Nhìn một màn kì ảo như vậy xảy ra ngay trước mắt mình, trái tim nhỏ của Kỷ Lam tức khắc run rẩy, sau phút bất động vì ngỡ ngàng cô mới nhắc nhở: "Ở nhà làm như vậy không sao, nhưng nếu đi ra ngoài mà làm vậy sẽ dọa người ta sợ đấy. Hơn nữa, bên ngoài nơi nơi đều có camera, nếu như bị chụp lại thì cô sẽ gặp rắc rối."
Cô nhớ lại bản thân mình ngày hôm qua, cũng vì cái đèn đột nhiên biến mất mà bị dọa mất mật.
"Ta biết rồi, lần sau ta sẽ chú ý." Ngao An An ngoan ngoãn đáp, sau vài ngày xem TV và lắng nghe kinh nghiệm mà Kỷ Lam nói trước đây, cô đã hiểu đại khái về thế giới này.
Thấy Ngao An An nghe lời như vậy, Kỷ Lam tuy có phần kinh ngạc nhưng vẫn có chút an tâm, chịu nghe người ta khuyên bảo sẽ ít gặp chuyện lớn.
Kỷ Lam ngẩng đầu nhìn lên trần nhà trống không của mình, bất giác lên tiếng: "Cái đèn trước kia..."
"Ta không tìm thấy!" Ngao An An lập tức nói, đừng hòng cô lấy cái đèn đó ra.
"Ngày mai tôi sẽ kêu người lắp một cái mới. Cô không được làm cho nó biến mất nữa, được không?" Kỷ Lam cẩn thận hỏi, cô không muốn lắp lên xong nó lại biến mất không dấu vết đâu.
Ngao An An vừa nghe, lập tức trả lời: "Được, nhưng cô nhớ đừng lấy cái sáng lấp lánh quá, ta sợ không nhịn được..."
"...Ừ." Kỷ Lam đồng ý, lập tức thêm vào danh sách sở thích của Ngao An An một thứ nữa: Thích đồ vật sáng lấp lánh.
Thời gian tiếp theo, hai người chỉ ngồi trên sofa xem TV, nhìn qua còn tưởng rất hòa thuận.
Trong suốt quá trình này, Kỷ Lam nhịn không được mà trộm ngắm Ngao An An vài lần, thấy dáng vẻ nghiêm túc xem TV của cô, không hiểu sao lại cảm thấy cô khá đáng yêu.
Khi ý niệm chợt lóe qua, Kỷ Lam cảm thấy bản thân mình hơi điên rồ. Nhưng cô cũng không thể không thừa nhận rằng, trong thâm tâm cô đã từ từ chấp nhận dôi thêm một Ngao An An trong đời.
* * *
Sáng sớm hôm sau, khi Kỷ Lam đi vào phòng khách, TV trong phòng khách vẫn đang mở như cũ, Ngao An An thì vẫn đang xem TV.
Không quấy rầy cô, Kỷ Lam lập tức đi vào phòng bếp làm hai phần bữa sáng rồi gọi Ngao An An đến ăn.
Ngao An An vừa ngồi xuống, đôi ba gắp đã hoàn thành bữa sáng , sau đó nhìn Kỷ Lam nói: "Hôm nay ta phải đi ra ngoài một chuyến."
"Đi đâu?" Kỷ Lam thuận miệng hỏi.
"Tìm đại sư Liên. Cô cho ta địa chỉ của ông ấy đi, ta sẽ tự mình tìm, tặng cho ông ấy một bất ngờ." Ngao An An nói thẳng, giọng nói mang theo sự hào hứng có phần hơi xấu xa, trong đầu nghĩ đến bộ dạng chạy trối chết của đại sư Liên ngày hôm qua.
Kỷ Lam nghe vậy, động tác hơi dừng lại. Nhớ tới một màn "chật vật" hôm trước của đại sư Liên, khóe miệng run rẩy. Liệu đại sư Liên có cảm thấy kinh hỉ không nhỉ? Chắc phải nói là khiếp hồn thì đúng hơn.
"Vì sao cô lại muốn bái đại sư Liên làm sư phụ?" Rõ ràng năng lực của đại sư Liên ở trước mặt Ngao An An đến một đòn công kích cũng không chịu nổi.
"Có thể nói vì ông ta chỗ của ông ta thú vị, ta cảm thấy hứng thú với giới đó. Sau này nếu cô muốn tìm tôi xem bói hay đoán mệnh gì đó, ta xem giúp cô miễn phí." Ngao An An suy nghĩ rồi nói nửa thật nửa đùa.
Mà sự thật là cô có nhiệm vụ trên người, để không bị Thiên Đạo của thế giới này phát hiện ra, chỉ có thể lấy phương thức hợp lý nhất đi điều tra chuyện ma quỷ, mà cái giới đó, là giới tiếp cận gần với quỷ nhất.
Kỷ Lam không biết nên trả lời thế nào mới tốt, nhưng nghĩ đến đánh giá của Ngao An An lúc trước về Tôn Tiệp cùng với biểu hiện của Tôn Tiệp vào hôm qua, Kỷ Lam cuối cùng vẫn đáp một tiếng ''Ừm''.
Có lẽ sau này thật sự có lúc cần nhờ tới Ngao An An.
"Vậy đến lúc đó cô nhớ giới thiệu cho ta một vài mối, đoán mệnh hay xem tướng bắt quỷ ta đều làm được!" Ngao An An nhận được đồng ý của Kỷ Lam lại nói tiếp.
Nghe Ngao An An nói xong, Kỷ Lam đang uống sữa bò liền bị sặc, "Cô muốn kiếm tiền?"
"Đương nhiên. Ở thế giới loài người của các cô không phải đều cần đến tiền sao? Ta dựa vào cái này để kiếm tiền." Ngao An An sẵng giọng.
Vừa làm nhiệm vụ, còn có thể kiếm được tiền, đồng thời trải nghiệm cuộc sống của con người trên thế giới này...
"Vậy chúc cô vạn sự như ý, nếu có cơ hội tôi sẽ giới thiệu cho cô... mối làm ăn." Cuối cùng Kỷ Lam cũng đồng ý.
Cô còn nghĩ Ngao An An chỉ đùa giỡn, không ngờ đối phương lại làm thật.
Như vậy xem ra, bái đại sư Liên làm sư phụ chỉ sợ cũng là vì tên tuổi của đại sư.
Quả thật, đại sư Liên coi như nổi tiếng ở cái giới này, có sư phụ trên danh nghĩa là đại sư Liên, Ngao An An chắc chắn "tiền" đồ vô hạn.
"Được." Ngao An An nhẹ giọng đáp lại.
Sau khi nhận được địa chỉ từ Kỷ Lam và để quỷ Đao Lao dẫn đường, Ngao An An liền ra ngoài.
Chỉ trong chốc lát, Ngao An An đã thành công đến cửa hàng của đại sư Liên.
Nói đây là một cửa hàng, kỳ thật cũng coi như là nhà của đại sư Liên, chỉ là đằng trước thì làm cửa hàng, còn phía sau lại có hai phòng ở.
Dạng nhà này ở thành phố cũng coi như không tồi rồi.
Lúc này, đại sư Liên đang trong cửa hàng tiếp đãi một vài vị khách.
Ngao An An bước tới cửa, liền nghe được âm thanh loáng thoáng truyền ra từ phía trong.
"Tôi và một người bạn vừa có một vụ ầm ĩ, ông xem giúp tôi xem còn có cơ hội chuyển biến tốt đẹp hay không?"
"Người đó tên gì?"
"Thư."
"Trái băng phải thiếu, lời hay một câu ấm ba đông, lời độc lạnh người sáu tháng ròng, thêm lửa vào băng trung hòa, có cơ hội chủ động một chút, hẹn uống chén trà, sẽ tốt hơn."
"Cảm ơn."
"Tiếp theo."
"..."