Hướng Dẫn Làm Idol Bán Thời Gian

Chương 14: Cam năm mươi độ



Đồng chí leader Tiểu Khương của Hot Boys dẫn dắt 9 người đồng đội của mình, hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn trên sân khấu đầu tiên một cách thuận lợi, hơn nữa còn thu được hai tin tức.

Tin tốt: Leader Tiểu Khương lần đầu tiên trong đời có fan mẹ!

Tin xấu: Vị fan mẹ này của leader Tiểu Khương, khum biết cậu tên gì:)

Khương Lạc Thầm sờ sờ cái đầu cam của mình, bản thân vô cùng may mắn vì trước đó không nhuộm màu vàng kim—--- Bây giờ cậu là bé lông cam, nếu là màu vàng, vậy cậu sẽ thành bé lông vàng (1) hả???

[(1)Bé lông vàng/小金毛: con chó Golden Retriever]

Điều duy nhất cậu không hiểu nổi là cô gái mang theo máy ảnh đó thoạt nhìn không lớn hơn cậu là bao, tuổi tác còn trẻ mà sao nghĩ quẩn vậy, nhất định làm fan mom cơ?

Dựa vào khuôn mặt này của cậu, không lẽ không xứng đáng có một fan bạn gái, fan chị hay fan em gái hở?

"Fan bạn gái?" Văn Quế tò mò hỏi, "Là loại fan miệng thì em yêu anh nhưng rất tiếc em có chồng rồi hả?"

Khương Lạc Thầm sợ pay màu: "Quế Quế Tử, cậu học từ này đâu ra đấy? Không lẽ đám fan bạn trai cậu chưa từng nói con gái không nên luôn coi mấy thứ linh tinh vớ vẩn này sao?"

Văn Quế: ".................."

Nói đến tổn thương lẫn nhau, Khương Lạc Thầm đó giờ chưa từng rén.

Sau khi xuống sân khấu bọn họ về đến phòng nghỉ, nghênh đón bọn họ là nụ cười của sếp Cố. Mặc dù nụ cười này cực kỳ ít ỏi, khoé miệng chỉ nhếch lên một milimet so với bình thường, song Khương Lạc Thầm với sở trường quan sát vừa liếc mắt đã để ý thấy được nét cười ấy.

Cố Vũ Triết trước đó đã kêu chị Phùng order đồ ăn, sau khi giao đến thì đầy ắp một bàn. Nhìn xung quanh toàn là hamburger, khoai tây chiên, pizza, toàn là mấy món có calories cao. Vì sân khấu ngày hôm nay, đám người trẻ này đã ăn đồ ăn giảm béo tăng cơ rất là lâu rồi. Mỗi ngày không phải yến mạch cán thì là ức gà và lòng trắng trứng. Khương Lạc Thầm mỗi ngày tan ca từ công ty sẽ đóng gói mấy chục cái lòng đỏ trứng, mang về cho ngỗng trời/vịt trời/bồ câu trong trường ăn, có thể coi là "đổi con lấy thực" (2) bản hiện đại.

[(2) Đổi con lấy thực /易子而食/: thành ngữ chỉ mấy người trao đổi con mình để lấy thức ăn lúc chiến tranh, thiên tai,.. ngày xưa.]

Hôm nay sân khấu kết thúc thuận lợi, Cố Vũ Triết cho phép bọn họ xõa sương sương một bữa.

Khuơng Lạc Thầm quyết định dùng răng trái của mình ngấu nghiến hamburger, bởi vì có vài phương pháp giảm cân trên mạng nói rồi, nhai thịt bên trái giảm cân.

Khương Lạc Thầm quyết định nhai hamburger bằng răng trái, vì tips giảm cân trên mạng đã nói: Nhai trái giảm thịt (3).

[(3): Mình cũng hem hiểu khúc này, sợt baidu thì là phương pháp giảm cân L-carnitine, chắc L trong left T_T~]

Nhân lúc bọn họ ăn cơm, sếp Cố mở cuộc họp chung tổng kết ngắn gọn sau cuộc chiến vừa rồi. Cuộc họp chủ yếu nêu ra những thiếu sót nhỏ nhặt sân khấu lần này của bọn họ, còn có chỗ nào có thể tiếp tục tiến bộ. Mặc dù Cố Vũ Triết đứng cạnh sân khấu, song anh quan sát vô cùng kỹ càng, có thể chỉ ra từng khuyết điểm của từng người một. Tuy rằng giọng điệu của anh ôn hoà, không có mắng chửi, nhưng thái độ trông như bình tĩnh này mới càng làm người khác thở không ra hơi.

Khương Lạc Thầm nhìn chằm chằm hamburger trong tay mình, nhớ lại ký ức đáng sợ lúc còn học tiểu học, vừa có thành tích cuối kỳ vừa ngồi ăn cơm nghe ba mẹ quở.

........Ai dám nói lứa 00 sau này đều là con trai cưng của mẹ nữa hả, các người có thấy con trai cưng nào ăn cơm mà thái giám đứng bên cạnh lải nhải không ngừng không?

Không được, không thể để uất ức này công cốc vô ích, ăn xong cái hamburger thì quất thêm một bọc khoai tây chiên đi.

Cố Vũ Triết mắng người được một nửa, bị âm thanh nhai khoai tây rột roạt của Khương Lạc Thầm cắt ngang.

Ánh mắt tất cả mọi người tập trung trên người Khương Lạc Thầm, không biết nên ngưỡng mộ cậu vô tri, hay là bụng cậu không đáy. Văn Quế dưới bàn lén lút đụng đụng đầu gối cậu, Khương Lạc Thầm hiển nhiên chưa biết chuyện gì xảy ra, còn tưởng hắn muốn ăn khoai, thẳng thắn cầm hai miếng khoai từ trong túi ra đưa đến miệng hắn.

Văn Quế: "........"

Văn Quế nhìn chằm chằm hai miếng khoai tây chiên, sáp lại ăn.

Người khác: ".........."

Khương Lạc Thầm: "Nhìn tôi làm gì, mấy cậu cũng muốn ăn sao?"

Cậu giơ cái túi rỗng tuếch ra cho bọn họ: "Xin lỗi ha, ăn sạch rồi."

"................." Cố Vũ Triết gõ gõ bàn nhắc nhở cậu: "Khương Lạc Thầm, khoai tây chiên ăn ngon không?"

"Cũng được." Leader Tiểu Khương rất kính nghiệp, "Cơ mà lần sau nên mua khoai tây vị dưa leo đi, dù sao tôi cũng là idol phải cần ăn rau củ nhiều, quản lý cơ thể chút."

Cố Vũ Triết hít một hơi sâu, nghi ngờ kiểm tra sức khoẻ cuối năm nay có khả năng bị cao huyết áp.

—------------------------------

Fan mẹ mới của Khương Lạc Thầm ra hình cực nhanh, chưa tới nửa giờ đã có một acccount tên là @KhuongLacThamhappiness4ever online, đăng ảnh sân khấu siêu chất lượng lên siêu thoại hội nhạc.

Sở dĩ đăng vào siêu thoại của hội nhạc là bởi vì Khương Lạc Thầm quá flop, siêu thoại cá nhân chỉ có mấy nghìn người, trong đó hết 90% acc ma là do công ty cũ mua.

Ảnh của fan mama mới này rất có thẩm mỹ riêng. Cô không cố sức theo đuổi kỹ thuật thẩm mỹ của Hàn xẻng, không gọt Khương Lạc Thầm thành cái cằm nhọn hoắc, cũng không thêm filter sống ảo như bánh gạo oneone. Với mục đích cho Khương Lạc Thầm trông giống hệt một idol 18 tuổi, cô đăng một tấm ảnh vừa sạch sẽ lại vừa nhẹ nhàng khoan khoái, ánh mặt trời chiếu rọi theo từng bước nhảy của Khương Lạc Thầm tóc cam, làm áo thun lủng lỗ thoáng hiện ra cơ thể mảnh mai của cậu.

Cậu tràn trề sức sống ---- Cậu không phải là con rối tinh xảo không chút tì vết nào, mà sẽ là một thiếu niên thân thiện gặp thoáng qua trên đường đường sẽ cởi mở say hi với bạn.

Khương Lạc Thầm cầm điện thoại cảm động nước mắt giàn giụa.

Fan mẹ méo đâu, là mẹ ruột cậu mà!

Khương Lạc Thầm lần đầu có fansite vui gần chết. Cậu đổi ba cái acc clone weibo để bình luận dưới fansite, nhấn like share follow cùng một lúc, tù tì ba cái.

"Wow! Chụp quá ư là đẹp luôn! Cảm ơn cô đã ban phúc nhân gian!"

"Yêu chị yêu chị muah muah, tay của chị đã được thần tiên hôn qua rồi chứ hả?"

"Mommy, cơm cơm, thơm quá!!"

Văn Quế chứng kiến hết thảy: ".... Lúc thì cô lúc thì chị gái lúc thì mommy, da mặt anh cũng dày để xưng hô mấy cái này nhỉ? Nếu có ngày anh bị bóc phốt thì đây đều là lịch sử đen của anh."

Khương Lạc Thầm: "Cậu thì biết giề? Biết điều nịnh nọt mommy mới phát cơm cho ăn."

Văn Quế: "......"

Khương Lạc Thầm nói tiếp: "Còn cậu cũng đừng có mà làm bộ làm tịch nữa! Cậu tưởng anh không phát hiện hở, khi nãy cậu lén lút lưu hình của anh đúng không?"

Văn Quế vốn tưởng hành động save ảnh của mình không ma không quỷ nào hay, sao ngờ tới bị cặp mắt sắc bén của Khương Lạc Thầm quét được.

Tim hắn thót ngừng một nhịp, song trên mặt lại tỏ vẻ bực mình: "Lưu hình anh thì sao? Fansite đăng hình không cho người khác lưu à."

"Hiểu hiểu hiểu." Khương Lạc Thầm quả nhiên đâu nghĩ nhiều, hí hí há há dùng tay bám lên cổ Văn Quế, "Anh biết mà, tụi mình thân là thành viên cùng nhóm, là anh em cây khế chân thành với nhau. Anh đi trước cậu một bước, càng có nhiều fan trung thành ắt hẳn cậu cũng không được thoải mái. Thế lày đi, anh đồng ý với cậu, sau này tụi mình hỗ trợ lẫn nhau trước sân khấu nhiều chút, ống kính của anh cậu tha hồ bắt. Kiểu này thì fan mẹ của anh cũng là fan mẹ của cậu, cậu thấy sao?

"... Cảm ơn, tôi có mẹ rồi, tạm thời chưa cần đổi mẹ."

Khương Lạc Thầm thầm nghĩ, cậu hiểu cái quần giề.

- --------------

Sau khi sân khấu biểu diễn kết thúc, bọn họ không được rời đi đầu tiên ----- Nếu đã đến hội nhạc rồi, tất nhiên phải tận dụng cơ hội xem sân khấu của các ca sĩ khác!

Nhân vật chính của hội nhạc lần này là B.R.E.A.K, xem như là nhóm nam đỉnh lưu trong nước. Mỗi lần tới bọn họ biểu diễn vé bán được một giây đã sold out, vé lậu thì cao đến bốn con số, tìm được một vé vẫn luôn khó khăn.

Năm nay là năm thứ 7 của B.R.E.A.K, đầu năm cũng đã chạy show cả nước, mở liên tiếp 5 concert ở tổ chim. Khương Lạc Thầm cực kỳ muốn đi coi, nhưng tiếc là không ai tuyển bảo an hết.

Lần này có cơ hội nghe trực tiếp nên tất nhiên cậu không nỡ để lỡ rồi. Mặc dù cậu đã gặp Thịnh Chi Tầm người thật, cũng phát hiện đối phương có bệnh chủ nghĩa hoàn hảo một cách quái lạ. Nhưng bây giờ có nghệ sĩ nào không kỳ quặc đâu cơ chứ, Thịnh Chi Tầm chỉ là thích giúp người ta chỉnh lại vai áo cho đúng mà thôi, cũng không phải loại thích inbox vùng kín, ngủ với fan, trốn thuế.

Mọi người tẩy trang xong thì thay quần áo thường ngày của mình, vừa mang khẩu trang vào đã trộn lẫn vào trong đám người.

Khương Lạc Thầm ban đầu muốn đi một nhóm hai người với Văn Quế, tìm góc xó xỉnh nào đó không người chú ý.

Nhưng bọn họ đã đánh giá sai dòng người của hội nhạc, chưa qua được một lúc đã bị tách ra.

Khương Lạc Thầm cứ như chiếc thuyền trôi lềnh bềnh, bị dòng người đẩy qua trái lại kéo sang phải, vừa bị ủn lên trước rồi bị đá xuống sau... Rất nhanh đã bị ủn tới ngáo luôn.

Cậu chưa kịp nhìn đường, đã đâm đầu vào một người đàn ông qua đường trước mặt.

Người đàn ông đó cao hơn cậu một chút, cả người mặc âu phục, trên cà vạt còn ghim một cái kẹp đá quý, kết hợp cùng bộ với khuy măng sét trên ống tay áo.

Mặc đồ kiểu này thì giống người xem hội nhạc chỗ nào, gọi là gì ta, bị bệnh quẩy thương trường hở?

Khương Lạc Thầm ngu người nhìn chằm chằm cái kẹp cà vạt, trong lòng nghĩ trừ sếp Cố của bọn họ ra còn có người khác đầu mát mát mặc âu phục đi xem hội nhạc.

"Khương Lạc Thầm, bộ phận nằm trên lỗ mũi cậu dùng để hô hấp à? Không biết nhìn đường?" Giọng điệu của người đàn ông vô cùng toàn là chế giễu.

Khương Lạc Thầm: "..............."

Thế giới này quả nhiên không tìm ra được người thứ hai đầu bị mát, bệnh đi quẩy thương trường này quả nhiên chỉ có mỗi Cố địa chủ người thiệt ấy nhỉ:)

Khương Lạc Thầm chuồn luôn.

Cố Vũ Triết không ngờ cậu có thể giả mù, lập tức níu cậu lại: "Thái độ cậu gặp được sếp là như này?"

Khương Lạc Thầm trốn không xong, chỉ có thể gắng gượng da đầu hỏi thăm: "Hoá ra là sếp Cố hở, thật ngại quá, tôi không mang kính áp tròng nên không nhận ra ngài."

"Cậu cận thị?" Cố Vũ Triết không tin, "Bao nhiêu độ?"

"Năm mươi độ."

Cố Vũ Triết: "..........."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv