- Ách… cứ ra giá trước đi, ra giá rồi ta sẽ chậm rãi nói cho ngài nghe.
Dương Thiên Lôi nói.
- Hai ức năm ngàn vạn.
Thanh âm của Phong Vô Kỵ đột nhiên đề cao, đôi mắt già nua cũng nheo lại nhìn về phái thiếu niên đầy khinh thường,
- Thanh Nhã, nhìn lão nhân kia tán thưởng, thấp giọng khen "hảo khí phách".
Cái tên Dương Thiên Lôi vô sỉ này lại truyền âm nói với Vu Thanh Nhã.
Vu Thanh Nhã cũng ngơ ngác chẳng hiểu gì như Phong Vô Kỵ, nhưng vẫn tin tưởng Dương Thiên Lôi.
- Hảo khí phách.
Vu Thanh Nhã theo ý Dương Thiên Lôi, thấp giọng thì thào.
- Ba ức.
Thiếu niên kia vốn đang có chút do dự, cho rằng mình đã gặp một lão già điên, nhưng sau khi nghe thấy câu tán thưởng của Vu Thanh Nhã thì lập tức cảm thấy khó chịu, khí khái vạn phần, nói cực kỳ hào sảng.
- Tiểu tử ngươi điên rồi sao? Mình không cần thì thôi, sao phải đấu giá làm gì?
Phong Vô Kỵ tức giận truyền âm nói. Mã lạp qua bích (ngựa qua sa mạc, ý nói khó khăn khi mới đi buôn), mình phải liều mạng gom góp đan dược cho hắn tăng pháp lực, tiểu tử này thì hay rồi, đi Ngưng huyết đan đấu giá. Nhưng Phong Vô Kỵ biết rõ, lúc này muốn ngăn cản thì đã không thể được.
- Cái này… lão gia tử, đệ tử còn thừa lại không ít Ngưng huyết đan, ngài đừng lo lắng. Năm viên mà đệ tử bán đều là năm viên bình thường, hơn nữa cũng là vì đổi lấy vài thứ giúp tăng pháp lực….
- Ngươi nói cái gì? Ngưng huyết đan vẫn còn nhiều?
Gương mặt của Phong Vô Kỵ liền hiện lên vẻ đắc ý.
- Chính là vậy…. lão gia tử, ngài lần này làm khá thật nha, chúng ta lời nhiều như vậy, người ta đã ra giá ba tỷ rồi.
Dương Thiên Lôi nói.
- Thanh Nhã, nhìn tên ngốc đó một cái, mang theo vẻ hơi kinh ngạc là được.
Dương Thiên Lôi lại vô sỉ, truyền âm thêm một lần nữa cho Vu Thanh Nhã.
Vu Thanh Nhã khẽ nhíu mày, nhưng vẫn làm theo lời Dương Thiên Lôi.
Vu Thanh Nhã vừa làm xong động tác này thì Dương Thiên Lôi lại nói với Phong Vô Kỵ:
- Lão gia tử, lúc tên chủ trì kêu tới lần thứ ba thành giao thì ra giá ba ức một ngàn vạn.
Sau khi người chủ trì hỏi hai lần, đang chuẩn bị hô thành giao thì Phong Vô Kỵ đột nhiên hung hăn nói:
- Ba ức một ngàn vạn.
Đám người lập tức ồ lên ủng hộ, rõ ràng rất tán thưởng dũng khí và tài lực phi thường của lão nhân này.
Thiếu niên kia là ai? Chỉ sợ người hơi có chút lịch duyệt giang hồ liền nhận ra hắn là ai. Hắn chính là "Quân Lâm Thiên Hạ Tiểu Hắc Long", nổi danh cùng Thanh Nhã, Thương Huyền Bác; thiếu niên thiên tài của Tạo Hóa môn - Bộ Kinh Thiên.
Gần như thân phận của hắn đủ để phần đông tu luyện giả sợ hãi. Nhưng Phong Vô Kỵ lúc này chỉ là một lão giả bình thường không có danh tiếng gì lại tranh giành cùng Bộ Kinh Thiên.
Loại dũng khí này hoàn toàn đáng bội phục.
Đương nhiên, tài lực của hắn cũng không thể khinh thường, ba ức một ngàn vạn đã có thể hô lên thì sẽ không có người hoài nghi hắn không thể lấy ra. Bởi vì chưa từng có người nào dám quấy rối tại phòng đấu giá. Nếu không sẽ phải đối mặt với sự trừng phạt của hiệp hội liên minh buôn bán. Cho dù là cường giả Thần Đạo cũng khó thoát khỏi cái chết.
- Thanh Nhã, nhìn tên kia xem.
Dương Thiên Lôi mỉm cười khóe miệng mang theo một tia hèn mọn bỉ ổi, truyền âm lần nữa nói. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Thanh Nhã do dự lần nữa, cuối cùng vẫn theo lời Dương Thiên Lôi nói, nhìn về phía Bộ Kinh Thiên.
- Ha ha ha... Có gan, bốn ức.
Bộ Kinh Thiên chợt cười to một tiếng, cuồng ngạo nói.
Mặt Chung Khuê ánh lên sự hưng phấn, cho dù thế nào hắn cũng không thể tưởng được, mới khỏa thứ nhất hơn nữa là khỏa kém nhất trong năm khỏa, vậy mà bán được bốn ức, so với dự đoán một trăm triệu cao hơn tới bốn lần.
- Còn muốn thêm sao?
Thấy Dương Thiên Lôi im lặng, Phong Vô Kỵ chủ động hỏi.
- Không thêm nữa, gia hỏa này không phải ngốc, đừng bê đá tự đập vào chân mình, thấy tốt thì lấy, còn có bốn khỏa nữa mà. Hắc hắc.
Dương Thiên Lôi nói.
Phong Vô Kỵ lắc đầu, liền đứng dậy khỏi ghế cạnh tranh về chỗ Dương Thiên Lôi.
- Thiên Lôi, ngươi nói thật không?
Đúng lúc này, thanh âm của Thanh Nhã truyền vào tai Dương Thiên Lôi.
- Đương nhiên là thật. Ngươi cùng Tiểu Ức mỗi người đều có một khỏa. Lấy ra bán đấu giá đều là ta lựa chọn loại kém cỏi nhất đấy, không cần phải lãng phí."
Dương Thiên Lôi nói.
- Ta cùng Tiểu Ức đều không cần, đó là mua quà sinh nhật cho mẫu thân của chúng ta gia tăng thọ nguyên.
Thanh Nhã nói.
- Ừ, nếu là cho mẫu thân chúng ta, ta sẽ chọn một khỏa có giá trị thọ nguyên cao nhất, ngươi yên tâm đi.
Dương Thiên Lôi truyền âm nói. Thanh âm phi thường tự nhiên, dường như trong lời nói không có gì không ổn.
Nhưng vào tai Thanh Nhã lại làm cho tâm hồn thiếu nữ của nàng run lên, sau đó cũng thấy thoải mái. Với quan hệ của Dương Thiên Lôi cùng Vu Tiểu Ức hoàn toàn có thể gọi là "Mẫu thân chúng ta".
Dương Thiên Lôi ngăn cản Thanh Nhã tiếp tục đấu giá cũng ý là nói cho nàng đấu giá Ngưng Huyết Đan là hắn, hơn nữa hắn còn rất tốt nhường cho Thanh Nhã không muốn đấu giá chỉ là làm theo lời hắn làm một kẻ lừa gạt.
Với ánh mắt của Dương Thiên Lôi tự nhiên có thể nhìn ra tên ngốc kia cùng Thương Huyền Bác đều có ý đồ không nhỏ với Thanh Nhã. Sự thật cũng đúng là thế. Với thiên phú, gia thế của Thanh Nhã cùng với phong tư tuyệt thế của nàng đích thực bất cứ nam nhân nào cũng khó có thể chống cự lại sự hấp dẫn, chỉ cần có thể chinh phục được thì có thể làm cho tất cả nam nhân có dã tâm trở nên điên cuồng.
Kế tiếp lại đấu giá vài kiện pháp bảo cùng thiên địa linh vật cực kỳ trân quý với đan dược cực phẩm, có mấy thứ tăng pháp lực lên đều bị Chung Khuê thu được. Loại đồ vậy đơn thuần tăng pháp lực lên này tuy trân quý nhưng còn lâu mới đến tình trạng tranh nhau mua. Dù sao đối với tuyệt đại đa số Tu Luyện Giả mà nói, trước khi lịch lãm rèn luyện để lĩnh ngộ bích chướng cần phải tăng pháp lực lên tới yêu cầu có thể đột phá bích chướng. Hơn nữa tuyệt đại đa số pháp lực của mọi người sớm đã đạt đến yêu cầu nhưng niệm lực cùng tâm tình lại chưa đạt tới. Bởi vì Chung Khuê cơ bản không cố sức cũng không cần tốn kém nên có được đơn giản.
Kế tiếp là đấu giá khỏa Ngưng Huyết Đan thứ hai, khiến cho Dương Thiên Lôi khinh ngạc chính là khỏa kia là Tiên Thiên cấp năm Ngưng Huyết Đan!
- Lão gia tử, khỏa cấp năm này không phải để áp trục sao? Sao lại xuất hiện bây giờ?
Dương Thiên Lôi nhịn không được hỏi.
- Tiểu tử ngươi thật sự cái rắm gì cũng không hiểu. Giá trị Ngưng Huyết Đan chủ yếu xem trên ba phương diện, một là xem nó ẩn chứa giá trị pháp bảo, cái này ngoại trừ Càn Khôn Giới có chút tính chất đánh bạc bên ngoài là không khó đánh giá. Đương nhiên, đồ vật cấp bậc càng cao, khả năng trong Càn Khôn Giới giá trị càng cao, nhưng đây chỉ là phán đoán cơ bản không được chuẩn. Người nghèo cấp bậc cao cùng với đệ tử phú gia cấp bậc thấp là hai cái cực đoan. Cho nên chỉ có thể nhìn vận khí.