Nhã Hân đến đây theo lời của mẹ anh, mà bây giờ nhân viên không cho gặp thì cũng không còn cách nào khác. Cô cũng không muốn lớn chuyện cũng không muốn nối mình là thiếu phu nhân của anh. Cô mặc kệ những lời nói dèm pha của người khác.
Cô quay người rời đi thì lúc này Thẩm Huy là trợ lý thân cận bên cạnh Thương Ngạn Thần gọi cô lại “Đường tiểu thư…”
Cô quay lại nhìn Thẩm Huy đang đi về phía mình.
Thẩm Huy “Đường tiểu thư cô đi theo tôi”
Nhã Hân nghe thấy cách xưng hô của Thẩm Huy thì cô biết chắc là do Thương Ngạn Thần đã kêu anh gọi cô như vậy.
Thẩm Huy đưa cô lên chỗ anh bằng thang máy dành cho nhân viên. Mọi người xung quanh đều nhìn cô được Thẩm Huy đưa đi thì tò mò mà nhất là hai cô tiếp tân vừa rồi. Họ không biết cô có để trong lòng mà tố cáo hai người bọn cô nói xấu cô không.
Thẩm Huy đưa cô lên tầng làm việc của Thương Ngạn Thần. Đây là tầng cao nhất và cũng chỉ dành riêng cho anh làm việc. Bên ngoài chỉ có hai bàn thư ký chắc cho cho Thẩm Huy và một thư ký nữ kia. Bên trong là văn phòng làm việc của anh.
Thẩm Huy đi đến chỗ cô thư ký nữ kia thì giới thiệu với Nhã Hân “Đường tiểu thư đây là Dina thư ký của tổng giám đốc người mà tổng giám đốc rất tin tưởng đã làm việc cho ngài ấy từ lúc ngài ấy mới nhậm chức tổng giám đốc”
“Dina đây là Đường tiểu thư trợ lý mới của tổng giám đốc. Tuổi cô ấy vẫn còn nhỏ nên chỉ đến đây để học hỏi vài thứ mới mẻ thôi” Thẩm Huy lại giới thiệu lại “Còn tôi là Thẩm Huy chắc Đường tiểu thư cũng biết rồi nên tôi không cần phải giới thiệu với cô nữa nhỉ”
Nhã Hân gật đầu và cúi đầu lễ phép “Tôi là tên là Nhã Hân từ nay hai người cứ gọi tôi là Nhã Hân là được đừng giọi tôi là Đường tiểu thư tôi thực không quen”
Rồi cô nhìn hai người thì lại nói tiếp “Rất mong hai người sẽ giúp đỡ tôi trong công việc”
Dina đi đến đưa tay ra muốn bắt tay làm quen với cô. Nhã Hân cũng chìa tay ta bắt tay lại “Rất vui được làm đồng nghiệp cùng với cô, cô bé!”
Nhã Hân nhìn dáng người của Dina thì trông cô ấy rất sexy quyến rũ váy ngắn công sở ôm sát vòng ba, chiếc áo sơ mi cũng phanh ra vài cúc để lộ vòng một căng tròn eo thon nhỏ nhắn. Khuôn mặt thì cho thấy sự trưởng thành chín chắn hơn. Trong mắt Nhã Hân thì Dina chính là một người phụ nữ mạnh mẽ cường lực.
Sau khi giới thiệu xong thì Thẩm Huy giao côbg việc cho cô. Anh giao cho cô công việc cũng nhẹ nhàng coi như là làm quen với công việc mới sắp xếp lại giấy tờ bị lộn xộn. Cô ngồi vào vị trí của mình rồi bắt đầu làm việc, thật sự làm việc chung tầng với tổng tài rất áp lực và căng thẳng. Cô nhìn cách Dina và Thẩm Huy làm việc thì cũng phải thầm tán thưởng họ im lặng mà làm việc làm cho Nhã Hân cảm thấy rất chán mà cô lại không muốn làm phiền họ.
Không khí làm việc vừa căng thẳng vừa yên tĩnh như vậy mà hai người bọn họ cũng có thể kiên trì làm việc cùng với Thương Ngạn Thần nhiều năm như vậy thì quả thực rất vất vả rồi. Nhã Hân thầm cảm thấy rất Thẩm Huy và Dina rất tội nghiệp tuổi cũng đã lớn vậy rồi mà vì công việc vẫn chưa có lấy một mái ấm gia đình.
Một lúc sau trong lúc chán quá cô không biết nên làm gì nên cô bèn lấy điện thoại ra chơi. Đúng lúc cô không để ý thì Thương Ngạn Thần bước ra ngoài thấy cô đang nằm bò trên bàn làm việc rồi còn chơi điện thoại.
Anh đi đến tức giận quát “Tâoj đoàn không thừa tiền để nuôi một người đến đây để rảnh dỗi như cô”
Nhã Hân giật mình cô nhanh chóng tắt điện thoại đi rồi nhìn khuôn mặt lạnh lùng đang giận dữ kia của Thương Ngạn Thần. Cô cúi đầu lắp bắp “Tôi đã làm xong việc mà Thẩm Huy giao cho rồi nên chán quá không có việc gì làm nên tôi mới…mới chơi điện thoại”
Giọng nói anh lạnh tanh “Cô đến đây để làm việc, bây giờ cô đi dọn dẹp tất cả nhà vệ sinh cho tôi”
Nhã Hân lập tức trừng mắt lên nhìn anh, cô đã nhịn anh như vậy rồi mà anh lại còn quá đáng như thế cô không thể chịu đựng nổi nữa cô tức giận nói “Anh tưởng tôi muốn làm việc cho anh lắm à? Anh nhìn lại con người anh xem ngoài vẻ đẹp ra thì anh có cái gì tốt đẹp chứ. Tính cách thì xấu xa hẹp hòi, tôi không hiểu anh có cái gì mà mọi người lại tôn kính anh đến vậy. Hứ” Cô vì không nhịn nổi nữa mà chửi thề một câu *F*ck*
Dina và Thẩm Huy đứng ngoài xem thì cầu cho Nhã Hân sắp không xong rồi. Nhìn khuôn mặt kia của tổng tài thì xem ra Nhã Hân đã làm cho anh rất tức giận. Từ trước đến nay chưa một ai dám chống đối hay cãi lại Thương Ngạn Thần mà cô lại là người đầu tiên.
Anh tức giận bóp chặt lấy cổ cô giọng nói toả ra mùi sát khí nồng nặc “Hừ! Nhà họ Đường xem ra toàn là thứ rác rưởi. Chỉ là một đứa con hoang nhặt về mà cũng dám lên giọng với tôi sao?”