Hợp Thể Song Tu

Chương 125: Vòng tròn thiên đạo



Hắn xoay người, theo Minh La phân thân rời đi. Mà vào lúc hắn rời đi, lông mi của Minh Tước chợt động, cô bé muốn mở mắt, lại quá mệt mỏi quá mệt mỏi.

- Bánh ca ca... Huyền bảo bảo... Vân bảo bảo... Ta cũng đưa cho huynh...

Nàng vừa nói mớ, lời của giấc mộng, Ninh Phàm rời đi không nghe được.

Minh La lão đầu thấp bé đánh tiên vân, đưa Ninh Phàm rời đi Minh phần. Chuyện Ninh Phàm đem hóa thân ở núi lửa bế quan báo cho Minh La, chân hồn cũng mượn đi, sau ba tháng trả lại... Đối với lần này, sau khi Minh La hơi chần chờ, nhưng chưa hề quá mức so đo trên chân hồn. Lấy tu vi của lão, nếu không có lão chấp thuận, Ninh Phàm quần áo đen căn bản không thể nào rời đi Minh phần tầng thứ chín, lão ngược lại không lo lắng quần áo đen cuốn chân hồn một mình trốn.

Hộ tống Ninh Phàm rời đi, vẫn là lão đầu thấp bé, nhưng mà lần này Minh La cẩn thận nhiều hơn... Lão ta cơ hồ dốc hết tất cả yêu hồn lực, mà phân thân thực lực đạt tới Toái hư đệ ngũ trọng! Gặp lại xà đồng lão giả, lão cũng không sợ!

Minh phần tầng thứ chín, nước mưa bịa đặt hoàn toàn, pháp thuật thần ý.

Minh phần tầng thứ tám, nghịch thiên chi vũ, ngầm chứa hùng tâm nghịch thiên phạt thương, sáp nhập vào Tước Thần tử, cả đời “Nghịch” ý.

Ninh Phàm đi ngược chiều rời đi, nhìn lại mưa kia, bởi vì thời gian bất đồng, mục đích bất đồng, tâm cảnh bất đồng, mưa kia cũng lần nữa bất đồng.

Mưa kia trong đầu Ninh Phàm, thật lâu không tiêu tan. Hắn từ tầng thứ tám trong mưa, thu được lòng tin chém lại tâm ma. Muốn không trảm tình, lại kết đan, phương pháp duy nhất chính là có tâm cảnh này.

- Lòng dạ nghịch thiên phạt thương...

Ninh Phàm một bộ quần áo trắng, chậm rãi nhắm mắt, ở trong mưa cảm ngộ.

Minh phần tầng thứ bảy, lôi vũ, sáp nhập vào Tước Thần tử cả đời “Chiến” ý.

Minh phần tầng thứ sáu, kiếm vũ, sáp nhập vào Tước Thần tử cả đời “Sát” ý.

Minh phần tầng thứ năm, băng vũ, là địa phương của vũ chi thần ý sơ ngưng.

Tầng thứ tư, mưa thu. Tầng thứ ba, cảnh tượng không có mưa. Tầng thứ hai, hạ vũ. Tầng thứ nhất, mưa xuân.

Đi ngược chiều mà quay về, đứng cạnh Truyền tống trận của Minh phần tầng thứ nhất, Ninh Phàm như có điều suy nghĩ. Mưa ở tầng thứ nhất cùng tầng thứ chín, thật giống như độc nhất vô nhị, sau khi trải qua tất cả hết một vòng mưa, trở lại nguyên điểm... Giọt mưa nhìn như giống, nhưng một cái là âm vũ, một cái cũng thần ý biến ảo ra.

Để tu luyện vũ chi thần ý, là một vòng dung nhập vào đạo tâm của mình, tu luyện trở về nguyên điểm, là được viên mãn. Hôm nay Ninh Phàm, thần ý ngưng tụ một tia, nhưng vẫn không đi hết cái vòng đó... Cái vòng này, chỉ có sau khi Hóa thần hiểu ra thiên đạo, mới có thể bổ hoàn.

Bởi vì vòng đó, vòng tròn đó ngầm chứa diện mục nguyên bản của thiên đạo.

Năm mươi năm tâm cảnh đề thăng, khiến cho Ninh Phàm nhìn như cũ gầy yếu, nhưng không còn non nớt nữa. Hắn đã mười tám tuổi, không còn là một người thiếu niên, mà là một thanh niên quần áo trắng mỉm cười.

- Minh La tiền bối, vào Minh phần này, ta cùng ngài có chút hiểu lầm, nhưng từ trong tay ngài lấy được lợi ích lại không phải ít. Lần nữa, đa tạ.

Hắn cung tay với Minh La, xoay người bước vào trong Truyền tống trận, bị hư không chi lực truyền tống rời đi.

- Ha ha, có cơ hội, trở lại thăm Minh Tước một chút... Tiểu nha đầu kia tựa hồ rất thích ngươi.

Minh La cảm thấy với Ninh Phàm, sau khi mấy lần biết được thủ đoạn cùng nhân phẩm của hắn, đã chuyển tốt quá nhiều.

Kiếm niệm chém hồn phách của xà đồng lão giả.

Ngũ chuyển thuật luyện đan.

Áp chế hư độc.

Minh La huyễn cảnh quỷ dị tiêu tán.

Cùng với thanh niên quần áo trắng cảm thấy, cộng thêm ngưng luyện ra một cái... hắc y hóa thân!

Hóa thân không ngờ lại hoàn toàn ngưng tụ thành công, không có một tia tỳ vết nào nữa... Chuyện này Toái hư lão quái cũng không nhất định có thể làm được, Ninh Phàm hắn lại làm được!

- Người này bất phàm, đức hạnh cũng không tệ, phối ngẫu cho Minh Tước, vậy là đủ rồi... Nhưng, vẫn phải chờ Minh Tước lớn thêm một chút...

Minh La nhìn địa phương Ninh Phàm rời đi lộ ra nụ cười rộng rãi hiếm thấy. Hư độc của Minh Tước được áp chế, tâm tình của lão thật tốt.

- Tuy nhiên... Xà Cực tiểu yêu kia, lúc trước lại dám nghiên cứu lão phu... Sổ nợ này không thể không tính!

Trong mắt của Minh La, hàn mang chợt lóe, hồi lâu không chân chính tức giận, nên ở Minh phần tầng thứ tám, vén một lên trận huyết vũ!

...

Quang hoa chợt lóe, Ninh Phàm xuất hiện trong Thổ Nguyên điện, bên ngoài điện, đám nữ tử Chỉ Hạc ngây ngô y theo hắn ra lệnh, rời đi Minh phần.

Chỉ Hạc rất lo lắng, Lam Mi cũng rất lo lắng, ngay cả Tư Vô Tà không hợp cũng hơi lo lắng. Nhưng một khắc Ninh Phàm rời đi trận quang, chân mày của nàng ấy mới thoáng buông lỏng một ít.

- Phàm ca ca, huynh ra rồi... Huynh, không có chuyện gì chứ...? Huynh, huynh thật giống như biến thành người khác vậy...

Chỉ Hạc nhìn Ninh Phàm một bộ quần áo trắng, vẻ mặt mỉm cười không nói, hơi có chút cổ quái.

Ngắn ngủi mấy ngày, trong cơ thể Ninh Phàm phát sinh lột xác quá nhiều. Chỉ Hạc nhìn thấu đầu mối. Lam Mi cũng hơi có một tia phát giác, nhưng cũng không biết. Mà Yến Bại, là trên người Ninh Phàm cảm thấy một tia khí thế trầm ổn như núi.

Trên mặt lão dù không nói, trong lòng cũng rất kinh dị. Ánh mắt của Ninh Phàm trầm ổn như vậy, ngắn ngủi mấy ngày, lại dường như trong Minh phần, tâm cảnh cấp cự đề thăng. Chẳng những tâm cảnh đề thăng, tu vi của người này, cũng từ Dung linh đỉnh phong, đạt tới cảnh giới nửa bước Kim đan... Thậm chí, đã ngưng tụ ra giả đan trong cơ thể!

- Người này khoảng cách kết đan cũng không xa!

Ánh mắt già nua của Yến Bại co rụt lại, càng kiêng kỵ sâu hơn với Ninh Phàm.

Về phần Tiết Thanh, lại từ trên người Ninh Phàm đánh hơi được một tia... mùi thơm của vạn năm linh dược! Mà thuật luyện đan đề thăng, khí chất của Ninh Phàm tựa hồ càng xuất trần, người thường không nhìn ra, Tiết Thanh tam chuyển luyện đan sư mơ hồ cảm thấy một ít.

Vạn năm linh dược, khí chất của luyện đan tông sư... Hết thảy, khiến cho trong mắt của Tiết Thanh nóng bỏng. Ông ta suy đoán, thuật luyện đan của Ninh Phàm nhất định lại đề thăng. Minh phần càng xuống tầng dưới, chẳng lẽ có cơ duyên gì, có thể đề thăng thuật luyện đan sao?

- Ai... Bỏ qua cơ duyên rồi... Sớm biết có thể đề thăng thuật luyện đan, ngay cả là chết, lão phu cũng muốn cùng sư phụ đi xuống xem một chút.

Tiết Thanh hối hận vô cùng.

Mà cuối cùng, ông ta cũng không đoán được, Ninh Phàm luyện đan thuật đột phá ngũ chuyển. Chẳng qua là chuyện này, sợ rằng không được bao lâu, Ninh Phàm sẽ nói cho ông ta biết.

Ánh mắt quét qua Chỉ Hạc, trong lòng của Ninh Phàm, mơ hồ có một tia cảm giác cảnh còn người mất... Ngoại giới, chỉ qua mấy ngày, nhưng trong mộng hắn lại là một người cô độc sát lục suốt năm mươi năm...

- Đúng rồi, Phàm ca ca, khi đó huynh để cho chúng ta rời đi Minh phần, kết quả đã xảy ra chuyện gì...? Có phải huynh gặp phải nguy hiểm hay không? Lão Thanh đầu cũng nói cho chúng ta biết, huynh có phải... chỗ mà huynh đi rất nguy hiểm phải không...?

Chỉ Hạc vẫn có vẻ buồn rầu.

Tiết Thanh bị Chỉ Hạc gọi là “Lão thanh đầu”, sắc mặt của ông ta cực kỳ khó coi, lại chỉ có thể cười xòa. Sư nương thích gọi ông ta thế nào, ông ta không thể làm gì khác hơn là tiếp nhận.

- Ừ, có một chút nguy hiểm nhỏ… Tuy nhiên, đều qua rồi.

Ninh Phàm khẽ mỉm cười, yêu thương chìu mến vuốt ve mái tóc của Chỉ Hạc, trước mặt mọi người, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Hạc đỏ lên.

Nàng đã mười bốn tuổi rồi, hai gò ngực nửa thật, đã hơi có chút đình đình ngọc lập, lại có Dung linh tu vi, không còn là cô bé hay lầm bầm ấy nữa, hoàn toàn thành một thiếu nữ mắt sáng long lanh thiện lãi.

Không có Chỉ Hạc, Ninh Phàm có lẽ đã chết ở Hợp Hoan tông. Không có Chỉ Hạc, hắn càng không biết bước vào đường tu ma. Biết Chỉ Hạc, số mạng của Ninh Phàm hắn lần lượt thay đổi... Mà lần này, Chỉ Hạc lại thành tâm ma...

Hết thảy hết thảy, Ninh Phàm cũng không nói cho Chỉ Hạc chẳng qua là cười.

Cười là một loại biểu tình, cùng tâm tình không liên quan, hắn cười cũng không phải là trong lòng không lo âu, chẳng qua là không muốn Chỉ Hạc lo âu.

- Thật lâu không song tu rồi...

Hắn chợt trêu chọc một câu với Chỉ Hạc.

Sự trêu chọc ấy khiến cho Chỉ Hạc thoáng chốc mặt đỏ ửng, mang xấu hổ. Còn Lam Mi, ánh mắt hơi có chút hâm mộ và u oán...

Về phần Tiết Thanh thì hướng về phía Ninh Phàm, âm thầm giơ ngón tay cái lên.

Không hổ là sư phụ, da mặt thật dầy, chuyện song tu dám nói ngay trước mọi người... Thật là cùng Hàn lão ma, một bộ quỷ đức hạnh!

...

Đêm nay, trong Song Tu điện, Ninh Phàm cùng Chỉ Hạc, cùng nhau gối đầu mà ngủ, trong sân khi thì truyền ra tiếng rên rỉ chọc giận...

Ba ngày sau, Cảnh Chước lão tổ rốt cuộc sưu tập đủ dược liệu, bám trên người Vân Hoa phu nhân, đi tới Quỷ Tước tông.

Trong Quỷ Tước tông, một chuyện cuối cùng... là Cảnh Chước luyện chế Hóa Anh đan, Cố Anh đan, Thi Mệnh đan. Thi Mệnh đan cũng đã đành, chẳng qua là tam chuyển, nhưng Hóa Anh đan cùng Cố Anh đan, đều là tứ chuyển đan dược... Lấy Ninh Phàm ngũ chuyển luyện đan thuật, luyện chế hai loại đan dược này, thời gian hao phí ngắn hơn! Nửa tháng, đủ luyện chế hai viên tứ chuyển đan dược!

Duy nhất cần để ngừa vạn nhất, là thiết trí một chút trận pháp, ngăn cách thành đan dị tượng của tứ chuyển đan dược... Thiên địa dị tượng đó quá lớn, Ninh Phàm cũng không muốn để cho người biết, Ninh tôn của Quỷ Tước tông là một tứ chuyển luyện đan sư, là Ninh Hắc Ma đó.

Chuyện này, sau trận chiến ở Cực Âm môn, nhất định không cách nào lừa gạt nữa, nhưng ít ra giờ phút này, chuyện này không thích hợp tiết lộ. Để tránh khiến cho Tử Âm lão ma biết, tăng thêm biến số...

Đan điện Anh cấp đại trận, là Quỷ tước hạ giới lão tổ bố trí. Sau khi qua Ninh Phàm thay đổi, trận pháp phẩm cấp cao hơn, hoàn thiện những chỗ còn thiếu sót, lại xuất hiện thêm thần hiệu ngăn cách tứ chuyển đan khí.

Như vậy, ít đi thiên kiếp phiền toái, hơn nữa buông lỏng không ít...

Mà Ninh Phàm, đặc biệt chấp thuận Tiết Thanh tiến vào luyện đan thất, học hỏi mình luyện đan!

Chuyện này khiến cho Tiết Thanh kích động không thôi. Ông ta rốt cuộc có cơ hội học hỏi Ninh Phàm luyện chế tứ chuyển đan dược!

Tứ chuyển luyện đan sư là sự tồn tại khiến cho Nguyên anh tu sĩ cũng phải lễ ngộ.

Ngũ chuyển luyện đan sư là tông sư khiến cho Hóa thần tu sĩ cũng khách khí!

Ninh Phàm đem “Hà xa cửu chuyển” thủ pháp luyện đan trước tứ chuyển, truyền cho Tiết Thanh.

Mà vừa mới khai lò, dẫn nhập địa hỏa, ném vào dược liệu, Tiết Thanh lập tức chấn động phát hiện, giữa ngón tay Ninh Phàm, ngưng tụ năm đạo viên ảnh, khống chế lửa thông thạo, luyện chế tứ chuyển đan dược hời hợt!

- Sư... sư phụ, người... Người đã đột phá ngũ chuyển luyện đan sư rồi!

Tiết Thanh kinh hãi!

Tứ chuyển luyện đan sư mặc dù hiếm hoi, nhưng Vũ giới tám trăm tu chân quốc cũng có nhiều cỡ số vạn, chẳng qua là ở Việt Quốc nơi hoang vu này mới hiếm hoi trân quý. Nhưng ngũ chuyển luyện đan sư, ngay cả là toàn bộ Vũ giới, cũng bất quá vô cùng ít ỏi hơn trăm người. Mỗi một người, đều được Vũ điện phong làm ngồi thượng khách, thậm chí được Vũ giới thần hoàng tiếp kiến!

Thanh niên quần áo trắng ung dung mỉm cười trước mắt không tới 20 tuổi đã thành ngũ chuyển luyện đan sư?!

Ngũ chuyển luyện đan sư không tới 20 tuổi... Chuyện này nếu truyền ra, toàn bộ Vũ giới luyện đan giới nhất định đưa tới một trận oanh động... Ngay cả là Vũ điện một vị duy nhất thất chuyển luyện đan sư “Đan thánh” Vân Bại Thiên đều phải không xa vạn dặm, tới gặp một lần Ninh Phàm đan đạo thiên tài này.

Ninh Phàm cuộc đời này, đột phá lục chuyển luyện đan thuật khẳng định không thành vấn đề, thậm chí có cơ hội trở thành Vũ giới hạng nhì... thất chuyển luyện đan sư!

- Không cần phải ngạc nhiên, mau học hỏi phương pháp ngũ chuyển của vi sư... Ngày sau, ngươi cũng có cơ hội thành tựu ngũ chuyển chi cảnh.

Ninh Phàm lắc đầu một cái, Tiết Thanh đối với đan đạo cố chấp, nhất định người này trải qua mình điều giáo, sẽ có sự phát triển lâu dài... Tuy nhiên, người này trước hết cần phải sửa đổi một chút cá tính chợt sợ chợt giật mình, phải có lá gan... cũng phải nói một chút!

Thi Mệnh đan, tam chuyển chi đan, hiệu quả đề thăng tuổi thọ của luyện thi.

Ninh Phàm trước khi luyện đan dược này, vốn luyện chế tam chuyển đan dược, độ khó không nhỏ, nhưng sau khi thuật luyện đan đột phá ngũ chuyển, luyện chế tam chuyển đan dược, trừ pháp lực hao tổn, thậm chí không khiến cho hắn cảm thấy vẻ uể oải mệt mỏi gì.

Ngay cả lúc luyện tứ chuyển, cũng giống luyện chế nhị chuyển đan dược rất dễ dàng ung dung như vậy. Còn lại luyện chế Thi Mệnh đan, phẩm chất rất cao, trên đó càng mang mấy đạo văn lộ huyền dị.

Vũ chi thần ý!

Hắn điều tức chốc lát, liền bắt đầu tiếp tục luyện chế Hóa Anh đan, Cố Anh đan.

Còn Tiết Thanh bên cạnh ánh mắt nóng bỏng! Ninh Phàm luyện chế tam chuyển đan dược ung dung như vậy, khiến cho ông ta càng tin chắc chuyện này khó mà tin tưởng... Ninh Phàm quả nhiên là ngũ chuyển luyện đan sư!

Tiếp theo học hỏi luyện chế tứ chuyển đan dược, ánh mắt của lão mở ra càng tròn hơn, chỉ sợ mất đi một chi tiết kế tiếp, thật giống như Vũ giới một loại đồng linh cổ nhãn được đặt tên là vũ oa vậy.

Hóa Anh đan, tứ chuyển đan dược, Ninh Phàm vốn luyện chế cần ít nhất nửa tháng.

Cố Anh đan, tứ chuyển đan dược, phẩm cấp hơi thấp so với Hóa Anh đan, vốn luyện chế cũng ít nhất cần mười ngày.

Nhưng chỉ qua nửa tháng, Ninh Phàm đã luyện chế toàn bộ hai loại đan dược!

Thuật luyện đan đột phá, khiến cho luyện dược thành đan suất của hắn càng nhanh hơn! Mà hắn thôn phệ Hắc Ma viêm, dung nhập vào trong địa hỏa, hỏa uy tăng vọt, cũng tăng nhanh rất nhiều hiệu suất luyện dược!

Do vũ chi thần ý xông nhuộm, tất cả vũ chi thần ý đóng dấu trên hai loại đan dược tản ra ý hòa hợp ướt át.

Giờ khắc này, Ninh Phàm hai mắt ngậm sâu vũ ý, một chưởng đẩy ra nắp đỉnh của Toái Đan đỉnh, lấy ra một viên Hóa Anh đan cuối cùng.

Dưới sự cải tạo qua anh cấp đại trận che giấu tứ chuyển đan dược, căn bản không tản mát đan tức, không dẫn xuống thiên địa dị tượng cùng thiên kiếp.

Đan thành! Mà luyện chế tứ chuyển đan dược, sự mệt mỏi tâm thần của hắn cơ hồ nhỏ nhặt không đáng kể.

Vũ chi thần ý... Hắc Ma viêm... Hà xa ngũ chuyển.

Một cuộc hành trình ở Minh phần, tất cả thu hoạch của Ninh Phàm, cơ hồ cũng chạm vào giới hạn đề thăng thuật luyện đan!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv