—— Phương Thê, cô sẽ đến phải không.
Một ngày trước buổi họp mặt bạn cũ, Phương Thê nhận được một tin nhắn.
Cái số này rất xa lạ, nhưng khiến Phương Thê cảm thấy không thoải mái.
Cô gửi lại một tin, hỏi người đó là ai?
Nhưng đối phương lại không trả lời, chỉ trả lời là —— cô đến rồi sẽ biết.
Phương Thê vốn không có ý định đi, bởi vì cô cảm thấy không cần thiết phải đi.
Mà bây giờ cô vẫn không muốn đi như trước.
Nếu người này cố ý lừa bịp, như vậy cô có thể không để ý tới người này.
Cô cũng không nhất định muốn biết.
Mà người nọ dường như biết trong lòng cô nghĩ gì, lại gửi tới một tin nhắn.
—— hay là cô vẫn không dám tới? Không tới cô sẽ hối hận.
Phương Thê có chút nổi giận, đây là cố lấy cái gì mê hoặc.
Cô bấm số này, nhưng đầu bên kia đã tắt máy.
Phương Thê cảm giác gần đây có cái gì không đúng, nhưng lại không phát hiện lạ ở chỗ nào.
Nghĩ tới những lời đó, Phương Thê cuối cùng vẫn quyết định đi một chuyến.
Cô muốn biết người kia rốt cuộc là ai, lại muốn làm những gì?
Cô không thích cảm giác biến thành tâm loạn, hơn nữa bằng chính cô cũng có thể bảo vệ mình.
Cho nên ngày thứ hai, Phương Thê vẫn đến đó, đi đến nơi bọn họ báo tới, còn có thời gian.
Nơi này không tính là nơi cao cấp nhất, nhưng lại không kém.
Lúc Phương Thê tới nơi đó, người chào đón trước tiên chính là Đàm Tiểu Yến.
Nghe nói lần tụ hội này là cô ta bày ra.
"Phương Thê, làm sao bạn lại tới một mình? Không mang theo chồng và con tới sao?"
Đàm tiểu Yến nhìn sau lưng Phương Thê một chút mới hỏi.
Nhưng thái độ lần này của cô ta so với lần trước tốt rất nhiều.
"Ừ."
Phương Thê nhẹ nhàng đáp một tiếng, liền nhìn chung quanh một vòng, nhưng khi nhìn những gương mặt xa lạ kia, cô cũng đoán không ra ai là người gửi cho cô tin nhắn kia.
"Qua bên đó đi, bạn lại là lần đầu tiên tới tham gia buổi họp mặt này, mình đi giới thiệu cho bạn."
Đàm tiểu Yến đón Phương Thê đi tới.
Nơi đó một vòng người vây quanh, nam nữ xem ra đều là tương đối xuất sắc.
"Phương Thê, không nghĩ tới thật là bạn."
Một người đàn ông anh tuấn cười cười nói với Phương Thê.
Nhưng Phương Thê nhìn quen Doãn Văn Trụ nên đối với anh ta có đẹp trai tức nhiên cũng không có phản ứng gì.
Cô suy nghĩ một chút, còn là không nhớ nổi người này rốt cuộc tên gọi là gì, chỉ mơ hồ nhớ trong lớp hình như có người đàn ông này, còn giống như là hot boy trong trường, rất được các bạn nữ đón chào.
Hình như lúc trước Đàm Tiểu Yến cũng vì anh ta mà mỗi lần đều cùng cô đối nghịch.
Mà còn kêu gọi người khác tới cô lập cô.
Nói cho cùng, ở trong ấn tượng của Phương Thê, anh ta chính là một phiền phức, còn là đầu sỏ gây nên.
"Ừ, chào bạn."
Phương Thê vẫn còn không yên lòng, người kia rốt cuộc là ai, làm sao cô tới còn không xuất hiện?
"Phương Thê, lần sau đi mua trang phục của bạn, bạn phải giảm giá cho chúng mình đó."
Một cô gái bên cạnh tới cười cười nói với cô.
Có ít người ánh mắt so Đàm Tiểu Yến muốn bén nhọn nhiều lắm.
"Ừ, mình có thể làm thẻ hội viên cho các bạn."
Phương Thê đáp một tiếng, chỉ là phần giảm giá kia cũng không phải là cô phụ trách, hơn nữa có lẽ người ta cũng là thuận miệng nói một chút.
"Mạnh Dạ, bạn lúc trước còn theo đuổi Phương Thê qua, đáng tiếc bạn ấy bây giờ đã có chồng, còn có con. Chồng cô ấy là thiếu gia nhà họ Tư đó."
Đàm Tiểu Yến nhìn người đàn ông kia một cái nói.
"À, chồng của Shine không phải tổng giám đốc của tập đoàn Doãn văn ở thành phố H sao?"
Một giọng nói truyền đến, mang theo vài phần giễu cợt.
Phương Thê chợt quay đầu lại, lại chỉ thấy Sue ở chỗ không xa cười như không cười nhìn cô, sau đó từ từ đến gần.
Cô ta tại sao lại ở chỗ này?
Chẳng lẽ cô ta chính là người kia?
Nhưng trong ấn tượng, trong lớp cũng không có người như vậy?
"Ơ, Phương Thê, vậy chồng bạn rốt cuộc là ai?"
Đàm Tiểu Yến tiền gần lại hỏi, trong lúc mơ hồ cũng mang theo vài phần nhìn có chút hả hê, thật như muốn bêu xấu cô vậy.
"Là cô à?"
Phương Thê cũng không có để ý tới Đàm Tiểu Yến, mà là nhìn thẳng Sue hỏi.
Cho rằng loại chuyện như vậy có thể làm nhục cô sao?
Cô căn bản không để ý.
Cô chỉ để ý, Sue rốt cuộc là ai?
"Là tôi."
Sue đi tới bên người Phương Thê, nhàn nhạt nói.
"Lớp chúng mình không ngờ lại có nhiều danh nhân như vậy, Tô Tố, bạn thật đúng là dọa chúng mình giật mình rồi, thay đổi ghê gớm thật."
Đàm Tiểu Yến nói có chút chua xót, trong giọng nói cũng mang theo vài phần có điều ngụ ý.
Mặc dù, là cô mở buổi họp mặt này.
Mà dù sao trước kia cũng không quen thuộc, lúc này càng không cái gì giao tình, cô đương nhiên cũng sẽ không thật giúp cô ta.
Tô Tố năm đó bình thường đến cỡ nào, bây giờ thành người mẫu số một số hai trong nước, rất nhiều người dĩ nhiên có chút xem thường.
Nói dễ nghe, thay đổi lớn.
Nói khó nghe chút, cũng chỉ là phẫu thuật thẩm mỹ mà thôi.
Tô Tố?
Cô ta là Tô Tố?
Phương Thê có chút giật mình, từng thời trung học, cô có một người bạn, chính là Tô Tố.
Chẳng qua là sau đó, bởi vì đủ loại nguyên nhân mà xa lánh cô.
Nhưng cô vẫn thật không nghĩ tới Sue lại là Tô Tố.
Chính là biết cái này, cô vẫn không rõ Tô Tố vì sao phải tranh cãi với cô?
Vì Âu Dương Phi ư?
Phương Thê có chút nhức đầu, Âu Dương Phi thực sự đúng là một phiền phức.
Cô có lẽ nên cùng Tô Tố nói rõ ràng, thật ra thì Âu Dương Phi cũng không thích cô.
"Tô Tố?"
Mạnh Dạ cũng hơi giật mình nói: "Thay đổi ghê gớm thật."
Tô Tố cũng không để ý tới những người khác, cô tìm Đàm Tiểu Yến mở buổi họp mặt này là có hai mục đích.
Thứ nhất, khiến những người lúc trước xem thường cô phải nhìn bằng cặp mắt khác.
Mặc dù cô sắp bị ngưng mọi hoạt động, nhưng người ngoài không biết tin này, xem cô như đang nghỉ phép.
Thứ hai, bởi vì Phương Thê.
Tại sao, năm đó cũng như thế, bây giờ vẫn như vậy?
"Lại nói, Mạnh Dạ, lúc đầu Tô Tố cũng từng theo đuổi bạn đó."
Đàm tiểu Yến ở một bên đột nhiên ngữ ra kinh người.
"Đúng vậy a."
Mạnh Dạ nhìn Tô Tố một cái, khẽ mỉm cười.
Lúc trước Tô Tố từng theo đuổi qua Mạnh Dạ?
Phương Thê cảm thấy thật nhức đầu, dường như cô biết chút gì.