Hợp Đồng Bao Dưỡng

Chương 40: Bị làm khóc



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content



Ngay lúc Lục Nghiễn Chi liếm hôn lên đến eo, Mục Đông phát ra một tiếng kêu to kèm theo nức nở, sau đó cả người run rẩy bắn lên giường.



Lần này cao trào của Mục Đông kéo dài không lâu, thế nhưng lại khiến đầu óc cậu trống rỗng, một lúc sau vẫn chưa hoàn hồn lại. Chờ đến lúc rốt cuộc có thể tìm lại hô hấp thì gậy xoa bóp trong hậu huyệt đã bị đẩy ra ngoài, cậu được Lục Nghiễn Chi ôm vào ngực, khí cụ đã cương cứng của đối phương đặt ngay khe mông cậu khiến cậu run rẩy liên tục vài lần, vô thức muốn nâng người cọ cọ vào lồng ngực hắn.

“Bắn?” Cuối cùng cũng thấy cậu lấy lại sức lực, Lục Nghiễn Chi đè người xuống ghé vào tai Mục Đông thấp giọng hỏi. Lưng Mục Đông không hiểu vì sao mà tê rần, giờ mới hậu tri hậu giác nhớ lại mệnh lệnh của đối phương.

“A… Chủ nhân…” Cậu nhất thời bất giác cầu xin, âm thanh vì vừa rên rỉ quá to cộng thêm cao trào mà khàn khàn đặc sệt, lúc này còn mang theo chút thăm dò cẩn thận từng li từng tí.

Thật là khiến lòng Lục Nghiễn Chi mềm nhũn.

“Hừ, không có lệnh của tôi mà tự mình bắn ra, cái này phải tính sao đây?” Lục Nghiễn Chi cố ý thở dài khó xử, hắn nhẹ nhàng chậm rãi xoa xoa nơi ngực và eo cậu, thoạt nhìn dường như không hề để bụng. Nhưng như vậy chẳng hề khiến cậu an tâm thực sự, ngược lại còn làm Mục Đông trong ngực hắn khẩn trương đến mức căng cứng cả người không dám nhúc nhích.

“Chủ nhân… Ưmm, tôi không cố ý…”

Lục Nghiễn Chi nghe vậy lạnh nhạt “Ồ” một tiếng, nhất thời Mục Đông càng thêm bất an. Hắn thoáng nhích người ra xa thân thể cậu một chút, sau đó sờ sờ cổ tay cậu.

Tay Mục Đông bị dây trói siết lại quá chặt không làm gì nổi, chỗ cổ tay cũng bị vòng da mài đến đỏ lên. Lục Nghiễn Chi móc trong túi ra một chiếc chìa khóa của dây trói, sau đó cởi cái quần lỏng lẻo dưới chân và cả giày của mình ra, ném trên mặt đất.

Tiếp đó hắn dùng chiếc chìa kia mở khóa cổ tay cậu, phóng thích hai tay Mục Đông.

“A…”

Nhất thời cậu thở phào nhẹ nhõm, cánh tay phải duy trì một tư thế suốt thời gian dài nên giờ đã cứng đờ, thoáng động một chút liền đau đớn mệt mỏi. Cậu vừa định từ từ rút tay về chống lên mặt giường thì bị Lục Nghiễn Chi nắm lấy cổ tay.

“Nơi này đã bị siết bầm rồi, có đau không?”

Lục Nghiễn Chi dùng ngón cái chậm rãi chà chà lên vết bầm trên cổ tay đối phương, giọng điệu vẫn cứ lạnh nhạt. Chàng trai bị hắn kéo lại mất công mất sức quay đầu liếc mắt nhìn hắn, vừa vặn thấy hắn cúi mặt vươn đầu lưỡi liếm một cái lên cổ tay mình.

Mục Đông lập tức run lên, cánh tay bị liếm kia lại càng run rẩy mất khống chế.

“Không, không đau…”

“Vậy sao?” Lục Nghiễn Chi nhướn mày hờ hững hỏi ngược lại. Hắn buông cổ tay Mục Đông ra, vỗ vỗ lên bờ mông phủ kín vết roi của cậu, khiến cho đối phương lập tức phát ra tiếng thở nhẹ mang theo ý đau đớn.

“Mông nâng lên quỳ đàng hoàng, thân thể đè thấp, eo cũng hạ xuống.”

Trong chốc lát Mục Đông không nắm được ý Lục Nghiễn Chi, chẳng biết có phải đối phương muốn trừng phạt mình hay không. Thế nhưng cậu không dám chần chừ quá lâu, chỉ có thể chống lên giường loạng chà loạng chạng quỳ dậy, sau đó hạ thấp người xuống lo sợ nắm lấy ga trải giường bên dưới.

Tinh dịch Mục Đông lúc trước vốn đã bắn hơn phân nửa lên bụng dưới của cậu, tư thế này càng làm cho chất lỏng ướt át ấy thuận theo đường nét cơ bụng mà bôi ra khắp ngực, khiến cậu có hơi ngưa ngứa. Phần còn dính trên khí cụ lại thuận theo thân dương v*t chảy xuống bao tinh hoàn, khi Lục Nghiễn Chi nhìn kỹ mới thấy chúng đang tong tong nhỏ giọt xuống.

Thoạt nhìn thực sự dâm đãng vô cùng, mà tất cả những thứ này, đều là Lục Nghiễn Chi mang đến cho cậu.

“Ngoan lắm…” Hắn khàn giọng nhẹ nhàng khen ngợi một câu, sau đó ngồi thẳng dậy quỳ gối sau lưng đối phương, đỡ lấy háng cậu.

Trong lúc đối phương thấp thỏm chờ đợi động tác của hắn, Lục Nghiễn Chi trực tiếp đặt khí cụ mình lên miệng huyệt có hơi sưng tấy của cậu, sau đó không hề dừng lại mà kiên quyết chầm chậm cắm vào, mãi cho đến khi cả cây đi vào mới thôi.

“A… A ưmm…!”

Huyệt đạo Mục Đông vì bị trứng rung và gậy xoa bóp đùa giỡn qua nên đã hoàn toàn bị mở rộng, mà cậu em của Lục Nghiễn Chi hiển nhiên lớn hơn gậy xoa bóp rất nhiều, bởi vậy quá trình này vẫn có chút khó khăn.

Chàng trai bị đâm vào đầu tiên căng cứng cả người theo bản năng, sau đó lại há miệng thật lớn thở hổn hển cố gắng thả lỏng. Loại cảm giác bị dương v*t thật sự lấp kín hậu huyệt khác biệt rất nhiều so với bị gậy xoa bóp làm, nhiệt độ nóng bỏng của tính khí đối phương khiến cho lòng cậu cũng nóng lên, tuy rằng huyệt đạo căng ra đến mức hơi đau nhưng lại có một sự thỏa mãn kỳ lạ.

Cậu không tự chủ được co huyệt đạo siết lấy khí cụ trong cơ thể mình, khiến người đàn ông phía sau thoải mái hừ một tiếng.

“Cắn chặt ghê nha báo nhỏ, vừa nãy gậy xoa bóp còn không thỏa mãn cậu sao? Vẫn nhiệt tình thế này.”

Gương mặt Mục Đông bị nói đến nóng lên, trực giác bảo cậu lúc này phải lấy lòng Lục Nghiễn Chi để hắn tha cho mình, thế là cậu liền cắn môi cố nhịn sự xấu hổ trong lòng xuống, nhắm mắt lại run giọng nói ra những lời hạ lưu mà chính mình không có mặt mũi nào nghe.

“Đúng, còn chưa đủ… Không thích gậy xoa bóp, muốn dương v*t của chủ nhân đâm vào… A ưmmm! Cảm giác được chủ nhân lấp kín thật thoải mái, muốn… aaa, muốn bị làm…”

Nói xong lời cuối cùng giọng của Mục Đông dường như đã vỡ nát. Lục Nghiễn Chi bị đối phương trêu chọc đến mức đầu ngón tay cũng run rẩy, hắn nắm chặt eo cậu thao lộng mạnh mẽ mấy lần, làm cho Mục Đông gần như không quỳ nổi, thiếu chút nữa ngã nhào lên giường.

“A ưm!” Tiếng rên rỉ của chàng trai bị khí cụ hắn đóng vào liên tục cũng thay đổi, vai cậu hơi rung động sau đó phát ra tiếng nức nở thật nhỏ.

Nhất thời Lục Nghiễn Chi không phân biệt rõ, rốt cuộc khoái cảm sinh lý vì bị huyệt đạo đối phương nuốt trọn hút vào nhiều hơn, hay là bộ dáng đáng thương yếu ớt lúc cậu lấy lòng mình càng có thể khiến hắn thỏa mãn hơn.

Lục Nghiễn Chi thở hổn hển đâm vào thật sâu trong hậu huyệt cậu, khiến cho đối phương lắc lư liên tục, đến dịch ruột non cũng chảy xuống dọc theo bắp đùi. Hắn cúi người xuống kề sát lên tấm lưng đẫm mồ hôi của cậu, sau đó vừa động eo không ngừng chọc vào bên trong hậu huyệt đối phương, vừa nắm chặt lấy cổ cậu nhẹ nhàng bắt buộc cậu ngẩng đầu lên.

“Xoay đầu lại nhìn tôi.”

Mục Đông càng phát ra tiếng nghẹn ngào rõ ràng, nhắm chặt hai mắt không chịu quay đầu. Lục Nghiễn Chi hôn một cái lên đỉnh đầu đối phương, nắm chặt cằm cậu khiến cậu không thể không quay về phía hắn.

Vì vậy Lục Nghiễn Chi thấy được một gương mặt khiến tim hắn mạnh mẽ rụt lại.

Mục Đông hơi nhíu mày vì động tác mang chút cưỡng bách của đối phương, mắt cậu híp lại, môi cũng cắn chặt không chịu nhả ra. Gò má Mục Đông vì tình dục và xấu hổ mà ửng đỏ lên xinh đẹp, mỗi khi hắn dùng lực tiến vào hậu huyệt cậu, người dưới thân sẽ lộ ra biểu tình sảng khoái khó khắc chế trong nháy mắt, còn có thể phát ra tiếng hừ hừ như mèo kêu từ bờ môi mím chặt, chỉ nhìn thôi cũng làm lòng người ngứa ngáy khó nhịn.

Song thứ thật sự khiến Lục Nghiễn Chi khó kiềm chế lại không phải những thứ này, hắn chẳng ngần ngại tăng nhanh tốc độ ra vào, chàng trai dưới thân rốt cuộc cũng không còn cách nào nhẫn nại những tiếng rên rỉ trong miệng nữa. Lục Nghiễn Chi cúi đầu hôn lên đôi môi in hằn dấu răng của đối phương, sau đó cọ lên trên một chút, dùng thái độ dịu dàng hoàn toàn trái ngược với nửa người dưới mà liếm đi nước mắt trên mặt Mục Đông.

Cuối cùng nụ hôn của hắn cũng rơi xuống khóe mắt đối phương, tinh tế liếm lên nơi nước mắt không ngừng tràn ra kia, chỉ cảm thấy bờ môi bị nước mắt thấm đến nóng bừng nhanh chóng như sắp bốc cháy.

Báo nhỏ của hắn bị hắn bắt nạt khóc.

Một loại tình cảm phức tạp hơn cả đau lòng hay thỏa mãn đơn thuần dâng đầy trong lòng Lục Nghiễn Chi. Hắn động thân dùng sức đâm vào sâu trong cậu, khiến cho Mục Đông phát ra một tiếng gào khóc trầm khàn, đồng thời cũng tràn ra một dòng nước mắt.

Lục Nghiễn Chi cảm thấy trong lòng muốn nổ tung.

Hắn chậm rãi thở ra một hơi, sau đó lùi người lại từ từ rút dương v*t trong hậu huyệt Mục Đông ra ngoài.

Hắn muốn làm đối phương từ chính diện, như vậy mỗi lần cậu lộ ra biểu tình khó nhịn vì bị hắn thao lộng hắn đều có thể thấy rõ ràng.

Nhất thời vì động tác này mà Mục Đông phát ra một tiếng khóc nức nở kèm theo rên rỉ, huyệt đạo cũng giống như bật khóc, ẩm ướt nhóp nhép siết chặt lấy hắn, dường như không chịu để hắn rời đi vậy.

Lục Nghiễn Chi bị giày vò đến mức mồ hôi đầy đầu mới miễn cưỡng nhịn được dục vọng đâm vào lần nữa xuống.

Nhưng Mục Đông lại nghĩ mình đã chọc hắn mất hứng nên đối phương mới muốn rời khỏi cậu. Cậu cắn môi nuốt tiếng khóc nức nở vào, dùng mu bàn tay cọ cọ đôi mắt nhịn nước mắt lại.

“Ưm… Chủ nhân, tôi, tôi làm sai gì sao? Đừng rời đi… Tôi, tôi không khóc, tôi sẽ không khóc nữa, đừng…”

“Xuỵt… Đừng sợ, không sao, không có gì.” Lục Nghiễn Chi cảm thấy mình thật sự không có cách nào với đối phương, hắn vậy mà lại cảm thấy đau đớn trong lòng vì lời cầu xin khoan dung của cậu. Giọng nói của Mục Đông luôn trầm thấp thận trọng, lúc phát ra tiếng cầu xin lẫn theo tiếng nức nở, âm sắc lại càng nặng nề khàn khàn, mỗi tiếng đều xuyên vào ngực hắn tạo thành vết tích.

Lục Nghiễn Chi không biết có phải vì cái party mặt nạ này mà cậu cực kỳ thiếu cảm giác an toàn không, cho nên mới sợ hắn bỏ đi như vậy. Thế nhưng lúc này nguyên nhân đã không còn quan trọng, hiếm khi hắn không trêu đùa đối phương mà chỉ vặn bả vai lật người cậu lại, chờ lúc Mục Đông nằm ngửa dưới thân mình rồi hắn mới tách rộng hai chân cậu ra, cắm dương v*t vào trong hậu huyệt đối phương lần nữa.

“A ưm!” Mục Đông lập tức ngửa đầu vì động tác mạnh mẽ này, nhịn nước mắt lại trong đôi mắt đã dâng lên một tầng hơi nước ẩm ướt.

“Được rồi, lần này cậu đã thỏa mãn chưa?” Lục Nghiễn Chi thở ra một hơi vì được huyệt đạo căng mịn nuốt trọn lần nữa. Hắn vừa mới cúi người xuống kề sát lại liền bị Mục Đông vươn tay ôm chầm lấy cổ. Hắn không hề tránh né mà còn cúi đầu tặng cho đối phương vài nụ hôn lướt qua.

Giờ đây Mục Đông thoạt nhìn hoàn toàn giống như một con mèo nhà ngoan ngoãn dễ bảo, vừa được hôn đã chủ đọng dò đầu lưỡi đón lấy, thậm chí lúc đối phương định tách ra cậu còn nắm lấy cổ áo hắn, giống như đang làm nũng vậy.

Lục Nghiễn Chi vừa hôn môi đối phương vừa hời hợt đâm tính khí vào trong huyệt đạo cậu mấy lần, lúc Mục Đông run rẩy môi phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, hắn liền rút dương v*t ra hơn phân nữa rồi tiếp tục duỗi eo đâm vào lại.

“Ư, ưmm aaa!”

“Thoải mái à?” Hắn lặp lại phạm vi đâm chọc rộng như vậy, sau đó mềm giọng hỏi sát bên tai đối phương.

“Thoải mái, ư… Thật thoải mái…”

Lục Nghiễn Chi không nhịn được hôn lên thái dương cậu.

“Ngoan lắm, báo nhỏ của tôi đáng yêu thế này, sao tôi cam lòng bỏ cậu lại đây, hửm?”

Vì từ miêu tả “đáng yêu” kia mà Mục Đông thốt ra tiếng nghẹn ngào nho nhỏ. Cậu dùng sức tựa trán lên bả vai Lục Nghiễn Chi, cho dù thân thể lắc lư liên tục vì bị hắn thao lộng cũng không chịu lộ mặt ra cho đối phương nhìn.

“Trốn làm gì hả?”

Lục Nghiễn Chi nhẹ giọng nở nụ cười. Hắn sờ sờ đầu cậu, từ từ tăng tốc độ ra vào. Người dưới thân đã hoàn toàn bị hắn thao đến mềm nhũn, lúc bị xâm phạm mãnh liệt hơn trái lại còn phát ra tiếng kêu thật dễ nghe.

Nơi hai người giao hợp cũng bị dịch thể của đối phương tràn ra trong quá trình đâm rút làm cho ẩm ướt cực kỳ. Huyệt đạo Mục Đông mỗi lần bị đâm vào còn phát ra tiếng ‘nhóp nhép’, giống như là bị chơi đến rỉ nước vậy.

“Báo nhỏ, hậu huyệt của cậu đang khóc này, khóc thật là lớn tiếng, cậu có nghe không?”

Mục Đông kêu lên nghẹn ngào khó chịu, trán cậu đang tựa trên bả vai Lục Nghiễn Chi dùng sức lắc đầu, nhưng huyệt đạo lại vì lời hạ lưu của đối phương mà thành thật siết lại một trận thật nhanh, cắn lấy dương v*t hắn càng chặt hơn.

“A, thích bị tôi làm tới chảy nước vậy sao?” Lục Nghiễn Chi vừa nói vừa giơ tay bắt lấy cổ tay phải của đối phương, sau đó kéo bàn tay đang bám trên cổ mình xuống sờ vào nơi giao hợp bên dưới.

“Chính cậu sờ thử xem, có phải mỗi lần tôi đi vào nơi này của cậu đều sẽ khóc cầu tôi, cầu tôi lần sau đâm càng sâu càng mạnh hơn một chút không, hửm?”

Hắn vừa nói vừa đặt tay Mục Đông đến cạnh miệng huyệt ẩm ướt, cậu không nhịn được muốn rút tay về nhưng lại vừa lúc bị hắn cọ vào tuyến tiền liệt, cả người lập tức thoải mái đến nhũn ra không dùng sức nổi, thế là đành thuận theo lôi kéo của hắn không tự chủ được dùng ngón tay cọ đến háng mình.

“Nhìn bộ dạng của cậu này.” Lục Nghiễn Chi bị động tác vô thức của đối phương câu dẫn đến thở hắt ra một hơi, siết lấy eo cậu giống như bất chấp mà mạnh mẽ xuyên vào mấy lần, mãi đến khi đâm chọc đến mức Mục Đông căng người không gọi ra tiếng.

Lục Nghiễn Chi thấy tính khí đối phương không biết từ lúc nào đã cứng rắn kề sát bụng mình, bên trên còn dính một ít tinh dịch bắn ra lúc trước, lộ vẻ phóng đãng đến mức chọc người xâm phạm. Hắn liếm môi một phát hơi rút dương v*t ra rồi đâm vào tận tuyến tiền liệt của đối phương.

“Ưmm! A… Đâm, đâm tới đó…”

“Cảm thấy thoải mái?” Lục Nghiễn Chi thấp giọng hỏi, sau đó liền thấy đối phương mím môi gật đầu. Hắn nhẹ nhàng cười khẽ một tiếng, vịn lấy bắp đùi cậu tách chân Mục Đông lớn ra.

Tư thế như vậy khiến Mục Đông càng thêm nhạy cảm, thậm chí lúc Lục Nghiễn Chi đâm vào tuyến tiền liệt cậu không hề gián đoạn, Mục Đông còn lắc lắc eo vì quá kích thích, không biết là muốn trốn tránh hay là muốn hùa theo đối phương.

Huyệt đạo của cậu dường như cũng thấy bất mãn, hút lấy tính khí đang đâm thẳng vào tuyến tiền liệt vào càng sâu thêm. Đỉnh dương v*t được an ủi kéo dài khiến Lục Nghiễn Chi càng ra sức chọc vào điểm ấy, rất nhanh sau đó Mục Đông đã phải nắm lấy ga trải giường giãy giụa, tính khí cương lên nãy giờ thỉnh thoảng lại co rút, phun ra chút chất lỏng mỏng manh từ tuyến tiền liệt.

“Không, không được… Chủ nhân, đừng, đừng đâm vào nơi đó mãi, tôi không chịu được…”

“Không chịu được?” Lục Nghiễn Chi bị bộ dáng khó nhịn này của Mục Đông trêu chọc đến mức chỉ muốn ra sức cắm vào. Hắn hổn hển thở dốc khắc chế kích động ấy lại, vẫn cứ kích thích vào điểm mẫn cảm kia của đối phương.

“Nhưng tôi thấy hậu huyệt cậu rõ ràng rất thích tôi làm vậy, tự cậu sờ thử xem, miệng huyệt cậu cứ hút lấy một lần lại một lần, giống như cắn cái ấy của tôi không muốn nhả ra này.”

Mục Đông nghe vậy liền đỏ mặt lắc lắc đầu, ngón tay run run không chịu nhúc nhích. Lục Nghiễn Chi giật giật dương v*t chậm rãi rút ra ngoài, khi hắn gần như rút quy đầu ra khỏi miệng huyệt thì rốt cuộc Mục Đông cũng không nhịn được giữ hắn lại.

“Đừng! Tôi sờ… Ngài đừng rút ra mà… A ưmmm!” Lúc nói chuyện giọng cậu vẫn luôn run rẩy liên tục. Mục Đông cắn môi đưa tay xuống dưới thăm dò, khi ngón tay cậu đụng tới miệng huyệt đang bị căng ra của mình liền không nhịn được run rẩy cả người, giống như bị phỏng mà rụt tay về.

“Báo nhỏ, chạm thử như vậy không thể tính được. Cậu có muốn sờ hay không? Không sờ tôi rút ra liền đây.” Nhẫn nại của Lục Nghiễn Chi đã sắp đến cực hạn. Hắn thở hổn hển vờ trấn định uy hiếp đối phương, trên thực tế cho dù cậu có cãi lời hắn thì hắn cũng chẳng còn nghị lực mà rút tính khí ra.

Nhưng Mục Đông chính là bị đâm tới mức gần đến cao trào, lúc này Lục Nghiễn Chi lại tính rút khí cụ ra ngoài nhất thời khiến hậu huyệt cậu trống rỗng đến đau đớn. Cậu không kiềm chế nổi lắc eo đuổi theo dương v*t đối phương, cắn răng run cầm cập không ngừng mà mò đầu ngón tay đến miệng huyệt bị banh ra của mình.

“Ưmm… Thật là nóng, sao lại căng lớn đến mức này…”

Hô hấp Lục Nghiễn Chi cứng lại, nhìn đối phương vô thức vuốt ve ngón tay quanh cơ vòng bị căng ra kia, đồng thời cũng thỉnh thoảng cọ đến nơi giao hợp giữa hai người. Hắn không nhịn được đâm đỉnh khí cụ vào miệng huyệt Mục Đông, vì vậy ngón tay cậu cứ không ngừng cọ vào thân dương v*t hắn, miệng huyệt lại càng co rút liên tục thật nhanh.

“Ư, a ưmmm… Chủ nhân, sâu, sâu một chút… Cầu ngài, đừng trêu chọc tôi như vậy.” Mục Đông vì không được thỏa mãn mà phát ra âm thanh nghẹn ngào. Cậu thở hổn hển dồn dập, gắng nhịn nước mắt lại.

“Như vậy không thoải mái sao?” Lục Nghiễn Chi cũng dường như không khắc chế nổi, có điều bộ dạng Mục Đông như vậy khiến hắn cứ không nhịn được muốn chơi càng quá đáng hơn. Hắn cố gắng chống đỡ kích thích đối phương một câu, sau đó chuẩn bị trực tiếp đâm thẳng vào.

Nhưng phản ứng của Mục Đông quả thực còn hơn cả mong đợi của hắn.

“Thoải mái… Aaaa, nhưng mà còn muốn…” Mục Đông cố gắng nhẹ giọng nói, tiếp đến không hề báo trước mà đưa bàn tay đang vuốt ve miệng huyệt kia xuống dưới, bắt lấy dương v*t Lục Nghiễn Chi.

Lục Nghiễn Chi nhất thời ngẩn người, vì căng thẳng nên Mục Đông nắm rất chặt, khiến hắn thở ra một hơi thoải mái. Tiếp đó lại thấy đối phương cắn chặt môi nhắm mắt lại, đỏ bừng cả mặt cắm dương v*t hắn vào hậu huyệt mình.

“Chủ nhân cho tôi… A ưm! Bên trong thật khó chịu… Muốn, muốn ngài tiến vào… Ha, aaa!”

Lục Nghiễn Chi không chờ Mục Đông nói xong đã nâng eo cậu dậy, lập tức đâm vào nơi sâu xa nhất. Khí cụ hắn nhanh chóng được vách thịt ẩm ướt mềm mại bao lấy chặt chẽ, không chờ đối phương thích ứng với sự chen vào đột ngột mà kịch liệt này đã bắt lấy eo cậu hung hăng thao lộng, làm cho Mục Đông phải thét ra tiếng rít gào ngắn ngủi.

Mục Đông cảm thấy dường như chính cơ thể mình cũng bị mấy lần đâm vào này chọc tới mức lún xuống đệm giường, thậm chí trong chốc lát còn không cảm giác được những bộ phận khác trong thân thể, dường như chỉ có nơi bị đối phương đâm vào không ngừng kia là còn hoạt động. Cậu bị khoái cảm kịch liệt này kích thích đến mức trong đầu trống rỗng, trước khi tự ý thức được thì nước mắt đã không khống chế nổi mà rơi xuống.

“A… Vừa khóc rồi đó. Lần này là bị tôi làm thoải mái tới phát khóc sao?” Lục Nghiễn Chi thở hổn hển đè sát người lên thân thể đối phương, lúc nói chuyện tần suất ra vào không hề hạ xuống, đâm nhanh đến mức chàng trên bên dưới muốn ngất đi.

Mục Đông nghe vậy lập tức khóc càng dữ hơn, bên trong tiếng rên rỉ của cậu toàn là tiếng nghẹn ngào, cảm giác như tính khí của bản thân vì mức độ đâm chọc như vậy mà vỗ vào bụng dưới của chính mình, thoải mái đến mức cậu gần như muốn bắn ra. Mục Đông một tay nắm ga giường chuẩn bị, một tay muốn nắm lấy hạ thể mình an ủi, trước khi đụng tới lại bị Lục Nghiễn Chi bắt lấy tay.

“Đừng có sờ, thử dùng mặt sau cao trào thử xem? Bị làm bắn rất thoải mái, có muốn thử một chút không?”

Lúc này Mục Đông căn bản đã không nghe rõ đối phương đang nói gì, cậu kêu khóc lắc đầu, liều mạng giãy giụa muốn rút tay ra. Thế nhưng sức lực của Lục Nghiễn Chi hiển nhiên lớn hơn cậu, cậu càng giãy giụa thì đối phương càng dùng sức đâm vào bên trong hậu huyệt, chưa được mấy lần đã khiến cả người cậu như muốn đứt thành từng mảnh, mềm nhũn không dùng được nửa phần sức lực, chỉ có thể bị người đè lên làm tới mức khóc ra như một đứa trẻ.

“Chủ nhân… A, aaa! Không được, thật sự không được! Cho tôi bắn… Aaa… Cho tôi, cho tôi bắn…”

Nhất thời Lục Nghiễn Chi cũng bị huyệt đạo co giật không ngừng vì sắp tới cao trào của Mục Đông hút chặt đến không nói nên lời. Hắn há miệng thở hổn hển, có chút si mê nhìn gương mặt phủ kín nước mắt của đối phương.

Bộ dạng bị hắn làm khóc này thực sự quá đẹp, quả thực có thể khiến người ta nghiện.

Trong lòng hắn quyết định phải khiến đối phương bị mình chơi tới bắn ra mới được, nhưng trong nháy mắt chàng trai đang gào khóc dưới thân thốt ra một từ đã lập tức khiến hắn mềm lòng, quân lính tan rã.

“Tôi không muốn!! Ưmmmm… chủ nhân, Lục tổng… Lục tổng tôi, haaa… Haaa! Lục Nghiễn Chi! Tha cho tôi… Aaa! Nghiễn Chi tha cho tôi!”

Đây là lần đầu tiên Lục Nghiễn Chi nghe Mục Đông gọi tên hắn.

Trước đây hắn rất không thích bạn tình gọi hắn thân mật như vậy, thế nhưng giờ khắc này lại cảm thấy trái tim mình nóng lên như sắp tan ra.

Hắn bỗng dưng cúi người xuống hôn đối phương, tiếng rên rỉ của cậu lập tức bị chặn lại trong miệng, tất cả đều hóa thành tiếng nghẹn ngào khiến khí huyết người khác dâng trào. Lúc này Lục Nghiễn Chi đã không còn muốn cưỡng bách cậu cao trào bằng mặt sau nữa, chỉ muốn để người dưới thân lập tức run rẩy bắn ra.

Lục Nghiễn Chi hơi thô bạo dùng lưỡi càn quét trong miệng Mục Đông, còn cậu thì đành mặc hắn hôn không còn sức chống đỡ, thậm chí ngay cả hô hấp cũng sắp quên mất. Hắn tăng nhanh tốc độ ra vào hậu huyệt, sau đó buông lỏng những khống chế đối với cậu, ngược lại nắm lấp tính khí cứng rắn của cậu mà ra sức tuốt mấy lần.

“A ưm –! Ư, ưmmmm… aa!”

Mục Đông nhất thời duỗi thẳng eo phát ra tiếng quát đè nén, dù vậy Lục Nghiễn Chi cũng không kết thúc nụ hôn này ngay mà chỉ cho đối phương chút thời gian ngắn ngủi để thở dốc, sau đó liền chặn miệng cậu quấn lấy đầu lưỡi không tha.

Dưới sự an ủi của hắn, Mục Đông nhanh chóng lên đến cao trào. Lục Nghiễn Chi ôm người vào lòng thật chặt, khiến cho lúc bắn tinh cậu liền nép sát vào người hắn theo bản năng, không chỉ ôm hắn không buông tay mà còn quấn hai chân lên eo hắn cọ qua cọ lại liên tục.

Huyệt đạo của Mục Đông cũng lập tức chặt đến mức giống như muốn bấm gãy hắn, đồng thời co giật kịch liệt khiến lưng và đầu ngón tay hắn đều thoải mái đến tê dại. Lục Nghiễn Chi vùi dương v*t vào sâu trong hậu huyệt dùng sức rung động mấy lần, sau đó rốt cuộc cũng buông lỏng đôi môi đã sưng tấy của đối phương ra, gầm nhẹ một tiếng bắn toàn bộ tinh dịch vào bên trong cậu.

Chàng trai trong lòng hắn còn đang kẹt trong dư vị cao trào chưa kịp lấy lại sức, giờ lại bị bắn bên trong nên không ngừng run rẩy. Lục Nghiễn Chi thở hổn hển cúi đầu hôn lên khóe mắt đối phương, sau đó rút dương v*t vẫn còn cứng rắn ra ôm cậu lật người lại, nằm xuống bên cạnh Mục Đông.

Mục Đông nghẹn ngào một tiếng, cũng không giãy giụa. Cậu sờ môi ngẩng lên liếc mắt nhìn Lục Nghiễn Chi, lập tức bị đối phương xoa đầu ôm vào lòng vỗ nhẹ sau lưng. Đột nhiên Mục Đông cảm thấy cả người đều thả lỏng, lại có chút oan ức không rõ tại sao.

Lúc Lục Nghiễn Chi cúi đầu hôn lên trán cậu, Mục Đông miễn cưỡng nhịn nước mắt lại, sau đó giống như trả thù mà cọ hết nước mắt trên mặt lên áo sơ mi đối phương.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv