Editor: Sứa Không Não
"Cậu là ai?!"
"Cậu tốt nhất, đừng để tôi tìm được!"
Sầm- mang thù- Nguyễn chống tay lên hông ngạo nghễ, buột miệng nói: "Nào! Tới V quốc mà tìm!"
Vừa dứt lời, cậu bỗng ngẩn người, chỉ muốn đưa tay cho mình một cái tát.
Cậu có chút khẩn trương nuốt nước miếng.
Tần Viễn Hành bắt được thông tin mấu chốt, hắn hơi nghiêng đầu, trầm ngâm nói: "Nguyên lai cậu ở V quốc..."
Sầm Nguyễn đánh cái rùng mình, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì cậu sợ cái gì chứ, cậu cũng không phải người dân V quốc. Cậu chỉ đến đó bàn chuyện sinh ý trong một thời gian ngắn, chờ thêm mấy ngày nữa, hắn có tới tìm nghiêng trời lệch đất cũng chẳng tìm được cậu.
Nghĩ đến đây, cậu lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, con ngươi nhìn một lượt từ trên xuống thân hình trần trụi đẹp đẽ của người đàn ông trên giường, làn da đối phương sau khi bị rượu vang đỏ đổ lên nhuốm một màu hồng nhạt, kết hợp với những đường cong của cơ bắp cùng dáng người hoàn mỹ, rất có một loại cảm giác quyến rũ mê hoặc.
Cậu hậu chi hậu giác mà lại cảm thấy người đàn ông này khí chất tốt mà thân hình lại đẹp, hiện tại còn bày ra dáng vẻ gợi cảm như vậy, cậu không khỏi nhìn nhiều thêm hai cái.
Cậu nhếch nhếch khóe miệng, ở trong mơ phá lệ lớn mật, đùa giỡn nói: "Anh lớn lên thật đẹp mắt a! Gặp nhau trong mơ này chính là định mệnh rồi!!"
"Nhà tôi rất có tiền, chỉ cần anh tìm thấy tôi, tôi liền mang kiệu tám người khiêng tới rước anh về nhé?!"
Tần Viễn Hành hơi mím môi.
Lông mày Sầm Nguyễn cong cong, môi đỏ răng trắng.
Sảng khoái! Đùa giỡn hắn như vậy khiến cậu rất sướng, sau đó cậu nghe người đàn ông không nhanh không chậm nói.
"Tin tức trọng yếu tùy tiện bại lộ như vậy, cậu cho rằng mình có thể thoát được sao?"
Ý cười Sầm Nguyễn cứng đờ, chưa kịp nói gì thì khung cảnh xung quanh dần mờ đi như giấc mộng đang vỡ vụn.
- Trợ lí Âu trong biệt thự Kỳ gia ở A quốc đang phân loại các tư liệu cần dùng trong khi đàm phán quy trình với bên V quốc.
"Xin hỏi lúc đó Kỳ lão có đến không? Bên này chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi."
"Thực xin lỗi thưa ngài. Thân thể Kỳ lão gia ôm bệnh không nhẹ, chỉ sợ có thể không đến được. Xin ngài thứ lỗi."
"Kia...kia thật là quá tiếc, thay tôi gửi lời hỏi thăm Kỳ lão một tiếng, bảo trọng thân thể." Bên kia dừng lại một chút, lại hỏi: "Tần thị cũng sẽ tham dự, không biết Kỳ lão có ý tưởng gì không."
Tuy rằng tập đoàn Tần thị ngày càng lớn mạnh và nổi tiền khắp thế giới, nhưng Kỳ thị trước sau chưa từng cùng Tần thị nói chuyện hợp tác, lần gặp tại V quốc này khiến không ít người suy đoán liệu hai tập đoàn có bàn chuyện hợp tác hay không.
Kỳ gia cùng với các tập đoàn khác đều có hợp tác, duy chỉ có những tập đoàn ở B quốc là chưa từng tiếp xúc qua.
Trợ lý Âu nghe thấy đối phương dò hỏi, ánh mắt theo bản năng nhìn về phía lão nhân đang nghỉ ngơi trong phòng, qua một hồi lâu mới cung kính gõ gõ cửa.
Kỳ lão không có biểu tình gì, một tay xoa xoa tay cầm của xe lăn, hiển nhiên ông cũng đã nghe được lời hỏi thăm vừa rồi qua điện thoại, giọng điệu lạnh lùng thờ ơ, lời nói đầy uy nghiêm và áp bức.
"Ta đã nói rồi, cả đời này ta sẽ không hợp tác qua lại với B quốc, đặc biệt là Tần gia."
Ông lão trung khí mười phần, trong giọng nói mang theo sự tức giận và không kiên nhẫn.
Đầu dây điện thoại bên kia nghe thấy lời này bị dọa cho sợ run, "Là tôi nhiều chuyện, này liền không quấy rầy ngài nghỉ ngơi nữa."
(Bản dịch chỉ được đăng tải duy nhất tại wattpad @trai_nuoi_sua. Cảm ơn các bạn đã đọc.)
Trợ lí Âu rời khỏi phòng, không biết mất bao lâu mới bàn bạc xong với người tổ chức hội nghị, chờ giải quyết sự tình thỏa đáng xong thì pha một tách trà dưỡng sinh, mang tới phòng Kỳ lão.
Lúc này Kỳ lão nhắm mắt dựa đầu vào lưng ghế, không có người xung quanh nên khí tràng trên người ông đã vơi đi phân nửa, ông nhận lấy trà uống một ngụm, khẽ nhíu mày nói. Giọng điệu có chút chán ghét: "Đắng quá."
Trợ lý Âu bất đắc dĩ cười nói: "Thuốc đắng giã tật thưa ngài."
Nếu lúc nãy người kia không cúp điện thoại thì sẽ nhận ra Kỳ lão lúc này hoàn toàn khác so với vừa rồi, như thể ông có hai bộ mặt, tùy thời đổi chỗ cho nhau, cùng người nhà và người ngoài đối đãi bất đồng.
Kỳ lão thở dài.
Đây đã là cuộc gọi thứ ba trong tuần này hỏi ông có hợp tác cùng Tần thị hay không.
Hai lão đại của hội nghị V quốc lần này – Kỳ gia cùng Tần gia gặp nhau.
Mọi người đều nghĩ hai công ty này sẽ hợp tác, chung sức để tạo nên một thương hiệu có sức ảnh hưởng lớn nhất.
Tin tức Tần gia mục tiêu hợp tác chính là Kỳ gia chưa hề cố tình giấu giếm, nếu Kỳ gia đắc tội đối phương thì khó mà quay đầu, tuy nhiên, chính lạ ích kỷ, Kỳ lão gia lại đặc biệt chống đối B quốc.
Nếu con trai ông năm ấy không mai danh ẩn tích gây dựng sự nghiệp ở B quốc, sau đó tìm người để báo thù, thì cháu trai ông đã không chết trong trận hỏa hoạn đó, đến lúc ông nhận ra muốn tìm kẻ đứng sau là ai, đối phương đã lặng yên không một tiếng động xóa sạch dấu vết.
Mà người nọ chính là ở B quốc.
Đã nhiều năm như vậy, ông vẫn chưa tìm ra được kẻ đã hại cháu trai mình.
Con trai và con dâu đã được cứu sống nhưng cháu nội ông vẫn ở lại trong đám cháy bi thảm kia mãi mãi.
Điều này đã trở thành nỗi ám ảnh của ông, đến mức dù cho Kỳ gia đã phát triển đến mức này, ông cũng không muốn hợp tác với Tần gia.
"Cho dù Tần gia có chuẩn bị đến thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không bao giờ đồng ý."
"Vâng." Trợ lý Âu đã ở bên cạnh ông hơn hai mươi năm, tự nhiên biết ông nghĩ gì, "Ngài có đối tượng nào khác muốn hợp tác không?"
Kỳ lão suy nghĩ một chút, lại nhớ tới thiếu niên đã ở cùng mình một tháng trong mộng, nhớ đến người này, trong mắt ông vô thức hiện lên nụ cười.
Nghe nói thiếu niên cũng tham sự hội nghị ở V quốc...cũng muốn hợp tác với Kỳ gia, đã đáp ứng với thiếu niên trong mộng rồi, tất nhiên ông sẽ không đổi ý.
Kỳ lão cảm thấy ông cùng thiếu niên này rất có duyên, từ khi biết được bi kịch cuộc đời của thiếu niên, ông rất có cảm tình với người nọ, thậm chí muốn nhận cậu làm cháu trai.
Trong mơ, ông đã thử điều này một chút, ngoài vẻ mặt cứng ngắc ra, thiếu nhiên không có biểu hiện gì là từ chối.
Về vấn đề vì sao mặt lại cứng ngắc, Kỳ lão đoán có thể là do đối phương không được nhận nhiều tình cảm gia đình, nên khi hỏi ra nhất thời lúng túng.
Ôi, đứa trẻ tội nghiệp.
Nhưng không sao cả, sau này người ông là ông đây sẽ bù đắp lại cho cậu.
Nhắc mới nhớ, ông có nên đến V quốc...để tận mắt nhìn thấy thiếu niên kia không?
Thuận tiện hỏi cậu có muốn làm cháu trai ông không, nếu thiếu niên đồng ý, ông sẽ trực tiếp cao giọng công bố trong hội nghị rằng ông coi trọng thiếu niên này, như vậy cũng chính là cho cậu một cái tên tuổi.
Kỳ lão trong nháy mắt suy nghĩ rất nhiều.
"Tiểu Âu, cậu đi phân phó xuống dưới, đem Kỳ thị tách thành hai nhánh tới đó..."
"Ngoài ra, tôi cũng sẽ tham dự hội nghị này, lấy tư cách là thân phận của cậu, việc này phải được bảo mật."
(Bản dịch chỉ được đăng tải tại wattpad @trai_nuoi_sua. Cảm ơn các bạn đã đọc.)
Nghe được sự sắp xếp khó hiểu này, trợ lý Âu có chút kinh ngạc: "Lão gia, ý ngài là...?"
Như thế nào lại đột nhiên muốn đến hội nghị, lại còn phân chia công ty thành hai nhánh, đây là muốn đổi chủ sao?!
Đối với đại gia nghiệp của Kỳ thị mà nói, cho dù chỉ là một chi nhánh của công ty cũng có rất nhiều xí nghiệp không nhiều nơi sánh bằng, sức mạnh tài chính của nó cũng không thể coi thường.
Kết quả là Kỳ lão đột nhiên muốn thay đổi người phụ trách, khiến trợ lý Âu có chút bất ngờ.
Bất quá Kỳ lão lại giả vờ thần bí: "Đây chỉ là một món quà gặp mặt đơn giản thôi."
"Nếu cậu ta đáp ứng trở thành người nhà của ta, ta có thể cho cậu ấy cả một nửa giang sơn này của Kỳ gia."
Trợ lý Âu sắc mặt có chút rạn nứt.
"Nhân tiện, lần này ta đã tự sắp xếp xem mình sẽ hợp tác với ai, nên cậu không cần lo lắng."
Trợ lý Âu: "..."
Như thế nào lại có một loại cảm giác quen thuộc như dùng người xong liền ném?
Hắn kéo kéo khóe miệng: "Tôi nhớ ngài thề sẽ không tới hội nghị tại V quốc để xem náo nhiệt, điều gì khiến ngài thay đổi ý định thế?"
Không những không đi mà còn mắng cả người chủ trì hội nghị, giờ cả thế giới đều biết ngài không đến, bỗng nhiên xấu hổ quá.
Kỳ lão khụ một tiếng, hiển nhiên cũng ý thức được điều này.
"Không phải vấn đề lớn, đến lúc đó ta ngồi trong phòng riêng chờ đến nơi là được."
Thể diện cũng không quan trọng bằng cháu trai a.
Không phải ông muốn nhận cậu làm cháu trai vì cậu đáng thương, mà là ông thực sự rất thích thiếu niên này, không liên quan gì đến chuyện khác.
- Chuyến bay sắp hạ cánh an toàn.
Lúc Sầm Nguyễn tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn ai, nhân viên xung quanh đã dọn chỗ ngồi, cậu tắm rửa qua một chút, sau đó rất nhanh đã tìm thấy bóng dáng quen thuộc ở hành lang bên ngoài.
Tần Viễn Hành và trợ lý Trương ở một bên nói chuyện, vẻ mặt có vẻ rất nghiêm túc, mà trợ lý Trương một bộ muốn nói lại thôi, biểu tình tức giận không dám mở miệng.
Sầm Nguyễn còn tưởng đã xảy ra chuyện gì, liền chạy tới, nhẹ nhàng kéo kéo tay áo Tần Viễn Hành, dụi dụi mắt hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"
"Không có."
Tần Viễn Hành liếc nhìn trợ lý Trương, sau đó quay đầu nhìn về phía Sầm Nguyễn, trong nháy mắt nhìn thấy thiếu niên, khí tràng quanh người bỗng giảm đi rất nhiều, vẻ lạnh lùng trong con ngươi cũng dịu đi không ít, "Chúng ta đến V quốc."
Sầm Nguyễn bị kéo đi, để lại trợ lý Trương một mình, anh nhìn bóng lưng hai người với vẻ mặt phức tạp, lông mày nhíu chặt đến mức có thể bóp chết một con ruồi.
Cho nên rốt cuộc làm thế nào anh có thể thuyết phục được sếp từ bỏ ý định tìm thế thân chứ!!
Tiểu thiếu gia đang ở ngay bên cạnh kia mà!! Còn phí tâm phí sức đi tìm thế thân, trợ lý Trương nghĩ trăm lần cũng không hiểu.
Sáng sớm, Tần Viễn Hành liền để cậu nhận biết thông tin về những người tham dự hội nghị tại V quốc.
Lần này trận thế rất lớn, nhân lực, vật lực, tài lực đều đem hết ra, tựa hồ họ đều muốn nhân cơ hội này tìm được người để hợp tác.
Có điều Sầm Nguyễn không biết là, V quốc vị trí hẻo lánh, điều kiện hoàn cảnh tốt nhưng doanh nhân nổi danh chỉ có hai nhà, người có chút kiến thức hiểu biết ít nhiều về hai nhà này. Tần Viễn Hành làm trong giới kinh doanh lâu như vậy, làm sao có thể không biết.
Mà dựa theo những gì hắn nghe trong giấc mơ, người đó nhất định sẽ tham dự hội nghị tại V quốc. Đến thời điểm đó, hắn có thể biết được đối phương là ai sau khi nhìn qua hiện trường một lượt.
Lúc này Sầm Nguyễn vẫn đang ăn sáng một cách hào hứng, không nghĩ tới vì cảnh tượng đáng xấu hổ trong mơ mà cậu sắp lâm vào cảnh ngã ngựa.
Một bên là Kỳ lão muốn nhận cậu làm cháu trai.
Một bên là Tần Viễn Hành đuổi đến V quốc tìm cậu tính sổ.
Chính cậu lại sờ lại cọ lại ôm...còn vô cùng lớn mật mà đùa giỡn hắn.