"Harry, anh phải cảm ơn em vì đã giúp anh tìm được một nơi vắng vẻ kín đáo như vậy, nếu không sợ rằng Aragog không thể sống được đến ngày trứng nở."
"Không có, không có gì." Trong phòng, gương mặt Harry bị bóng tối che khuất nên không thấy rõ vẻ mặt của nó, nhưng lại có thể nghe ra được sự nhớ thương đau xót trong giọng nói của nó. "Đã lâu em không tới nơi này, thật khác xa trong ký ức của em. Đúng rồi, anh vừa mới nói gì về Aragog...?"
Rất lâu không tới? Khác xa ký ức?
Ở bên ngoài, trốn sau cánh cửa sổ lén quan sát hai người bên trong, Tom nhíu mày, lời nói này... giống như trước khi lên mười một tuổi, Harry Potter từng sống ở Hogwarts một thời gian dài vậy. Nó dường như cũng rất quen thuộc với tòa lâu đài.
Cẩn thận nhớ lại, nó quả thật biết từng ngóc ngách trong tòa lâu đài. Ngay cả hành lang bí mật hắn vô tình phát hiện ra vào năm thứ hai, còn cả những hành lang khác hắn dốc sức khám phá, Harry đều quen thuộc tựa như nhà mình... Hơn nữa còn dễ dàng theo dõi hắn!
Nghĩ tới đây, Tom lại muốn lập tức chất vấn thằng nhóc kia!
Harry Potter rốt cuộc là ai? Tại sao sau khi tình cờ phát hiện ra được Phòng Chứa Bí Mật, ép nó nói ra một chút chân tướng, hắn lại cảm thấy thằng nhóc đang đưa lưng lại phía hắn, tụm đầu nói chuyện với tên Hagrid Lai Khổng lồ tóc xù kia càng ngày càng khó hiểu như vậy?
"Oaaaaaa... Nó sắp chui ra phải không?" Tiếng rên vui mừng của Harry làm Tom hoàn hồn, hắn liếc vào bên trong nhìn hai người kia một cái, rồi xoay người rời đi.
Ít nhất hắn có thể xác định, tối hôm nay thằng nhóc Harry Potter chết tiệt sẽ không giám sát hắn! Bất kể là ai, có thể tận mắt nhìn Nhện Khổng lồ chui ra khỏi trứng đều sẽ không thể rời mắt được.
Có lẽ hắn nên nhân cơ hội này tìm kiếm trong khu sách cấm một lần nữa xem có thể tìm được cuốn sách nào đề cập đến Trường Sinh Linh Giá hay không. Nghĩ tới đây, Tom lập tức ếm lên chân mình một bùa Im lặng, sau đó rời khỏi gian phòng tối đen, đi đến thư viện.
Đứng giữa khu sách cấm, Tom không thể không lần nữa cảm thán, thư viện Hogwarts có một lượng sách khổng lồ. Nhìn vô số cuốn sách trước giờ hắn chỉ đọc lướt qua tên, chưa từng mở ra đọc, hắn đột nhiên có cảm giác không biết nên bắt đầu từ đâu.
Trường Sinh Linh Giá là Pháp Thuật Hắc Ám nhất trong Pháp Thuật Hắc Ám, đương nhiên sẽ không thể nào tìm được trong những cuốn sách hắn được cho phép tìm đọc. Tuy vậy, hắn lại tìm được những nội dung liên quan đến ba Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ: Lời Nguyền Độc Đoán, Lời Nguyền Tra Tấn, và Lời Nguyền Chết Chóc.
Ngay cả Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ đều tìm được ghi chép, nhưng lại không có chút manh mối nào liên quan đến Trường Sinh Linh Giá. Điều này không khỏi làm cho Tom càng thêm hứng thứ với pháp thuật này.
Giấu kỹ cuốn sách có ghi chép về Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ, Tom đang định tiếp tục tìm kiếm những cuốn sách có thể đề cập tới Trường Sinh Linh Giá, chợt một quyển sách mỏng bên cạnh cuốn sách hắn vừa nhét lên giá chợt đổ ra, nằm ngang trên giá sách.
"Đây là..." Tom theo bản năng đưa tay cầm quyển sách kia lên, nương theo ánh lửa lập lòe trong thư viện đọc cái tên sách có màu như màu máu – Trường Sinh Linh Giá!
Quyển sách này...?
Sự việc thay đổi quá nhanh khiến Tom không sao tin vào mắt mình, bàn tay cầm quyển sách run run, không nhịn được mà chửi thề: "Dumbledore chết tiệt!" Rồi quăng mạnh quyển sách xuống đất, làm phát ra một tiếng 'bịch' rất lớn.
Tiếng quyển sách bị ném cùng tiếng chửi thề của Tom vang vọng quanh mấy giá sách gần đó. Chợt 'két' một tiếng, cánh cửa thư viện bị mở ra.
"Ai ở bên trong?"
Dumbledore giơ cao đũa phép bước tới khu sách cấm, mà ngay khi cửa thư viện bị mở ra, Tom vội vàng nhặt cuốn sách tên Trường Sinh Linh Giá kia lên, giấu đi, sau đó đĩnh đạc đứng đó chờ giáo sư lớp Biến hình tìm tới.
"Tom, trễ thế này rồi mà trò vẫn còn ở thư viện sao?" Giáo sư Dumbledore nhíu mày nhìn Tom, "Dù là Huynh trưởng đi chăng nữa, giờ này cũng quá trễ rồi."
Tom dưới ánh sáng nhạt từ đầu cây đũa phép của giáo sư Dumbledore chiếu xuống hơi nhếch môi, "Trò đến tìm tài liệu để làm bài luận văn môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, trong năm này chúng trò đã phải học đến Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ."
"Ta biết, giáo sư Merrythought yêu cầu các trò viết luận văn về ba Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ, có điều ta nghĩ, với trình độ và sự chăm chỉ của trò, trò đã hoàn thành bài luận văn ấy rồi mới phải chứ?"
Dumbledore chậm rãi đi tới, Tom phòng bị nhìn giáo sư lớp Biến hình đang mỉm cười nhìn mình, hơi cúi đầu để giấu đi ánh mắt mình, "Thật ra trò đã hoàn thành từ hai ngày trước, nhưng trò cảm thấy có nhiều chỗ chưa được đầy đủ. Tối nay đọc lại một lượt, càng thấy luận điểm viết trong bài luận chưa được chặt chẽ, cho nên mới đến thư viện tìm thêm một số tài liệu liên quan."
"Ồ, vậy sao?" Dumbledore kéo dài giọng rồi dừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp, "Trò đi theo ta."
Tom chần chừ, nhìn bóng Dumbledore bị ánh đèn làm đổ dài dưới mặt đất, cuối cùng chỉ nhẹ sờ quyển sách mỏng được giấu bên dưới lớp áo chùng rộng thùng thình rồi đi theo Dumbledore.
"Hai quyển sách này có đề cập tới Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ, lý lẽ trong đó khá mới lạ, nếu như trò đang muốn tìm thêm luận điểm, hai quyển sách này chính là tài liệu tham khảo không thể tốt hơn!"
Tom nhìn hai quyển sách Dumbledore vừa đưa tới trước mặt mình, ngỡ ngàng đến mức ngây người. Tối nay hắn uống nhầm Phúc Lạc Dược sao? Dumbledore lại cho hắn mượn tài liệu tham khảo?
Không thể tin đưa tay nhận lấy hai quyển sách, Tom ngẩng đầu nhìn thẳng đôi mắt xanh đằng sau cặp kính hình bán nguyệt, đột nhiên cảm thấy trong đôi mắt kia lóe lên tia sáng sắc sảo. Giống hệt tia sáng hắn nhìn thấy lúc bị bắt gặp đi lang thang đêm đó... Hoàn toàn trái ngược với ánh mắt xem thường, đề phòng!
Dumbledore lúc này chính là giáo sư Biến hình 'giả dối' thường thấy trên lớp học.
"Cảm ơn thầy, giáo sư Dumbledore. Có điều..." Tom ngập ngừng, cúi đầu lợi dụng bóng tối giấu đi ánh mắt nghi ngờ của mình, "Tại sao ạ?"
"Trò là học sinh của Hogwart, mà ta là giáo sư Hogwarts, ta có nghĩa vụ giúp đỡ trò trên phương diện học tập, không phải sao?" Giọng nói của Dumbledore mang theo ý cười ấm áp, giống hệt như Dumbledore hiền từ, độ lượng trên lớp học.
Tom nhúc nhích chân điều chỉnh lại tư thế sau đó gật đầu, lần nữa cảm ơn Dumbledore khiến hắn cảm thấy vô cùng kỳ quái trước mặt, "Cảm ơn giáo sư! Vậy giờ trò sẽ trở về ký túc xá lập tức 'nghiên cứu' hai quyển sách này."
Nhân tiện nghiên cứu chuyện Dumbledore rất có khả năng đã cố tình lén lút ở khu sách cấm là vì muốn đặt quyển sách liên quan đến Trường Sinh Linh Giá ở đó, dụ dỗ hắn xem lại đột nhiên thay đổi thái độ đối với hắn rốt cuộc là có mục đích gì!
Editor lảm nhảm:
Mọi người có suy đoán gì về giáo sư Dumbledore không nào?
P/s: Mấy tuần nay lúc nào ta cũng trong trạng thái quay cuồng a~