Bạch Tố Trinh vội nói:
- Không nên, đây là Quan Thế Âm Bồ Tát tự mình bố trí chú pháp.
Tiểu Thanh lại nói:
- Ta bất kể nàng là Quan Thế Âm Bồ Tát gì, nếu nàng không bảo vệ chúng ta thì chúng ta tại sao phải bái nàng tin nàng. Một ngày không được thì mười ngày, mười ngày không được thì một năm, ta không tin ta phá không được chú pháp này.
Thả ra mấy trăm đạo ánh sáng màu xanh bắn về phía Lôi Phong Tháp.
Nhưng ánh sáng của nàng chưa chạm vào thân tháp liền vặn vẹo bị hút vào trong miệng, một con cự lang màu trắng đang nằm ở một bên, lạnh lẽo nói:
- Rắn lục, không nếu cố tình làm bậy.
Thân hình Dương Tiễn hiện trước trước tháp.
Tiểu Thanh chẳng những không sợ, càng tức giận nói:
- Nhị Lang thần, ta nghe thấy ngươi công chính nghiêm minh, thì ra chỉ là tay sai của thiên đình, tỷ tỷ của ta làm sai chuyện gì, các ngươi đối với nàng như vậy.
Khiếu Thiên khuyển nói:
- Chỉ bằng ban đầu nàng ở trước mặt Chân Vũ Đế Quân phát lời thề.
Tiểu Thanh nói:
- Tay sai câm miệng đi, lời thề cái gì, Hứa Tiên cũng không phải phàm nhân, nếu muốn cùng tỷ tỷ của ta siêu thoát trần thế, khi nào không thể, sở dĩ ở lại nhân thế đơn giản chỉ có mấy người không bỏ được, các ngươi cũng không làm việc thiện tích đức cũng bỏ đi, người khác làm chút ít việc thiện cũng bị các ngươi tìm cơ hội định tội, các ngươi cũng xứng một tiếng thần tiên sao?
Khiếu Thiên khuyển nhe răng, đã bao nhiêu năm không ai dám nói chuyện như vậy với nó, nhưng nhớ tới Hứa Tiên, lại rũ cụp cái đầu nằm rạp xuống. Lỗ tai cụp lại, hai mắt nhắm lại, dứt khoát không nghe không thấy.
Dương Tiễn cũng không cãi lại, tuy nguyên nhân căn bản hắn biết, Bạch Tố Trinh người mang lực lượng nguy hiểm, đi lên vết xe đổ của Chúc Long, làm cho đám Thiên Tiên không thể làm ngơ được. Nhưng trả lời như vậy chỉ sợ hắn cũng cảm thấy không đúng.
Tiểu Thanh thấy biểu hiện của bọn họ càng giận không kềm được, nhổ ra khỏa nội đan màu xanh, hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh như cầu vồng lao thẳng tới Dương Tiễn.
Bạch Tố Trinh trong tháp nói:
- Thanh nhi, không được!
Trong chốc lát ánh sáng màu xanh đánh trúng ngực của Dương Tiễn, bị vầng sáng đón đỡ.
Tiểu Thanh không tức giận chút nào, thao túng nội đan liên tục đánh về phía Dương Tiễn.
Dương Tiễn đứng nguyên tại chỗ, cũng không né tránh, cũng không phản kích, mặc cho nàng tùy ý công kích. Tuy pháp lực vượt xa Tiểu Thanh, nhưng áo giáp trên người của hắn bị độc khó ăn mòn, khóe môi xuất hiện một tia máu tươi, thần sắc hờ hững, giống như tượng thần bất động.
Tiểu Thanh thở hồng hộc nói:
- Vì cái gì ngươi không hoàn thủ, xem thường ta sao?
Bạch Tố Trinh rưng rưng nói:
- Thanh nhi, dừng tay đi, ngươi đi đi, chiếu cố tốt Ly nhi, ta lại ở chỗ này đợi quan nhân quay về.
Tiểu Thanh nhún chân thu hồi nội đan, cắn môi, cuối cùng cũng nhịn không được mà khóc như mưa:
- Mặc dù là hắn thì có biện pháp gì?
Nàng cũng không phải là người không hiểu biết, làm sao không rõ, bọn họ phải đối mặt đâu chỉ có một Dương Tiễn, ngay cả khi đánh bại Dương Tiễn thì thiên đình còn có không biết bao nhiêu Thần Tiên khác, hơn nữa còn có Thiên Tiên thần bí, trên đời nay có ai địch nổi lực lượng này?
- Chúng ta phải tin tưởng hắn.
- Tin tưởng hắn?
- Đúng, tin tưởng hắn.
Trong nội tâm Tiểu Thanh hiện ra bộ dáng của Hứa Tiên, hắn luôn tràn đầy tự tin, giống như chuyện gì cũng có thể giải quyết được Nàng giãy dụa một lát, kiên quyết rời đi, nàng đã quyết định phải khổ tâm tu hành.
Bạch Tố Trinh lặng lẽ thở ra một hơi, nhìn Dương Tiễn nói:
- Đa tạ Thần Quân hạ thủ lưu tình.
Dương Tiễn trầm mặc như trước, cùng Khiếu Thiên khuyển biến mất vô tung vô ảnh.
Trong thủy phủ Trường Giang, Ngao Ly nghe được Tiểu Thanh giảng thuật, lập tức muốn đi Tây Hồ, đi cứu Bạch Tố Trinh. Tiểu Thanh hít sâu một hơi, học khẩu khí của Bạch Tố Trinh khích lệ Ngao Ly.
Ngao Ly nhớ tới ngày gặp Ngao Kiền, nhớ tới đầu ngân long bay lượn cửu thiên, trong nội tâm yên lặng nói:
- Nếu như ta lợi hại như vậy, nhất định có thể đánh bay đám Thần Tiên kia, cứu Bạch tỷ tỷ ra ngoài!
Trong động phủ Hoàng Sơn, Tiểu Thiến cất bước gặp Tiểu Thanh xong trầm ngâm hồi lâu, trở lại động phủ tẩy đi tín ngưỡng chi lực, một lần nữa bắt đầu tu hành.
Tin tức của Hứa Tiên cùng Bạch Tố Trinh lặng lẽ truyền ra khắp thiên hạ, truyền vào trong tai của tất cả người tu hành.
Trong Dao Trì Tiên Cung tiệc mừng vẫn tiếp tục, Ngư Nhi cũng đi tới yến hội của Tây Vương Mẫu, tiếp theo là tức giận rời đi.
Tiết Bích cùng Yến Tử nhìn nhau, sau đó lại thở dài, nhìn qua Cửu Thiên Huyền Nữ mới xuất hiện trước mặt các nàng, trong nội tâm không biết nên vui hay nên lo.
Cửu Thiên Huyền Nữ cười nói với các nàng:
- Các ngươi đang suy nghĩ gì đó?
Tiết Bích cùng Yến Tử biết Cửu Thiên Huyền Nữ thân là nữ tiên nguyên lão của tiên cung, trong Dao Trì ở này địa vị chỉ kém Tây Vương Mẫu, đồng dạng có cảm tình sâu đậm, nàng có thể khởi tử hồi sinh một lần nữa quay về, các nàng đều vui mừng trong lòng, không dưới gì nữ tiên khác.
Tiết Bích cùng Yến Tử nói:
- Không nghĩ cái gì, Ngư Nhi nàng chỉ là...
Cửu Thiên Huyền Nữ nói:
- Ta hiểu, các ngươi cùng nàng trở về đi, đừng để nàng làm chuyện điên rồ.
Tiết Bích cùng Yến Tử đang có ý đó, vội vàng đi theo Ngư Nhi.
Mà Bích Hà Nguyên Quân cùng Lạc Thần mượn cơ hội này chào từ giả Cửu Thiên Huyền Nữ, Cửu Thiên Huyền Nữ nói:
- Các ngươi cũng nên thử một chút đi.
Sắc mặt Bích Hà Nguyên Quân cùng Lạc Thần đều biến đổi, miễn cưỡng cười nói:
- Huyền nữ ngươi nói đùa, tiến vào luân hồi...
Cửu Thiên Huyền Nữ lắc đầu ngắt lời nói:
- Không không không, các ngươi nghe qua Tam Sinh Thạch chưa?
Tươi cười trên mặt Bích Hà Nguyên Quân cùng Lạc Thần biến mất không còn, hiện ra vẻ động dung, linh thạch đại danh đỉnh đỉnh này, các nàng đương nhiên đều nghe qua, có tác dụng hoàn toàn ngược lại với Vong Xuyên chi thủy, Tam Sinh Thạch có thể làm cho người ta nhớ lại trí nhớ kiếp trước kiếp này, làm cho trí nhớ không phân biệt chủ yếu và thứ yếu.
Nếu nói Lữ Động Tân tiếp nhận trí nhớ của Đông Hoa thượng tiên, Hứa Tiên thì tiếp nhận triws nhớ của Đông Nhạc Đại Đế chỉ là dùng thân phận nhân vật chính, diễn lại một bộ phim sống động, vậy thì Tam Sinh Thạch có thể làm cho trí nhớ người ta luân hồi một lần.
Cái gọi là tam sinh, chỉ "Kiếp trước" "Kiếp nầy" "Kiếp sau", cũng không phải là nhờ linh thạch này nhìn thấy "Kiếp sau", mà là đem khái niệm kiếp trước kiếp nầy hoàn toàn hóa thành mơ hồ, bởi như vậy ngươi sẽ là người bình thường trầm luân trong trí nhớ luân hồi, đều tạo thành trùng kích nhân sinh lớn lao.
Giờ này khắc này tại sâu trong vùng núi Côn Sơn, trong bóng tối vô tận, Hứa Tiên trải qua quá trình lột xác.
Giờ khắc này, hắn đang dùng thân phận Đông Nhạc Đại Đế đứng trên đỉnh Thái Nhạc nhìn qua chiến đấu kiếp trước là Hậu Nghệ trong thân xác của Hứa Tiên.
Sau một khắc Hậu Nghệ giương cung Xạ Nhật, mà Đông Nhạc Đại Đế cùng Hứa Tiên với tư cách là người đứng xem cũng nhíu mày.
Đại đa số thời điểm hai chủng ý chí cường lực không ngừng giao thoa với nhau, giống như hai tảng đá hợp lại mài vào nhau.