Huyền Thiên

Chương 260: Đi theo (hạ)




- Ta muốn đi Ma Vực cấp hai. Bất quá muốn tìm mấy người bằng hữu, bọn họ hẳn là đã tiến vào từ ngày hôm qua. Có cách nào nhanh lên một chút hay không?

Dương Thiên Lôi nhìn nữ hài, hỏi.

- Cái này... Tiên sinh, ngại quá, hiện tại đã không thể tra tìm tư liệu thành viên tiến vào Ma Vực được.

- Không thể sao?

Dương Thiên Lôi hơi nghi hoặc, nhớ kỹ năm ngoái khi tới đây, Vu Thanh Nhã tìm Vu Tiểu Ức, chính là dùng cách tra tìm này.

- Bắt đầu từ năm ngoái đã không thể tra được.

Thiếu nữ ôn nhu nói, không dám trực tiếp nhìn vào đôi mắt đen sắc mà thâm thuý của Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày, nếu thực sự như vậy, muốn tìm được Trương Tử Hàm, khác nào mò kim đáy biển, căn bản là không thể nào làm được. Ma Vực có nhiều khu vực như vậy, có mà lần theo sợi lông mà tìm à.

- Vậy ngươi giúp ta tìm Chung Khuê đi vậy.

Dương Thiên Lôi nói xong, đưa ra lệnh bài tượng trưng khách quý mà thành viên hiệp hội Tinh Diệu thương nghiệp đã đưa cho mình.

Khi thiếu nữ kia thấy lệnh bài, ngay lập tức, hai mắt nhất thời mở to nhìn, không chút do dự khom mình hành lễ trước Dương Thiên Lôi, vô cùng cung kính nói:

- Mời ngài đi theo ta.

...

- Dương... Lão đệ?

Khi thiếu nữ trực tiếp đưa Dương Thiên Lôi tới trước mặt Chung Khuê , Chung Khuê liền hơi nghi hoặc, nhưng trong nháy mắt, lại khiếp sợ kêu lên.

- Chung lão ca, đã lâu không thấy, tiểu đệ có chút việc gấp, không rõ lão ca có thể giúp đỡ hay không.

Dương Thiên Lôi nói thẳng vào vấn đề.

- Chuyện gì? Chỉ cần lão ca có thể làm được, bảo đảm, sẽ hoàn thành nhiệm vụ

Chung Khuê không hề nghĩ ngợi nói thẳng.

Dương Thiên Lôi liền lần lượt kể hết chuyện đi tìm đám người Trương Tử Hàm ở Ma Vực cho Chung Khuê nghe.

- Đi theo ta.

Chung Khuê không nói hai lời, rất thẳng thắn nói. Chỉ trong chốc lát, liền đưa Dương Thiên Lôi đi, căn bản không có thông qua thông đạo Ma Vực, mà trực tiếp tiến vào bên trong phòng khách để tiến vào Ma Vực.

- Lão đệ, ngươi ở chỗ này chờ ta. Để ta mang địa đồ đến. Ngươi trực tiếp đi vào là được rồi rồi. Hai ngày nay, toàn bộ người tới mở địa đồ, đi vào Ma Vực tương đối nhiều. Có lẽ việc tra tìm sẽ phải mất một chút thời gian.

- Được, đa tạ lão ca.

Dương Thiên Lôi cảm kích nói. Vốn tưởng rằng là một việc rất khó, không ngờ gặp Chung Khuê ở đây, căn bản chỉ là việc nhỏ.

Vài giờ sau, Chung Khuê liền cầm địa đồ, bước nhanh tới, nói:

- Chính là địa đồ này. Mới được mở ra. Ma Vực cấp hai với chất lượng thường trong thiên hạ, thích hợp cho người tu luyện Tiên Thiên cấp bốn, cấp năm rèn luyện. Bất quá bởi vì là địa đồ mới, cho nên có rất nhiều cao thủ tiến vào trong đó tìm kiếm ma tinh. Lão đệ, đi vào nghìn vạn lần cũng phải cẩn thận.

- Được. Lão ca yên tâm. Ta đi đây.

Dương Thiên Lôi tiếp nhận địa đồ từ trong tay Chung Khuê, liền bước vào truyền tống thông đạo, lúc một đạo quang màu trắng hiện lên, Dương Thiên Lôi đã xuất hiện ở trong Ma Vực.

...

Lúc Dương Thiên Lôi vừa mới đi vào, Chung Khuê trực tiếp bóp nát một thông tin phù. Một lát sau, mười người có diện mạo bình thường liền đi tới trước mặt Chung Khuê, không ngờ đó chính là ám dạ viên chấp hành nhiệm vụ lần trước.

- Hắn tiến vào Ma Vực số 1431, trong đó có rất nhiều cao thủ, để đề phòng, các ngươi tiến vào trong đó, âm thầm bảo hộ đi. Không thể có bất kỳ sai lầm gì.

Chung Khuê trầm giọng nói, đồng thời trực tiếp đưa cho mười người mười tấm địa đồ.

- Vâng, Chung hộ pháp.

Mười người cùng đáp. Nói xong liền trực tiếp đạp vào truyền tống thông đạo Ma Vực, một đạo quang màu trắng hiện lên, mười người liền theo sau Dương Thiên Lôi tiến vào trong Ma Vực số 1431.

Trong nháy mắt, khi Dương Thiên Lôi tiến vào Ma Vực, từng đạo kiếm quang liền xẹt qua bên người hắn.

Hiển nhiên phần lớn những người bước vào đây đều là tồn tại vượt qua Tiên Thiên cấp năm. Chỉ có một bộ phận cực nhỏ là người tu luyện thấp hơn Tiên Thiên cấp năm, không thể Ngự Kiếm phi hành, chỉ có thể đi tới bằng tốc độ của bản thân mình.

Hơn nữa mấy người này đều lập thành một đội, cơ bản không có người nào như Dương Thiên Lôi một mình tiến vào Ma Vực như vậy.

- Ở đây có linh khí thiên địa và âm sát khí, hiển nhiên còn nặng nề hơn rất nhiều so với địa đồ lần trước.

Dương Thiên Lôi cảm ứng khí tức xung quanh, ánh mắt đảo qua nhìn bầu trời đầy sương khói, thầm nghĩ trong lòng.

Thoáng nhìn qua địa đồ trong tay, thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng lên liền hóa thành một đám sương mù (vụ), hoà vào không gian tối tăm. Thân hình giống như tia chớp, đi sâu vào trong Ma Vực. Tuy rằng Dương Thiên Lôi không thể Ngự Kiếm phi hành, nhưng tốc độ chạy của hắn, thì không phải Cao thủ Tiên Thiên cấp bốn bình thường nào cũng có thể bằng được, thậm chí còn nhanh gấp mấy lần.

Hơn ba trăm năm tu luyện trong Huyền Hoàng Kỳ, nếu Dương Thiên Lôi không tấn chức tới Tiên Thiên cấp bốn đỉnh phong, còn cùng đối chiến với Đan Thanh Dương, Tiêu Như Mộng, vận dụng năng lượng với các loại thuộc tính, phát huy tới cực hạn rồi.

Giờ phút này, thân ảnh hắn như khói, như sương, như gió, như ánh sáng.

Năng lượng sương mù khiến hắn trở nên vô cùng bí mật, giống như u linh, dường như đã hoà nhập vào cảnh vật xung quanh. Mà năng lượng thuộc tính ánh sáng khiến tốc độ của hắn tăng tới đỉnh điểm. Hơn nữa, có năng lượng thuộc tính phong bảo hộ, hắn chạy với tốc độ kinh người như vậy, dĩ nhiên là hoàn toàn im hơi lặng tiếng. Căn bản không gặp bất kỳ sức gió nào cản trở.

Dương Thiên Lôi biết rõ, tuy rằng tốc độ của hắn còn thua xa Ngự Kiếm phi hành, nhưng nhanh hơn rất nhiều so với đám người Trương Tử Hàm. Nếu như biết được hướng đi của các nàng, căn bản không bao lâu liền có thể đuổi theo.

Nhưng vấn đề lớn nhất hiện nay là, Ma Vực có diện tích vô biên, căn bản không thể phán đoán ra phương hướng mà đám người Trương Tử Hàm đi tới.

Cho nên, hắn chỉ có thể giống như lúc Vu Thanh Nhã tìm kiếm Vu Tiểu Ức, dùng biện pháp kém thông minh nhất, nhưng lại là biện pháp hữu hiệu nhất, tìm kiếm theo mạng lưới.

Từ lúc Dương Thiên Lôi không ngừng đi sâu vào trong, thỉnh thoảng có thể thấy một đám người tu luyện đang chiến đấu với Địa Ma. Thực lực của những người trong đoàn thường chênh lệch nhau, dễ dàng có thể thấy được bọn họ không phải là cao thủ đặc biệt tới để tìm kiếm linh tinh.

Bất quá Dương Thiên Lôi cũng không dừng lại bất cứ lúc nào cả, bất luận là người tu luyện, hay Địa Ma, Dương Thiên Lôi đều tránh xa, chỉ điên cuồng mà tiến tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com

Liên tục chạy vội một canh giờ, tâm thần Dương Thiên Lôi hoàn toàn mở rộng, tỉ mỉ chú ý tới động tĩnh của nơi mình đi qua. Trong phạm vi hơn mười dặm, chỉ cần có tiếng đánh nhau, không thoát khỏi lỗ tai của hắn.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv