nó đưa tấm vé cho ông bảo vệ đó, ông ta nhìn nó từ trên xuống rồi dán chặt mắt vào cái nhẫn ruby trên tay nó:
- thưa cô, đây chỉ có một tấm vé trong khi cô còn dắt thêm bạn của mình nữa nên...
- 500
ôngta nghe vậy liền hiểu nó có ý đồ gì.
- thưa cô....
-à thế ông muốn cái nhẫn này trên tay tôi sao?
ông ta ko nói gì cả, Mai Anh hoảng loạn khi nghe nó nói gì cả:
- cậu bị sao thế!!! cái nhẫn đó quý lắm đó!!!!!, ko được. mình ko muốn đi nữa. câu nói của cô ko lọt vào tai nó một chữ nào vào tai Của nó
-ông bác à hình như ông thích cái nhẫn này lắm thì phải, bà vợ của ông sẽ như thế nào nếu ông đem tặng cái nhẫn này cho bà ấy nhỉ
Nó vừa nói vừa gỡ cái nhẫn ra, nó nhét cái nhẫn vào tay bảo vệ rồi kéo cô vào.
(๑و•̀ω•́) như vậy mới là mua chuộc nè ^o^
Cô như ngớ người. Cái nhẫn đó có khi nuôi cô cả đời cũng ko hết vậy mà nó cho người ta ko một chút xót tiền ko lẽ....
Nói rồi cô Thì thầm vào tai nó- cái nhẫn đó là thật á??
Nó nở nụ cười nhẹ rồi nói-
Mình chưa bao giờ xài đồ giả.
Câu nói đó làm cô sững người. Nó và cô bước vào bữa tiệc trong trường mà cứ Như bước vô một thế giới mới vậy
(´ ▽`).。o♡
- Đẹp quá đi mất!!!!
Cô nhìn mọi thứ, cô thật sự rất ngạc nhiên từ cách trang trí đến những món ăn được bày trên bàn, nơi này hoàn toàn khác vs bên ngoài., khác với bữa tiệc của của mấy đứa giựt giải như cô, nó khác một trời một vật:
-tôi đã tốn đống tiền để thay cho cái vé của cậu, vì vậy chơi thoả thích vào. Nó nói, thật sự thì cái nhãn nó bị rỉ xét nên nó định cho con cún nhà mình mà thấy ông bảo vệ thích nên nó cho chứ ko có ý định Sẽ lấy cái đó thay cho tấm vé) cô gật đầu rồi chạy khắp mọi nơi. Nhét tất cả đồ ăn Vô miệng, nó cố nhịn cười vs cái vẻ mặt cute của cô.
- cậu ko định tìm đệ nhất mỹ nam gì đó à??
-ừ nhỉ, mình quên mất tiêu hihi
----- sory chap này hoi ngắn mình sẽ đăng pù nha