- Ngươi ngon lắm! Mị Thần ta cả đời này lần đầu tiên bị người uy hiếp như vậy... Còn không thể không phục tòng!
Mị Thần khẽ cắn răng, nàng chưa từng thấy qua có kẻ nào ngu ngốc dùng tánh mạng của mình làm điểm yếu để lợi dụng uy hiếp người khác. Ninh Phàm ngươi là kẻ điên, tuyệt đối là kẻ điên rồi!
Mình là Toái hư lão quái, cũng nhát gan sợ chết như vậy, trong khi đó Ninh Phàm mới chỉ Dung linh, tại sao ở chỗ nào nguy hiểm thì vọt tới chỗ đó?!
Mặc dù ở trong Tu Chân Giới, nguy hiểm cùng cơ duyên là cùng tồn tại, nhưng mà tiểu tử này cứ chuyên đi tìm nguy hiểm, dường như tính tình cũng chút quá ngông cuồng rồi.
- Tiểu Hắc, ngươi phải ngoan, tiến vào khu vực thứ ba, hay là biến thành chồn hương nhỏ cho ổn, núp ở trong ngực ta là được rồi.
Nụ cười của Ninh Phàm vẫn khiến người tức mình như cũ. Lời hắn nói, càng làm tức mình hơn.
- Lão nương tên là Mị Thần, không phải là Tiểu Hắc! Nói thế mới nhớ, mau cấp cho ta một bộ quần áo mặc, túi trữ vật của lão nương rơi ở trận vực thứ ba, không còn quần áo nữa! Không phải là chỉ cần nửa tháng sao, lão nương liền đi theo ngươi nửa tháng! Nửa tháng sau, ngươi có bao nhiêu xa thì cút bao xa cho lão nương!
- Như ngươi mong muốn.
Ninh Phàm không nói hai lời, một tay vỗ vào trữ vật đại, lấy một ra bộ quần áo của mình, vứt cho nữ yêu.
Quần áo đàn ông, hơn nữa mang mùi đàn ông của Ninh Phàm, khiến cho nữ yêu chau mày, nhưng không thể làm gì khác ngoài việc khoác vội lên người. Nàng là yêu quái, khứu giác siêu hơn nhân loại nhiều, cho nên trong cái mũi xinh của nàng tràn đầy mùi của Ninh Phàm.
Cái khí vị đáng chết này, cái nụ cười đáng chết, sự ôn nhu đáng chết này!
Không giải thích được bị Ninh Phàm sờ mó rồi tiết cả thân!
Không giải thích được bị Ninh Phàm chủng “Đồng sanh cộng tử cấm”, rồi bị lôi kéo đi trận vực thứ ba.
- Ai muốn cùng ngươi cùng đồng sanh cộng tử chứ, xú nam nhân! Ngươi tốt nhất mau chết đi, lão nương một mình sống thật vui vẻ!
‘Lan đế’ Mị Thần, cả đời này lần đầu tiên hận một người đàn ông như vậy, mà vừa khéo, nàng không cách nào giết hắn, cũng không có quyết tâm tìm cách giết hắn.
Vừa nghĩ tới mình không lâu sau, còn phải biến thành một con chồn hương, nằm trở lại trong ngực Ninh Phàm, thân thể nàng liền mềm nhũn run lên, cả người co quắp, hơi có chút ghớm ghiếc.
Chẳng qua là chính nàng cũng không chú ý là, cuộc sống ngắn ngủi chung đụng cùng cùng Ninh Phàm, là cuộc sống nàng cả đời an tâm nhất. Ngủ không cần lo bị yêu thú quỷ vật ăn, không cần mở mắt ra là đối mặt với từng nhóm quỷ vật khom lưng khụy gối. Tất cả nguy hiểm, đều bị một mình Ninh Phàm ngăn chống hết rồi.
Mà điều nàng cần làm, chính là làm một con chồn hương nhỏ, núp ở trong cảng tránh gió, thoải thoải mái mái, bị người vuốt ve cái bộ lông mềm mại.
Tu vi bị phong ấn, tựa hồ đế uy khiến nàng nhất mực lạnh như băng, nhất mực cao ngạo, cũng bị phong ấn theo.
Rất nhiều năm sau đó, có lẽ nụ cười mỉm của người đàn ông khiến nàng bực mình này, vẫn mãi khó mà xóa nhòa.
...
Một ngày sau, một thiếu niên bạch y hắc sưởng, một tay ôm con chồn hương nhỏ trong ngực, một tay kia, cầm Trảm Ly kiếm, càn quét ngang dọc toàn bộ khu vực thứ hai. Rồi sau đó, Bạch Cốt kiếm ảnh dưới chân tung hoành ngang dọc, tiến vào khu vực thứ ba.
Và con chồn hương nhỏ trong ngực hắn, sau khi ăn vào mấy cây ngàn năm linh dược, khôi phục lại Kim đan sơ kỳ tu vi, trong nháy mắt, toàn bộ mấy ngàn dặm địa vực trong trận vực thứ ba vô số quỷ vật trong hình thái công tử phong lưu hoặc mỹ nữ đều hoảng sợ, run rẫy chấn kinh!
- ‘Lan đế’ Mị Thần, nàng ta đã quay trở lại!
Mà trong Công Đức điện của Quỷ Tước tông, công đức của Ninh Phàm đã trực tiếp bức gần Yến Truy Vân, đã đứng hàng thứ 46 trên Công Đức bia.
189754 điểm cống hiến!
Yến Truy Vân sắc mặt có chút khẩn trương. Hắn đứng hàng thứ 45 với 19 vạn cống hiến, sắp sữa bị vượt qua!
Mặc dù sớm biết cống hiến của mình nhất định sẽ bị vượt qua, nhưng hắn lại không ngờ rằng, mới chỉ qua 17 ngày, Ninh Phàm đã có thể vượt qua mình.
Nhưng thấy trên Công Đức bia quang hoa lóe lên một cái, Yến Truy Vân ngừng thở, hắn có thể cảm giác được tiếng tim mình đập.
- Sắp bị vượt qua rồi! Không hổ là Ninh Phàm, ta kém hắn quá nhiều.
Hắn đang cảm thán, bỗng nhiên, trợn mắt hốc mồm.
Mà cả tòa Công Đức điện, vô số Dung linh cao thủ đều lộ ra vẻ chấn kinh, ngay cả Kim đan lão quái, đều lộ ra vẻ mặt khó tin.
Công đức của Ninh Phàm trong một cái chớp mắt đã tăng trưởng 2000 điểm!
2000 điểm, hắn nhất định chém giết Kim đan sơ kỳ quỷ vật, hắn đã tiến vào khu vực thứ ba!
- Hắn thậm chí ngay cả Kim đan cũng có thể chém! Không thể nào!
Không còn một Kim đan lão quái nào có thể sử dụng ánh mắt nhìn tiểu bối để nhìn Ninh Phàm!
Mà trong lòng Lam Mi lại càng căng thẳng, chuyện nàng lo lắng nhất, rốt cuộc đã xảy ra.
Ninh Phàm làm sao lại không biết điều gì cả, ngay cả khu vực thứ ba cũng dám đi vào, mình vì sao lại trộm bản đồ đi giao cho hắn chứ!
- Cha! Người đi cứu cứu Ninh Phàm! Khu vực thứ ba, có Kim đan đỉnh phong lão quái...
Lam Mi năn nỉ.
- Không cần...
Quỷ Tước tử cười khổ nói.
Ninh Phàm trước đó có thể ngay cả kẻ nghi là Hóa Thần lão quái cũng dùng âm mưu hại chết, dám tiến vào khu vực thứ ba, hơn phân nửa là có nắm phần chắc thắng. Mặc dù tự bản thân Quỷ Tước tử đều không tin, Ninh Phàm sẽ có cái gì mà tự tin như vậy, vì sao có thể lấy Dung linh tu vi đi đối kháng Kim đan đỉnh phong quỷ vật vây công!
Khu vực thứ ba, trúc xanh che ánh, trúc lâu nguy nga, mấy ngàn dặm địa giới đều là sơn minh thủy tú. Nhưng mà hết thảy điều này đều là giả tượng, nếu không phải do hắc vụ che trời, không người nào ngờ rằng, nơi này là vùng chi địa quỷ vật tụ cư. Mà từng cao thủ tiên phong đạo cốt, rốt cuộc lại là hung hồn có tu vi ở Kim đan kỳ!
Nơi này, tuyệt đối không phải là thế ngoại đào nguyên, mà là đại hung chi địa!
Cốt hoàng phát ra một đạo mệnh lệnh, quả thực khiến cho khu vực thứ ba chấn kinh một chút, và đông đảo quỷ vật linh trí đã khai mở đua nhau điều động, tìm kiếm hai người đã đắc tội Cốt hoàng.
Một, dĩ nhiên là ‘Mị Cơ’ Mị Thần trộm Cốt hoàng chi bảo, bầy quỷ tuy sợ Mị Thần, nhưng hôm nay Mị Thần thân bị trọng thương, không phải là không thể không đánh chó đã rớt xuống nước.
Hai là, người chém chết Cốt hoàng phân thân! Theo một tia cảm ứng minh minh giữa Cốt hoàng cùng phân thân, thì người giết phân thân của mình ắt hẳn là một nhân loại ma tu!
Cốt hoàng giận dữ hạ lệnh, cơ hồ tương đương với tuyên bố Ninh Phàm bị xử án tử hình!
Trong núi sâu rừng già, từng đạo Kim đan độn quang hoành hành qua lại. Mỗi cao thủ, đều mang đầy nhung giáp tỏa sát khí âm sầm, ai ai đều vẻ mặt lạnh lùng, chí ít cũng có Kim đan sơ kỳ tu vi. Nếu đem ra ngoài ngoại giới, chúng thậm chí còn còn lợi hại hơn so với một ít Kim đan lão quái cùng cấp.
Trên một đỉnh núi vạn trượng không một ngọn cỏ, Ninh Phàm thần niệm cẩn thận phóng ra, tránh qua sự truy sát của quỷ tốt, hắn nhẹ nhẹ thở phào nhẹ nhõm.
Ngay mới vừa rồi, hắn bí mật đi đến gần một quỷ vật lạc lỏng riêng lẻ, phân ra hóa thân, lấy thủ đoạn lôi đình chém chết nó. Sau khi đoạt được một viên Kim đan niệm châu, đồng thời cũng bởi vì chém quỷ gây ra động tĩnh quá lớn, dẫn tới vô số cao thủ đuổi giết.
Giết một quỷ vật, nhưng lại bị tất cả quỷ vật đuổi giết, cái này quá không bình thường.
Ninh Phàm vẫn không tin là những quỷ vật này là báo thù cho đồng bạn.
Hắn yên lặng không nói, vỗ một cái vào trữ vật đại, lấy ra tàn hồn của Kim đan quỷ vật, sưu hồn diệt ức. Mới vào hiểm địa, cần phải biết được tin tức đại khái ở nơi này thì tốt hơn.
Kim đan sơ kỳ quỷ vật này tên là Chu Minh, lúc còn sống ký ức đã bị mơ hồ, sau khi chết thành quỷ ký ức, ngược lại rất rõ ràng.
Quỷ tộc ở Khu vực thứ ba phân chia ra làm mười lăm bộ lạc, trong đó có ba cái bộ lạc thân cận yêu tộc, chống lại sự thống trị của Cốt hoàng. Mà đang khắp nơi lùng bắt Ninh Phàm, chính là quỷ vật cao thủ của mười hai bộ lạc còn lại.
- Thì ra Toái hư lão quái ấy tên gọi là Cốt hoàng! Mười hai quỷ bộ, không ngờ lại bởi vì một đạo mệnh lệnh của hắn, động sát cơ đối với ta!
Ánh mắt của Ninh Phàm lạnh lẻo, tiếp tục đọc lấy ký ức.
Tên Kim đan quỷ vật này là Chu Minh, tính cách cuồng vọng tự đại, từng cự tuyệt qua mười hai quỷ bộ mời chào, cũng không tiếc cùng tam đại quỷ bộ thân với yêu tộc tiếp cận giao thiệp. Lần này nó đơn độc xuất hành, bất quá là muốn đục nước béo cò, tìm kiếm chút điểm tiện nghi, không ngờ lại bị Ninh Phàm lợi dụng đúng cơ hội diệt đi.
Ở trong ký ức Chu Minh, mỗi một bộ lạc đều tàng trữ không ít quỷ vật niệm châu. Niệm châu này, quỷ vật không cách nào sử dụng, duy nhất hữu dụng chính là luyện chế âm hồn pháp bảo. Kim đan kỳ quỷ vật không ngờ lại lấy niệm châu luyện chế pháp bảo, điều này rõ ràng là làm tăng độ khó khi muốn tiêu diệt chúng.
Sau khi sưu hồn diệt ức, hồn phách của Chu Minh bạo tán, còn Ninh Phàm thì chống càm, hơi trầm ngâm.
Chém quỷ đoạt châu, nguy hiểm không nhỏ, hôm nay khu vực thứ ba hỗn loạn, đều đang trong quá trình lùng bắt mình, đây là điều Ninh Phàm liệu định không tới. Hôm nay hắn chỉ cần giết một con quỷ vật, lập tức sẽ bị bại lộ thân phận, trong khoảnh khắc sẽ có vô số quỷ vật đuổi giết hắn.
Đây cũng là năng lượng của Cốt hoàng, chỉ cần một câu nói của lão, là có thể khiến cho vô số cao thủ phục vụ quên mình.
Muốn tung hoành ngang dọc khu vực thứ ba hiện giờ là vô cùng không thực tế.
Hoặc là, trở lại khu vực thứ hai, tiêu diệt Dung linh quỷ vật, tốt hơn một chút?
Trong trữ vật đại của Ninh Phàm, vẫn còn không ít Dung linh niệm châu. Nhưng hắn phát hiện, thần niệm của mình sau khi đột phá Kim đan trung kỳ, uống vào Dung linh niệm châu hiệu quả đã bị giảm đi rất nhiều.
Trở lại khu vực thứ hai, ở cho đến khi khảo hạch kết thúc, có lẽ an toàn, nhưng muốn đột phá Nguyên Anh thần niệm, tuyệt đối không có khả năng.
Lưu ở chỗ này, nguy cơ trùng trùng, cơ hồ trăm đường chết không một đường sống. Nhưng rời khỏi, lại có chút không cam tâm.
Ninh Phàm lấy ra túi trữ vật của Chu Minh, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cái ý tưởng lớn mật, có thể nhất cử lưỡng tiện!
Nếu giả trang thành Chu Minh quỷ vật này, đi vào trong chi quỷ bộ nào đó tiến hành phá hủy, đem niệm châu cùng linh dược của quỷ bộ này đánh cắp đi hết, sẽ như thế nào đây?
Một chi quỷ bộ, ít nhất tàng trữ mấy trăm viên Kim đan kỳ niệm châu, nhiều niệm châu như vậy, đã đủ thần niệm của mình đột phá Kim đan hậu kỳ!
Ninh Phàm tự hỏi, bằng thực lực của mình hôm nay, mặc dù có tiểu điêu tương trợ, nửa tháng cũng thu góp được bao nhiêu viên niệm châu, và chắc chắn sẽ còn bị vô số quỷ vật đuổi giết tận cùng không buông tha.
Có thể binh không huyết nhận mà đoạt được mấy trăm viên niệm châu, dĩ nhiên là kết quả tốt nhất.
Hắn lộ ra vẻ trầm tư, nhưng chỉ chốc lát sau, cất tiếng nhàn nhạt nói cùng chồn hương nhỏ trong ngực:
- Tiểu Hắc, ta muốn lẻn vào quỷ bộ trộm đồ.
Chồn hương nhỏ trong ngực đang lười biếng lim dim, vừa nghe Ninh Phàm nói vậy, giật mình một cái, lông mao trên lưng đều dựng lên, oẻn giọng trách mắng:
- Ngươi lại nổi điên gì thế! Ngươi là người sống, lẻn vào quỷ bộ, trong một cái chớp mắt là sẽ bị phát hiện, không muốn sống sao! Cho dù là quỷ bộ yếu ớt nhất, cũng có tới hơn mấy chục Kim đan đỉnh phong quỷ vật trấn giữ, đến lúc đó hợp nhau tấn công, ngươi tất chết không còn nghi ngờ, ngu ngốc!
- Không cần lo lắng, ta có biện pháp ẩn giấu thân phận loài người.
- Ai lo lắng cho ngươi! Ta chỉ là sợ ngươi tự nhiên không không đi chịu chết, hại ta cùng chết với ngươi!
Chồn hương nhỏ bỉu môi một cái, gần đây nóng gan, sức lửa hơi vượng, nên dễ nóng giận là vậy!
- Cẩn thận một chút, cũng không chết.
Ninh Phàm khẽ mỉm cười, Thần niệm chi lực tản ra, bao lấy thân thể, một thoáng, trên người hắn dâng lên trận trận âm hàn quỷ khí, mà tu vi, trở nên phiêu miểu không chừng.
Vừa giống như Dung linh hậu kỳ, lại vừa giống như Kim đan trung kỳ. Dĩ nhiên chỉ là giống như mà thôi, Kim đan trung kỳ, chỉ là giả tượng.
Pháp thuật này, cũng không phải là Niệm Ngụy quyết, chỉ là dùng khí tức của hồn phách hóa thân thứ hai, che đi dương khí trên người, khiến nhìn lại giống như một quỷ vật, nhưng không thể phát huy Kim đan trung kỳ pháp lực, cũng không thể thay đổi dung mạo.
- Ta trong cái bộ dáng này, giả trang thành một con quỷ chết oan trước đó, hẳn sẽ không có người có thể nhận ra. Dù sao Chu Minh luôn luôn độc lai độc vãng, cuồng vọng tự đại, căn bản không có ai quen thuộc.
Mặc dù che giấu dương khí của người sống, nhưng không thể thay đổi dung mạo, cũng không thể ngụy trang tu vi. Nhưng mà hai điểm này, vào lúc này đối với Ninh Phàm xem ra cũng không là vấn đề.
Người quen thuộc Chu Minh vốn rất hiếm, cơ hồ không người nào biết Chu Minh có hình dạng như thế nào.
Còn tu vi, thì tự bản thấn hắn nhìn có vẻ phiêu miểu không chừng, tu vi vừa vặn có thể khiến cho người ta hiểu lầm, ngộ nhận rằng mình sắp đột phá Kim đan trung kỳ, cho nên khí tức trôi lơ lửng, phù hợp với thân phận Kim đan sơ kỳ của Chu Minh.
Chỉ bất quá, nếu giả trang thành Chu Minh, như vậy sơ hở lớn nhất, không phải là bản thân Ninh Phàm, mà ngược lại là Hoàng Tuyền điêu Mị Thần... Dù sao, Mị Thần đối với quỷ vật có áp chế lực quá lớn. Xem ra, tạm thời phải đem Mị Thần thu vào trong Đỉnh Lô hoàn rồi.
Hắn khai mở túi trữ vật của Chu Minh, trong đó có hai món pháp bảo do niệm châu luyện thành, cũng đạt tới trung phẩm sơ cấp. Một là phòng ngự tiểu thuẫn đen thui, được đặt tên là ‘Thiết cốt thuẫn’. Một là ám khí pháp bảo hình hoa sen, được đặt tên là ‘Hắc liên đinh’.
Trong trữ vật đại, còn có một cái tấm bảng gỗ, trên đó viết hai chữ ‘Chu Minh’, tựa hồ là thân phận tín vật thông dụng của quỷ bộ.
Xem ra chỉ cần mình giấu đi Tiểu Điêu, giả trang thành Chu Minh, hoàn toàn không thành vấn đề. Mà một khi lẻn vào trong một chi quỷ bộ, chỉ cần cẩn thận một chút, trộm đi mấy trăm viên niệm châu, thần niệm của mình tất nhiên sẽ đột phá Kim đan hậu kỳ!