Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 193: Đoàn diệt



Bọn họ đến nơi này chỉ có chín, một người còn lại có thể phụ trách chuyện khác, có điều nhìn thấy thì thủ tiêu sau", Trâu Lượng lạnh nhạt nói. Trừ Lộ Dao hơi có chút không nỡ, những người khác đều không có bất cứ phản ứng nào. Đây là quy củ cơ bản nhất của Thú tộc, ăn miếng trả miếng, nợ máu trả bằng máu.

Sau khi người thú chết tuyệt đại bộ phận trang bị đều sẽ biến mất, nhưng dao găm của Danbrown lại không biến mất. Randy lập tức mừng rỡ nhặt lên, hễ là có thể còn lại đều là trang bị phẩm chất tương đối cao. Một chiến sĩ đồ trắng như Danbrown vậy mà có thể còn lại trang bị, phẩm chất thú linh của hắn quả thật rất tốt.

"Đại ca, dao găm này có thể cho ta không?"

Randy cười cầu tài nói, như vậy chẳng khác có thêm một con dao găm, cũng khó trách Randy sẽ thấy hứng thú.

Trâu Lượng khoát khoát tay, "Trước hết trị liệu thương thế của em một chút".

Ở đây chỉ có hai sát thủ, chỉ cần Gina không tranh đoạt với hắn sẽ không có ai tranh đoạt.

Trâu Lượng nhìn thoáng qua Gina, ả báo này đúng là không đơn giản, chiêu thức một dao giết hai người vừa rồi phi thường cao. Hiển nhiên khi chiến đấu với mình vẫn không dùng toàn lực, hàng ngũ sứ đồ quả nhiên danh bất hư truyền. Một sứ đồ đồ trắng đã lợi hại như vậy, có thể nghĩ những sứ đồ cao cấp khác như thế nào.

Lộ Dao băng bó cho người bị thương, loại thương thế nhỏ này cũng không cần chiến ca trị liệu gì đó, bụng Randy được áo giáp cản một chút, chỉ để lại một vết thương nhẹ. Cuối cùng là Ernest, bắp thịt trên cánh tay cũng đã lật ra, có điều anh em này vẫn cười ngây ngô.

Từ trên người Danbrown Balmer tìm được huy hiệu chiến đấu lần này, tiểu đội Ảnh Sát bị diệt, chính xác là toàn diệt!

Một nơi khác, Buenaven cười tủm tỉm nhìn sát thủ trước mắt, "Ngươi nói tên nhóc Danbrown này đi diệt tiểu đội Sóng Xung Kích rồi?"

"Ha ha, đội trưởng Buenaven, ngài xem, đây chỉ là một hiểu lầm, nếu ngài có nhu cầu ta có thể thuyết phục đội trưởng để lại một cô bé cho ngài".

Lars cười phụ họa nói, kiểu gì hắn cũng không nghĩ tới mình bị bắt nhanh như vậy. Vừa rồi còn đang ngồi theo dõi trên cây ngon lành mà thoáng cái đã bị đặt dao lên cổ.

Người ở dưới mái hiên, à không, cổ ở trước mũi dao, không thể không cúi đầu.

"Ai da, là tiểu đội Sóng Xung Kích sao, Toni, buông hắn ra!"

Buenaven gợi ý thủ hạ thả Lars.

"Ngươi, cứ như vậy thả ta?" Vẻ mặt Lars khó tin, phải biết đội trưởng kiêng dè nhất chính là Buenaven.

Nụ cười của Buenaven rất thành khẩn, "Huynh Lars, tiểu đệ cần mượn huynh một thứ".

"Không vấn đề gì, ngươi nói, chỉ cần ta có sẽ cho mượn".

"Đầu ngươi".

Máu tung tóe, giáp chiến sĩ trong đội ngũ của Buenaven đã vung búa chém rơi đầu Lars.

"Huynh Arthur, không biết món quà này huynh có thích không", Buenaven móc ra một tấm khăn tay trắng lau vết máu trên mặt.

"Đội trưởng, Danbrown là một gã khó chơi, chúng ta giết người của hắn, sợ rằng sẽ không yên ổn", cọp cái Samy nói.

"Ha ha, các ngươi cho rằng Danbrown còn có thể sống đi ra mảnh rừng rậm này sao?" Buenaven cười tủm tỉm nói, "Đi thôi, chúng ta cũng phải đẩy nhanh tốc độ một chút".

Mọi người có chút hoài nghi nhưng không hề dây dưa về vấn đề này, nếu đội trưởng nói Danbrown phải chết như vậy nhất định sẽ chết. Có điều cho dù hai tiểu đội mạnh nhất phía trước muốn đối phó tiểu đội Ảnh Sát cũng không dễ dàng như vậy, hơn nữa đánh không lại còn có thể chạy mà.

Nhưng Buenaven lại biết cho dù Ảnh Sát tìm tới tiểu đội Vinh Quang Vàng cũng chưa đến mức bị diệt, nhưng tìm tới tiểu đội Sóng Xung Kích sẽ không nhất định sống sót. Đối thủ mạnh đánh không lại có thể chạy, nhưng loại giả Pig ăn thịt Tiger đó rất dễ mất mạng, trước kia hắn thích làm loại chuyện này, bây giờ lại có thêm một người cùng sở thích.

Có điều Buenaven phi thường muốn biết tiểu đội Sóng Xung Kích chết mấy người.

Đương nhiên trong loại tỷ thí này còn có một quy tắc ngầm phi thường kỳ diệu, đó chính là nếu như mất tư cách tham dự trong khi thi đấu nhưng những người còn lại muốn tiếp tục thì có thể thủ tiêu một đội ngũ cướp lấy huy hiệu của họ, như vậy sẽ có thêm một cơ hội.

Thuật ảnh sát của Danbrown tương đối tinh diệu, có điều Buenaven đã được kiến thức một lần cho nên ý nghĩa sống của đối phương đã không lớn.

Ảnh Sát bị loại đầu tiên, nhưng rất nhanh đã xuất hiện đội ngũ thứ hai bị sàng lọc, tình hình của bọn họ tương đối thảm thiết. Chiến đội Apollo của Santa Fe cố tình lựa chọn một con đường vòng qua rừng rậm, kết quả lại gặp phải nữ yêu thân chim trên đồng hoang. Yêu thú cấp mười lăm cũng có khả năng bay, mặc dù loại nữ yêu này không thể tấn công tầm xa nhưng lại vô cùng xảo quyệt khó chơi. Trong tấn công còn mang theo hiệu ứng tê liệt, không nguy hiểm đến tính mạng nhưng sẽ làm thân thể tê liệt vài giây, đối với chiến sĩ điều này là phi thường nguy hiểm.

Đám Santa Fe đã thủ tiêu ba nữ yêu chịu trách nhiệm canh gác nhưng lại bị hơn năm mươi nữ yêu thân chim đuổi giết, mặc dù toàn lực tấn công nhưng vẫn không cách nào ngăn cản. Chỉ có thể cố gắng lui lại, trong quá trình lui lại ba người bị nữ yêu thân chim giết chết, đây vẫn là trong tình huống Santa Fe toàn lực bắn trả. Chính hắn cũng bị thương, chỉ có thể bất đắc dĩ rút về lối ra rời khỏi giải đấu, trong tình hình đội ngũ tổn thương nghiêm trọng hiển nhiên không thể tranh đoạt cái gì.

Chiến đội Apollo phải rời khỏi hoàn toàn chính là vì vận may không tốt, đương nhiên cũng là vấn đề lựa chọn. Mặc dù đồng hoang dễ dàng giúp ưng tộc phát huy ưu thế không trung nhưng đó là đối với yêu thú mặt đất. Nếu như gặp phải yêu thú cũng có khả năng bay thì đây chính là một bi kịch, đương nhiên đây cũng là vì sức chiến đấu của mình không đủ. Hội trưởng của Công hội cung thủ chính là công phòng nhất thể, chẳng những tấn công tầm xa sắc bén vô cùng mà cận chiến cũng vô cùng đáng sợ, có năng lực tấn công tương tự như sát thủ, nhưng đám tiểu bối như bọn họ lại không thể so sánh.

Bất cứ một nghề nghiệp nào khi đã đến đỉnh điểm đều sẽ mang theo một năng lực khác.

Tốc độ của tiểu đội Sóng Xung Kích không hề rất nhanh, mấu chốt chiến đấu lần này không phải số lượng mà là chất lượng, chỉ cần tiêu diệt một yêu thú đủ cấp bậc là đủ rồi, hồi lâu sau Trâu Lượng đã cảm thấy phía sau có người tới gần.

Đội ngũ ngừng lại, bởi vì sự tấn công của Danbrown những người khác cũng đều hết sức cảnh giác, đại khái hơn mười phút sau một tiếng cười vang lên.

"Arthur, chúng ta thật là có duyên, không bằng kết bạn mà đi được không?" Âm thanh của Buenaven vang lên.

Các thành viên chiến đội Không Biết Sợ của Buenaven cũng xuất hiện phía sau, khi Buenaven nhìn thấy tiểu đội Sóng Xung Kích vẫn đầy đủ cũng hơi sửng sốt, nhưng cũng chỉ thoáng qua trong nháy mắt.

"Ha ha, chẳng lẽ còn có luật kết bạn sao, vậy thành quả chiến đấu tính thế nào?"

"Arthur, chắc ngươi cũng đã nghe nói, ta theo đuổi không cao, chỉ cần vị trí thứ hai có thể báo cáo là được", Buenaven nói.

"Ha ha, nghe có vẻ rất không tồi, có điều ta thân là nhân viên thần chức không thể lợi dụng điều này, ý tốt của ngươi ta nhận rồi", Trâu bạn học là ai, hắn quá hiểu không có chuyện bánh thịt từ trên trời rơi xuống.

"Arthur, chẳng lẽ Danbrown chưa tới tìm ngươi sao, đây không phải tác phong của hắn, ở đây ta có chút quà", Buenaven hồ nghi nói, cho dù không ai chết cũng nên có người trọng thương chứ. Sát thủ ra tay luôn luôn kích thứ nhất phải thu được chút hiệu quả, nhưng thấy mọi người ở đây về cơ bản đều không tổn hại gì.

"Ngươi nói là thằng cha gầy quắt kia hả. Làm sao? Là bạn của Buenaven ngươi sao?"

"Làm sao có thể, người này háo sắc thành tính, ta đến nhắc nhở ngươi phải cẩn thận với hắn".

"Ha ha, vậy thì đa tạ, hắn đã tới rồi", Trâu Lượng mơ hồ nói.

Buenaven không thể kìm nén sự chấn động trong nội tâm nữa, các đội viên phía sau hắn cũng khó tin, đội ngũ đi picnic mà có khả năng ăn gọn tiểu đội Ảnh Sát???

Buenaven giơ ngón tay cái, "Arthur, chân nhân không lộ tướng, này, tên cuối cùng ta cũng tiêu diệt rồi".

Nhìn đầu người nằm trên mặt đất, chính là người cuối cùng của tiểu đội Ảnh Sát, đồng tử Trâu Lượng hơi co lại, "Thường thôi, sức mạnh của tiểu đội Không Biết Sợ thật là không đơn giản, vậy mà có người bước vào cấp đồng thau rồi, bội phục!"

Ánh mắt của Buenaven thay đổi khí chất trong nháy mắt, cùng ánh mắt của Arthur tiếp xúc với nhau. Đội ngũ hai bên đều đã tiến vào trạng thái đề phòng, có thể nói chỉ cần hai người có bất cứ một thủ thế nào thì sẽ có một trận đại chiến nổ ra.

Đột nhiên hai người đều cười to, "Nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt hơn xa nghe danh, xem ra ngoại giới đánh giá là thật sự", Buenaven cười nói. Rất hiển nhiên tiểu đội Sóng Xung Kích đã đe dọa đến hắn, hơn nữa vượt ra ngoài dự liệu, Buenaven đành đè lại cảm giác muốn tấn công, trong nụ cười thành khẩn của gã tộc Bear đối diện này lộ ra vẻ gian trá.

Tuyệt đối là gian trá, bởi vì bọn họ là đồng loại!

"Huynh Buenaven nói đến việc ta gây chuyện khắp nơi sao?"

"Ha ha, loại tin đồn đó không thể tin được, hơn nữa Thú tộc chúng ta sức mạnh vi tôn. Lúc trẻ không quậy thì lúc nào quậy, có điều huynh Arthur được Công hội nhà mạo hiểm đánh giá rất cao, xem ra không phải vận may gì đó đâu".

Buenaven nhìn Trâu Lượng chằm chằm nói.

Vẻ mặt Bear của Trâu thần côn vẫn không hề biến sắc, đối với tộc Bear mà nói, vẻ mặt bình thường đồng nghĩa với thành thật.

"May mắn thôi, đều là nhờ Thần thú chiếu cố, có điều xem ra miệng của Công hội nhà mạo hiểm cũng không thật sự kín".

"Ha ha, huynh Arthur chớ trách, ta đây có vài con đường đặc biệt, sở thích chính là hỏi thăm chút tin tức bên lề".

"Hay là chúng ta cùng lên đường?" Trâu Lượng chủ động đề nghị.

"Ha ha, sẽ không quấy rầy các vị nữa, chúng ta gặp lại ở phía trước nhé, ta nghĩ mục tiêu của mọi người đều là nhằm vào kỹ năng tê liệt của mắt ma đúng không?"

Nói rồi Buenaven không khách khí mang đội ngũ rời đi, Trâu Lượng đưa mắt nhìn đối phương rời khỏi, đồng thời ánh mắt quét qua cả tiểu đội.

"Kỹ năng tê liệt?" Trâu Lượng ngẫm nghĩ ý nghĩa của câu nói kia.

Avril suy nghĩ một chút, "Đại ca, phi thường có khả năng, trong bản đồ đặc biệt như vậy. Sau khi giết chết yêu thú mắt ma người có công lớn nhất rất có khả năng nhận được một loại thiên phú tăng thêm, mà thứ lợi hại nhất của mắt ma chính là ánh sáng của nó, có năng lực tê liệt".

Trâu Lượng liếm liếm môi, trong nháy mắt đã rõ ràng ý nghĩa trong đó. Đối với chiến sĩ và sát thủ mà nói, nếu như trong thiên phú có chứa tê liệt, cho dù là cấp thấp nhất, chỉ sợ cũng là năng lực làm cho đối thủ vô cùng đau khổ. Bị chém một chút thân thể đã trở nên chậm chạp thì còn chiến đấu thế nào.

Khó trách sư tử vàng cũng có hứng thú, xem ra người ta nhắm đến là năng lực này, với thân phận của hắn chỉ sợ là đã nhận được năng lực tương tự rồi. Từ trên người lãnh chúa ngư long mình đã nhận được thuộc tính uy hiếp, đây là năng lực tương đối cao cấp. Nhưng với cấp bậc thú linh hiện nay căn bản không phát huy hết được. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Năng lực tê liệt, hứng thú của Trâu Lượng cũng trở nên nồng đậm, đây chính là thứ tốt có thể tăng thêm vốn liếng để sinh tồn.

"Các anh chị em, năng lực này ta phải nhận được, xuất phát!"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv