- Sinh tử nhân, nhục bạch cốt. Đây bất quá chỉ là một trong những kỹ thuật nhỏ của Dược Vương Cốc mà thôi. Trong trận đấu giao hữu của người mới sắp tới, tử thương là chuyện chắc chắn không thể tránh khỏi, cho nên, hoan nghênh các đại môn phái tìm tới chỗbọn ta trị liệu, hì hì… bất quá, quy định của Dược Vương cốc chúng ta thì chắc là mọi người đều rõ cả rồi, lấy vật đổi mạng, chỉ cần ngươi xuất ra thứ gì đó khiến cho chúng ta cảm thấy hứng thú, vôluận là thiên tài hay địa bảo, công pháp đỉnh cấp gì đó đều có thểđổi lấy trị liệu của chúng ta. Chỉ cần còn một hơi thở thôi thì cho dùngũ tạng lục phủ đều đã bị hủy hết, Dược Vương cốc của chúng ta đều có thể khôi phục lại như lúc đầu.
Liễu Như Yên mỉm cười nói. Trong lúc nàng nói thì vị thiếu nữ bịchặt đứt tứ chi kia cư nhiên lại nhẹ nhàng đứng lên, đồng thời bắt đầu biểu diễn một bộ tuyệt học có uy lực rất cường đại!
Khiếp sợ, hoan hô, ủng hộ trong nháy mắt lại dâng lên cao trào thêm lần nữa, Dương Thiên Lôi cũng cảm thấy bất ngờ:
- Mẹ nó, hiệu quả của loại quảng cáo kiểu này đúng là không tưởng! Trâu thật!
Cuộc thi đấu biễu diễn kết thúc, sau đó lần lượt đến Chưởng Giáo của các Đại Môn phái truyền đạo, giảng thuật một chút tâm đắc căn bản trên phương diện tu luyện, bao gồm cả phương thức lãnh ngộảo diệu bích chướng, phương pháp, bí quyết, cùng với các loại tâm ma trong lúc tu luyện có thể gặp phải, ngoại ma…v.v.v. Mỗi người khi giảng đều có đôi số chỗ bảo thủ, nhưng dù ít dù nhiều cũng giảng đến một số điểm hữu dụng. Nếu không sợ rằng sẽ bị người trong thiên hạ nhìn với ánh mắt khinh bỉ rồi.
Sau nửa ngày, đảo mắt một cái, thời gian truyền đạo của các Chưởng Giáo cũng đã chấm dứt, ngoại trừ Liễu Thiên Âm môn, bảy vị Chưởng Giáo của bát đại môn phái cùng với Gia chủ của Ngũ đại thế gia được mời đến, còn có cả Hội trưởng của Tinh Diệu Thương hội trên Thiên Huyền Đại Lục, hợp thành tổ trọng tài của cuộc giao lưu giữa Bát đại môn phái lần này.
Chưởng Giáo của Tạo Hóa môn là Cổ Đức Nhân đảm nhiệm vai tròtổ trưởng, Bảo chủ của Đệ nhất Thế gia Vu Gia bảo là Vu Nhân Kiệt cùng với cốc chủ Long Tượng cốc Long Ngạo Thiên, hai người đảm nhiệm vai trò phó tổ trưởng.
Đồng thời đám đệ tử tham gia thi đấu của các Đại môn phái cũng tiến hành Cốt Linh trắc thí để ghi danh, cùng lúc cũng tiến hành thi đấu cá nhân, mỗi phái tham gia đều tuyển ra mười đệ tử, bao gồm cả Bát đại môn phái trong đó, tổng cộng tám mươi môn phái tham gia, liền có đến tám trăm tuyển thủ. Chia làm mười tổ, mỗi tổ tám mươi người, tiến hành thi đấu ba vòng vòng loại, mỗi tổ lựa ra mười người, tấn cấp Bách cường.
Lần này tất cả tuyển thủ tham gia, có đến chín cường giả Thần Đạo. Truyện Tiên Hiệp
Tạo Hóa môn hai gã, Bộ Kinh Thiên và Bách Lý Tình Không. BộKinh Thiên tự nhiên không cần nói đến nữa, Bách Lý Tình Không niên kỷ đã gần sáu mươi, cũng là thiên tài khó gặp, ở trong Tạo Hóa môn cũng có uy vọng cực kỳ cao. Chẳng qua là bị hào quang của Bộ Kinh Thiên làm lu mờ rất nhiều mà thôi. Mà quyển nữ Bách Lý Thiên Thiên bị Dương Thiên Lôi giam giữ, chính là thân muội muội của Bách Lý Tình Không.
Trảm Không kiếm phái cũng phái ra hai người, Phong Linh Nhi vàDương Thiên Lôi.
Thương Huyền Phủ hai người, Thương Huyền Bác và Thương Mang Tử.
Thương Mang Tử và Bách Lý Tình Không tương đối giống nhau, đồng dạng đều là đệ tử xuất sắc nhất của Thương Huyền Phủ.
Long Tượng Cốc một người, Long Tĩnh.
Thiên Vũ Môn một người, Lý Thuần Dương. Lý Thuần Dương cũng chính là nhân vật mấu chốt bên trong thế hệ trẻ tuổi của Thiên VũMôn, là thân truyền đệ tử của Chưởng Giáo chí tôn, tuổi đã gần sáu mươi, khách quan mà nói, so với Bộ Kinh Thiên, Thương Huyền Bác và Long Tĩnh thì thua kém không ít. Nếu so với Dương Thiên Lôi, tưchất thiên phú chênh lệch lại càng lớn. Chẳng qua thời gian người này tấn cấp Thần Đạo so với mọi người thì sớm hơn rất nhiều. Hơn nữa còn là chân truyền của Chưởng Giáo chí tôn là Kiếm Vô Ngân, được truyền thừa đại bộ phận của Thiên Vũ Môn, hơn nữa tu luyện tuyệt học cao nhất của Thiên Vũ môn: "Vũ Hóa Phi Thăng Kinh", cũng là một đối thủ tương đối mạnh mẽ. Xạ Thương Tông cửa ra Mộ Dung Tiến, kẻ này trong Xạ Thương Tông nổi danh là một gãvõ si, trong lòng chỉ có tiến, tiến và tiến, không lùi. Nếu như không phải như vậy, địa vị của hắn trong Xạ Thương Tông tuyệt đối sẽkhông lớn như thế, dĩ nhiên, tu vi của hắn cũng rất cao. Nguyên do cũng vì tính cách của hắn, Chưởng Giáo của Xạ Thương Tông cũng căn bản không cách nào đưa hắn làm đối tượng bồi dưỡng để kếthừa. Cho nên hắn cũng không cách nào tu tập được tuyệt học cao nhất của Xạ Thương Tông: "Hậu Nghệ Tâm Quyết", chứ đừng nói gì đến việc đạt được Đạo Khí truyền thừa của Xạ Thương Tông làHậu Nghệ cung và Phá Diệt Thần Tiễn, nhưng dù thế, hắn cũng dựa vào ngộ tính cực cao của mình, vận khí may mắn, cùng với nỗlực tu luyện điên cuồng, trở thành cường giả mạnh nhất trong lứa đồng niên ở Xạ Thương Tông!
Chín cường giả Thần Đạo đồng thời xuất hiện tại đại hội giao lưu giữa các tông phái, tình cảnh này trước nay tuyệt đối chưa từng có! Hơn nữa chín người cũng chính là nhân vật trọng yếu trong thế hệtrẻ của các Đại môn pháo. Các đại hội trước đây mặc dù thỉnh thoảng cũng xuất hiện cao thủ Thần Đạo, nhưng một hai tên cũng đã là khó thấy. Thế mà lần này thoáng cái đã xuất hiện chín tên. Chuyện này khiến cho Vu Nhân Kiệt được mới làm khách quý cũng cảm thấy kinh hãi, mà trên trăm vạn Tu Luyện Giả đối với đại hội giao lưu giữa các tân nhân lần này cũng ngập tràn mong đợi!
Trải qua sự thỏa thuận của tổ trọng tài, chín tuyển thủ Thần Đạo tham gia lần này dựa theo kệ cũ không cần tiến hành đăng ký màtrực tiếp phân ra thành chín tổ, tránh trường hợp cường cường tương ngộ mà đào thải quá sớm. Về phần đám người trong các tiểu tổ kia, kẻ nào không may đụng phải chín người này cũng chỉ có thểtự trách vận khí mình quá kém. Nếu đã tranh tài thì không thể nào hoàn toàn công bằng được. Mà dĩ nhiên may mắn nhất chính làkhông có tổ thứ mười không có cường giả Thần Đạo ở trong.
Phong Linh Nhi và Dương Thiên Lôi phân biệt chia ra ở tổ Năm vàtổ Sáu.
Tất cả các tuyển thủ tham gia ghi danh xong, người chủ trì tuyên đọc quy tắc xếp hạng cá nhân, nội quy thi đấu và phần thưởng. Quy tắc, đương nhiên là không có quy tắc, hạn chế duy nhất làkhông được cố ý giết chết đối thủ. Dĩ nhiên, nếu như song phương ước định sinh tử chiến thì chính là ngoại lệ. Ví dụ như ước định ba năm trước của Dương Thiên Lôi và Thương Huyền Bác, chỉ cần hai người gặp nhau tự nhiên sẽ biến thành sinh tử chiến.
Dĩ nhiên, nếu như hai người không có duyên, không gặp nhau trên sàn đấu thì nhất định sẽ tự mình thực hiện ước định. Chẳng qua, đãtiến vào vòng thi đấu vòng tròn giữa Thập cường, hai người chỉ cần không chết, tất sẽ phải gặp nhau. Nếu như trong đó có một người vô tình chết trận, vậy thì cũng hết cách.
Mà phần thưởng thì do hai phần tạo thành, một là phần thưởng do sáu Đại thương hội liên hiệp tài trợ, phần thưởng thứ nhất tất nhiên là vô cùng hậu hĩnh, đạt được tư cách khách quý cấp độ S của sáu Đại thương hội, đồng thời còn đạt được một Đạo Khí thượng phẩm! Thứ hai là tám mươi Tông Phái cùng đồng thời trao tặng, phần thưởng là một số lượng lớn các loại đan dược!
Đêm đó, ở trên Linh Thứu Phong, tại Vu gia sở tại.
- Đi thôi!
Ánh mắt Vu Nhân Kiệt chậm rãi lướt qua mười tên Tiên Thiên cấp bảy, cấp tám, cấp chín trước mặt, nhẹ giọng nói:
- Vì lần giao thủ này, gia gia ta coi như đã tận lực đi?
- Ân ân, gia gia, đại ca thế mà đồng thời lại có đến hai cái thân phận. Hắc hắc… Đúng thế, đúng thế!
Vu Tiểu Ức cười nói.
Vu Thanh Nhã hung hăng liếc Vu Tiểu Ức một cái, nàng đương nhiên hiểu được Vu Tiểu Ức đang ám chỉ cái gì. Chẳng qua số lần nổi cáu cho tới giờ thực sự quá nhiều, đến bây giờ cũng chỉ còn cách im lặng.
Theo giọng nói của Vu Nhân Kiệt, đoàn người chậm rãi đi ra khỏi biệt viện vì Vu gia mà chuyên môn chuẩn bị sẵn, hướng về chỗ của Trảm Không kiếm phái đang lưu trú mà đi tới.
Dạ, Tư Không Hồi Ức, Tôn Du Khâm rõ ràng cũng đi theo trong đó. Khí tức trên thân ba người lúc này, hiển nhiên lại tinh tiến.
- Vu huynh?
Khi Vu Nhân Kiệt mang theo chúng nhân vừa đến gần biệt viện của Trảm Không Kiếm phái, giọng nói của Phong Vô Kỵ nhất thời đãtruyền ra, thân hình nhoáng một cái, trên mặt hiện lên một nụ cười mỉm mà bước ra đón.
- Đây là…?
Phong Vô Kỵ thấy Vu Nhân Kiệt mang đến mười mấy tên cao thủ, có chút nghi hoặc mà hỏi.
- Còn không phải là vì tiểu tử Thiên Lôi kia sao? Ừm, mười tên cao thủ trẻ tuổi lần này ta mang đến, đêm hôm nay với tiểu tử kia mànói, có lẽ là rất dài a… Tiểu tử kia chắc là không có gì, mấy tiểu nha đầu cũng có thể ma luyện một chút, đủ để mài giũa mài giũa bọn chúng rồi.
Vu Nhân Kiệt khẽ mỉm cười, nói.
- Ha ha ha… Vẫn là Vu huynh suy nghĩ chu đáo! Mau, mời vào trong! Thiên Lôi bọn chúng đều ở trong phòng cả. Chúng ta mau tới gặp bọn hắn!
Phong Vô Kỵ cảm kích, nói.
Trong lúc hai người Phong Vô Kỵ và Vu Nhân Kiệt mang theo chúng nhân hướng về phía phòng Dương Thiên Lôi mà tới, bên trong biệt viện của Tinh Diệu thương hội, đôi mắt đang khép lại của Vũ Văn Tinh Diệu chậm rãi mở ra, nói:
- Chúng ta tiếp tục đợi sao, Vu gia bảo vừa mới đi qua. Chung Khuê, ngươi xác định là đã điều tra rõ ràng?
- Dĩ nhiên, Môn chủ yên tâm. Ba kẻ kia và Dương Thiên Lôi không có bất kỳ quan hệ nào, Trương Tử Hàm, Dương thiên Lệ, Sở Hương Hương, Lục Thanh Âm, Mộc Tử Vi, chỉ có năm người này là có quan hệ mật thiết với Dương Thiên Lôi, thuộc tính của các nàng cũng đãđược điều tra rõ ràng, tuyệt đối không sai.
Chung Khuê mặt mũi hồng hào, nói.
Trong lòng hắn vừa có chút lo lắng, vừa có chút cao hứng cho Dương Thiên Lôi. Lo lắng chính là vì sự cường đại của Thương Huyền Bác và Bộ Kinh Thiên, nhất là ước định sinh tử chiến giữa Thương Huyền Bác và Dương Thiên Lôi. Mà cao hứng chính là vìbất luận là Vũ Văn Tinh Diệu hay là Phó môn chủ Vương Bán Nhàn cũng muốn trích tí máu, muốn phù trợ cho Dương Thiên Lôi. Đương nhiên, bản thân Dương Thiên Lôi bọn họ không cách nào giúp được, chỉ có thể giúp đỡ người bên cạnh hắn mà thôi.
- Vậy thì tốt.
Vũ Văn Tinh Diệu nhẹ giọng nói.
- Gia gia?
Khi đám Phong Vô Kỵ và Vu Nhân Kiệt, Vu Thanh Nhã vừa mới tới trước cửa phòng Dương Thiên Lôi, một đạo hào quang ngũ sắc chợt lóe, Dương Thiên Lôi đã hiện ra ngay trước mặt mọi người, sau khi thấy Vu Nhân Kiệt, vẻ mặt thân thiết mà kêu lên.
- Ta đang muốn đi bái phỏng lão nhân gia ngài đây… ai ngờ người đã tự tới rồi?
- Bớt nói nhảm đi, đám đệ tử này là đặc biệt tuyển chọn cho ngươi, để chúng đi vào cùng rèn luyện với đám tiểu nha đầu kia đi! Còn nữa, mấy thứ đan dược này ngươi giao lại cho mấy tiểu nha đầu, coi như là lễ vật mà gia gia tặng các nàng. Trong lúc tranh tài sẽ cólúc dùng đến.
Vu Nhân Kiệt trực tiếp nói thẳng.
- Thiên Lôi thiếu gia!
- Lão Đại!
Khi Dương Thiên Lôi nhìn về phía chúng nhân của Vu gia bảo, đám người của Vu gia bảo nhất thời hô lên. Mà Dạ, Tư Không Hồi Ức cùng Du Khâm thì đồng dạng giống như Vu Tiểu Ức, hô lên một câu lão Đại chứ không phải thiếu gia. Mấy người này Dương Thiên Lôi đều biết, bọn họ đều là hạch tâm của Vu gia. Nếu không Vu Nhân Kiệt cũng sẽ không đem tới đây.
- Tốt lắm, các ngươi đi đi!
Vu Nhân Kiệt phất phất tay, nhìn Phong Vô Kỵ một chút, hai người trực tiếp xoay người rời đi.
- Vu huynh, đến phòng ta hàn huyên một chút chứ?
- Không cần, ngươi hay là chuẩn bị đón tiếp vị kế tiếp đi.
Vu Nhân Kiệt cười cười, nói.
- Ha ha. Cũng tốt!
Phong Vô Kỵ cũng không khác khí, với tu vi của hai người đương nhiên là cảm ứng được sự dò xét của Vũ Văn Tinh Diệu. Phong VôKỵ mặc dù không rõ Dương Thiên Lôi vì sao đạt được sự trợ giúp lớn đến như thế từ Tinh Diệu thương hội, nhưng mà nghĩ lại, VũVăn Tinh Diệu nhất định là muốn tới bái phỏng, nên cũng không nói thêm gì nữa.
Quả nhiên, Vu Nhân Kiệt vừa rời đi không bao lâu, Vũ Văn Tinh Diệu, Vương Bán Nhàn cùng với Chung Khuê, ba người đã liền tới.
Lễ vật do Vũ Văn Tinh Diệu đưa ra, ngay cả Phong Vô Kỵ chưa gìchưa từng gặp qua khi nhìn thấy cũng khiếp sợ không thôi, năm bộnhuyễn giáp Đạo Khí hạ phẩm cùng với vũ khí Đạo Khí hạ phẩm! Hơn nữa, Phong Vô Kỵ chỉ nhìn thoáng qua liền hiểu được, thuộc tính của nhuyễn giáp và vũ khí này hoàn toàn phù hợp với năm người Trương Tử Hàm! Đám Trương Tử Hàm thì không cần nói rồi, nhưng Ngũ Hành thuộc tính của Sở Hương Hương… là vô cùng khókiếm được!
Vậy mà Dương Thiên Lôi khi thu nhận ngay cả chớp mắt cũng không chớp một cái, gọn gàng linh hoạt mà nhận lấy, thậm ngay cảmột câu khách sáo cũng không nói!
Ba người này cũng không lưu lại, tặng lễ vật xong liền rời đi.
- Xem ra lần này muốn thu dọn Trảm Không Kiếm phái sợ rằng không dễ dàng như vậy nữa à… Vu Nhân Kiệt, Vũ Văn Tinh Diệu… Tiểu tử kia đúng là phúc nguyên thâm sâu… cho hắn thêm chút thời gian, tương lai trên Thiên Huyền Đại Lục, sợ rằng Kinh Thiên cũng khó mà chống lại a… Phong Linh Nhi kia tựa hồ cũng không chỉ đơn giản như bề ngoài vậy…
Tạo Hóa Tiên cung, Cổ Đức Nhân khẽ lẩm bẩm.