Hữu Tử Sự Cánh Thành

Chương 53: Bảo vệ



Nguyên Uyên nắm cổ tay Lâm Tiểu Khởi, ánh mắt lại nhìn về phía Kha lão gia tử: "Không biết Kha lão gia tử gọi Tiểu Khởi tới đây có gì chỉ giáo?"

Anh nghe thấy điện thoại của trợ lý của Lâm Tiểu Khởi gọi liền bỏ công việc trong tay chạy tới, trợ lý nói Kha lão gia tử chỉ phái một người tới "Mời" Lâm Tiểu Khởi anh như thế nào cũng không tin, dựa vào tác phong bá đạo từ trước đến giờ của Kha lão gia tử chỉ sợ hận không thể cầm dây trói người đi, cũng chính là sau khi tuổi tác lớn mới hơi có chút thay đổi, nếu như Lâm Tiểu Khởi không có nghe lời còn không chừng sẽ gặp phải phiền toái gì đó.

Anh lại gọi điện thoại cho Kha Dĩ dặn dò một chút chuyện, dùng tốc độ nhanh nhất lái xe tới Kha gia.

Kha lão gia tử nhìn thấy Nguyên Uyên và Lâm Tiểu Khởi cùng đứng chung một chỗ, ngay cả ngồi đều không có ngồi xuống, trong lòng thở dài, ông có thể nghĩ tới Nguyên Uyên đối với Lâm Tiểu Khởi này hết sức coi trọng, lại không nghĩ rằng sẽ coi trọng như vậy, bất quá là tìm người mời cậu tới nói chuyện, lúc này mới hơn một tiếng Nguyên Uyên đã chạy tới.

"Cháu nói cái gì vậy!" Kha lão gia tử giả vờ giận, "Ta bất quá là thấy đứa nhỏ làm người kiên đụng ổn trọng, so với mấy đứa nhà này mạnh hơn nhiều, tìm cậu ấy tới nói chuyện một chút, xem cháu lo lắng kìa!"

Kha lão gia tử đương nhiên không thể ở trước mặt Nguyên Uyên nói thật, tuy nói lấy địa vị của ông còn không đến mức muốn gạt một tiểu bối, nhưng năng lực của Nguyên Uyên những năm này mấy thế gia đại tộc bọn họ đều là có mắt cùng nhìn, anh không chỉ đoạt lại quyền lực của Nguyên gia, còn đem sự nghiệp của Nguyên gia đẩy lên đỉnh cao, nhà ai không hi vọng có thể ra một đứa nhỏ có khả năng như vậy a.

Kha lão gia tử đã không có triệt để vạch mặt, Nguyên Uyên cũng là không có chọc thủng ông, nhanh chóng đạt được nhất thời không khó, khó khăn chính là người ta sau này khó chịu ở trong âm thầm ngáng chân liền khó lòng phòng bị.

"Nhờ lão gia tử để mắt, bất quá trong nhà cháu có việc gấp, lần sau cháu tiếp tục mang theo em ấy tự mình tới thăm hỏi."

Nguyên Uyên mở to mắt nói dối, Kha lão gia tử đã đều có thể làm bộ giống như không có chuyện gì rồi, vậy anh thuận miệng thêu dệt mấy câu có cái gì ghê gớm chứ, hơn nữa mấy câu này của anh rất rõ ràng đánh dấu anh và Lâm Tiểu Khởi thành người một nhà.

Kha lão gia tử mặc dù trong lòng phù một hơi, nhưng người ta đã đều biểu hiện "Lâm Tiểu Khởi chính là tôi bảo vệ ông dám động vào em ấy tôi liền khiến ông bẽ mặt" tới rõ ràng như vậy, ông cũng không thể nói gì.

Lâm lão gia tử đang chuẩn bị phất tay một cái nói "Đi đi đi đi sau này đều đừng để tôi nhìn thấy các người", đứa cháu trai không đầu óc kia lại mở miệng phá đài của ông.

"Nguyên đại ca, trong nhà anh có việc gì gấp?!" Kha Tòng thập phần bất mãn, việc gấp trong nhà Nguyên đại ca liên quan gì tới Lâm Tiểu Khởi, dựa vào cái gì Nguyên đại ca tự mình đến đón cậu ta về, hắn cho là chuyện nhà Nguyên Uyên chính là mấy chuyện Nguyên gia kia, nhưng đối với Nguyên Uyên mà nói chuyện nhà chính là chuyện giữa ba người anh cùng Lâm Tiểu Khởi tạo thành.

Nguyên Uyên nắm tay Lâm Tiểu Khởi ánh mắt hết sức ấm áp, "Tới nhà trẻ đón con tôi."

Cái gì?! Kha Tòng không dám tin, Nguyên Uyên nói việc gấp lại là đi nhà trẻ đón thằng ranh kia, tiểu tiện chủng mỗi lần nhìn thấy nó đều khiến hắn khó chịu không thôi kia!

Ngay cả Kha lão gia tử nhắm mắt lại cũng lông mày run lên, bất quá ông cuối cùng vẫn là không mở mắt, mấy chuyện tồi tệ này của Kha Tòng ông cũng không quản nữa, biết rõ người ta trong lòng căn bản không có hắn còn đâng tới cửa chịu nhục, Kha gia ông làm sao sinh ra đồ hỗn trướng như vậy!

Nguyên Uyên và Lâm Tiểu Khởi sau khi rời khỏi Kha Tòng giận dỗi mà gọi ông nội: "Ngài như thế nào lại để tên kia đi?"

Kha lão gia tử vừa nghe liền biết tiểu tử này vẫn đang mơ tưởng hão huyền, rốt cuộc đứa cháu mình yêu thương nhất, trước kia nghĩ tới hai nhà một ngày nào đó có thể kết thành thông gia, nhưng hiện tại Nguyên Uyên đã không có ý ông cũng không muốn tiếp tục để cháu trai mình u mê không tỉnh ngộ nữa: "Cháu sau này đừng nghĩ tới Nguyên Uyên nữa, ông nội nhìn trúng cho cháu mấy người trẻ tuổi đầy triển vọng, hôm nào cháu đi gặp bọn họ một chút."

Kha Tòng chỉ thích nam nhân điểm này ở Kha gia đã sớm là mọi người đều biết, bất quá Kha lão gia tử nhìn thoáng, bây giờ đều thời đại nào rồi không phải là thích đàn ông sao, cũng không bởi vì chuyện này giảm bớt thương yêu với Kha Tòng, người Kha gia gặp Kha lão gia tử đều không đi so đo cũng liền coi như xong, ngoại trừ người nhìn không lọt Kha Tòng ngẫy nhiên ở sau lưng nói hai câu cũng không ai lắm mồm.

Kha Tòng vừa nghe lão gia tử lại muốn hắn cùng nam nhân khác xem mắt liền không làm, nhưng hắn lần này vô luận làm nũng như thế nào cũng không thể thay đổi ý nghĩ kia của lão gia tử, bởi vì tiểu thúc của Kha Tòng sau khi biết chuyện ngày hôm nay nhắc nhở lão gia tử "Ngài tiếp tục nuông chiều nó như vậy nhất định sẽ xảy ra họa."

Kha lão gia tử hồi tưởng lại bộ dạng tiểu tâm dực dực Nguyên Uyên đối với Lâm Tiểu Khởi kia, không phải không thùa nhận lời của con trai út đúng, phóng túng Kha Tòng như vậy đối với ông không có lợi.

"Bọn họ cứ như vậy dễ dàng để em đi?" Lâm Tiểu Khởi rời khỏi Kha gia lúc ngồi ở trên xe Nguyên Uyên còn có chút kinh ngạc.

"Thế nếu không, nghe em tựa hồ còn muốn phát sinh chuyện khác?" Nguyên Uyên nhu nhu tóc cậu, lúc thấy Lâm Tiểu Khởi một cọng lông không bị thương ngược lại rất trấn định anh mới phóng tâm, có thể mặt không đổi sắc chậm rãi mà nói với Kha lão gia tử.

"Chẳng lẽ bọn họ không phải nên trói em lại nhốt vào trong phòng tối đen, sau đó buộc anh và Kha Tòng kết hôn, hoặc là coi như anh đến rồi cũng muốn nói một vài điều kiện không nên có chia rẽ chúng ta? Nhưng Kha lão gia tử như thế nào dễ nói chuyện như vậy?" Lâm Tiểu Khởi không giải thích được hỏi, cậu nhớ lúc ở Lâm gia Lâm Mộ Du chính là người bá đạo, chỉ cần là người hoặc thứ bà ta nhìn trúng không chừa thủ đoạn nào cũng muốn nhận được, cậu nhớ rõ ràng có một năm nam nhân Lâm Mộ Du coi trọng yêu nữ nhân khác, bà ta liền cho người tói nữ nhân kia nhốt vào trong kho hàng, sau đó kho hàng cháy nữ nhân kia thiếu chút nữa chết.

Chuyện này ban đầu người Lâm gia cũng không biết, sau đó nam nhân kia lợi dụng truyền thông nháo lớn chuyện Lâm gia mới biết được Lâm Mộ Du lại làm ra loại chuyện này, nhưng Lâm Mộ Thành mặc dù nói Lâm Mộ Du mấy câu nhưng vẫn là muốn giúp bà ta giải quyết chuyện này, từ đó về sau Lâm Mộ Du càng thêm không chút kiêng kỵ.

Nguyên Uyên bật cười, anh như thế nào không biết Lâm Tiểu Khởi còn có trí tưởng tượng phong phú như vậy: "Em nghĩ nhiều rồi, Kha gia cũng là người làm ăn nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh, cho dù là người bình thường như em bọn họ cũng không dám làm như vậy, cho người mời em qua đã là cực hạn bọn họ có thể làm. Về phần Lâm Mộ Du thì bà ta được Lâm gia chiều tới vô pháp vô thiên, Lâm lão gia tử sau khi qua đời lại càng không có quản giáo, lại nói bà ta đầu óc lại không bình thường, làm ra loại chuyện đó chỉ có thể ném mặt Lâm gia."

Nói tới đây Lâm Tiểu Khởi lại không vui: "Còn đều không phải anh, cả ngày trêu chọc mấy hoa đào loạn thất bát tao, em nhưng nhớ rõ Kha gia tiểu thiếu gia đã nói đời này chỉ thích anh đến chết không đổi đấy.

Vừa nghĩ tới người yêu của mình cư nhiên bị người khác mơ ước Lâm Tiểu Khởi liền bực bội, người này còn dám trắng trợn làm ra loại chuyện này, Lâm Tiểu Khởi trong lòng chua.

Thấy Lâm Tiểu Khởi tức giận Nguyên Uyên vội vàng vuốt lông: "Rồi rồi rồi, đều là lỗi của anh, nhưng anh thề đời này chỉ thích một mình em, kỳ thực anh và Kha Thòng căn bản là không quen thuộc, lần này Kha lão gia tử nhất định sẽ giáo huấn hắn, sau này hắn có lẽ sẽ không tiếp tục làm ra loại chuyện này nữa."

Lâm Tiểu Khởi nghe lời này có chút ngạc nhiên: "Sao anh biết hắn sẽ bị Kha lão gia tử dạy dỗ một trận mà không phải tiếp tục giật dây Kha lão gia tử nghĩ biện pháp thông gia với anh chứ?"

"Bí mật."

Nếu như không phải là Nguyên Uyên còn đang lái xe Lâm Tiểu Khởi nhất định sẽ nhào tới cào anh, lại còn giữ bí mật!

Sau khi đưa Lâm Tiểu Khởi về nhà Nguyên Uyên dặn đi dặn lại một trận, cái gì mà "Sau này không nên ngốc nghếch đi theo người ta đi loạn, bị người bán cũng không biết", cái gì mà "Tiếp tục có người tìm em phiền toái lập tức gọi điện thoại cho anh", thậm chí muốn tìm mấy bảo tiêu đi theo bên cạnh cậu.

Lâm Tiểu Khởi vốn muốn cự tuyệt, cậu quen cuộc sống bình thường, nếu quả thật có người ở bên cạnh cậu giám thị ngược lại rất biệt nữu, nghĩ tới nghĩ lui cậu vẫn là quyết định để cho Nguyên Uyên tìm mấy bảo an lợi hại chút tới công ty bọn họ trông coi, bình thường mình đi làm tan việc đều ở chung một chỗ với Nguyên Uyên cũng không vấn đề gì.

Nguyên Uyên đáp ứng cậu nhưng trong lòng lại nghĩ tới ngoại trừ bảo an còn phải tiếp tục tìm mấy người âm thâm đi theo cậu yên tâm một chút, hôm nay có Kha lão gia tử phái người tới đây, ai biết ngày mai có thể có người khác không chứ, mấy người Lâm gia mặc dù tạm thời không xuất hiện nhảy nhót nhưng cũng không thể không đề phòng, may là hôm nay Kha lão gia tử không có ác ý gì quá lớn, nếu như là người khác liền chưa chắc là là đơn giản để cậu qua làm khách.

Mà Kha Tòng kể từ sau khi phát sinh sự kiện kia cuộc sống càng ngày càng không thuận, đầu tiên là lão gia tử an bài cho hắn vô số lần xem mắt, buộc hắn nhất định phải ở trong đó chọn ra được một người thích hợp mau chóng kết hôn.

"Tại sao?: Kha Tòng bệnh tâm thần gào thét, trong lòng hắn chỉ có một mình Nguyên Uyên, hơn nữa hắn từng ở trước mặt mọi người thề phải kết hôn với Nguyên Uyên, chuyện này ban đầu ở trên mạng truyền khắp, ông và nam nhân cậu xem mắt cũng không thể không biết, nhưng dù vậy ông nội vẫn là để cho cậu chọn một người kết hôn, nếu quả thật tùy tùy tiện tiện kết hôn hắn cũng có thể dự đoán cuộc sống tương lai của mình, tuy nói hiện tại trước khi kết hôn ai còn không yêu đương qua, nhưng sự kiện kia của mình huyên náo tới sôi sùng sục, phàm là gia đình có thể diện cũng không thể hoàn toàn tiếp thụ.

Mà Kha lão gia tử giống như ăn quả cân vậy hoàn toàn không thay đổi ý kiến của mình, tùy ý hắn ở nhà cãi lộn, sau đó phân phó quản gia tiếp tục an bài xem mắt cho hắn, hơn nữa chặt chẽ mà để ý hắn, không để cho hắn chạy loạn.

Lúc Kha Dĩ lén gọi điện thoại cho Nguyên Uyên ngữ khí hào hứng: "Cuối cùng coi như là nhìn thế thằng nhãi kia ăn một lần khổ, cậu cũng không biết nó hiện tại ở trong nhà nháo thành cái dạng gì rồi, trước kia chỉ cần hắn hơi bất mãn lão gia tử liền muốn chất vấn người khác có phải ủy khuất hắn hay không, hiện tại hắn vừa khóc vừa nháo cũng không ai để ý đến hắn, oán khí tiểu gia ta nhiều năm qua cuối cùng cũng phát một lần, sảng khoái!"

Nguyên Uyên "Ừ" một tiếng, anh chỉ muốn biết Kha Tòng trải qua không tốt là được, ngày đó Lâm Tiểu Khởi còn vì chuyện Kha Tòng ăn dấm mấy ngày, tuy nói Lâm Tiểu Khởi có thể vì anh ghen cái này trước kia là chuyện anh nghĩ cũng không dám nghĩ, khiến anh cảm giác được Lâm Tiểu Khởi là quan tâm anh, nhưng là ghen ít thì tình cảm vui vẻ, nếu nhiều hơn nữa liền không tốt.

Kha Dĩ không có nghe ra ngữ khí anh bình thản, vẫn còn tiếp tục hưng phấn nói: "Hắn không phải là đã sớm tuyên bố đời này chỉ thích một mình cậu sao? Bản thân tớ muốn nhìn một chút chờ lúc hắn kết hôn với người khác thì như thế nào, lão gia tử lần này quyết tâm muốn gả hắn ra ngoài, tai họa như vậy để ở nhà thủy chung là tai hoạ ngầm, vẫn là đề nghị của cậu tốt, để cho tớ và tiểu thúc liên hợp đuổi hắn đi."

"Kỳ thực tiểu thúc hẳn là rất phiền hắn, mặc dù tiểu thúc đã sớm không dựa vào Kha gia ở bên ngoài có sự nghiệp của mình, nhưng làm con trai út của lão gia tử lại không hưởng thụ được nửa điểm phúc phận nên có, tất cả sủng ái đều bị cháu cướp đi, trong lòng chú ấy khẳng định cũng nghẹn một hơi, tớ thấy lần này ngoại trừ cha mẹ hắn ra người Kha gia đều muốn vỗ tay tán thưởng."

Kha Dĩ cười trên nỗi đau người khác nghĩ, ai bảo Kha Tòng nhân duyên không tốt chứ, bình thường ỷ vào sủng ái của lão gia tử mắt cao hơn đầu cũng liền thôi, hiện tại cũng không nhìn rõ tình cảnh của mình, lại đem người khuyên hắn mắng tới cẩu huyết phun đầu, sau này có hắn dễ chịu!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv