Bàn tay mảnh khảnh nhỏ bé đặt lên từng cúc áo ngủ của anh từ từ cởi nó ra. Rất nhanh chóng chiếc áo ngủ màu đen trên người Thương Ngạn Thần đã bị Ngã Hân cởi bỏ.
Thân hình cường tráng của Thương Ngạn Thần lộ ra trước mặt cô. Cơ bụng tám múi săn chắc dáng người khỏe khoắn của anh cũng rất hoàn hảo nơi yếu hầu lên xuống rất quyến rũ.
Làn da màu đồng của Thương Ngạn Thần càng làm toát lên sự cuồng ngạo và ngỗ ngược của anh.
Khuôn mặt của Nhã Hân bây giờ nóng rực lên, cô đột nhiên cảm thấy căng thẳng, làn da trắng như tuyết cũng vì vậy mà trở nên ửng hồng. Trên người Thương Ngạn Thần bây giờ chỉ còn một chiếc quần ngủ.
Nhã Hân lúng túng không biết có nên cởi ra hay không? Tay cô vụng về cấu chặt vào da thịt mình
Thương Ngạn Thần nhìn biểu cảm lúng túng của cô anh lập tức cầm tay cô đặt lên lưng quần mình lạnh lùng ra lệnh:
“Cởi!”
Nhã Hân nắm chặt lưng quần của Thương Ngạn Thần kéo xuống. Thứ đồ sộ của đàn ông đang càng ngày càng sưng vù lên khiến cho cô phải đỏ mặt mà quay sang chỗ sang.
Vật đàn ông đã sớm căng cứng và nhô cao khiến người khác nhìn vào cảm thấy kinh hãi.
Cô hiểu rõ rằng, nơi đó có một con quái vật, một khi được phóng thích sẽ càng trở nên khiếp người.
Thương Ngạn Thần nhếch mép khinh bỉ “Đã làm đến bước này rồi còn tỏ ra thanh cao ngại ngùng thì cũng đã quá muộn rồi!”
Đây là lần đầu tiên cô phục vụ một người đàn ông nên không hề có chút kinh nghiệm nào trong việc hấp dẫn đàn ông, động tác có chút vụng về, ngốc nghếch.
Thương Ngạn Thần nhìn khuôn mặt của cô anh nghi ngờ cô đang diễn để lấy lòng thương hại từ anh. Nhưng Thương Ngạn Thần lại không có từ bi như thế.
Anh ra lệnh “Hầu hạ “nó” cho tốt”
Ầm!
Nhã Hân như sét đánh ngang tai mình cô nhìn anh không ngờ anh lại bắt cô làm chuyện như vậy!
Nhưng vì danh lợi và cũng để trả ân tình, cô đành đánh mắt sự tôn nghiêm cũng như lòng tự trọng của mình mà hầu hạ anh.
Trong lòng cô bây giờ chẳng khác nào coi chính bản thân mình như một kĩ nữ tục tĩu. Thật rẻ mạt cô hận chính bản thân mình! Trong lòng cô bây giờ đang gào thét muốn chạy trốn khỏi đây ngay lập tức. Nhưng đã đi đến bước đường này cô đành phải đâm lao mà chạy theo lao thôi.
Nhã Hân cần thận dùng bàn tay trắng mịn của mình nhẹ nhàng vuốt ve c-ô-n t-h-ị-t nóng bỏng của Thương Ngạn Thần. Thứ đồ sộ đó của anh càng ngày càng trở lên nóng dực trong tay Nhã Hân nó như cây gậy mà dựng đứng lên. Thật đáng sợ!
Thương Ngạn Thần được Nhã Hân vuốt ve tiều đệ đệ của mình anh vô cùng thoả mãn mà hưởng thụ những cái vuốt ve đó từ cô.
Giọng nói của anh càng ngày càng trở lên thô nhuyễn anh ra lệnh cho cô
“Dùng miệng của cô thoả mãn “nó” cho tôi”
Nhã Hân kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn anh nói: “Cái gì?”
Đây chẳng khác nào anh đang hành hạ tra tấn, sỉ nhục cô đến cùng cực.
Thương Ngạn Thần dùng sức ép đầu của nàng xuống ý bảo nàng tiếp theo phải làm như thế nào. Đôi môi Nhã Hân trước đó bị cắn chặt, giờ đây cũng dần buông lỏng, tận đáy lòng nổi lên một nỗi phẫn uất không tên cuồn cuộn như dòng nước xiết
Nhã Hân tuyệt vọng nhắm mắt lại cúi người xuống dùng miệng mình mơn trớn nơi thú dữ đang sừng sững dựng đứng kia.
Nơi khóe mắt cô, một giọt nước mắt lăn xuống, cô sẽ chịu đựng, cho đến khi kết thúc cuộc hôn nhân này.
Thương Ngạn Thần đỡ lấy đầu cô, giọng nói vốn trầm thấp giờ đây đã sớm trở nên khàn khàn cùng thô ráp. “Tiếp tục! Mạnh lên.”
Thương Ngạn Thần nhìn động tác của cô thì cười khinh miệt châm biếm sự lẳng lơ: "Cô xem bây giờ cô *** ****, lẳng lơ đến mức độ nào."
Vì để có được sự giúp đỡ của Thương Ngạn Thần mà cô đã phải hạ mình hầu hạ anh nhưng anh lại dùng những lời nói thô tục để mỉa mai, sỉ nhục cô.
Thương Ngạn Thần thoả mái được cô hầu hạ mà hơi thở của anh đã thành tiếng thở dốc.
Chết tiệt!
Người phụ nữ đúng là vừa đê tiện vừa *** **** nhưng lại khiến cho bản thân anh mê luyến và chìm đắm.
Trong người anh bây giờ hoàn toàn đã bị dục vọng công chiếm. Anh nheo mắt lại, đôi đồng tử càng thêm u ám. Ngay sau đó Thương Ngạn Thần đẩy Nhã Hân ngã ra giường…
Khuôn mặt của cô nhỏ nhắn hai mắt thấm lệ vừa quyến rũ lại mê người. Mái tóc đen dài xoã ra giường còn vài cọng vương vấn dính trên cổ cô trông vô cùng gợi cảm.
Giờ khắc này, Nhã Hân mang theo một vẻ đẹp mê hoặc lòng người, thân hình hoàn mỹ, cần cổ trắng như ngọc, bờ vai thon cùng làn da trắng mịn thơm ngát, bầu ngực căng tròn phập phồng theo từng nhịp thở càng tăng thêm sức hấp dẫn, khiến người ta tình nguyện trầm luân, vùi mình vào đó không muốn thoát ra.
Mái tóc mềm mại rịn chút mồ hôi, từng đường cong duyên dáng của cơ thể như ẩn như hiện, đôi chân thon dài mịn màng, da thịt mềm mại, vòng eo nhỏ nhắn cơ hồ có thể nằm gọn trong bàn tay của Thương Ngạn Thần…
Đáy mắt của anh đột nhiên trở nên sâu thẳm, Thương Ngạn Thần không thể không thừa nhận, cô thật sự là một tiểu yêu tinh quyến rũ. Chỉ có cô mới có bản lãnh khiến đàn ông phát cuồng.
Thương Ngạn Thần nhanh chóng đè Nhã Hân dưới thân, đối mặt với Thương Ngạn Thần là khuôn mặt lạnh lùng nhưng lại chứa đầy dục vọng…
Hơi thở của Nhã Hân dần trở nên dồn dập, hơi thở của anh khiến cô khó có thể hít thở nổi.
Từ đôi mắt của anh, cô đọc được dục vọng trong đó, ngày hôm nay cô quả thật đã quá sai cô không thể nào quên được những chuyện mà bản thân mình đã làm ra…
Thương Ngạn Thần không nói gì anh thô bạo ôm chặt cơ thể mềm mại của cô, cường hãn lấp kín đôi môi anh đào đỏ mọng đang run run.