Nữ Oa nương nương cùng với Đằng Xà, dựa vào đại năng của bản thân, chế ngự lũ lụt hoả hoạn, chém giết yêu thú, cứu muôn dân trăm họ trong biển lửa. Công tích như thế đúng là vô cùng vĩ đại, còn chuyện vá trời chỉ la thần thoại của phàm nhân mà thôi
Tiết Bích thấy hắn đổi chủ đề. Hơi bất mãn nói:
- Này, không nói chuyện này, ngươi cảm thấy như thế nào đây?
Hứa Tiên ra vẻ không biết:
- Cái gì là cái gì?
Tiết Bích cũng không mắc lừa đi giải thích làm gì, chỉ nhìn vào mặt hắn, ngượng ngùng còn mang theo chút ảo não. Chẳng lẽ ta không hấp dẫn thật sao, cho ngươi cũng không để vào mắt?
Hứa Tiên thấy nàng nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt nhanh chóng biến thành bất thiện, sờ sờ cái mũi cảm thán nói:
- Ngươi và a Tử đúng là phải đi ra ngoài cho thông suốt rồi!
Đương nhiên hắn không có tự tin cho rằng bản thân mình, sau khi nghe được tuyệt đại giai nhân như Tiết Bích biểu hiện tâm ý của mình như thế mà lại không có chút động tâm nào. Thậm chí có thể cảm giác được, bản thân của Tiết Bích cũng không thế nào cam tâm tình nguyện, đây là đương nhiên, đối mặt với chuyện này, nữ tử nào cảm thấy thỏa mãn chính là gặp quỷ.
Mặc dù có thề báo đáp, nhưng kỳ thật chưa từng nói rõ báo đáp cái gì, càng không thật sự có chuyện lấy thân báo đáp. Đáp án chỉ có một, bởi vì Hứa Tiên liều mạng đi lấy Kim Ô chi nhãn, cứu Yến Tử, đối với nàng mà nói, chuyện này ít nhất đã có khả năng lấy thân báo đáp, bởi vì phải giao phó thứ quý giá nhất, thân thể trong sạch cẩn thủ ngàn năm giao phó cho Hứa Tiên, mới có thể hoàn thành lời thề trước đó.
- Chuyện này không cần ngươi quan tâm, ta chỉ muốn biết đáp án từ ngươi.
Tiết Bích dùng ánh mắt khiêu khích nhìn qua Hứa Tiên. Không tự chủ được mang theo giọng điệu đàm phán, cái loại tư thái cưỡng bức này. Nhưng mục đích cưỡng bức chính là muốn đối phương tiếp nhận thân thể của mình, tình cảnh như thế làm sao nàng chịu cho nổi.
Nhưng nàng quả thật có chút hận nam nhân trước mắt đang do dự này, vốn chỉ muốn bắt chước Bạch Tố Trinh làm như vậy, dùng loại phương pháp này giải quyết hết mọi chuyện, không cần gánh nặng ân đức như thế, cũng không cần cùng Hứa Tiên có một tia cảm tình hay gút mắc nào. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Nhưng cũng không có khả năng biến bản thân thành tình trạng "Khó kìm lòng nổi", trong nội tâm gầm thét.
- Muốn cự tuyệt thì nhanh một chút đi!
Chẳng qua nếu như bị cự tuyệt, nàng còn có chút cảm giác không cam lòng.
Ánh trăng khuyết hình lưỡi liềm màu bạc đang chiếu rọi mặt đất, chiếu một khoảng trắng trên biển.
Hứa Tiên nhìn qua gương mặt xinh đẹp và nghiêm túc của nàng, nhanh chóng hiện lên ngượng ngùng, phẫn hận, không cam lòng đủ loại cảm xúc, thái độ khác thường mang theo thần thái vô cùng mê người, chỉ cần hắn gật gật đầu, lập tức sẽ đạt được, thậm chí thưởng thức thần thái đó, nhưng chỉ liên tưởng một chút, đã cảm thấy huyết mạch như bành trướng lên, tràng diện như vậy, ngay cả Thần Tiên cũng không ngăn cản được!
Kỳ thật người bình thường tu thành Địa Tiên, tu vi tâm tình thật sự không phải dễ bị hấp dẫn như thế, nhưng bởi vì bí pháp Long tộc đã kéo tiêu chuẩn này của hắn xuống tới mức thấp nhất.
Trong nội tâm của Hứa Tiên giãy dụa, muốn cự tuyệt sao? Loại thời điểm này, nếu là chính nhân quân tử nên dứt khoát cự tuyệt mới đúng, nhưng nàng đã nói với hắn là tùy tiện làm gì cũng được, nam nhân nào có thể từ chối? Là Gay sao? Hơn nữa còn có thể giúp nàng hoàn thành lời thề, đây chính là một điểm sáng chói trong nhân cách của nàng ta.
- Được rồi, ta tiếp nhận!
Hứa Tiên dứt khoát kiên quyết nói, trên mặt mang theo vài phần bi tráng, giống như liệt sĩ dũng cảm đi hiến thân vậy.
Tiết Bích đỏ mặt lên, cắn cắn bờ môi, trong lổ mũi khinh miệt hừ một tiếng.
"- Ta biết ngay, nam nhân!
Trong nội tâm lại có chút thất vọng.
Nhưng ngay lập tức, tâm tình này bị này áp chế đi, bởi vì khi nói ra mấy chữ kia, bức tường ngăn cách giữa hai người bọn họ, hư không tiêu thất. Vừa rồi còn thong dong bình tĩnh, thậm chí có thể cưỡng bức Hứa Tiên hạ quyết định, đột nhiên lúc này không thể thong dong được nữa.
Vốn có thể hoàn toàn bỏ qua ánh mắt của hắn, hiện tại trở nên đặc biệt chú ý, hắn gần trong gang tấc, tùy thời có thể vươn tay tới, hắn muốn nhìn thấy tất cả, hắn muốn làm tất cả, cũng giống như với Yến Tử vậy, không, so ra còn muốn quá phận hơn nhiều. Kết quả là, mỗi liếc qua đều mang theo thần thái khác, rơi vào trên thân nàng, rốt cuộc không còn cách nào thản nhiên được, trên mặt hồng nhuận phơn phớt, đỏ tươi như nhỏ máu.
Nàng cảm giác mình giống như một đứa trẻ mất đi tất cả lực lượng bảo vệ, rơi vào trong miệng cọp, chỉ có thể chờ đối phương hạ khẩu, nhưng hoàn toàn không có biện pháp phản kháng.
Tiết Bích sợ tới mức thân thể co rút lại, bỗng nhiên có chút hối hận vì vừa rồi đưa ra đề nghị này. Tuy lý tính nói cho nàng biết đây là biện pháp giải quyết tốt nhất. Nhưng cảm giác mềm yếu thường ngày bị một tầng phòng ngự bảo vệ, hiện tại mất đi lớp phòng ngự, nói cho nàng biết, nàng có chút sợ hãi. Mà Hứa Tiên chẳng qua dùng ánh mắt xem kỹ, lại làm tăng thêm sợ hãi cho nàng. Nàng muốn tùy tiện nói chút gì đó để thay đổi hào khí, nhưng lại sợ nói ra lời nào đó sẽ bị Hứa Tiên làm những hành vi man rợ, vì vậy chỉ có thể trầm mặc.
Đột nhiên Hứa Tiên đánh giá Tiết Bích như biến thành một người khác, cảm giác thú vị, mỉm cười nói:
- Bích Thủy Tráo? Đó là cái gì?
Tiết Bích cảnh giác nói:
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
Không khỏi đem thân thể co rút lại.
Hứa Tiên cười nói:
- Đã đáp ứng làm tình, thì nên hỏi cho rõ một chút. Biết rõ lai lịch của nương tử ta rồi, cũng nên nghe ngóng ngươi một chút.
Tiết Bích lập tức nói:
- Đừng nghĩ đến ta sẽ giống như Dực Hỏa Xà gả cho ngươi, ngươi cũng không phải phàm nhân. Cũng không cần những thứ dối trá như vậy, dù sao ngươi để ý cũng chỉ là thân thể ta mà thôi, không phải sao?
Nhưng đối mặt với ánh mắt của Hứa Tiên không hề buông lỏng, bất đắc dĩ đáp:
- Bích Thủy Tráo chính là hậu vệ của Áp Du, chính là Áp Du mà Hậu Nghệ kiếp trước của ngươi săn giết.
Hứa Tiên trừng to mắt, hít sâu một hơi, nói:
- Áp Du kia là?
Tiết Bích nhìn chằm chằm vào Hứa Tiên, nói:
- Phụ thân ta!
Hứa Tiên thoáng liên tưởng một chút, pha trò nói:
- Đêm nay thời tiết cũng không tệ lắm ah!
Trong nội tâm nghĩ tới vô số chuyện xả thân, ủy thân với cừu gia, hình tượng nữ liệt quyết chí thề báo thù. Nhưng hắn lại sắm vai nhân vật phản diện trong vai diễn này, quả nhiên nên tiếu mẫn ân cừu mới là vương đạo a.
Tiết Bích nhìn chằm chằm vào vẻ mặt không được tự nhiên của Hứa Tiên, bỗng nhiên bật cười nói:
- Yên tâm đi, phụ thân của ta cũng không phải bị Hậu Nghệ giết chết, mặc dù là, đó cũng là Hậu Nghệ, với ngươi có liên quan gì sao?
Hứa Tiên nói:
- Ách, đúng, hắn đã bị giết qua một lần, là được phục sinh ở Côn Lôn Sơn sau đó mới biến thành quái vật...
Bỗng nhiên nhớ rõ đang nghị luận phụ thân của nữ nhân trước mặt, ngượng ngùng dừng câu chuyện lại.