Ánh mắt của Âu Thần quét qua mọi người
- Những người mới đến phỏng vấn ở đâu vậy?
- Bên này đã tập trung rồi.
Một giám đốc đích thân vươn tay ra hiệu cho phía bên kia.
- Tôi đang nói về Khúc Diễm Tô!
Âu Thần trực tiếp gọi.
Rõ ràng là hắn không nhìn thấy cô!
Mọi người đều ngạc nhiên rằng chủ tịch Âu vậy mà lại nhớ ra danh tính của một người phỏng vấn nhỏ!
- Cô ấy đến văn phòng với Đồng Vương
- Anh ta định làm gì?
Câu hỏi của Âu Thần một lần nữa khiến mọi người sững sờ. Trước đây, dù người mới đến có quyền lực cỡ nào, anh ta cũng gật đầu cho qua, thậm chí không thèm hỏi một câu, người mới đến này xuất thân như thế nào, học vị cao đến mức nào, để ngài Âu có thể hỏi bao nhiêu câu hỏi này đến câu khác.
Chủ nhiệm cùng phỏng vấn với Đồng Vương nói:
- Nghe nói có chuyện cần phải giải thích với người mới. Đã vào trong mười phút rồi!
Nói cách khác, vợ hắn đã ở một mình với người đàn ông khác mười phút rồi?
Âu Thần bước vào thang máy với thái độ thù địch và quản lí Vệ theo sát phía sau ... Một nữ nhân viên thốt lên
Loading...
- Cô có cảm thấy rằng mỗi lần Chủ tịch Âu xuất hiện, không khí dường như trở nên đặc biệt loãng, và tôi gần như không thở được ...
- Ngài ấy thật đẹp trai! Tôi quyết định ở đây cả đời, để có thể nhìn thấy ngài ấy mỗi ngày.
Một người mới đến to nhỏ nói.
- Cô nghĩ ngài Âu dễ thân thiết như vậy sao? Tôi đã làm việc ở đây năm năm, những gì ngài ấy nói với tôi không quá năm câu với nhau. Đừng ôm quá nhiều hy vọng ... Ngài Âu có thể đã có bạn gái.
- A? Không thể nào, nếu có người phụ nữ bên cạnh Âu Thần thì đã bị giới truyền thông đào lên rồi
...
Âu Thần ngạo nghễ đến văn phòng của Đồng Vương . Âu Thần gõ cửa và đẩy vào. Bên trong không có ai, đồ vật được sắp xếp ngăn nắp, lại không có dấu vết ở đây!
Quái lạ, Đồng Vương đã đi đâu?
Thấy Âu Thần mặt mũi tối sầm lại, sáng sớm không thấy vợ, tâm trạng tự nhiên không tốt, Vệ Khanh vội vàng gọi điện thoại hỏi nhân viên bộ phận giám sát
- Tầng mười chín? Được rồi, chỉ có hai người thôi sao? Được rồi?
Sau khi cúp điện thoại, Vệ Khanh tóm tắt lại tin nhắn
- Thiếu gia , bọn họ đã tới phòng lưu trữ ở tầng 19. Chỉ có hai người.
Cô ấy đến phòng lưu trữ làm gì! Để vợ hắn sắp xếp hồ sơ? Thật là một dũng khí lớn !
Ít người lên tầng 19. Tất cả đều là nơi lưu trữ hồ sơ, hắn ta không ở trong phòng làm việc trong giờ làm việc mà đưa vợ hắn đến nơi vắng người sao?
Nghĩ đến điều này, Âu Thần lại bước vào thang máy.
- Thiếu gia ...
Vệ Khanh vội vàng đuổi kịp, thầm nghĩ "Thiếu gia sẽ không bị bệnh cuồng vợ chứ ? Tại sao lại có xu hướng như hiện nay? Mới gặp lúc sáng mà giờ lại nhớ vợ đến mức này rồi sao?"
Thang máy đến tầng 19, âm thanh mở ra, Âu Thần đi tới đã nghe thấy âm thanh ở phía xa
- Có ai không? Giúp tôi với! ...... Anh đang làm cái trò gì vậy?
Vệ Khanh sửng sốt và khuôn mặt của anh ta thay đổi, chẳng lẽ là tiểu thư gặp nguy hiểm sao?
Âu Thần bước nhanh và đột ngột xoay nắm cửa, nhưng bên trong đã bị khóa và đang phát ra những tiếng động kì lạ. Tiếng thét nhẹ của Diễm Tô phát ra từ bên trong khiến Âu Thần tức giận.
- Đừng chạm vào tôi… tránh ra… dừng lại cho tôi… khốn nạn…
Vệ Khanh vội vàng lấy điện thoại di động ra
- Chủ nhân, tôi sẽ gọi ngay cho bộ phận nhân sự và yêu cầu họ đến với chìa khóa.
Âu Thần lùi lại hai bước không nói lời nào dùng lực đá vào cánh cửa. Sau một vài cú đá, cánh cửa mở ra với một tiếng rầm
Điều đập vào mắt hắn là Diễm Tô bị đè lên bàn làm việc không thể động đậy, áo đã cởi đến thắt lưng, nhưng Đồng Vương mới chỉ cởi được áo sơ mi ngoài lộ ra áo lót bên trong. Trên cổ Đồng Vương bị cào ba vạch nhưng hai tay hắn vẫn đè lên tay Diễm Tô không chịu buông ra ...
Dường như không biết Âu Thần sẽ đột nhiên đi vào, Đồng Vương giật mình
- Âu Thần? Chủ tịch Âu?
Âu Thần bước đến và đấm hắn ta một cái thật nặng.
- Ngài Âu, ngài Âu nghe tôi ...
Đồng Vương bị đánh gục xuống đất, sợ hãi muốn chết.
Hắn không biết tại sao Âu Thần lại đột ngột xuất hiện, dường như Âu Thần đã hiểu lầm điều gì đó, hắn vội vàng giải thích:
- Không phải như ngài nghĩ đâu.
Chưa để nói hết câu, Âu Thần đã đá thẳng vào bụng hắn khiến hắn nằm co quắp trên mặt đất vì đau.
Vệ Khanh vội vàng đóng cửa lại không dám đi vào, vừa rồi hình như nhìn thấy tiểu thư quần áo bị cởi đến thắt lưng, bởi vì Đồng Vương thân thể mập mạp đè lên tiểu thư, không nhìn thấy thân thể lõa lồ của tiểu thư, hắn muốn đưa áo ra che cho tiểu thư, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tốt hơn không nên đi vào, kẻo thiếu gia tưởng lầm là nhìn thấy gì đó mà khoét mắt mình. Đồng Vương bên trong đã giao cho thiếu gia, thiếu gia nhất định thừa sức giải quyết tên đó.
Âu Thần giận dữ đá hắn ta vài cái, sau đó nhấc bổng hắn ta lên và đấm hắn ta một cách dữ dội. Lực của Âu Thần quá mạnh, Đồng Vương đã bị đá liên tục và bay vào tủ đựng hồ sơ, làm đổ chiếc tủ.
Có tiếng nổ lách tách từ phòng lưu trữ khiến những người ở tầng dưới hoảng hốt.
Những nhân viên có chuyện đi thang máy lên xem chuyện gì xảy ra, không ngờ lại thấy trợ lý Vệ đứng bên ngoài kho lưu trữ. Chẳng lẽ ngài Âu đang tâm trạng không vui nên tự trút giận?
Nghĩ vậy, nhân viên vội vàng quay lại và xuống tầng 18 để giải thích sự việc.
Âu Thần đã đánh Đồng Vương đến hấp hối, sau đó lấy cái áo bị cởi mặc vào cho cô và ép cô vào lòng với vẻ đau lòng.
Diễm Tô hiển nhiên là bị sốc, vừa rồi cô ấy gọi quá lâu nên giọng nói có chút khàn khàn,
- Các người ở đây?
- Xin lỗi, anh đến muộn.
Âu Thần vuốt tóc, cay đắng nhìn người trên mặt đất. .
Đây là lần đầu tiên Diễm Tô tận mắt nhìn thấy hắn ta đánh đập tàn nhẫn và không thể kiểm soát sức mạnh. Lần đầu tiên nhìn thấy hắn ta tức giận như vậy, Diễm Tô nhớ rằng một người hầu gái đã nói với cô rất lâu rằng, thiếu gia của họ là một người đáng sợ. Chỉ nhẹ nhàng với cô!
Hôm nay Diễm Tô cuối cùng cũng tin.
Đồng Vương khó khăn đứng dậy từ trên mặt đất, có chút như đã rút hết sức lực, khi hắn vừa thở phào nhẹ nhõm thì bóng dáng cao lớn của Âu Thần đã đứng trước mặt hắn, hắn vội vàng đỡ lấy mình,
- Ngài Âu, đừng đánh nữa, ngài đã hiểu lầm gì đó!
Hiểu lầm? Mắt hắn thấy rõ hắn ta nạt cô, bên tai nghe thấy tiếng kêu cứu của cô, đây là hiểu lầm sao?
- Vậy thì nói cho tôi biết, anh đã làm gì trong giờ làm việc?
- Người mới này quyến rũ tôi!
Đồng Vương đột nhiên nhìn cô một cái rồi tức giận nói
- Người mới này muốn gia nhập công ty của chúng ta, nhưng là bằng cử nhân, vì vậy cô ấy muốn mua chuộc tôi. Muốn được giúp đỡ qua cơ thể của tôi! Tất cả là do tôi không thể kìm chế được một lúc. May mắn thay, ngài Âu ngài đã đến để ngăn chặn lỗi lầm của tôi kịp thời. Cảm ơn ngài Âu...
Diễm Tô không bao giờ ngờ rằng hắn ta lại vô liêm sỉ như thế này còn trắng trợn vu khống cô!
Âu Thần cảm thấy thích thú và nhìn Diễm Tô
- Mọi chuyện giống như những gì anh ta nói?
- KHÔNG!
Tuy là người mới nhưng cô không phải là người dễ bắt nạt và để người khác chèn ép!Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm, cô không được làm cho bản thân xấu hổ!