Xem mắt? Cái giới thượng lưu này cũng thật là nhiều trò! Nhưng mà phải chịu thôi, ai bảo chính mình sinh ra trong gia đình quý tộc để làm gì? Cho nên, phàm mà nói, tất cả, đều chẳng có cái gì là hết thảy hoàn hảo cả, chính vì thế, cuộc sống của chúng ta rất cần những người có đủ ưu điểm để che lấp đi những thiếu sót mà ta chưa có. Đời người, thật giống như một đường thẳng với nhiều ngã rẽ! Yêu thì sao? Yêu có gì mà không đúng? Vậy thì cứ yêu thôi! Hơn hết, càng yêu lại càng say, khó lòng mà thoát ra được.
Anh trầm ổn như thế, thế nhưng lại phải cưới con nhóc mới chỉ có mười tám tuổi vắt mũi chưa sạch này? Anh đâu phải bảo mẫu? Ây, nhưng mà con bé này cũng xinh ấy chứ? Mang về làm công cụ ấm giường, chắc là cũng không đến nỗi tệ! Nói thì nói như thế, nhưng tình yêu mà, chẳng có thể nào biết trước được điều gì, anh lại yêu cô vợ nhỏ này của anh từ lúc nào cũng chẳng hay. Dường như mỗi khi không nhìn thấy khuôn mặt ngây ngô mà xinh đẹp của cô anh lại cảm thấy nhớ. Cái cảm giác này bức anh khiến cho anh phát điên! Cô có phải là bùa mê không? Hại cho anh không thể chịu đựng được mà cứ say...
Bình luận truyện