- Thạch Mục tôn thượng, ngài ở chỗ này chờ một lát. Để ta đi ngay mời Sùng Ngô đại nhân.
Đại hán áo xanh dẫn Thạch Mục vào một đại điện ngồi xuống, xoay người liền muốn đi ra ngoài.
- Không cần.
Thạch Mục cười nói, ánh mắt chuyển hướng, hơi chếch lên hư không.
Đại hán áo xanh nghe vậy ngẩn người ra, theo ánh mắt Thạch Mục nhìn lại.
Nhưng hắn chỉ thấy hư không chỗ này lóe lên. Một nam tử trung niên mặc áo bào đen đột nhiên xuất hiện.
- Thạch Mục tôn thượng! Ngài rốt cuộc đã tới!
Vẻ mặt của nam tử trung niên mặc áo bào đen đầy vẻ kích động.
- Sùng Ngô, mấy năm nay các ngươi khổ sở trấn giữ Ẩn Liên Tinh. Ngược lại cũng khổ cực cho các ngươi.
Thạch Mục nói.
- Làm gì có. Không khổ cực!
Sùng Ngô liền vội vàng nói.
- A, tôn thượng, tu vi của ngươi không ngờ đạt đến mức như vậy. Còn nữa, không ngờ lực huyết mạch Bạch Viên trên người ngươi lại nồng đậm như vậy!
Sùng Ngô quan sát Thạch Mục từ trên xuống dưới, kinh hãi nói.
- Mấy năm nay ta đi tinh vực Thiên Hà, đã nhận được truyền thừa hoàn chỉnh của Bạch Viên Lão Tổ.
Thạch Mục giải thích một câu.
- Thì ra là thế!
Sùng Ngô bừng tỉnh.
- Tôn thượng, lần này ngài tới Ẩn Liên Tinh, chẳng lẽ là...
Ánh mắt Sùng Ngô sáng ngời nhìn Thạch Mục, hỏi.
- Không sai. Mấy năm nay ta khổ luyện nhiều hơn, vẫn luôn tập trung đối đầu với lực lượng của Thiên Đình lực lượng, đã chuẩn bị gần xong. Lần này ta qua, chính là dẫn tất cả các ngươi đi tới đó, tập trung tất cả chiến lực, tuyên chiến về phía Thiên Đình!
Thạch Mục nghiêm nghị nói.
- Vâng!
Thân thể Sùng Ngô chấn động mạnh, ánh mắt lộ ra có chút điên cuồng, vui mừng, lớn tiếng đáp.
Đã bao nhiêu năm!
Bạch Viên Lão Tổ và phần lớn trong mười hai yêu thủ hạ của hắn đều bị Thiên Đình giết chết. Sùng Ngô may mắn còn sống sót. Nhưng mấy năm nay, bất kỳ thời khắc nào trong lòng hắn cũng không chịu được thù hận dày vò, mong mỏi tới ngày báo thù!
Hôm nay, hắn cuối cùng chờ được!
- Thanh Hồng, truyền lệnh xuống, tất cả Yêu tộc trên Ẩn Liên Tinh đều tập trung lại!
Sùng Ngô xoay người nhìn đại hán áo xanh đang đứng bên cạnh, quát lớn.
Trên mặt của đại hán áo xanh cũng đầy vẻ kích động. Hắn lớn tiếng đáp ứng, bước nhanh đi ra khỏi đại điện.
- Tôn thượng, mối thù lớn của Bạch Viên Lão Tổ tuy rằng phải báo. Chỉ có điều thực lực Thiên Đình mạnh mẽ tuyệt đối không thể khinh thường. Lúc này ngài động thủ, chúng ta có mấy phần thắng?
Tuy rằng Sùng Ngô rất muốn báo thù, chỉ có điều trong lòng lại rất bình tĩnh.
- Ngươi yên tâm. Ta đã liên hợp không ít thế lực. Mặc dù không thể nắm chắc mười phần, nhưng cảm giác sẽ không hành động theo cảm tính!
Thạch Mục nói.
Sùng Ngô nghe vậy thở phào nhẹ nhõm.
- Đúng rồi, tôn thượng, một thời gian trước đã từng có một người tự xưng là Lịch Thăng đến Ẩn Liên Tinh, nói là bằng hữu của ngài. Ngài có biết người này hay không?
Sùng Ngô chợt nghĩ tới một chuyện, hỏi.
- Lịch Thăng!
Sắc mặt Thạch Mục thoáng biến đổi. Hắn lập tức mừng rỡ, đứng phắt dậy, vội la lên:
- Ta biết người này. Hắn đến đây lúc nào? Ở đây? Có nói gì hay không?
Từ sau khi thánh địa Thanh Lan năm đó bị huỷ diệt, bọn họ từ biệt, đến nay hắn vẫn chưa có gặp lại Lịch Thăng. Gần đây hắn đang phiền não suy nghĩ xem phải làm như thế nào để tìm kiếm đối phương. Thật không nghĩ tới ở đây lại tìm được manh mối.
- Đại khái là hai tháng trước. Thật ra hắn cũng không nói gì, chỉ lưu lại vật này, nói nếu như ngài tới Ẩn Liên Tinh, lại giao vật ấy ra cho ngài. Ngài sẽ tự biết phải làm sao.
Sùng Ngô lấy ra một quả cầu màu trắng, giao cho Thạch Mục.
- Hai tháng trước...
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên.
Hai tháng trước đúng là thời điểm hắn đi tới tinh vực Di Dương. Lúc đó Lịch Thăng vừa mới đi tới Ẩn Liên Tinh. Chẳng lẽ là trùng hợp?
Suy nghĩ không ngừng xoay chuyển trong đầu hắn. Hắn tiếp nhận quả cầu màu trắng.
Thần thức Thạch Mục tra xét ở trên quả cầu màu trắng một hồi. Hắn không phát hiện ra cái gì, liền nỗ lực thẩm thấu về phía trong quả cầu.
Vào thời khắc này, trong quả cầu màu trắng có một ánh sáng trắng mờ nhạt lóe lên. Trong ánh sáng trắng truyền ra một lực bài xích, ngăn cản lực thần thức của hắn thẩm thấu.
- Có chút thú vị...
Chân mày Thạch Mục nhíu lại, tâm niệm kích phát. Hơn chín thành lực thần thức bỗng nhiên tuôn ra, hình thành hình cái trùy sắc bén, đập vào trong quả cầu màu trắng.
- Lạch cạch.
Một tiếng động từ trong quả cầu truyền ra. Tầng ánh sáng trắng kia vỡ vụn ra.
Thần thức của Thạch Mục lại không gặp trở ngại, thoáng cái thăm dò vào trong quả cầu. Một tin tức từ bên trong truyền ra, tiến vào trong đầu của Thạch Mục. Không ngờ lại là một tọa độ không gian.
Thạch Mục vô cùng quen thuộc đối với bản đồ không gian của tinh vực Di Dương. Thoáng cái hắn liền nhận ra tọa độ không gian này chính là ở trong tinh vực Di Dương. Chỉ có điều nó lại nằm ở nơi biên thuỳ, khoảng cách Ẩn Liên Tinh một khoảng cách khá xa.
Ánh mắt hắn thoáng động. Lịch Thăng cố ý tìm được Sùng Ngô, lưu lại cái truyền tin này, báo cho biết bản thân hắn biết một vị trí tọa độ không gian. Chắc là có ý định để cho hắn đi tới nơi đó.
Dù sao cũng đã tới đây, quay về tinh vực Thiên Hà chậm một chút cũng không sao.
Thạch Mục quyết định xử lý tốt chuyện ở Ẩn Liên Tinh xong, sẽ đi qua một chuyến.
Động tác của Yêu tộc trên Ẩn Liên Tinh rất nhanh. Không đến nửa ngày, tất cả đã tập trung đến gần đại điện.
Đây là một lực lượng không nhỏ!
Tuy rằng chỉ có hai Thần Cảnh, nhưng Yêu tộc Thánh Giai lại rất nhiều. Có chừng mấy trăm người. Thực lực Thiên Vị, còn có thực lực thấp hơn lại càng nhiều hơn.
- Tôn thượng. Tất cả Yêu Tộc của Ẩn Liên Tinh đã tập kết xong!
Sùng Ngô nghiêm nghị nói.
- Được!
Thạch Mục nhìn Yêu tộc đông đúc trước mắt, gật đầu.