Gia phả nhà Black ( OvO)
=================================================================
"Thủ lĩnh, thằng nhóc năm nhất kia..."
"Nó vi phạm nội quy, mà thân là Huynh trưởng, không phải ta nên có trách nhiệm phạt nó hay sao?" Tom nói đến đây, liếc mắt nhìn Mulciber nhỏ giọng nhắc nhở: "Còn nữa, trong trường học không cần gọi ta như vậy. Các giáo sư sẽ không thích xưng hô này đâu."
"Tất cả giáo sư đều thích anh. Họ sẽ không để bụng chúng tôi gọi anh như vậy đâu." Mulciber liếc mắt nhìn đám người bên cạnh, "Thằng nhóc nhà Potter kia..."
"Anh thích tên nhóc đó rồi đúng không?" Walburga đột nhiên lên tiếng, giọng nói không chút che giấu sự giễu cợt, "Nói thật, nhìn kỹ, thằng nhóc đó cũng khôi ngô lắm. Ngoài trừ mái tóc rối bù và cặp kính lỗi thời, nó thật sự không tệ. Tom, anh để tâm đến thằng nhóc đó như vậy, có phải anh thích nó rồi không?"
"Thích một thằng nhóc thích Muggle sao?" Mulciber không suy nghĩ liền cười lạnh, "Walburga, tôi nghe nói cô có hôn phu rồi, sao còn để ý người khác có đẹp trai khôi ngô hay không như vậy?"
"Cậu..." Walburga lập tức quay đầu nhìn Tom đang đi tuốt đằng trước, sau đó trừng mắt nhìn Mulciber, vung đũa phép đe dọa, rồi mới quẹo vào hành lang dẫn đến lớp học Độc Dược.
Tom nghe đám người sau lưng thấp giọng bàn tán tại sao thái độ của hắn với Harry Potter lại thay đổi như vậy, khóe môi khẽ cong lên. Sở dĩ hắn phạt nặng Harry Potter trước mặt nhiều người như vậy không phải là muốn thu được kết quả này sao?
Harry Potter, dù ngươi có thực sự là một Phù thủy che giấu pháp thuật cường đại đi chăng nữa, ta không tin ngươi có thể mãi giả ngu trước sự căm ghét của hầu hết Slytherin!
Về việc Harry có đối phó được với những thủ đoạn của Slytherin hay không, Tom không chút để tâm. Nếu như chỉ chút đó thôi nó cũng không đối phó được, vậy hắn không cần xem Harry như một kẻ nguy hiểm mà cẩn trọng đối phó như vậy.
Ngay từ đầu, hết thảy đều giống như Tom dự đoán. Suốt ngày hôm đó, bóng dáng Harry Potter không hề xuất hiện trên bàn ăn nhà Slytherin. Trong giờ ăn tối, Tom chợt nghe thấy Alphard và một cô bé tóc đen trò chuyện ở vị trí dành cho đám học trò năm nhất.
Nếu như hắn nhớ không lầm, cô bé kia cũng là người trong Gia tộc Black, vai vế dường như còn cao hơn Alphard và Walburga một bậc, có điều tuổi tác mới chỉ bằng Alphard, cùng là học sinh mới nhập học năm nay.
"Harry vẫn đang cọ rửa nhà vệ sinh lầu một. Lúc nãy con đi tìm cậu ấy, cậu ấy nhờ con mang cho một ít bánh và nước bí đỏ, còn nói nhất định sẽ cọ rửa xong nhà vệ sinh lầu một trước giờ giới nghiêm."
"Bắt một học sinh năm nhất cọ rửa tất cả nhà vệ sinh thật sự là..."
"Suỵt!" Alphard lập tức hạ giọng ngắt lời cô bé kia. Tom thấy thằng nhóc nhìn sang chỗ mình, lập tức làm như không để ý đưa ly nước chanh trong tay lên nhấp một ngụm, sau đó tiếp tục tập trung lắng nghe, phân biệt giọng nói Alphard trong tiếng ầm ĩ của đám học trò năm nhất.
"Cô Dorea (Dorea Black, mẹ James (*), nghe nói vai vế cao hơn mẹ Sirius một bậc, nếu như vậy, Harry chính là 'chú' của Draco)! Nếu Huynh trưởng Riddle đã ra lệnh như vậy chắc chắn là do Harry đã làm sai chuyện gì đó, cô đừng nhiều chuyện như vậy. Đúng rồi, lát nữa con mang đồ ăn cho Harry, cô mau viết xong bài luận văn Độc Dược đi, chờ con trở về Phòng Sinh Hoạt Chung thì cho con mượn tham khảo."
"Đưa đồ ăn chỉ mất vài phút thôi mà, Alphard, con..." Dorea hơi dừng lại, sau đó giọng nói liền cao hơn một chút, "Con định giúp thằng nhóc Potter ngu ngốc kia cọ rửa nhà vệ sinh đấy hả?"
"DOREA!" Alphard cao giọng uy hiếp, "Cô nói gì vậy? Là một Black cao quý, sao con có thể coi thằng nhóc Potter không rõ lai lịch kia như bạn bè mà giúp đỡ nó được chứ! Đưa đồ ăn chỉ là tiện tay mà thôi, cọ rửa nhà vệ sinh là việc chỉ dành cho đám Gia tinh thấp hèn, sao con lại đi làm?"
Tom nhìn theo Alphard cầm cặp sách lao ra ngoài Đại Sảnh Đường Hogwarts, chậm rãi cong khóe môi.
Alphard Black có vẻ không giống với chị mình, rất có chủ kiến. Còn thằng nhãi Harry Potter cũng giỏi lắm, mới vào Hogwarts được mấy ngày đã có thể khiến một Black cao ngạo 'tiện tay' mang đồ ăn cho!
Đặt cái ly trên tay xuống bàn, Tom nói nhỏ với Abraxas bên cạnh rằng mình đến thư viện, rồi đứng dậy rời khỏi Đại Sảnh Đường Hogwarts.
Bởi vì đang là giờ ăn tối, nên thư viện không một bóng người, vô cùng yên tĩnh. Tom nhìn lối đi giữa hàng sách chỉ dành cho học trò năm thứ tư, đi nhanh đến chỗ hắn đã nhét quyển sách có đề cập đến Trường Sinh Linh Giá.
...Trận chiến cuối cùng kết thúc bằng thất bại của Einstein, khi tất cả mọi người đều cho rằng tên Pháp sư cao ngạo kia đã tử vong, y lại nhờ trận quyết đấu mà chế tạo ra một Trường Sinh Linh Giá để rồi một lần nữa đứng trước mặt mọi người, hơn nữa còn dùng trí tuệ dành được người y yêu...
Đây là đoạn lịch sử về trận chiến giữa các Pháp sư thời xưa cho nên không đề cập nhiều đến truyền kỳ về Pháp sư Einstein. Mà trong đoạn tóm lược kia lại một lần nữa xuất hiện cái tên khiến Tom dành không ít thời gian trong thư viện để tìm kiếm về nó – Trường Sinh Linh Giá.
Nhờ trận quyết đấu để chế tạo Trường Sinh Linh Giá, một lần nữa đứng trước mặt mọi người?
Ngón tay thon dài có một vết xước nhỏ của Tom nhẹ gõ lên trang sách theo tiết tấu, ánh mắt nhìn xa xăm như thông qua mấy chữ đơn giản kia mà phát hiện ra điều gì đó khác thường.
Nói cách khác, người đó thông qua 'Trường Sinh Linh Giá' để một lần nữa sống lại! Nhưng mà, quá trình này cụ thể thế nào? Còn nữa, cái gọi là 'Trường Sinh Linh Giá' rốt cuộc chế tạo ra sao?
Thật kỳ lạ... Ánh mắt vốn đang nhìn xa xăm của Tom chậm rãi ngưng tụ lại vết bẩn màu vàng trên mặt trang sách. Buổi sáng trước lúc đi học, hắn đã vào đây xem qua quyển sách, rõ ràng không hề có vết bẩn này!
Là kẻ nào đã phát hiện ra quyển sách đã được hắn giấu đi, thậm chí còn để lại dấu vết?
Tom đăm chiêu suy nghĩ, không hề để ý cùng với thời gian trôi, đám học trò đến thư viện mỗi lúc một đông, mà một dáng người chắc mập đang đi thẳng tới chỗ hắn.
"Tom, thì ra cậu ở đây. Tôi đi tìm cậu mãi..."
Editor chú thích:
Dorea Black (1902 – 1977) là con gái út của Cygnus Black và Violetta Bulstrode. Bà kết hôn với Charlus Potter và có một người con trai là James Potter. (Cre:)
Như vậy, xét vai vế, Dorea chính là cô ruột của Alphard, cho nên mình đã để hai người xưng hô là 'cô – con' mặc dù hai người bằng tuổi.