Cứ tưởng cô tham gia bữa tiệc này, ngồi im lặng một mình nhưng không bây giờ cô đang đứng bên cạnh Thương Ngạn Thần và phải cùng anh giao tiếp.
Trên danh nghĩa vợ chồng hợp đồng thì ai cũng nghĩ hai người đẹp đôi. Chỉ riêng ánh mắt của Tư Dạ Hoằng nhìn cô đầy tiếc nuối. Không ngờ Nhã Hân lại là vợ của Thương Ngạn Thần
Bữa tiệc chưa kết thúc Nhã Hân đã bị Thương Ngạn Thần kéo đi.
Anh gọi cho Thẩm Huy lái xe đến trước cửa đón hai người.
Vừa vào trong xe Thương Ngạn Thần đã cầm chặt tay Nhã Hân “Cô giỏi lắm còn dám ra ngoài câu dẫn đàn ông”
Nhã Hân cau mày “Đau…”
Thương Ngạn Thần tức giận “Cô còn biết đau sao?” Anh buông tay cô ra rồi giữ lấy cằm cô “Tôi thật muốn biết cô có sức hút gì mà câu dẫn được cả Tư Dạ Hoằng chẳng lẽ là nhờ nhan sắc này hay là…tiếng rên trên giường của cô”
Nhã Hân không ngờ rằng Thương Ngạn Thần lại dùng những lời nói này để sỉ nhục cô, cô tức giận tát một phát vào mặt anh
“Bốp” tiếng kêu lên lúc này khuôn mặt anh như diêm vương nhìn chằm chằm vào mặt cô.
Thương Ngạn Thần tức giận quát “Xuống xe”
Da đầu Nhã Hân tê dần, cô biết anh không bảo mình mà là đang bảo Thẩm Huy. Cậu ta nhanh chóng bước xuống xe rồi đóng cửa xe lại.
“Hừ! Cô dám chọc đến tôi thì đừng mong có kết quả tốt đẹp” Khóe miệng Thương Ngạn Thần nhếch lên nụ cười quỷ dị, anh lại gần cô, sự lạnh lẽo như những lớp băng sắc nhọn dường như muốn đâm vào người cô, anh ra lệnh:
“Bây giờ cô nên thực hiện chức trách của một người vợ rồi!”
Câu nói ái muội ấy nghe vào tai Nhã Hân chẳng khác nào một câu nói sỉ nhục lạnh như băng.
Cô vô thức trốn tránh, quay mặt sang chỗ khác để tránh đối diện với anh.
Thương Ngạn Thần lấn người lên ngay mà rất tao nhã nới lỏng caravat, sự tàn ác nhuốm khắp hàng lông mày kiếm. Khi nhìn vào đôi mắt đầy dục vọng của Thương Ngạn Thần, cô mới ý thức được người đàn ông này đáng sợ đến mức nào.
Thương Ngạn Thần ném caravat sang một bên rồi xoay khuôn mặt xinh đẹp của Nhã Hân đang trốn tránh mình lại đối diện với ánh mắt đang ngập tràn dục vọng của anh
“Thương Ngạn Thần... cầu xin anh...tôi…”! – Khuôn mặt xinh đẹp của Nhã Hân lúc này tái nhợt, cô cảm giác như Thương Ngạn Thần chẳng khác nào ma quỷ.
Đôi mắt Thương Ngạn Thần càng thêm đỏ ngầu, anh như một con sư tử dũng mãnh đang vồ bắt con mồi, từng bước sát lại gần Nhã Hân.
“Sao? Cô đã là vợ của tôi lâu rồi, thì không phải lên thực hiện nghĩa vụ vợ chồng sao? – Thương Ngạn Thần châm chọc. Câu nói ấy đâm sâu vào trái tim Nhã Hinh
“Nhưng không phải chúng ta chỉ là vợ chồng trên hợp đồng thôi sao?”
Cô nói xong anh liền lập tức cúi xuống hôn lấy môi rồi sau đó chặn cái miệng nhỏ nhắn của cô lại...
“Ư…Ưm…Ưm”
Nhã Hân há miệng định kêu to nhưng chỉ tạo ra cơ hội để đầu lưỡi nóng bỏng của anh luồn vào.
Không khí bên trong xe chật hẹp khiến cho cô không phản kháng được. Môi anh chạm môi cô hai người hôn nhau nhưng kiểu hôn của anh thì vô cùng mãnh liệt tàn nhẫn, như muốn gặm nhấm từng tý một.
Thương Ngạn Thần càng thêm mãnh liệt, hút trọn hương thơm của cô. Máu trong người anh như càng sôi sục, bừng bừng phấn chấn, hai tay anh giữ chặt lấy mặt cô, hôn đến mức điên cuồng.
Thương Ngạn Thần không ngờ người phụ này lại mang đến cho anh ngọn lửa dục vọng, anh không thể nào dừng lại được, cơ thể mùi hương trên người cô đều làm anh muốn phát điên mà đòi hỏi cô nhiều hơn
Nhã Hân dùng hết sức mới đẩy người anh ra được một chút, sự kháng cự của cô lại càng châm lên ngọn lửa trong anh
So với sức lực của Nhã Hân thì anh chỉ cần một tay là có thể khống chế được cô.
Nhã Hân muốn tránh né sự cuồng bạo của Thương Ngạn Thần. Chết tiệt! Ánh mắt cô toát ra vẻ không nhượng bộ khiến cho dục vọng của Thương Ngạn Thần càng tăng cao. Chiếc váy trắng làm bằng tơ lụa ôm sát càng tôn lên dáng người hoàn mỹ của Nhã Hân trong mắt Thương Ngạn Thần. Mái tóc đen nhánh mềm mại xõa trước ngực, nổi bật trên khuôn mặt thanh tú là đôi mắt đen sáng trong, đôi môi đỏ mọng có phần bất lực hơi run lên càng tăng thêm vẻ mê người. Cô lúc này như đang muốn hấp dẫn anh…
Ánh mắt cô ươn ướt đẫm lệ “Tôi và Tư Dạ Hoằng thật sự không có quan hệ gì cả? Tôi chỉ tình cờ gặp anh ta có hai lần chúng tôi thật sự không quen biết nhau”
Bây giờ trong mắt anh chỉ có cơ thể của Nhã Hân mọi thứ khác anh đều không quan tâm. Anh ngồi dậy cố kìm nén lại dục vọng đang phát ra trong người mình, chỉnh trang lại trang phục rồi khoác lại chiéc áo vest của mình lên người cô rồi anh gọi Thẩm Huy lại lái xe đưa hai người về nhà.
Trên đường về trong xe rất yên tĩnh, Thẩm Huy cũng không nhiều lời anh chỉ chuyên tâm lái xe mà không hề nhìn ra phía sau.