn bộ chúng nữ muốn toàn tăng lên Tiên Thiên Nhất cấp cần thời gian một tháng. Dùsao, tuy Âm Dương Niết Bàn Kinh có thể giúp bọn họ tu luyện nhanh hơn, nhưng cũng cần thời gian, hoàn thành một lần chu thiên cần ba giờ. Cả đêm, Dương Thiên Lôi chỉcó thể giúp hai người tu luyện.

Nhưng mà, làm cho chúng nữ khiếp sợ là, sau khi Dương Thiên Lôi bước vào Tiên Tiên Nhất cấp, lại đi thương hội Ngải Tuyết, mua luyện khí lô, tuy cùng đi lịch lãm rèn luyện với chúng nữ, nhưng hắn không hề săn giết yêu thú, mà ở trong lều vải an toàn, buổi tối giúp chúng nữ thay phiên tu luyện Âm Dương Niết Bàn Kinh, ban ngày hoàn toàn đắm chìm trong luyện khí và luyện đan.

Ma hạch của ma thú cấp thấp và thiên địa linh vật mà chúng nữ thu thập được, vào tay Dương Thiên Lôi liền biến thành đan dược tăng tiến pháp lực.

Mà khoáng thạch Dương Thiên Lôi chỉ luyện hóa chiết xuất, cũng không bắt đầu luyện khí, bởi vì hắn biết Linh khí bình thường, không có bao nhiêu uy lực, cho nên hắn chuẩn bị tài liệu.

Có Dương Thiên Lôi luyện chế đan dược trợ giúp, tốc độ tu luyện của chúng nữ tăng lên rõ rệt, tuy bọn người Trương Tử Hàm khiếp sợ, nhưng cũng không khiếp sợ thái quá, dù sao thiên phú của Dương Thiên Lôi biến thái, tuy bọn họ biết Dương Thiên Lôi tiếp xúc với đan đạo không bao lâu, nhưng thiên phú học trộm cường đại trong chiến đấu, làm được điểm này cũng không kỳ quái.

Nhưng mà, người hiểu biết về đan đạo rất nhiều là Sở Hương Hương, nhưng trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ. Không nói xác xuất Dương Thiên Lôi luyện chế đan dược cao đến kinh người, mà thiên địa linh vật cùng cấp bậc, đan dược hắn luyện chế ra lại cao hơn Sở Hương Hương, thậm chí Thanh Dương Đan nàng thành thạo nhất, cũng không theo kịp. Nhưng đó không phải chuyện kinh người nhất, kinh người nhất chính là, đan dược Dương Thiên Lôi luyện chế ra, Sở Hương Hương chưa từng thấy qua cáchđiều chế này bao giờ.

Điều này nói rõ cái gì?

Điều này nói rõ bản thân hắn nghiên cứu ra cách điều chế mới.

Chỉ khi cực kỳ quen thuộc thuộc tính và cách phối trí của mỗi loại thiên đại linh vật, hơn nữa khống chế hỏa hầu tinh chuẩn, hơn nữa câd̀n thiên chuy bách luyện mới có thểnghiên cứu thành công một cách điều chế đan dược mới.

Dương Thiên Lôi làm thế nào được?

Sở Hương Hương không hiểu, bởi vì điều này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của nàng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv